Cảnh nội An Hải phủ, Đông Vực thành.

Ở trong một tửu lâu hoa lệ, đang có một người áo bào xanh một người áo bào tro đang ngồi tùy ý ăn uống, hơn nữa xuyên qua cửa sổ nhìn bên ngoài, lấy thị lực giới thần của bọn họ, tuy khoảng cách coi như xa xôi, nhưng vẫn có thể rõ ràng nhìn thấy chỗ xa xôi cửa chính một tòa phủ đệ giám sát sứ bắt mắt nhất kia.

“Đại nhân, ‘Thương Ất’ kia dùng tên giả Bách Lí Thương, biến ảo dung mạo đầu nhập tiến vào môn hạ Đông Bá Tuyết Ưng, nay đã kiểm chứng xác định, chúng ta hiện tại nên làm gì bây giờ? Có phải tìm một cơ hội, trực tiếp giết hắn hay không?” Người áo bào tro nói. Hai người bọn họ nói chuyện, đồng thời chung quanh cũng che chắn tất cả tra xét, không sợ ai nghe lén.

Người áo bào xanh nhìn xa xa, nhăn mày: “Lúc trước di tích sụp đổ, lượng lớn giới thần đều chạy tán loạn, một kiện chí bảo kia cũng không biết cuối cùng bị giới thần nào chiếm được, hơn nữa các giới thần đó lúc trước cũng đều bị dọa, ai cũng rất cẩn thận, quốc chủ nghĩ mọi cách cũng chỉ tìm được vài người, cuối cùng vẫn là không tiếc mọi giá thông qua nhân quả tiến hành truy tra... Tuy từng người dần dần tìm được, nhưng đến nay ba trăm chín mươi lăm vị giới thần đã tìm được đó không có một ai giấu chí bảo. Tuy chúng ta đã lại tìm được một vị giới thần, nhưng ai biết ‘Thương Ất’ này có chí bảo hay không?”

Bởi vì quá nhiều giới thần tìm được đều đã thất bại.

Thương Ung quốc chủ cũng hoài nghi, trong di tích có chí bảo hay không! Nhưng hắn nhận được lượng lớn bảo vật khác cùng với chứng cớ đều chỉ rõ một điểm... Trong di tích có một kiện chí bảo quan trọng nhất, đây cũng là nguyên nhân Thương Ung quốc chủ không chối từ vất vả không tiếc mọi giá tìm một giới thần.

“Nếu hắn ẩn nấp một mình, nói bắt là bắt.” Người áo bào xanh lắc đầu, “Nhưng hắn hiện tại đầu nhập vào ở môn hạ Đông Bá Tuyết Ưng! Hơn nữa là sớm nhất đã đầu nhập vào, chính là một trong các thống lĩnh thân vệ quân, chúng ta muốn bắt một vị thống lĩnh thân vệ quân, Đông Bá Tuyết Ưng sao có thể cho phép chúng ta làm như vậy.”

“Quốc chủ còn sợ Đông Bá Tuyết Ưng?” Người áo bào tro có chút nhịn không được.

“Hừ, quốc chủ đương nhiên sẽ không sợ Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng không cần thiết, cũng không muốn kết thù.” Người áo bào xanh liếc người áo bào tro một cái, “Đông Bá Tuyết Ưng cũng không phải là dễ trêu như vậy, hắn chính là thân truyền đệ tử của Huyết Nhận thần đế! Có tuyệt học trong truyền thuyết, ta ra tay chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Đông Bá Tuyết Ưng. Hơn nữa hắn tương lai, là tồn tại khủng bố quốc chủ cũng không muốn kết thù, hắn nếu thành giới thần tứ trọng thiên, nhất định có thể xưng bá ở trong giới thần tứ trọng thiên.”

Người áo bào tro gật đầu: “Vậy làm sao bây giờ?”

“Dù sao cũng là thân vệ quân, nếu là một môn khách nhàn tản, Đông Bá Tuyết Ưng che chở còn sẽ không quá phận. Nhưng thống lĩnh thân vệ quân, hắn khẳng định sẽ bảo vệ.” Người áo bào xanh suy nghĩ, thanh âm cũng lạnh hẳn đi, “Nhưng quốc chủ vì bảo vật của di tích đã trả giá vô số, mặc kệ như thế nào, các giới thần lúc trước đào tẩu phải mỗi một người đều sàng chọn một lần, một người cũng không thể buông tha!”

“Ừm.” Người áo bào tro bỗng nói, “Mau nhìn, Thương Ất kia về phủ đệ giám sát sứ rồi.”

Bách Lí Thương thống lĩnh nay đang mang theo một số binh sĩ, từ giữa không trung xa xa bay về, tiến vào phủ đệ giám sát sứ, vẻ mặt hắn thoải mái tự tại. Có thể đảm đương thống lĩnh thân vệ quân của Đông Bá Tuyết Ưng, cuộc sống của gã rất tiêu sái, không ai dám đến trêu chọc.

“Thương Ất, cũng coi như rất tuấn mỹ. Thế mà biến thành bình thường như thế, còn ngăm đen như thế.” Người áo bào xanh lắc đầu, “Đủ cẩn thận.”

Giới thần lúc trước đào tẩu mỗi người cẩn thận, cho nên Thương Ung quốc chủ tìm cũng rất khó, cuối cùng thông qua nhân quả để truy tra, bản thân Thương Ung quốc chủ cũng chưa nắm giữ Nhân Quả Thần Tâm! Những người hấp thu tín ngưỡng lực nhân quả quấn thân, đều rất khó nắm giữ Nhân Quả Thần Tâm, cho nên thông qua nhân quả của bản thân cùng những giới thần đó, ở trong thần giới mênh mông tìm kiếm, cũng trả giá cao, hao phí một đoạn thời gian không ngắn.

...

“Được rồi, đều giải tán đi, ta chuẩn bị bế quan một đoạn thời gian, nếu không có việc quan trọng các ngươi tự mình xem mà làm.” Bách Lí Thương về tới trong động phủ của mình, tùy ý phân phó.

“Vâng, thống lĩnh.”

Các binh sĩ cũng hi hi ha ha giải tán.

Bởi vì Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay uy thế càng nặng thêm, các thế lực của đông vực An Hải phủ đều rất nhu thuận, ngay cả một số bối cảnh quan hệ khá cứng nộp lên tín ngưỡng lực ít, nay tạm thời cũng không dám tham ô quá nhiều. Dùng lời của bọn họ để nói: “Đông Bá Tuyết Ưng tốc độ tu hành kinh người, không cần bao lâu, thực lực càng mạnh, thần đế bệ hạ sợ sẽ tăng giá trị cho hắn. Ở trong lúc hắn đảm đương giám sát sứ, vẫn đừng trêu chọc là hơn.”

Cho nên mặc kệ là thân vệ quân, hay giám sát quân, là thật sự rất nhàn nhã.

“Ngày tháng này quả thực nhàn nhã.” Bách Lí Thương rất nhanh tiến vào trong tĩnh thất, đảo loạn thời không, che chắn tra xét, sau đó mới lấy ra hộp gỗ mở ra, trong hộp gỗ chính là quả cầu màu đen có hoa văn lồi lõm không bằng phẳng.

Bách Lí Thương nhẹ nhàng vuốt ve quả cầu màu đen.

Quả cầu màu đen chậm rãi sáng lên, hoa văn lồi lõm không bằng phẳng phát sáng, chiếu rọi ở giữa không trung chung quanh, đồ án lập thể phức tạp kia ở chung quanh, vẫn huyền diệu không lường được, đây là đồ án phức tạp nhất huyền diệu nhất Bách Lí Thương đời này từng gặp. Dù một số pháp trận của phủ thành cũng còn xa không thể so sánh với nó.

“Thương Ung quốc chủ liều mạng, trả giá đắt như vậy, để nhiều giới thần chịu chết như vậy, chỉ vì ngươi!” Bách Lí Thương sờ quả cầu màu đen, trong mắt có sự sốt ruột, “Nhưng ngươi rốt cuộc có bí mật gì? Có cái gì? Là tuyệt học? Là bảo vật lợi hại kỳ lạ?”

Đã hơn ba vạn năm.

Hắn nghĩ mọi cách, các loại thủ đoạn luyện hóa, thủ đoạn cảm ứng, thậm chí dưới sự cân nhắc hắn cũng dùng man lực dần dần tăng thêm sức thí nghiệm, cũng không lay động được quả cầu màu đen này chút nào.

Nó ngay nơi đó, không thể phá hủy, không thể lay động, không thể luyện hóa.

Trừ giới thần lực rót vào chiếu rọi hiện ra đồ án lập thể vô cùng huyền diệu, thì không có tác dụng khác.

“Ta có thể cảm giác được, có cái gì không quá đúng.” Bách Lí Thương sốt ruột, “Rốt cuộc chỗ nào không đúng, ngươi rốt cuộc có bí mật gì?”

Bảo vật trong tay, lại không thể phá giải ảo diệu trong đó.

Bách Lí Thương cũng nôn nóng.

...

Ở phủ đệ giám sát sứ, cũng chỉ một số bộ phận khu vực phía trước là động phủ của các thân vệ quân, mà khu vực phía sau càng thêm rộng lớn, là chỗ ở, nơi tu hành của người nhà Đông Bá Tuyết Ưng.

Ở trong một gian cung điện phong bế u ám dưới lòng đất.

Đông Bá Tuyết Ưng ngồi khoanh chân một mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play