Vừa gặp mặt hắn đã bị thương, hơn nữa còn bị thương thế giới tinh thần, Trương Hoành không dám ở lại quá lâu, hắn quay người rời đi thật nhanh, ngay sau đó tiếp tục phun máu tươi, thần thái đau đớn không nhỏ.

Trương Hoành có ý định ra tay giáo huấn Sở Mộ một phen, để cho hắn hiểu rõ hắn không có tư cách ở lại Thanh Trúc viên, tuyệt đối không ngờ chỉ vừa gặp mặt, còn chưa động thủ đã bị Sở Mộ dùng ánh mắt đả thương thế giới tinh thần.

Thế giới tinh thần bị thương còn phiền toái hơn thân thể bị thương, nếu như chữa trị chậm trễ sẽ lưu lại di chứng.

Trương Hoành vội vã lao ra khỏi Thanh Trúc viên, không nói hai lời, cũng không giải thích với kiếm giả áo ngắn, hắn lại xuyên qua người Thiên Xảo Ngư, Thiên Xảo Ngư cũng nhìn thấy sắc mặt Trương Hoành tái nhợt cùng vết máu trên khóe miệng.

Trương Hoành cũng không chào hỏi hắn, Thiên Xảo Ngư cũng quen với ngạo khí của Trương Hoành, lúc này nhìn thấy bộ dạng Trương Hoành bị thương không nhẹ, nếu không chữa trị sẽ lưu lại di chứng.

Thiên Xảo Ngư thu hồi ánh mắt, hắn đi vào trong Thanh Trúc viên, cũng đi tới gần Sở Mộ trong đình viện.

- Sở huynh thật mạnh!

Thiên Xảo Ngư thở dài:

- Trương Hoành rèn luyện kiếm ý áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, thiên phú tuyệt hảo, kiếm thuật phi phàm, là gia tướng ta mời chào mấy năm trước, ỷ vào thiên phú cho nên hắn càng ngày càng không coi ai ra gì, nhiều lần muốn ta cho hắn vào ở Thanh Trúc viên, ta không đáp ứng, lúc này biết Sở huynh tiến vào Thanh Trúc viên cho nên tìm tới gây sự.

Hắn cũng giải thích nguyên nhân Trương Hoành tới đây.

- Ta muốn mượn nhờ mũi nhọn của Thanh Trúc viên tu hành.

Sở Mộ nói.

Lúc hắn tu luyện, hắn thử dung nhập vào mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, dung hợp cả hai thành một, địch ý của Trương òoành kích phát mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, kích thích Sở Mộ, trong nháy mắt Sở Mộ tìm được điểm phù hợp với mũi nhọn của Thanh Trúc viên, dung hai làm một, ngưng tụ thành hai thanh thần niệm kiếm công kích Trương Hoành.

Linh hồn Trương Hoành cũng không bằng Sở Mộ, thần niệm chi lực không cách nào so sánh với Sở Mộ, bị thần niệm kiếm công kích không có lực chống cự, thế giới tinh thần bị thương ngay sau đó.

Nếu không, Sở Mộ chỉ sơ bộ dung hợp với mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, uy lực không đủ, bằng không có thể đánh nát thế giới tinh thần của Trương Hoành, đánh chết hắn ngay lập tức.

Đương nhiên cũng do Trương Hoành không kịp thi triển bí pháp thần niệm phòng ngự, tất cả diễn ra quá nhanh quá đột ngột, hoàn toàn vượt quá Trương Hoành dự kiến.

- Trải qua lần này, có lẽ Trương Hoành sẽ thu liễm, hắn không dám đi tìm ngươi.

Thiên Xảo Ngư cười nói.

- Thế giới tinh thần của hắn bị thương, không có một ít thời gian sẽ không trị khỏi.

Sở Mộ cười nói.

- Không nói Trương Hoành, ta mang rượu ngon tới đây, chúng ta cùng uống.

Thiên Xảo Ngư nói, hắn vung tay xuất hiện mấy bình rượu nhỏ, mỗi một bình đều là bạch ngọc điêu khắc thành, mỗi bình như vậy đều có giá trị phi phàm.

Sở Mộ cũng không khách khí, hắn cùng uống rượu nói chuyện phiếm với Thiên Xảo Ngư.

- Thiên Xảo huynh, ngươi hiểu về thế lực lớn trong Tây Hổ đại vực không?

Sở Mộ hỏi.

- Sở huynh muốn hỏi mấy thế lực lớn sắp mở cửa thu đệ tử sao?

Thiên Xảo Ngư cười nói:

- Trong Tây Hổ đại vực có vô số thế lực, có lớn có nhỏ, Thiên Xảo thị của ta chỉ là một trong số đó mà thôi. Chỉ có điều trong những thế lực này có sáu nhà mạnh nhất.

Thiên Xảo Ngư tiếp tục nói:

- Sáu thế lực lớn phân biệt là Tây Hổ Điện, Toái Tinh Lâu, Liệt Không Kiếm Tông, Phi Thiên Các, Hắc Cực Cung và Vạn Nhận Sơn Trang.

- Trong đó Tây Hổ Điện là phân điện Kiếm Thần điện tại Tây Hổ đại vực, không tuyển nhận đệ tử, là nơi đặc thù, địa vị cao thượng, là đệ nhất trong Tây Hổ đại vực.

- Toái Tinh Lâu, Liệt Không Kiếm Tông, Phi Thiên Các, Hắc Cực Cung và Vạn Nhận Sơn Trang đặt song song nhau nhưng có chút khác biệt.

- Toái Tinh Lâu và Phi Thiên Các chỉ chọn thiên tài tuấn kiệt chính thức, bởi vậy đệ tử số lượng ít nhưng chất lượng đều rất cao, so sánh hai bên với nhau, Toái Tinh Lâu rất thần bí, ta không biết bọn họ mở cửa thu đệ tử như thế nào, hoàn toàn không rõ về nó.

- Liệt Không Kiếm Tông và Hắc Cực Cung cùng Vạn Nhận Sơn Trang lại theo hướng đại chúng, chỉ cần có thể thông qua khảo hạch của bọn họ là có thể trở thành đệ tử trong đó, nhưng Hắc Cực Cung làm việc không cố kỵ, có phong phạm tà đạo, Vạn Nhận Sơn Trang chú trọng truyền thừa, gia nhập Vạn Nhận Sơn Trang cả đời không thoát ly, nếu không sẽ bị thu lại tu vi, thậm chí chém giết.

Thanh Trúc viên, nơi này chỉ còn một mình Sở Mộ đang ngồi trong đình viện, hắn suy nghĩ khi nhìn thanh kiếm trúc.

Năm thế lực lớn, Toái Tinh Lâu, Phi Thiên Các, Liệt Không Kiếm Tông, Hắc Cực Cung, Vạn Nhận Sơn Trang, luận thực lực không chênh lệch với nhau, chỉ có điều tính chất có khác nhau.

- Không tìm được đường vào Toái Tinh Lâu... Ta không thích Hắc Cực Cung, Vạn Nhận Sơn Trang không thích hợp...

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Sở Mộ quyết định đi Phi Thiên Các.

Phi Thiên Các và Toái Tinh Lâu chỉ tuyển nhận thiên tài trong thiên tài, với thiên phú của Sở Mộ, chỉ cần người Phi Thiên Các không bị mù sẽ không bỏ qua Sở Mộ.

Đã có quyết định, Sở Mộ tạm thời buông suy nghĩ về năm thế lực lớn, ngược lại nghiên cứu Kiếm Đồng kích thương Trương Hoành, đó là cảm giác dung hợp với mũi nhọn trong Thanh Trúc viên.

- Một kích đó gần với miêu tả trong Kiếm Đồng nửa bộ hạ.

Sở Mộ trầm ngâm.

Tu hành nửa năm trên Oanh Thiên phi hạm, hắn không tu hành Kiếm Đồng nửa bộ hạ, mà là củng cố nửa bộ thượng, từ đó thần niệm chi kiếm của hắn càng lúc càng mượt mà đến mức tận cùng, hiện tại là thời điểm tu hành Kiếm Đồng nửa bộ hạ.

Kiếm Đồng nửa bộ hạ rất cao tâm và huyền diệu, tu luyện không có dễ dàng như vậy, nhưng mà Sở Mộ tìm được linh cảm, bắt đầu từ mũi nhọn trong Thanh Trúc viên hiện tại, tu luyện Kiếm Đồng nửa bộ hạ cũng dễ dàng.

Thời gian một tháng trôi qua, thế giới tinh thần bị thương của Trương Hoành đã khỏi hẳn, phối hợp một ít đan được và công pháp đặc thù nên khôi phục nhanh chóng, Sở Mộ cơ bản đều tĩnh tu trong Thanh Trúc viên, dần dần có lĩnh ngộ.

Thời điểm này có người tới bên ngoài Thanh Trúc viên nhưng không dám vào.

- Sở Mộ các hạ... Sở Mộ các hạ...

Người nọ là tôi tớ của Thiên Xảo Ngư, hắn vừa la lên thì trước mặt có thân ảnh xuất hiện, sau khi nhìn thấy Sở Mộ liền thở ra một hơi.

- Chuyện gì?

Sở Mộ hỏi.

- Thiếu chủ cho mời.

Tôi tớ mở miệng.

- Dẫn đường.

Sở Mộ không hỏi chuyện gì, nhìn xem sắc mặt tôi tớ có lo lắng nên biết là có việc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play