Lần đầu tiên, ở trước mặt mọi người, Sở Mộ toàn lực thi triển thân pháp.

Lý Dật cảm thấy trước ngực khó chịu, một hơi thở không thuận, thiếu chút nữa thì thổ huyết. Sở Mộ phi thân đuổi theo, trong chớp mắt liền xuất hiện ở bên cạnh Lý Dật. Kiếm quang chói mắt xuyên qua hư không, phát ra tiếng nổ cực mạnh. Lý Dật miễn cưỡng giơ kiếm lên đón đỡ. Kiếm của Sở Mộ chuyển động với tốc độ ánh sáng, chấn động kiếm của Lý Dật. Một kiếm rơi vào trên cổ của Lý Dật.

Hai người đồng thời rơi xuống đất. Kiếm của Sở Mộ lại vẫn đặt ở trên cổ Lý Dật, không nhúc nhích. Dường như chỉ cần nhẹ nhàng rạch một cái, liền có thể mở ra huyết quản trên cổ củ Lý Dật.

Lý Dật có chút hoảng hốt. Tất cả giống như đang nằm mơ. Các đệ tử ở phía dưới kiếm đài đều lặng ngắt như tờ. Sắc mặt mỗi người đều đờ đẫn, hình như ngay cả chuyện hít thở cũng quên mất.

- Sở Mộ này... Đây là muốn nghịch thiên sao...

Lâm trưởng lão trợn mắt há hốc mồm hơn, theo bản năng thốt ra một câu.

- Sư đệ, ngươi thắng.

Trên mặt Lý Dật hiện lên một tia cay đắng, khóe miệng run lên, có chút gượng ép cười nói. Sau đó hắn làm kiếm lễ.

- Sư huynh đa tạ.

Sở Mộ đáp lại kiếm lễ, thản nhiên nói.

Phi thân nhảy lên một cái, Lý Dật giống như mũi tên rời cung bắn về phía kiếm đài quan sát Chủ Điện. Hắn không còn vẻ tiêu sái phiêu dật như lúc trước. Chính hắn hiểu rất rõ, tâm cảnh của hắn rối loạn. Đây là nhân tố chủ yếu nhất khiến hắn bị thua.

Nhưng Lý Dật lại có một cảm giác, cho dù tâm cảnh của mình không bị phá, cuối cùng cũng sẽ bị thua. Hình như Sở Mộ còn chưa có lấy ra toàn lực.

- Sao có thể như vậy được!

Sau khi ngồi xuống, Lý Dật âm thầm lắc đầu cười khổ một tiếng, cảm thấy ý niệm này của mình là rất sai lầm.

Hai người Vũ Văn Minh Hóa và Vương Đình Hạo không nói gì, chỉ nhìn Lý Dật, trong đầu cảm thấy vô cùng hậm hực. Không nghĩ tới, ba người đệ tử mạnh nhất kiếm phái như bọn họ, thậm chí lại liên tục bị thua, Hơn nữa còn bị thua ở trong tay của nội môn đệ tử ba viện. Quả thực không thể tưởng tượng nổi. Giống như đang nói đùa vậy

Những người khác, giống như Chưởng giáo La Thiên Hùng, Chưởng viện ba viện và phần lớn các trưởng lão của Chủ Điện và ba viện khác, trong lòng giống như lọ ngũ vị bị lật đổ. Chua cay mạn nhạt gì đó trộn cùng một chỗ, thật sự không nói rõ ràng được rốt cuộc là tư vị gì.

Khóe mắt của bọn họ co quắp, sắc mặt cực kỳ quái dị. Ngay cả chính bọn họ cũng không biết tại sao phải xuất hiện loại biểu tình gần như vặn vẹo này, lại vừa lúc phù hợp với suy nghĩ nội tâm của bọn họ lúc này.

- Sở Mộ đây là muốn nghịch thiên...

Nhất là Lăng Phong Chưởng Viện. Bản thân hắn cảm thấy mình đối vứoi Sở Mộ đã đánh giá cao hết sức, có thể tranh đoạt được vị trí trước ba. Nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, không chỉ là tranh đoạt vị trí trước ba, còn tranh đoạt vị trí đứng đầu.

Không phải là đứng đầu, thì chính là đứng thứ hai!

Các đệ tử Chủ Điện lại cảm thấy quan niệm cả đời của mình, hình như ở trong thời khắc ngắn ngủi như vậy bị đều phá vỡ. Loại cảm giác này, rất kỳ quái rất không dễ chịu.

Tất cả im lắng, lặng ngắt như tờ. Chỉ có từng cơn gió nhẹ thổi qua. Giằng co gần một khắc đồng hồ, mới có người tỉnh táo lại.

Nhìn Sở Mộ vẫn đứng ở trên kiếm đài thẳng tắp như một thanh kiếm chống trời. Gương mặt cũng không phải quá anh tuấn lúc này lại dường như bao phủ một lớp thần quang. Rất nhiều nữ đệ tử hai mắt toát ra trái tim hồng. Trái tim nhỏ nhanh chóng nhảy lên.

Một tích tắc này, thần thái Sở Mộ giống như đã in dấu vào trong lòng của mỗi người.

Đột nhiên, một đạo thân ảnh giống như phong quang vô cùng sung mãn vô tận, giống như kiếm quang xé rách trời cao, ngay lập tức bay vụt tới. Hắn bay qua hai mươi mấy thước, từ kiếm đài quan sát Lăng Phong bắn về phía kiếm đài hình tròn, rơi xuống trước mặt Sở Mộ.

- Tiếp theo, chính là thời điểm chúng ta đánh một trận quyết chiến phân cao thấp!

Hai mắt Tiêu Thiên Phong đặc biệt sáng ngời. Hai mắt có một tầng ánh sáng màu vàng nhạt xẹt qua, gần như hóa thành kiếm khí sắc bén bắn ra. Khí tức toàn thân càng phong quang vô cùng. Kiếm khí dần dần tràn ra, màu vàng nhạt tràn ngập khắpxung quanh. Thanh kiếm trong tay khẽ run lên, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ lao ra khỏi vỏ.

Sở Mộ bị khí tức của Tiêu Thiên Phong dẫn dắt. Kiếm khí của bản thân, không ngờ cũng không chịu sự khống chế bắt đầu vận chuyển lên, gần như muốn phá thân thể lao ra. Thanh kiếm trong tay còn khẽ run lên. Hắn không khỏi cả kinh.

Lúc này khí tức của Tiêu Thiên Phong quá mức sắc bén. Một sự sắc bén tuyệt đối, khiến Sở Mộ vạn phần cảnh giác.

Một khí tức bất ngờ chặn ngang lao vào, trực tiếp cắt đứt khí tức của hai bên gần như sắp va chạm. Bằng không, khí tức vừa va chạm, dưới sự dẫn dắt, Sở Mộ cùng Tiêu Thiên Phong nhất định sẽ rút kiếm, lập tức ra tay.

Đạo khí tức này là của trưởng lão trọng tài. Hắn mới vừa từ trong rung động tỉnh táo lại, đang cố gắng tiêu hóa tất cả những gì đã nhìn thấy trước mắt, lại bị khí tức mạnh mẽ của Tiêu Thiên Phong làm kinh động, vội vàng phi thân lên đài.

Ngay cả Tiêu Thiên Phong khí tức vô cùng sắc bén, nhưng đối mặt với cao thủ Hóa Khí Cảnh, lại vẫn chênh lệch khá xa. Hắn chỉ phải tạm thời thu lại. Hai mắt hắn vẫn lợi hại, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

- Ta từng chủ trì qua bốn lần thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm. Lần này đúng lúc là lần thứ tư.

Đầu óc trưởng lão trọng tài hỗn loạn. Trong lúc nhất thời, hắn cũng không biết phải nói cái gì mới tốt. Hắn trầm ngâm sắp xếp lại từ ngũ một chút, miễn cưỡng tìm một đầu đề mới, trên mặt lộ ra biểu tình quái lạ, dường như là cười khổ lại dường như là vui mừng:

- Nhưng ta biết rõ mỗi lần Đấu Kiếm Thịnh Hội của bản phái trước kia, chẳng bao giờ có một lần nào, giống như lần này, biến hóa liên tục, kỳ tích xuất hiện không ngừng.

Giọng nói của trưởng lão trọng tài trở nên cao vút, kích động hưng phấn, lôi kéo tình cảm, tư tưởng của mọi người, để cho bọn họ không tự chủ được mà kích động, nhiệt huyết sôi trào.

- Mọi người đều biết, nội môn ba viện tham dự thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, mỗi lần chẳng qua chỉ đi qua góp mặt, để môn hạ đệ tử tăng thêm kiến thức.

Trưởng lão trọng tài càng kích động hơn, ý nghĩ dần dần rõ ràng, giọng nói lại vẫn kích động:

- Nhưng lần này, lại làm cho ta, làm cho chúng ta thấy được sự khác biệt. Sở Mộ, rút thẻ trắng tiến vào vòng thứ hai. Tất cả mọi người cảm thấy hắn có vận khí quá tốt. Ta cũng cho là như vậy. Chúng ta đều nhất trí cho rằng, Sở Mộ chỉ có thể đi tới vòng thứ hai, sẽ dừng lại ở đó, không hơn. Nhưng ngoài dự đoán của chúng ta chính là, hắn đánh bại Văn Nhân Vân người có kiếm khí tu vi cao hơn so với hắn, tiến vào vòng thứ ba. Tiếp đó, hắn lại một lần nữa sử dụng thanh kiếm trong tay nói cho chúng ta biết, ý tưởng của chúng ta là sai lầm. Hắn đánh bại Tạ Xuân Lôi với tu vi càng cao hơn, tiến vào vòng thứ tư. Mà lúc này, bất ngờ xuất hiện. Tiêu Thiên Phong trở về, cùng với phong thái cường hãn, vô cùng sắc bén đánh bại Vũ Văn Minh Hóa, sau đó còn đánh bại Vương Đình Hạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play