Ở thế giới này, Sở Mộ vừa qua sinh nhật mười sáu xong, là lớp trẻ của Sở gia - một trong ba đại gia tộc của Khai Dương Thành thuộc vương triều Đại Khôn. Cha hắn là Sở Hành Vân - dòng chính Sở gia, đảm nhiệm chức vụ chấp sự trong gia tộc, coi như là thuộc tầng lớp có thực quyền.

Hắn còn còn có một thân đại ca Sở Thiên, lớn hơn hắn 2 tuổi, có thiên phú tu luyện thất phẩm, đứng trong hàng ngũ nhân vật top 3 đệ tử trẻ tuổi dưới 20 của Sở gia, bái nhập kiếm phái trung phẩm Lưu Vân kiếm phái, trở thành đệ tử nội môn.

Về phần Sở Mộ, ngược lại có chút bất tranh khí, thiên phú tu luyện cửu phẩm. Kỳ thật, thiên phú cửu phẩm cũng không đến mức nào, dù sao trong Sở gia thiên phú tu luyện thập phẩm cũng còn có khối người, cho nên thiên phú tu luyện cửu phẩm cũng thuộc vào hàng bình thường đại chúng.

Thế nhưng vấn đề nằm ngay trên người Sở Thiên.

Thiên phú tu luyện của Sở Thiên là thất phẩm, trong hàng ngũ hậu bối Sở gia có thể đứng trong top 3, được xưng tụng là thiếu niên thiên tài của Sở gia thế nhưng thân đệ đệ của hắn lại khác xa. Tự nhiên Sở Mộ trở thành kẻ bị so sánh, dần dà ngay cả những kẻ thiên phú tu luyện thập phẩm cũng có chút coi thường hắn.

Dựa theo thuyết pháp của những người này, thiên phú tu luyện thập phẩm của bọn hắn là do trời sinh không cách nào thay đổi, cho dù huynh đệ tỷ muội do cha mẹ bọn hắn sinh ra cũng như thế. Còn Sở Mộ thì khác biệt, hắn có một đại ca được xưng là thiên tài, hình thành một nét đối lập rõ rệt.

Trong đó người xem thường hắn nhất chính là Sở Hồng, con gái nhị bá Sở Hành Phong. Thiên phú tu luyện của Sở Hồng cũng là thất phẩm, đặt song song cùng Sở Thiên, thực lực hai người dường như là cân xứng, tranh đoạt vị trí thứ hai trong thế hệ trẻ tuổi Sở gia.

Mặc dù như thế, Sở Mộ dường như có điểm không tim không phổi, không thèm để ý đến người khác nói ra nói vào, mỗi ngày ngoại trừ thời gian tu luyện kiếm khí và kiếm thuật hắn cũng chỉ đi dạo loanh quanh trong huyện,

Bởi vì do thiên phú tu luyện nên Sở Hành Vân cũng không có quá nhiều yêu cầu đói với Sở Mộ, chỉ hi vọng hắn có thể sống vui vẻ là tốt rồi.

Khai Dương Thành ngoại trừ Sở gia còn có Vương gia và Lâm gia.

Một lần đi dạo, hắn gặp nhị tiểu thư Lâm Lạc Thủy của Lâm gia, dường như hắn gặp được mối tình sét đánh liền lớn mật truy cầu. Ngay từ đầu, Lâm Lạc Thủy cũng không có chút ác cảm nào với hắn, thỉnh thoảng cũng cười cười nói nói với Sở Mộ. Tuy nhiên khi nàng biết rõ thân phận của Sở Mộ liền lập tức thay đổi thái độ, sinh lòng ác cảm, trở nên lạnh lùng với Sở Mộ.

Đúng lúc này, tam thiếu gia Vương gia là Vương Lân đi ngang qua, gặp Lâm Lạc Thủy cũng đem lòng mến mộ, đến một câu cũng không thèm nói với Sở Mộ đã quật ngã hắn xuống đất.

Lâm Lạc Thủy đã sinh lòng ác cảm, hận không thể khiến Sở Mộ nếm thêm chút đau khổ nên càng thêm mắm thêm muối làm hại Sở Mộ bị Vương Lân đánh thêm một hồi đến mức hôn mê rồi được đưa về Sở gia. Từ đó về sau, Sở Mộ mang thêm xú danh là đùa giỡn con gái nhà lành còn Vương Lân thì lại được tiếng thơm anh hùng cứu mỹ nhân.

Tuy Sở gia không chút nào vừa mắt Vương gia nhưng từ trước đến nay cũng chỉ là tranh chấp của lớp trẻ, hơn nữa nếu xét về thực lực tổng thể Vương gia có phần nhỉnh hơn Sở gia vì vậy chuyện của Sở Mộ cuối cùng cũng không ai hỏi đến.

Sau khi tỉnh lại, Sở Mộ trầm mặc hai ngày rồi sau đó tức giận phấn đấu, dốc sức liều mạng tu luyện, suốt một tháng không bước chân ra khỏi nhà, nhưng đúng là thiên phú của hắn không tốt cho nên cũng không có tiến triển thêm được mấy.

Lòng cha mẹ đều mong con hơn người, chỉ là vợ cồng Sở Hành Vân bận việc quản lý sinh ý Sở gia cho nên cũng không có nhiều thời gian để quan tâm đến Sở Mộ. Vì vậy, Sở Hành Vân xuất ra đại lượng tích súc, tìm chút ít quan hệ đưa Sở Mộ vào trong Thanh Phong kiếm phái một kiếm phái hạ phẩm, nhưng cũng chỉ là một gã đệ tử ngoại môn mà thôi.

Cho dù chỉ là kiếm phái hạ phẩm nhưng thực lực Thanh Phong kiếm phái so với Sở gia thì cường đại hơn rất nhiều cho nên Sở Hành Vân tin rằng ở kiếm phái sẽ tốt hơn cho Sở Mộ.

Sở Mộ cũng nghĩ như vậy, hắn cảm giác khi mình trở thành đệ tử Thanh Phong kiếm phái nhất định thực lực có thể tăng lên, sau khi tu luyện thành công hắn sẽ trở về tính sổ với Vương Lân.

Chỉ là, rất nhanh Sở Mộ phất hiện, sự tình cũng không đơn giản như hắn tưởng tượng, hắn mới bái nhập Thanh Phong kiếm phái một tháng liền có phiền toái tìm đến cửa.

Vương Lỗi, đệ tử ngoại môn có uy tín nhiều năm trong Thanh Phong kiếm phái, tu vi kiếm khí cảnh ngũ đoạn, hắn còn có thân phận khác là nhi tử của một gã chấp sự của Vương gia trong huyện Khai Dương. Sau khi biết rõ Sở Mộ bái nhập Thanh Phong kiếm phái Vương Lân liền giao cho Vương Lỗi một yêu cầu là hảo hảo chiêu đãi Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ không ngóc đầu nổi trong thkp.

Cho nên, Vương Lỗi liền dẫn theo tùy tùng Vương Trường Vương Nghĩa tìm đến nhục mạ Sở Mộ bức bách hắn ra tay. Nhưng Sở Mộ chỉ có tu vi kiếm khí cảnh tam đoạn, tu luyện nhập môn kiếm thuật Thanh Phong kiếm phái không đến một tháng thì làm sao có thể là đối thủ của Vương Lỗi. Mới chỉ mấy chiêu Vương Lỗi đã đánh Sở Mộ đến mức hôn mê và dĩ nhiên việc đó vừa vặn tiện nghi cho Sở Mộ đại sư kiếm thuật xuyên việt mà đến, dung hợp linh hồn đạt được trí nhớ của khối thân thể cũ tiến hành tân sinh.

- Sở Mộ, chúng ta trùng tên, hiện tại lại cùng một thể, ngươi chính là ta, ta chính là ngươi. Ở kiếp ta có thể trở thành đại sư kiếm thuật trẻ tuổi nhất, ở kiếp này đồng dạng ta cũng có thể trở thành cường giả kiếm đạo.

Sở Mộ lẩm bẩm, trong giọng nói tràn ngập tự tin.

- Tất cả những việc mà ngươi phải chịu đựng cũng là ta phải chịu đựng, bất kể là Vương Lỗi hay là Vương Lân thậm chú là Lâm Lạc Thủy, ta đều sẽ tính toán sổ sách với bọn chúng rõ ràng, kể cả những kẻ đã từng châm chọc ngươi ta cũng sẽ để cho bọn chúng biết bọn chúng ngu muội đến cỡ nào!!!

Thanh Phong kiếm phái có quy dịnh rất rõ ràng, toàn bộ đệ tử có tu vi dưới kiếm khí cảnh thất đoạn đều là đệ tử ngoại môn, hơn nữa những đệ tử nào dưới kiếm khí cảnh tứ đoạn thì cứ ba người ở một phòng, ở khu vực phía Nam, không những thế mỗi ngày còn phải gánh chịu nhiệm vụ sinh hoạt như xuống núi gánh nước hoặc là trồng rau hoặc là giặt quần áo hoặc nhóm lửa nấu cơm....

Tu vi của Sở Mộ chỉ là kiếm khí cảnh tam đoạn cho nên mỗi ngày hắn đều phải hoàn thành nhiệm vụ sinh hoạt. Nhiệm vụ mà hắn được phân phối là gánh nước, chỉ có điều lúc này hắn bị Vương Lỗi đánh đến bất tỉnh cho nên nhiệm vụ của hắn đã được chấp sự tạp vụ đường phân phối lên đầu hai gã cùng phòng. Đoán chừng hiện tại hai bạn cùng phòng của Sở Mộ đang ra sức gánh nước.

Sau khi Sở Mộ xuống giường hắn liền lau mồ hôi, thay bộ quần áo khác rồi cầm thanh kiếm treo trên đầu giường và lập tức lao nhanh ra ngoài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play