Bạch Hành cùng Tiểu Ngân thật vất vả nghỉ ngơi, còn chưa kịp nghỉ ngơi hoặc là làm chút chuyện khác, Maude đã đến.

“Maude?”

Bạch Hành có chút kinh ngạc với việc anh ta đến, bình thường mà nói vào thời gian này Maude thật sự không nên xuất hiện.

Maude mặt không chút thay đổi đi vào phòng.

Xem nhẹ biểu tình lạnh như băng của Tiểu Ngân một bên, trầm mặc đi vào cửa.

Bạch Hành đóng cửa phòng đi theo vào, “Có chuyện gì sao?”

“Ừ.” Maude hoàn toàn xem nhẹ Tiểu Ngân một bên, bắt đầu đối với Bạch Hành dốc bầu tâm sự: “Có chút thất vọng.”

Bạch Hành kéo anh ngồi xuống cạnh bàn, Tiểu Ngân ngược lại cũng không có đuổi anh đi ra ngoài, lập tức đi đến bên cạnh Bạch Hành, liền kề y ngồi xuống.

“Thất vọng? Với Andreu? Vì sao?”

“Không biết.” Maude ánh mắt thâm u có chút mờ mịt, “Anh ta làm như vậy rõ ràng là đúng.”

“Chuyện là sao?”

Bạch Hành thấy anh ta lộ ra bộ dáng này, nhất thời cau mày.

“Chuyện trải qua là thế này…” Maude cứng nhắc không dậy sóng bắt đầu nói kể chuyện trải qua.

Bạch Hành nghe nghe, mày cau lại giãn ra, bắt đầu mỉm cười.

“Ừ, lấy thân phận của cậu ta mà nói làm như vậy là đúng.”

“Nhưng mà trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái.”

Maude nghi hoặc khẽ nhíu mày, hai đường lông mày tinh tế thật dài khẽ cau lại.

“Việc này xem như là bình thường đi, dù sao anh đã đem Andreu xem là vật sở hữu của anh, cho nên chợt vừa thấy vật sở hữu bị người khác mơ ước đương nhiên sẽ không thoải mái, nhất là vật sở hữu này còn khôn có rõ ràng cự tuyệt mơ ước của người khác.”

“Là bình thường sao?”

“Xem là vậy. Kỳ thật tôi cũng không hiểu nhiều loại tâm lý này, bởi vì tôi cùng Tiểu Ngân hình như cho tới bây giờ chưa có loại quấy nhiễu này. Ngay từ thời điểm huấn luyện đầu tiên, anh ấy ở một bên nhìn xem tôi thiếu chút nữa bị giết cũng không cau mày một chút tôi hình như cũng không có cảm giác gì đặc biệt.”

Maude trợn mắt.

“Anh ta thế nhưng trơ mắt nhìn xem anh thiếu chút nữa bị giết sao?”

“Đúng vậy, ở huấn luyện lúc trước thôi. Anh không biết rừng rậm Sương Mù rất nguy hiểm, nếu tôi không có đủ thực lực căn bản là sống không được ngược lại sẽ liên lụy anh ấy.” Bạch Hành nói rất bình thản.

“Nhưng mà anh ta để ý anh như thế, nếu nói để ý không phải nên không làm cho anh chịu một chút thương tổn sao?”

“Lại là anh từ trên sách xem được?”

“Ừ.”

“Chuyện này, kỳ thật không phải như thế. Nói thế nào đây, anh nhìn cha mẹ nếu nói yêu con mình nếu có sẽ dung túng gấp bội, cũng có sẽ đối với đứa con tương đối nghiêm khắc, nhưng đúng hay không nếu nghiêm khắc sẽ là không yêu con, chỉ là phương thức yêu bất đồng mà thôi. Maude, tôi cùng Tiểu Ngân với các anh bất luận người nào đều là khác biệt. Chúng tôi thực lực rất mạnh, cho nên căn bản là không cần để ý chuyện gì, có thể tùy tâm sở dục…Hơn nữa tính cách chúng tôi khác các anh mà, cuộc sống trải qua cũng không giống nhau, cho nên không nên đem tình cảm của chúng tôi làm tiêu chuẩn đi cân nhắc các anh. Mỗi một người đều không giống nhau, sử dụng tình cảm của người khác chỉ biết làm mình trở nên hỗn loạn, cũng chỉ biết làm tình lộ của mình trở nên gập ghềnh hơn.”

“Là như thế sao?”

“Hẳn là vậy…Tôi cũng chỉ có một mình Tiểu Ngân mà thôi, cho nên cũng không phải là rất khẳng định. Chẳng qua thấy hẳn là như thế.”

“À.”

“Còn nữa nhé, nếu anh thích tình cảm của chúng tôi như vậy cũng có thể tự mình chậm rãi hướng tới phương hướng đó bồi dưỡng mà, kỳ thật tình cảm là có thể bồi dưỡng.”

“Ừ, được.” Maude gật đầu, thụ giáo. “Vậy còn các anh?”

“Chúng tôi tốt lắm a, không có vấn đề gì.” Bạch Hành tùy ý dựa vào thân mình Tiểu Ngân nói.

“Tôi là nói sau Đại Chiến chấm dứt hai người các anh có dự định gì?”

“Trở về rừng rậm Sương Mù chứ sao, sau khi nghỉ ngơi một đoạn thời gian, sau đó lại suy nghĩ chuyện khác, dù sao chúng tôi có chính là thời gian, chậm rãi nghĩ thôi.”

Maude nghe xong gật đầu, “Ừ, như vậy tốt lắm.”

“Làm sao vậy?” Vấn đề thỉnh giáo này đổi người.

“Hai người các anh thực lực quá mạnh mẽ, hơn nữa tính cách lại khá trọng nghĩa – tôi nói chính là anh, nếu Đại Chiến vừa chấm dứt bỏ chạy đến trên đại lục pha trộn sẽ làm mấy vị thượng giả cảm thấy khẩn trương, hơn nữa các anh hẳn là cũng không thích đến nơi nào cũng bị khẩn trương hề hề đối xử đi? Cho nên vẫn là thấp điệu một đoạn thời gian là khá tốt.”

Bạch Hành nghe xong đồng ý gật đầu.

“Kỳ thật tôi ngược lại không phải tận lực né tránh ai, chỉ là gần đây tâm tính hình như xảy ra chút vấn đề, luôn cảm thấy rất chán, cái gì cũng nhấc không nổi tinh thần, cũng không còn tâm tư đi đại lục du ngoạn.”

“Hẳn là bởi vì thấy quá nhiều giết chóc cùng huyết tinh, áp lực rất lâu cho nên xảy ra vấn đề.” Maude có chút đăm chiêu nói.

“Sao?” Bạch Hành sửng sốt – lúc trước Tiểu Ngân không phải nói – khụ khụ, câu nói kia thật sự làm cho người ta xấu hổ. Chẳng qua, sau khi làm xong quả thật tốt hơn rất nhiều a…

“Trước kia lúc tôi tự mình bồi dưỡng tử sĩ có một số người vẫn có qua loại tình huống này. Giống anh tâm địa khá thiện lương, nhưng với một số chuyện lại nhìn khá thông thấu, cho nên đối với thương vong trên chiến trường thấy vẫn là khá bình thản. Chẳng qua, khá bình thản cũng không phải không có ảnh hưởng, nhiều sinh mệnh như thế ở trước mặt anh mất đi, kỳ thật trong lòng anh vẫn là sẽ cảm thấy không chịu được, vẫn là sẽ có một loại ý tưởng muốn cứu lại gì đó, nhưng mà anh lại thanh tỉnh biết cứu lại toàn bộ người là tuyệt đối không có khả năng, cho nên ý niệm này trong đầu cho tới bây giờ cũng chưa nổi lên qua, nhưng vẫn là sẽ mang đến cho anh một ít cảm giác thất bại cùng một ít tình cảm tiêu cực khác, loại tình cảm này chậm rãi tích lũy lên, cuối cùng lập tức bùng nổ. Hoàn hảo tính cách anh rất ôn hòa, bằng không biểu hiện sẽ so với hiện tại kịch liệt rất nhiều. Giống rất nhiều tử sĩ nhà tôi cứ trực tiếp đi giết người phát tiết, hoặc là đi làm công tác tra khảo, phát tiết ra liền tốt rồi.” Maude rất nghiêm túc nói.

Bạch Hành hắc tuyến, kỳ thật anh cũng có phát tiết. Nhưng mà phương thức phát tiết, có chút…

“Đúng rồi, còn có một loại phương thức phát tiết chính là ***, loại này cũng rất nhiều người lựa chọn. Chẳng qua chúng tôi cũng không đề xướng loại cách làm này. Bởi vì loại phương thức này dễ khiến cho phương diện tình cảm gút mắc, dục vọng đàn ông cùng tình cảm rất dễ dây dưa cùng nhau. Tử sĩ không cần tình cảm!”

Khuôn mặt tuyệt mỹ bởi vì lời lạnh lẽo âm trầm mà trở nên có chút âm lãnh.

“…” Có vẻ như, anh chính là dựa vào phương pháp phát tiết gì gì kia đi ra…

“Chẳng qua, chỉ dựa vào loại phát tiết này là không được. Loại này chỉ là xoa dịu tạm thời, muốn hoàn toàn thoát khỏi loại cảm xúc này là cần thời gian. Đương nhiên, đối với anh mà nói thì không quan hệ gì. Bởi vì hiện tại Đại Chiến đã đến gần kết thúc, nếu nói không có gì ngoài ý muốn phát sinh, không có chiến trường giết chóc quy mô lớn như vậy chiến đấu bình thường hẳn là sẽ không làm cho anh có nhiều cảm giác lắm. Cho dù các anh phải tham gia Đại Chiến tiếp theo, thời gian năm trăm năm cũng đủ để cho tâm tính anh trở nên càng thêm bình thản vững vàng, càng thêm lạnh nhạt kiên cường, cho nên không có việc gì.”

“À.”

Bạch Hành trộm trừng mắt liếc Tiểu Ngân – cư nhiên nói cái gì anh nghẹn lâu lắm, chính anh mới nghẹn lâu lắm!!!

“Tôi đây đi đây, các anh nhanh lên phát tiết đi.”

Maude đứng dậy nói một câu như vậy, lập tức làm Bạch Hành 囧.

Maude không chút nào ý thức được mình nói ra lời kinh tủng như vậy người vân đạm kinh phong khinh mặt không chút thay đổi, vô cùng nhẹ nhàng rời khỏi phòng hai người.

Bạch Hành đờ đẫn mà ngồi.

Một cánh tay tráng kiện ôm qua, vòng giữ eo của anh, hơi thở nóng hầm hập phun vào trên lổ tai của anh, một trận cảm giác tê tê ngứa ngứa từ trên lỗ tai mẫn cảm truyền đến, thân thể Bạch Hành run lên.

“Một khi đã vậy, chúng ta hãy – phát tiết một chút đi.” Bàn tay to linh xảo vào trước khi Bạch Hành phản ứng sờ tiến vào áo choàng pháp sư của anh, trực tiếp đặt trên quần áo anh, cách quần áo vuốt ve □ Bạch Hành.

Bạch Hành bị hắn trêu chọc cả người mềm nhũn, một chút khí lực phản kháng cũng không có hô hấp bắt đầu dồn dập lên, Bạch Hành cả người như nhũn ra tựa vào trên người Tiểu Ngân.

Không biết có phải là bởi vì nghe xong lời Maude, anh bắt đầu cảm thấy mình quả thật cần cùng Tiểu Ngân làm nhiều chuyện nào đó để khiến cho tâm tình của bản thân tận lực nhanh bình tĩnh xuống!

Cái mũi cao thẳng của Tiểu Ngân bắt đầu ở trên cổ Bạch Hành ngửi tới ngửi lui. Nhận thấy hành động này của hắn Bạch Hành đang hưởng thụ cảm giác tê ngứa từ đụng chạm của hắn mang đến cho mình cùng lúc đột nhiên phụt cười một tiếng.

Tiểu Ngân không hiểu vì thế ngẩng đầu.

Bạch Hành trên mặt cơ hồ cười ngừng không được.

“Ha ha, mệt anh vẫn ở đó mà ngửi đến xuất thần như vậy, em cũng đã vài ngày không tắm trên người toàn mùi.” Khoa trương làm ra động tác ngửi ngửi, Bạch Hành cau mũi, “Quả thật đều sắp có thể xông đến chết người – trước tắm rửa đã.”

Nói xong, vỗ vỗ cánh tay Tiểu Ngân đặt ở trên eo mình.

Không nói chính anh, ngay cả mùi vị trên người Tiểu Ngân cũng không ra gì, nếu dưới loại tình huống này còn có thể làm tiếp vậy quả thật chính là cơ khát quá mức rồi!

Bọn họ rõ ràng không lâu trước đó đã làm một lần, Tiểu Ngân hẳn là không đến loại trình độ này đi?

Quả nhiên, Tiểu Ngân nghe vậy sửng sốt, hình như vừa mới chú ý tới mùi vị trên người Bạch Hành cùng mình, cau mày, bắt đầu hướng thùng gỗ trong phòng đổ nước ấm vào.



Maude đi ra phòng Bạch Hành, vừa lúc thấy Andreu đứng ở một bên khẩn trương nhìn xem anh.

Vừa thấy hắn Maude lại bắt đầu cảm thấy phiền lòng. Không rõ vì sao hắn rõ ràng biết mình hiện tại mất hứng còn luôn xuất hiện ở trước mặt mình, chẳng lẽ hắn không biết xu lợi tị hại (hướng lợi trốn hại) sao?

Không tính để ý đến Andreu đứng ở một bên, Maude nhìn mà không thấy từ bên người hắn đi qua, hướng phòng mình đi đến.

“Bạch với anh nói gì?”



“Maude, anh làm gì mà không để ý tới tôi nữa? Các anh rốt cuộc nói cái gì vậy, nếu anh không nói cho tôi tôi liền trực tiếp đến hỏi Bạch.”

Maude cước bộ dừng một chút, nghĩ đến trước khi mình rời đi tình trạng căn phòng trước đó, vô cùng khẳng định nếu hiện tại Andreu đi qua khẳng định sẽ bị Tiểu Ngân ăn thịt.

—— Lo lắng ba giây nên hay không ngăn cản Andreu Maude sửng sốt – làm gì quản sống chết của hắn chứ, thích làm gì thì làm đi!

Cước bộ đột nhiên nhanh hơn vài phần.

Trên mặt xinh đẹp hiếm thấy mang theo vài phần tức giận.

Vì cái gì phải quan tâm sống chết của hắn chứ, thích thế nào thì ra sao cũng được!!!

“Tôi thật sự đi đó.” Andreu dừng cước bộ đuổi theo y.



“Anh hiện tại qua đó nhất định sẽ bị Tiểu Ngân giết chết, hai người bọn họ đang làm.”

Cước bộ không ngừng, ngữ khí cũng có chút không cam lòng không mong muốn cùng ảo não. Chẳng qua, Andreu lại nghe được hết sức vui mừng.

Ha ha, bắt đầu quan tâm sống chết của mình rồi!

Ha ha, ha ha, ha ha ha…

Anh vội vã đi nhanh vài bước đi đến bên người Andreu.

“Tôi đã đem chai đồ đó trả lại cho Tinh Tinh kia.”

“Anh là đồ ngốc sao? Nếu làm như vậy Tinh Linh sẽ rất xấu hổ lắm? Nếu có Tinh Linh khác biết chuyện này cũng nhất định sẽ đối với hắn bất mãn.”

Andreu lắc lắc đầu, “Không có biện pháp, anh thất vọng không? Không phải bởi vì chai lễ vật kia! Vả lại, anh vẫn chưa tin năng lực của tôi sao? Tinh Linh kia lại không phải người xấu, cũng không phải không thông tình đạt lí, tất nhiên tình hình không có việc gì!”

Ai ngờ Maude nghe xong lời của anh ngược lại mặt trầm xuống, cước bộ nhanh hơn rời khỏi.

“Không cho phép đi theo tôi!” Lạnh lùng bỏ lại một câu, Maude nghênh ngang mà đi.

Andreu thiếu chút nữa đánh mình hai bạt tai – câu nói vừa rồi kia không phải công khai nói Maude không thông tình đạt lý sao! Thật sự là ngu ngốc a ngu ngốc!

Andreu, trên thế giới không còn có người nào so với mày ngốc hơn đâu!

Hai người bên này ầm ĩ trên sự không được tự nhiên, Miller cùng người đẹp hồ ly nơi đó cũng không tốt hơn chỗ nào.

Người đẹp hồ ly xinh đẹp mỹ lệ đi theo phía sau Miller cao gầy mảnh khảnh lớn tiếng kêu hắn.

“Cục cưng, cục cưng, ngươi chờ ta nào, chúng ta cùng đi ăn cơm nhé. Nếu không cùng đi nghỉ ngơi cũng được ha!”

Miller đỏ mặt ở phía trước chạy nhanh, cuối cùng nhanh nhẹn của Tinh Linh là có tiếng, đến bây giờ còn chưa có cho thú nhân da mặt dày kia vượt qua, chẳng qua ban đêm không thoát khỏi nàng là được.

Thật là, dưới nơi đông người hô gọi cục cưng cái gì?! Làm sao có thể gọi một người trưởng thành là cục cưng chứ! Bình thường, dưới đáy lòng cũng tùy nang, nhưng mà hiện tại nhiều người như thế, rất ngượng ngùng đó!!!

“Thân ái…” Người đẹp hồ ly hét lên một tiếng.

Miller thân thể run hai cái, nện bước nhanh hơn – hướng phòng mình chạy tới…

Người đẹp hồ ly tự nhiên là theo sat sau đó, cho nên vào phòng còn có thể phát sinh chuyện gì – Miller đã làm tốt trận ma pháp phòng ngự, ai cũng nhìn không thấy…

Lúc này Tiểu Ngân cùng Bạch Hành đang thư thư phục phục ngồi ở trong thùng gỗ lớn lớn ngâm nước nóng.

Nước nóng thấm xông lên cơ thể phấn hồng phấn hồng, làn da Bạch Hành khá trắng, màu hồng liền càng rõ ràng.

Tiểu Ngân thấy cảnh đẹp này, mắt rõ ràng biến tối, đáng tiếng Bạch Hành đang dựa vào trong lòng hắn hoàn toàn không thấy thần sắc của hắn.

“Rất thoải mái a…” Bạch Hành rên rỉ nói, âm thanh có chút như nhũn ra.

“Tiểu Ngân, anh nói Maude có phải là thích Andreu không?”

“Không biết.”

Tiểu Ngân đối với tình cảm lại không hiểu.

“Em cảm thấy rất có thể. Dù sao với tính cách của Maude nếu không phải quan tâm căn bản là sẽ không để ý cậu ta rốt cuộc có hay không thu đồ của người khác, hiện tại để ý hẳn chính là thích đi.”

Bạch Hành càng nghĩ càng cảm thấy là có chuyện như tế, “Hay là sớm một chút nói cho anh ta là được, mặt dù tiện nghi Andreu, chẳng qua hai người bọn họ kỳ thật cũng rất thích hợp, em, ưm ——”

Lời nói còn chưa dứt đã bị Tiểu Ngân hôn cho chặn miệng.

Chỗ đó Tiểu Ngân đã sớm mong chờ muốn thử, làm sao có tâm tình nghe y ở đây dông dài vấn đề tình cảm của người khác. Trực tiếp một nụ hôn giam cầm lời y muốn nói, vươn tay, đem người kéo vào trong lòng mình, hung hăng đem toàn thân cao thấp sờ soạng một lần mới tính bỏ qua.

Trực tiếp tách ra hai cẳng chân của Bạch Hành, Tiểu Ngân để y ngồi trên người mình, □ thật lớn chọt ở giữa mông y, tay đơn giản tách ra cánh mông, □ đã muốn hướng bên trong cơ thể Bạch Hành chen vào…

“Đau!”

Bạch Hành chưa chịu được điểm này, cơ thể co rụt lại, liền đem Tiểu Ngân kẹp lại.

Tiểu Ngân vội vàng ở trên người y thân hôn sờ soạng, làm cho Bạch Hành thả lỏng xuống.

Một hồi lâu sau, Bạch Hành mới tính là hoãn lại tốt, cơ thể vừa mới thả lỏng, Tiểu Ngân lại bắt đầu hướng đâm vào trong. Bạch Hành tức giận đến đã muốn đánh nhau với hắn…

Điểm tốt không học, còn càng ngày càng dã man! Thật sự là nuông chiều đến làm hư hắn!

Tiểu Ngân lấy lòng hôn hôn cổ y.

Bạch Hành ngẩng đầu trừng hắn, lại bị Tiểu Ngân hôn giữ môi. Âm thanh môi lưỡi dây dưa ở trong phòng vang lên, cả phòng đều tràn ngập một loại hương vị *** nồng đậm.

“A – ư, ha – a ——”

Tiểu Ngân thừa dịp lúc Bạch Hành mơ hồ một phen đem □ của y bắt lấy, cao thấp làm.

Bạch Hành mơ mơ màng màng tựa vào trên người hắn, tùy ý khoái cảm từ □ làn tràn đến toàn thân.

“Ư ha – a ——”



Cùng lúc đó, lúc n khác đều có tiến triển trọng đại.

Rồng nhỏ đang chấp nhất vặn vẹo cơ thể mập mạp mày vàng kim mê người đi theo sau trưởng lão Wester.

“Wester, ngươi làm gì không để ý tới ta?”

Trưởng lão Wester nổi giận đùng đùng đi nhanh hướng trước đi tới, cơ thể cao lớn căng chặt cứng rắn như tảng đá.

“Wester, Wester!” Rồng nhỏ bước chân nhỏ ngắn cố gắng đi theo phía sau trưởng lão Long tộc, không có nửa điểm uy nghiêm của hoàng tử Long tộc.

“Wester, ngươi làm sao có thể đối với ta sau khi làm loại chuyện này lại không để ý ta – ưm ——” Mõm rồng hơi chút dài bị một bàn tay to gắt gao nắm lấy. Trưởng lão Wester khuôn mặt cương nghị không đổi phát hiện đỏ, đương nhiên, trừ thẹn thùng ra, ngược lại càng nhiều hơn lại là tức giận.

“Ngươi không cần nói, rõ ràng là ngươi, ngươi ——” Trên mặt màu đồng màu sắc đang không ngừng đậm thêm, trưởng lão Wester làm thế nào cũng không có biện pháp nói ra vị hoàng tử Long tộc một bộ khờ dại vô tà thuần khiết rất đáng yêu này đối với hắn làm chuyện…

“Ngươi là nói chuyện ngươi ở trên người ta phát tiết dục vọng của ngươi hả? Ta không quan tâm, ta…”

Mõm của rồng nhỏ lại bị chặn.

Trưởng lão Wester đỏ mặt nhìn nhìn xung quanh, hoàn hảo không có rồng khác ở, bằng không hắn thật sự là nhảy vào biển lớn cũng tẩy không hết oan khuất của mình mà.

Hắn nào có ở trên người vị hoàng tử này phát tiết dục vọng chó má gì đó, rõ ràng là chính y thừa dịp hắn sau Đại Chiến lúc mệt mỏi muốn chết mà ngủ đối với hắn, đối với hắn…Làm ra chuyện như vậy!!

Đáng chết, nếu để hắn biết ai đem Hoàng tử nhỏ đơn thuần dạy dư không xé xác gã là không được!!!

Trưởng lão Wester bị hại sâu sắc cắn răng, nếu nói con rồng kia hiện tại đứng ở trước mặt hắn sợ là phải bị vị trưởng lão Long tộc dũng mãnh này cắn chết!

Mõm rồng bị bắt lấy rồng con không thoải mái vặn vẹo thân mình, sau đó rõ ràng biến thành hình người, một cậu bé phấn nộn nộn bốn năm tuổi trần truồng xuất hiện.

Tóc vàng màu vàng kim như một loại vàng lóng lánh, con mắt màu sắc cũng thế, cái mũi nhỏ thẳng thẳng, còn có cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng nỏ đủ – nhìn cái miệng nhỏ nhắn kia mở ra, cơ thể trưởng lão Wester đột nhiên cứng đờ, lập tức như là bị lửa đốt giống nhau mãnh liệt lui về phía sau hai bước.

Rồng nhỏ cơ thể trắng bạch thịt non núc ních cũng không sợ lãnh, cứ như vậy trùi trụi, một đôi mắt to màu vàng long lanh tham lam nhìn xem bộ dáng trưởng lão Wester thẹn thùng.

Bị một đứa trẻ vài tuổi như thế nhìn xem trưởng lão Wester như là nghĩ đến chuyện gì đáng sợ, xoay người muốn chạy.

“Ngươi nếu chạy ta liền đem chuyện vừa rồi phát sinh nói cho toàn bộ rồng.”

Một câu, làm trưởng lão Wester thân mình cứng đờ.

“Đó là ngươi bức ta!” Hắn rít rít mở miệng.

“Ta nào có, chuyện kia rõ ràng chính là ngươi tình ta nguyện, thời điểm kia ngươi rất nhiệt tình mà, kết quả đem người ta dùng xong rồi thì lại thật sự rất vô tình!”

Rồng nhỏ tay nhỏ mập mạp che khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn nộn của mình, một bộ biểu tình bi thương rất giả dối.

Trưởng lão Wester khóe miệng run rẩy vài cái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play