Sở Mộ nhìn không chớp mắt lấy một cái về phía Nam Vô và Lạc Thu Thủy. Hắn khác với người khác, có thể tâm phân nhị dụng. Bởi vậy mắt trái hắn nhìn chằm chằm vào Nam Vô, mắt phải thì nhìn vào Lạc Thu Thủy. Đem nhất cử nhất động của hai người, bất luận một chỗ nhỏ nào cũng không bỏ sót, ghi nhớ vào trong đầu. Đồng thời trong đầu còn đang phân tích, phân biệt ra ưu khuyết trong mỗi một động tác của hai người.

Quan sát chiến đấu, Sở Mộ không ngừng tiến bộ, làm bản thân mình tăng lên. Không có ai có thể như hắn, không giây phút nào là không tăng tiến.

Tìm được cơ hội, Lạc Thu Thủy lập tức bộc phát. Kiếm quang liên miên mà cứng cỏi, Thu Thủy Trường Thiên. Liên kích liên hợp với ba mươi ba thức đầu, dung hợp thành một thức hoàn mỹ, một kích mạnh nhất. Kiếm quang phảng phất như một dòng sông, tràn ngập khí tức tiêu sát.

Kiếm ý thất chuyển sơ kỳ dung nhập, khiến cho uy lực của Thu Thủy Trường Thiên càng thêm đáng sợ.

Hai mắt Nam Vô bộc phát ra quang mang kinh người, ngay lập tức nội liễm. Đồng tử trở nên u ám, thâm thúy, phảng phất như hoàn toàn hấp thu quang mang bốn phía, phản chiếu kiếm quang dài dằng dặc như một dòng sông của Lạc Thu Thủy. Kiếm trong tay hắn lúc này giống như biến mất, trở nên trong suốt, cũng càng trở nên phiêu hốt bất định.

Chỉ thấy tay phải hắn huy vũ, kiếm quang từ thanh kiếm trong suốt kia cũng trở nên như ẩn như hiện. Trong nháy mắt, liên tục đánh ra mười ba kiếm. Mỗi một kiếm đều điểm lên kiếm quang giống như dòng sông của Lạc Thu Thủy, khiến cho kiếm quang giống như dòng sông kia xuất hiện sơ hở, bị đánh tan.

Cuối cùng kiếm quang xé trời đánh ra, thân thể Nam Vô cũng trở nên như ẩn như hiện. Hơi lóe lên, thân ảnh giống như quỷ mị xông về phía trước. Kiếm trước người, giống như muốn xé rách tất cả, lại phảng phất dung nhập vào trong không khí. Xuyên qua kiếm của Lạc Thu Thủy, dừng lại trước yết hầu hắn.

So với kiếm thuật của Lạc Thu Thủy, kiếm thuật của Nam Vô càng thêm đặc biệt, có bóng dáng và hương vị của Thiên Hoang kiếm thuật, nhưng lại giống như thoát khỏi Thiên Hoang kiếm thuật, tự thành một cách vậy.

Từ điểm này cũng có thể thấy được, tạo nghệ ở Thiên Hoang kiếm thuật của Nam Vô còn hơn Lạc Thu Thủy, cũng trên Sở Mộ. Đương nhiên không phải nói tạo nghệ kiếm thuật của Nam Vô mạnh hơn Sở Mộ. Chỉ là thời gian nghiên cứu và chìm đắm trong Thiên Hoang kiếm thuật của Nam Vô nhiều hơn Sở Mộ mà thôi.

Kiếm quang của Lạc Thu Thủy tiêu sát, lại thủy chung không có cách nào đánh trúng Nam Vô. Chợt có kiếm quang xuyên qua, thân thể Nam Vô giống như trong suốt, giống như không tồn tại, lông tóc không bị tổn thương.

Đối thủ quỷ dị như vậy khiến cho trong lòng Lạc Thu Thủy trầm xuống. Kiếm rõ ràng đã đánh trúng đối phương như lại thất bại một cách khó hiểu. Giống như là đâm vào trong không khí vậy. Loại cảm giác quỷ dị này khiến cho hắn vô cùng khó chịu.

Lạc Thu THủy không dám xem thường chút nào. Mà Nam Vô cũng xuất ra thực lực chân chính của mình. Thực lực chân chính, toàn bộ thực lực của hắn bộc lộc ra trước mặt mọi người,kiếm quang phiêu hốt bất định, thân ảnh quỷ dị.

Nhìn như rơi xuống hạ phong, nhưng mà kiếm thuật của Lạc Thu Thủy cũng giống như hắn vậy, tràn ngập dẻo dai, kiên cường, không có cách nào đè sập, đánh tan được.

Đánh lâu, thực lực song phương cũng bày ra từng bước, bị phát hiện từng chút một. Càng ngày càng đặc sắc, ngày càng mạnh mẽ, đặc sắc tuyệ tluân, khiến cho người ta nhìn vào không có cách nào rời mắt, quên hít thở. Ngay cả mắt cũng không nháy lấy một cái. Chỉ có hai đạo thân ảnh, hai đạo kiếm quang đang giao đấu, không ngừng va chạm với nhau mà thôi.

Cảm giác không nắm bắt được đối thủ, Lạc Thu Thủ hiểu rất rõ, lúc này hắn giống như đang rơi vào trong một vòng xoáy vậy, không có cách nào tự kiềm chế được. Một khi dừng lại, hắn cũng sẽ bị kiếm của Nam Vô đánh trúng, cho nên hắn chỉ có thể không ngừng xuất kiếm, lần lượt xuất kiếm mà thôi.

Coi như có mạnh mẽ hơn đi chăng nữa thì cuối cùng cũng không có cách nào tiếp tục kiên trì được. Kiên trì được hai phút sau, kiếm quang của Lạc Thu Thủy đột nhiên cứng lại, bị Nam Vô nắm bắt mà xuất kiếm, cuối cùng men theo sơ hở kia xuất kích, quấy rầy tiết tấu của Lạc Thu Thủy.

Song phương đều là cao thủ nắm bắt tiết tấu. Mỗi lần tiết tấu của Lạc Thu Thủy bị quấy rầy hắn sẽ tìm cách gượng lại. Chỉ là Nam vô lại không cho hắn cơ hội này. Nam Vô khống chế tiết tấu, đem ưu thế dẫn dắt về phía mình.

Bỗng nhiên Nam Vô lại một lần nữa bộc phát, kiếm quang hừng hực như ánh mặt trời, bá đạo tuyệt luân, thiêu đốt hết thảy, quang mang vạn trượn g. Kiếm quang giống như ánh mặt trời kia lại một lần nữa biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, kiếm lại một lần nữa biến mất không thấy gì nữa.

Hai mắt Lạc Thu Thủy nhắm lại, kiếm của Nam Vô lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện sau lưng hắn, đánh trúng lưng. Toàn thân Lạc Thu Thủy chấn động, dựa thế phản kích lại, một kiếm thát bại, lại bị Nam Vô dùng một kiếm đánh trúng ngực.

Trận đầu vòng thứ mười một chấm dứt, Nam Vô thắng, Lạc Thu Thủy thua.

Trận đấu thứ hai bắt đầu, Xi Tiếu lên đài, đối thủ của hắn là số bảy - Trang Ly Biệt.

Chiến đấu bắt đầu, Trang Ly Biệt bộc phát ra toàn lực. Khí tức tiêu điều tràn ngập toàn trường, Trang Ly Biệt bộc phát, mang tới đủ áp lực cho Xi Tiếu. Toàn thân Xi Tiếu lại lần nữa tràn ngập quang mang màu đen, giống như hỏa diễm thiêu đốt. Hai mắt hồng lên, giống như ma vương hàng lâm vậy.

Xi Tiếu dùng tư thái như ma vương, khủng bố tuyệt luân. Trang Ly Biệt hoàn toàn không phải là đối thủ. Dưới thân kiếm của Xi Tiếu hắn chỉ có thể chống cự và né tránh, không có lực phản kích, chỉ kiên trì được một lát đã bị thua.

Trận thứ ba, lại tới phiên Lạc Thu Thủy xuất trận, đối thủ của hắn là Mã Vân Phi.

Năng lực chiến đấu của Mã Vân Phi tăng lên, phòng ngự còn mạnh hơn nữa. Kín không có một kẽ hở, chặt như nêm. Nhưng mà dưới kiếm ý thất chuyển của Lạc Thu Thủy, cuối cùng vẫn bị Lạc Thu Thủy đánh bại.

Trận thứ tư cũng là của Mã Vân Phi, bởi vì hắn vừa mới chiến trận vừa rồi, cho nên có được thời gian nghỉ ngơi một phút đồng hồ. Sau một phút đồng hồ, chiến đấu bắt đầu, đối thủ của hắn là số sáu Đoạn Ngọc Long.

Đoạn Ngọc Long thi triển Thiên Long tam thập lục thức, từ tất cả các góc độ phát động thế công với Mã Vân Phi, liên miên không dứt, mạnh mẽ kinh người. Chỉ là lại bị Mã Vân Phi ngăn cản từng cái một. Chỉ là năng lực phản kích của Mã Vân Phi hiển hiện ra toàn bộ, vẫn không có cách nào đánh bại Đoạn Ngọc Long.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play