Quá trình tìm hiểu giống như rất chậm chạp, cảm thấy thời gian trôi qua dường như dừng lại. Vòng xoay thời gian không có lực, lực lượng tinh thần không ngừng tiêu hao. Đột nhiên thân thể Sở Mộ khẽ run lên, từ trong trạng thái tham ngộ thoát ra. Hắn chỉ cảm thấy ý nghĩ mê muội, hai mắt giàn dụa, có nước mắt từ trong khóe mắt chảy ra, mắt tràn ngập tơ máu.

Thở dài một hơi rồi đứng dậy, quay người rời khỏi Bích Hạo cung. Một ngày tìm hiểu, hơn nữa không tìm hiểu ra cái gì. Đây là chuyện nằm trong dự liệu cho nên Sở Mộ cũng không có thất vọng.

Rời khỏi Bích Họa cung, trở lại thạch lâu. Sở Mộ khôi phục tâm thần rồi lại hồi tưởng lại quá trình tìm hiểu. cho dù không có thu hoạch gì, nhưng mà vẫn vẫn theo thói quen so sánh, xác minh với cuộc chiến hắn xem được ở Ngũ Hành chi địa.

Mấy ngày sau Sở Mộ lại lần nữa khởi hành, đi tới Bích Họa cung, lại một lần nữa ngồi xuống trước bích họa kiếm kỹ, tìm hiểu vết kiếm kỹ ngũ phẩm.

Tìm hiểu tới khi lực lượng tinh thần tiêu hao hết, lại một lần nữa mang theo cái đầu choáng váng rời đi. Trở lại thạch lâu khôi phục. Sau đó lại hồi tưởng lại, so sánh. Lại qua mấy ngày, lại một lần nữa đi tới Bích họa cung, lại một lần nữa ngồi xếp bằng trước bích họa kiễm kỹ, tìm hiểu vết kiếm kỹ ngũ phẩm.

Ngày qua ngày, tìm hiểu từng lần lại từng lần, bất tri bất giác, Phi thiên trị trong kiếm lệnh thân phận của Sở Mộ đã tiêu hao một nửa. Nói cách khác, hắn đã tiến vào trong Bích Họa cung tìm hiểu kiếm kỹ được năm lần.

Hiện tại là lần thứ sáu.

năm lần trước, mỗi một lần đều không tìm hiểu ra cái gì. Lòng tin của Sở Mộ chưa từng dao động, không bị đả kích một chút nào, cũng không có nhụt chí.

Lần thứ sáu tìm hiểu, lúc lực lượng tinh thần tiêu hao hết. Trong đôi mắt mỏi mệt của Sở Mộ hiện lên chút gợn sóng, đó là sự vui vẻ.

- Không uổng công ta tận tâm tận lực tìm hiểu. Rốt cuộc cũng để cho ta tìm hiểu được một tia hình dáng của nó.

Sở Mộ thầm nghĩ, đứng dậy rồi quay ngươi rời đi. Cho dù tinh thần hao hết khiến cho hắn rất mệt mỏi, ý nghĩ mơ màng, nhưng mà trong lòng vẫn có cảm giác vui sướng, vui sướng từ tận đáy lòng.

Trở lại thạch lâu, khôi phục lại lực lượng tinh thần. Lại hồi tưởng lại, so sánh. Mấy ngày sau, Sở Mộ lần thứ bảy tiến vào trong Bích Họa cung.

Ban đầu rất gian nan, nhưng mà sau đó đã có phương hướng tiến lên, không còn mù quáng tìm đường nữa.

Lần thứ bảy tìm hiểu, hiệu quả so với lần thứ sáu còn đỡ hơn một ít. Cho dù chỉ là tăng rất nhỏ, nhưng mà cũng làm cho Sở Mộ cảm thấy cao hứng.

Thân thể mỏi mệt đứng dậy, trở về...

Lân thứ tám..

Lần thứ chín...

Lần thứ mười..

Phi Thiên trị trong kiếm lệnh thân phận của Sở Mộ tiêu hao không còn.

Chỉ là hắn cũng không có tìm hiểu thấu triệt vết kiếm của kiếm kỹ ngũ phẩm kia, còn chưa thông toàn bộ, cần tiếp tục tham ngộ. Chỉ là hắn không còn Phi thiên trị nữa.

- Xem ra vẫn phải đi mượn một ít trước.

Sở Mộ bất đắc dĩ.

Tìm người mượn Phi Thiên trị cũng phải đúng đối tượng, khong phải cái gì cũng có thể mở miệng mượn được.

Sở Mộ tới tìm Chung Mộc Thần.

- Muốn bao nhiêu?

Tuy rằng kinh ngạc, nhưng mà Chung Mộc Thần lại không có cự tuyệt, mà rất thoải mái hỏi Sở Mộ.

Hắn đã tìm hiểu ra Ngự kiếm thuật, trọng điểm tu luyện đặt ào Ngự kiếm thuật. Ít nhất trong một hai năm tới, không cần phải tiến vào trong Bích Họa cung tìm hiểu bích họa nữa.

- Một ngàn.

Sở Mộ cũng không khách khí mở miệng, một ngàn Phi Thiên trị, có thể tìm hiểu hai lần. Sở Mộ cũng đoán, nếu như tìm hiểu hai lần nữa. Có lẽ có thể tìm hiểu nguyên vẹn. Đến lúc đó có thể trực tiếp bế quan.

- May mà chỉ có một ngàn..

Chung Mộc Thần thở dài một hơi. Tuy rằng ở Trùng Thiên viện nhiều năm, cũng tích súc không ít Phi Thiên trị, một ngàn điểm hắn vẫn lấy ra được. Nhưng nếu như Sở Mộ muốn thêm, ví dụ như ba ngàn hoặc năm ngàn, hắn không có.

Lấy ra kiếm lệnh thân phận, chuyển một ngàn Phi Thiên trị cho Sở Mộ. Sở Mộ không nói gì thêm thì Chung Mộc Thần cũng không có ý đưa cho Sở Mộ thêm.

Sau khi nhận được thêm một ngàn Phi Thiên trị, Sở Mộ cũng không có sốt ruột rời đi. Mà chiến một trận với Chung Mộc Thần. tạo nghệ của Chung Mộc Thần trên Ngự kiếm thuật lại thuần thục vài phần. Sở Mộ lại chia sẻ một ít tâm đắc tu luyện của mình, để cho Chung Mộc Thần đi tìm hiểu.

Lần thứ mười một tiến vào trong Bích Họa cung, lại một lần nữa tìm hiểu vết kiếm kiếm kỹ ngũ phẩm.

Trên thế giới này có câu nói gọi là hậu tích bạc phát.

Sau mười lần tìm hiểu, tuy rằng từ lần thứ nhất tới lần thứ năm không có thu hoạch được gì. Nhưng mà cũng không phải là lãng phí không công. Ít nhất khiến cho Sở Mộ dần dần xác định rõ con đường, tìm được phương hướng chính xác.

Mà tìm hiểu từ lần thứ sáu tới lần thứ mười thì khiến cho Sở Mộ tìm hiểu ra tinh túy trong đó từng chút một. Hiện tại tìm hiểu lần thứ mười một. Đem mười lần tìm hiểu phía trước dung hợp lại, hậu tích bạc phát, đột nhiên tăng mạnh.

Khi lực lượng tiêu hao không còn, Sở Mộ mang theo vui sướng rời khỏi Bích Họa cung. Rốt cuộc hắn cũng vững tin, nếu như không có gì ngoài ý muốn. Chỉ cần tìm hiểu một lần nữa, hắn có thể tìm hiểu thấu triệt.

Mấy ngày sau, Sở Mộ lại một lần nữa đi vào trong Bích Họa cung.

Khi lực lượng itnh thần hao hết, trong lòng Sở Mộ vui sướng không thôi. Trong đầu hiện lên vô số tinh túy về kiếm kỹ ngũ paharm, không có dạng kiếm kỹ ngũ phẩm đặc biệt nào, chỉ là tinh túy kiếm kỹ ngũ phẩm thuần túy nhất.

Mang theo tinh túy kiếm kỹ ngũ phẩm vừa tìm hiểu ra được, Sở Mộ trở lại thạch lâu, đi khôi phục lực lượng tinh thần.

Sau khi lực lượng tinh thần khôi phục, Sở Mộ bắt đầu bế quan, bế tử quan. Nói cách khác, trước khi hắn chủ động xuất quan, không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy hắn.

...

Trước sau tốn sáu ngàn điểm Phi Thiên trị và mấy tháng, rốt cuộc hắn cũng tìm hiểu ra tinh túy của kiếm kỹ ngũ phẩm, lại so sánh với những thứ nhìn thấy ở cuộc chiến trong Ngũ Hành chi địa. Có thể bắt đầu sáng tạo ra kiếm kỹ ngũ paharm thuộc về bản thân hắn.

Trong thạch lâu, Sở Mộ bế tử quan, cắt đứt tất cả câu thông với bên ngoài. Toàn tâm toàn ý đắm chìm trong tham ngộ.

Trong Ngũ Hành chi địa, thân ảnh Ngũ Hành chiến hoàng ngưng tụ ra trong thế giới tinh thần của Sở Mộ. Mỗi một kiếm chém ra cũng xuất hiện rõ ràng. Sở Mộ đang dùng trí nhớ kinh người, đem trận chiến của Ngũ hành chiến hoàng khi đó nhớ lại một cách nguyên vẹn.

Một kiếm chém ra, kiếm qunag màu vàng thuần túy phá không, phong mang kinh thiên động địa, làm cho thiên địa ảm đạm thất sắc, không gian yếu ớt như là đậu hũ vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play