Khó trách, các đệ tử kiếm phái một khi đạt tới thập đoạn sơ kỳ đều tiến vào kiếm viện bồi dưỡng. Chỗ tốt như vậy ai cũng can tâm tình nguyện hưởng dụng a.

Những người khác cũng đều tu luyện, nhưng mà bọn họ lại chủ tu Thiểm Lôi kiếm thuật. Tử Lôi kiếm khí quyết mặc dù không tệ, nhưng mà kiếm khí quyết bọn họ tu luyện cũng là Hoàng cấp thượng phẩm.

....

- Đường ca, huynh phải làm chủ thay ta.

Tống Quang Đào lớn tiếng nói, thua trong tay sở không chỉ khiến cho hắn cảm thấy nhục nhã. Hơn nữa còn khiến cho Thanh Lan viện tổn thất cực lớn, khiến cho trong Thanh Lan viện này có tám sư đệ không có ngụy kiếm khí sử dụng, thực sự là mất mặt tới cực điểm. Về phần bản thân Tống Quang Đào, ngược lại có hai thanh Ngụy kiếm khí, thua một cái còn có một cái dùng.

- Lần này nếu như đệ không lấy lại mặt mũi, chỉ sợ đệ cũng không lăn lộn được ở trong Thanh Lan viện nữa.

- Hừ, phế vật, ngay cả thập đoạn trung kỳ cũng không thu thập nổi.

Tống Tân Dương lạnh lùng hừ một tiếng, có chút khinh thường Tống Quang Đào ở trước mặt mình, quát lớn:

- Bình thường ta bảo ngươi dùng thời gian cho việc tu luyện thì không nghe, hết lần này tới lần khác lại thích đùa giỡn chút thông minh nhỏ, hiện tại ngươi thấy hậu quả chưa?

- Đường cơ, đệ biết rồi, về sau đệ sẽ đem thời gian dùng cho việc tu luyện. Nhưng mà tiểu tử kia tuy rằng chỉ có tu vi thập đoạn trung kỳ, nhưng mà thực lực lại vô cùng kinh người. Hiện tại đệ không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể mời đường ca giúp đỡ. Nể mặt chúng ta là đường huynh đệ đi mà.

Tống Quang Đào cười cười làm lành, cầu khẩn nói. Bởi vì hắn trực tiếp làm cho Thanh Lan viện tổn thất lớn, cho nên hiện tại các đệ tử Thanh Lan viện đối với Tống Quang Đào hắn đều không vừa mắt, cũng không có cung kính như trước kia nữa. Chuyện này khiến cho Tống Quang Đào cảm thấy uy nghiêm của mình bị hạ thấp, cho nên không thể chờ đợi được nữa, muốn lấy lại mặt mũi đã mất.

- Không ngờ ta vừa mới rời khỏi kiếm viện vài ngày đã xuất hiện một nhân vật như vậy. Đi, đi gặp đệ tử Thanh Phong viện này, xem hắn có phải có ba đầu sáu tay hay không?

Tống Tân Dương đứng lên, hai mắt lập lòe tinh mang, nói.

Không bao lâu sau Tống Tân Dương và Tống Quang Đào đi tới trước cửa Thanh Phong viện. Tống Quang Đào tới trước cửa Thanh Phong viện rống to:

- Đệ tử Thanh Phong viện nghe đây, Tống Tân Dương sư huynh của Lệ Phong kiếm phái giá lâm, còn không mau ra nghênh đón?

Thanh âm cuồn cuộn truyền vào trong Thanh Phong nội viện, kinh động mọi người, lập tức mọi người từ trong lầu các bắn ra.

- Lệ Phong kiếm phái là kiếm phái trung phẩm, không có chút quan hệ nào với chúng ta, đến Thanh Phong viện chúng ta làm cái gì vậy?

Vũ Văn Minh Hóa nói thầm một tiếng.

- Tống Tân Dương...

La Ngọc Phong cau mày trầm tư, sau mấy hơi mới bừng tỉnh đại ngộ, sắc mặt hơi đổi:

- Tống Tân Dương này tới đây chỉ sợ không có ý tốt. Ta nhớ, Tống Quang Đào dường như có quan hệ thân thích với Tống Tân Dương này.

- Nói như vậy Tống Tân Dương này tới xuất đầu thay cho Tống Quang Đào?

Đám người Chu Tiến biến sắc, kiếm phái trung phẩm không phải là thứ mà kiếm phái hạ phẩm có thể so sánh.

Cửa lớn chỉ dùng gỗ tạo thành, chỉ có thể thừa nhận được lực lượng mấy trăm cân đánh vào. Tống Quang Đào không có sử dụng kiếm khí, dựa vào tay không không có cách nào phá hỏng được cửa lớn, nhưng mà hắn dùng lực lại khiến cho cửa lớn chấn động, truyền ra tiếng vang cực lớn.

- La Ngọc Phong, lập tức mở cửa.

Tống Quang Đào lần nữa quát.

- Đại sư huynh.

Đám người Chu Tiến nhìn qua La Ngọc Phong, trong lúc nhất thời La Ngọc Phong cũng khó mà quyết định được. Biết rõ đối phương tới không có ý đồ gì tốt, mở cửa chính là tự tìm phiền phức, tương đương với đắc tội đệ tử kiếm phái trung phẩm tiến thoái lưỡng nan.

- Đại sư huynh, mở cửa đi.

Sở Mộ không biết đã xuất hiện từ khi nào, lạnh nhạt nói, phiền toái tới, còn không bằng đối mặt.

- Tốt, vậy ta sẽ mở cửa.

La Ngọc Phong khẽ cắn môi nói. Thân ảnh Chu Tiến lóe lên, sau khi xuất hiện ở cửa lớn, lập tức mở cửa lớn ra.

- Thanh Phong viện các ngươi thực sự rất cao a, không ngờ lại để cho Tống Tân Dương sư huynh đợi một đoạn thời gian dài như vậy mới mở cửa. Có phải các ngươi không đặt Tống Tân Dương sư huynh vào trong mắt hay không?

Tống Quang Đào lạnh lùng nhìn Chu Tiến, giọng the thé nói, trong lời nói có gai, châm chòi.

- Tống sư huynh quang lâm bổn viện, vẻ vang cho kẻ hèn này a.

La Ngọc Phong mỉm cười, chắp tay hạ kiếm lễ, ngữ khí ôn hòa nói:

- Mời vào bên trong.

- Không cần, ai gọi là Sở Mộ, gọi hắn ra, ta có lời muốn nói với hắn.

Tống Tân Dương lạnh nhạt nói, tư thái ngạo nghễ, là thái độ trước sau như một của đệ tử kiếm phái trung phẩm đối với đệ tử kiếm phái hạ phẩm.

- Nói.

Sở Mộ bước ra một bước, nhìn chằm chằm vào Tống Tân Dương, vẻ mặt không thay đổi, ngữ khí lạnh nhạt, cũng không có bởi vì đối phương là đệ tử kiếm phái trug phẩm mà nịnh nọt

- Ngươi chính là Sở Mộ? Quả nhiên là có chút can đảm.

Vẻ mặt Tống Tân Dương hơi đổi, nhướng mày, dùng nữ khí không vui mở miệng nói:

- Ân ân oán oán giữa ngươi và Tống Quang Đào ta không để ý tới. Nhưng mà mười khỏa Tăng khí hoàn và chín thanh ngụy kiếm khí, giá trị không nhỏ. Ta hy vọng ngươi có thể giao ra, mặt khác, kiếm thuật và kiếm khí quyết các ngươi có thể sao chép một phần rồi trả lại. Việc này sẽ kết thúc.

Sắc mặt đám người La Ngọc Phong tức thì biết đổi, ngữ khí của Tống Tân Dương bề ngoài giống như hoài ái, nhưng mà bên trong lại vô cùng mạnh mẽ.

- Tống sư huynh, Tống Quang Đào quyết chiến với tiểu sư đệ bổn viện, là chuyện công khai, bỏ tiền đánh cược cũng là Tống Quang Đào nói ra trước. Nguyện đánh cược thì nguyện chịu thua. Tống sư huynh làm như vậy không hợp lý a.

La Ngọc Phong cố gắng nói lý.

- Ta biết, đã đánh cuộc phải biết chịu thua. Nhưng mà hiện tại tiền đặt cược các ngươi cũng đã nhận được, cũng nhận đủ mặt mũi, có lẽ nên biết đủ.

Tống Tân Dương ôn hòa nói, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười lạnh lẽo và khinh thường:

- Hay là các ngươi cảm thấy mặt mũi ta không đủ lớn? Tình nguyện đắc tội với ta cũng không muốn trả về những vật kia?

Tống sư huynh..

Sắc mặt đám người La Ngọc Phong lần nữa biến đổi, đang muốn lần nữa cố gắng nói lý.

- Bớt sàm ngôn đi, không nghe thấy lời nói của Tống sư huynh sao? Hay là Thanh Phong viện các ngươi tự cho rằng mình có thể chống lại kiếm phái trung phẩm, không coi Tống sư huynh vào trong mắt?

Tống Quang Đào lớn tiếng nói, lúc này hắn đã hoàn toàn lộ nguyên hình là một tên tiểu nhân.

- Ngươi...

Đám người La Ngọc Phong nghẹn họng, nhìn hằm hằm vào Tống Quang Đào, hận không thể rút kiếm phanh thây hắn.

- Tống sư huynh của Lệ Phong kiếm phái đúng không? Muốn lấy lại chín thanh Ngụy kiếm khí và mười khỏa Tăng khí hoàn không thành vấn đề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play