Lyme nghe vậy cũng sửng sốt, ông chính là Đạo sư dẫn đội của trường học, cũng không phải tướng lĩnh, vì thế tuy rằng thực lực không kém, nhưng đối với tình huống trên chiến trường cũng không quá lý giải. Lần này cũng là thời điểm mộ danh đến bái phỏng Nguyên soái Weson mới ngoài ý muốn biết được chuyện Kouroudu bị thương, ngoài ý muốn triển khai bước kế tiếp tìm đến Tiểu Ngân cùng Bạch Hành.

Hiện tại Weson Cruzte nói như thế, tâm ông không khỏi nhảy dựng – chuyện gì có thể làm vị lão Nguyên soái trầm ổn vui giận không hiện ra sắc mặt này lộ ra biểu tình như vậy a?

“Phát sinh chuyện gì sao?”

Weson gật đầu, “Bình thường, thời điểm tường không gian sắp mở mặc dù sẽ có một số Vong Linh cấp thấp từ đối diện đi qua, nhưng thời điểm bắt đầu thông thường đều không có thủ lĩnh xương khô cấp một, hơn nữa số lượng có hạn, cũng không khó đối phó. Dựa theo ghi chép trên sách, số lượng xương khô này có hạn, bình thường chừng một ngày một đêm là có thể chấm dứt cuộc chiến. Nhưng mà lần này bất đồng, đã hai ngày, xương khô vẫn là ùn ùn xuất hiện không ngừng. Vì thế, ta mới cử Đại tá Kouroudu đã cấp tám mang theo một tiểu đội tinh anh vượt qua biển xương khô đi qua tường không gian gần đó xem xét.”

“Vậy kết quả?”

“Tiểu đội tinh anh trăm người kể cả Kourou (tên gọi thân mật của Kouroudu) trong đó, chỉ trở về ba người, ngoài ra hai người bảo hộ nó trở về sau đó thì thương thế quá nặng mà qua đời. Quan trọng nhất là, trên người bọn họ không chỉ có vết thương xương khô cấp một lưu lại, mà còn có vết thương trúng tên cùng ma pháp lưu lại.”

Nói đến đây, cho dù là Weson tâm trí vô cùng kiên định cũng có chút nặng nề.

Xương khô cung tiễn thủ cùng xương khô ma pháp sư ở trong bộ tộc xương khô được coi là chiến sĩ xa chiến cực kỳ lợi hại, nếu nói bọn nó cũng tham dự vào trong trận chiến này, như vậy thương vong của binh lính hệ chiến sĩ đa phần chỉ là cấp bốn này khẳng định sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Quan trọng hơn chính là, xương khô cung tiễn thủ cùng xương khô ma pháp sư là tuyệt đối không nên xuất hiện vào lúc này.

Toàn bộ chuyện đều lộ ra một loại cảm giác quỷ dị.

Tiểu đội tinh anh của pháo đài Snow đều là chiến sĩ lớn lên ở đây từ nhỏ mà thành lập, lực chiến đấu của bọn họ mạnh, có tố chất huấn luyện, phối hợp ăn ý, hơn nữa có thể nói mỗi một người đều là Weson nhìn thấy lớn lên, ngay tức khắc liền mất đi một trăm người, làm sao có thể không làm cho ông già này đau lòng được?

“Như vậy, bây giờ còn chưa rõ lắm tình huống bên đó ư?” Chú ý tới thần sắc của Weson, Lyme vội vàng hỏi.

“Đúng vậy, chẳng qua khá tốt, Kourou cứu được. Chỉ cần nó tỉnh lại sau đó sẽ biết được bên kia rốt cuộc là sao lại như thế.”

Lyme gật đầu, ánh mắt không nhịn được nhìn về phía cửa phòng đã đóng.

Mọi người bên người có thể cảm giác được một cổ năng lượng hệ quang hùng hậu có thể nói là khủng bố đang hướng tụ tập trong phòng.

“Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên a.”

Weson thở dài nói – cái này gọi là thời thế tạo anh hùng, hai người bên trong kia khẳng định sẽ trở thành anh hùng của Đại Chiến lần này – nếu nói bọn họ có thể sống sót.

“Đúng vậy, bọn họ đều trẻ tuổi như vậy. Tôi khi vào tuổi bọn họ đại khái vẫn chỉ là cấp sáu.”

Weson không nói chuyện, nhưng trong lòng ông có chút không cho là đúng. Mặc dù thuần túy là một quân nhân, nhưng năm tháng đằng đẵng cho ông một đôi mắt thông thấu tâm hồn và hiểm ác. Mắt của Bạch Hành trong suốt mà thuần tịnh, đó mới là ánh mắt của người trẻ tuổi, mà Tiểu Ngân kia – ánh mắt thâm trầm như thế tuyệt đối không phải một người trẻ tuổi có thể có, tuổi của hắn, cũng khó mà nói…

“Anh ta thế nào?”

Cấm chú hệ quang Ánh Sáng Thiên Mộc phát ra hào quang màu trắng dần dần ẩn nhập vào trong cơ thể Kouroudu, cánh tay anh ta cùng đùi phải cũng dần dần khôi phục.

Tiểu Ngân lơ đãng rời ra ngẩng đầu, thấy đôi mắt đen bóng hẹp dài của Bạch Hành đang quan tâm nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm Kouroudu, trong lòng không biết vì sao nổi lên một trận khó chịu, không nhịn được hừ một tiếng.

Thấy ánh mắt Bạch Hành chuyển hướng mình, trong lòng mới nghĩ thấy khoái trá – nên là như thế, người này chỉ cần ở bên người mình, nhìn xem mình là được.

“Hắn không có việc gì.”

“Vậy còn anh? Thế nào?”

Mặc dù miệng nói dễ dàng, nhưng mà dù sao cũng là cấm chú, Bạch Hành thế nào cũng không có biện pháp không lo lắng – anh lúc này nhưng thật ra đã quên thực lực của mình còn không bằng Tiểu Ngân, thời điểm lúc trước cùng xương khô lãnh chủ chiến đấu đều có thể tương đối thoải mái thi triển một cái cấm chú, đối với Tiểu Ngân mà nói liền càng thoải mái.

Quan tâm của Bạch Hành tự nhiên là làm Tiểu Ngân càng thêm vui vẻ, trong con ngươi xinh đẹp oánh màu xanh biếc không nhịn được có vài phần khoái trá sáng rọi.

“Ta không sao.”

“Chúng ta ra ngoài nói cho bọn họ tin tốt lành này đi, bọn họ hẳn là rất lo lắng.”

Nói xong, Bạch Hành chủ động dắt tay Tiểu Ngân, hướng bên ngoài đi ra.

Hai người vừa ra khỏi cửa, phu nhân Christine nhanh chóng chạy đến trước mặt bọn họ, dĩ nhiên là ngay cả dáng vẻ của quý phụ cũng không để ý.

“Kourou nó…”

Phu nhân Christine phong vận vẫn còn có chút do dự cùng sợ hãi, nhưng nhiều hơn chính là mong đợi hỏi, một cổ dật vu ngôn biểu (tình cảm trong lời nói) quan tâm thật sâu.

“Anh ấy đã không có việc gì, phu nhân xin yên tâm.”

Bạch Hành ôn nhu cười, kéo Tiểu Ngân ra khỏi vị trí cửa, để cho Christine lo lắng tiến vào bên trong.

Chưa đến một hồi trong phòng liền truyền đến một trận âm thanh cực vui mà khóc.

Tom Cruzte đi lên trước, người đàn ông kiên cường này trong khoảng thời gian ngắn như là kích động nói không nên lời, miệng chỉ biết không ngừng nói ra hai chữ cám ơn.

Bạch Hành tiến lên chuyên chú nhìn vào ánh mắt của anh ta, trịnh trọng nói: “Không, xin đừng nói như vậy. Muốn nói lời cám ơn, vậy hẳn là chúng tôi cám ơn các anh. Nếu không thể cứu được tính mệnh của người trong gia tộc Cruzte mới là tiếc nuối cùng hối hận lớn nhất của chúng tôi.”

Cánh tay Tiểu Ngân đột nhiên đáp lên bả vai Bạch Hành, tiến lên phía trước nửa bước, cơ thể hai người gần sát. Bạch Hành vốn là có chút gầy yếu tựa như là bị hắn cường tráng nửa ôm vào trong lòng ngực, cố tình Bạch Hành đối với hành vi của hắn cùng tư thế lúc này của hai người không mảy may biết gì, vẫn như trước đối với Tom biểu đạt tôn kính đối với gia tộc Cruzte.

Tom vẻ ngoài cuồng dã to lớn, nhìn qua tựa như một vũ phu tứ chi phát triển, nhưng bộ dáng vóc người này là truyền thống của gia tộc Cruzte, cũng không đại biểu cho đầu óc của anh không tốt. Trên thực tế, anh là một người tâm tư cực kì kính đáo. Ở trong quân đội chuyện tình đàn ông yêu nhau cũng không hiếm thấy, cũng sẽ không bị kì thị, hơn nữa ở pháo đài Snow loại điều kiện khắc nghiệt này, cơ hồ không có nơi có phụ nữ ở, liền càng thường gặp. Tom từ nhỏ ở đây lớn lên đối với loại chuyện này căn bản là gặp thành quen, mặc dù bản thân anh hiện tại thật không có □ đàn ông, nhưng loại chuyện này gặp nhiều tự nhiên cũng hiểu được. Hiện tại thấy ánh mắt dã tính hàm chứa địch ý của Tiểu Ngân, làm sao không hiểu rốt cuộc chuyện gì xảy ra được.

Đối với hai người trẻ tuổi cứu anh trai của mình, nhất là Tiểu Ngân tự mình ra tay, Tom chính là rất cảm kích. Thấy thần sắc của hắn có chút khó chịu, biết là Bạch Hành đối với mình ánh mắt nóng bỏng rước lấy họa, không khỏi cảm thấy có chút dở khóc dở cười, cho dù hai người bọn họ có thân mật khắng khít nữa, cũng không nên bởi vì một cái ánh mắt tôn kính nho nhỏ này liền ăn một đống dấm chua đi. Xem ra độc chiếm dục của vị ân nhân anh trai này chính là cùng thực lực của hắn giống nhau – thật sự là không giống bình thường rồi.

“Thật sự cảm ơn hai vị cứu Kouroudu về.”

Chính vào lúc này, Weson Cruzte đi tới, mỉm cười đối với Bạch Hành cùng Tiểu Ngân nói.

Đối với Tom Bạch Hành cũng rất tôn kính, càng đừng nói là lão Nguyên soái Weson, lập tức liên tục lắc đầu nói không cần. Tiểu Ngân thì là ánh mắt thật sâu cùng Weson nhìn nhau trong chốc lát, mới ngạo nghễ dời ánh mắt, thực cũng không nói cái gì, chỉ là gật đầu.

“Tiểu Ngân, Kouroudu Đại tá khi nào thì có thể tỉnh?”

Lyme là một người tính tình nôn nóng, thấy bọn họ chẳng qua là kéo tới kéo lui, trực tiếp hỏi trọng điểm.

Kỳ thật ông là sốt ruột, vốn Nguyên soái Weson câu tiếp theo cũng muốn hỏi vấn đề này, hiện tại ông trước hỏi ra miệng ngược lại tiết kiệm một câu cho lão Nguyên soái.

“Ngày mai đi.”

Tiểu Ngân nghĩ nghĩ, thương thế như vậy nếu nói là bản thân hắn đại khái trong chốc lát là có thể được, chẳng qua cơ thể loài người rất yếu ớt, thời gian phải lâu hơn nhiều.

“Đúng rồi, nếu nói có điều kiện thì cho anh ấy một chút thực phẩm tẩm bổ, mặc dù thương thế không sao, nhưng Đại tá Kouroudu dù sao đã nhận qua thương tổn quá lớn như thế hơn nữa mất máu quá nhiều, vẫn là bổ sung một chút dinh dưỡng thì khá tốt. Tốt nhất là có thể để cho anh ấy nghỉ ngơi một đoạn thời gian, đừng cậy mạnh.”

Bạch Hành bổ sung nói, đối với hiệu quả trị liệu của ma pháp hệ quang anh không quá hiểu rõ. Lý giải đối với bị thương của anh cảm giác còn dừng lại ở giai đoạn Trái Đất, cho nên anh nhìn ra, cho dù nhìn qua biểu hiện đã hoàn toàn không hao tổn gì, nhưng trên thực tế cơ thể vẫn là có tổn thương rất lớn, phải tu dưỡng thật tốt mới được.

“Có thể làm nó lập tức tỉnh lại được không?”

Weson nhíu mày, biết rõ chân tướng trễ một ngày, chiến sĩ bị thương tử vong liền càng nhiều.

Tiểu Ngân cau mày, “Vì sao?”

Lyme trợn trừng mắt, còn hỏi vì sao, làm theo lời Nguyên soái Weson là không phải được rồi sao?

Bạch Hành cũng không có mở miệng, ánh mắt cũng nhìn về phía Weson Cruzte, anh tin tưởng Tiểu Ngân tự nhiên có dụng ý của hắn.

Nguyên soái Weson thở dài, lúc này mới đem sự tình đã qua nói cho bọn họ.

Nghe được tiểu đội tinh anh có gần trăm binh lính bỏ mình, Bạch Hành cũng không nhịn được lòng có ưu sầu thở dài theo.

Tiểu Ngân lo lắng trong chốc lát vẫn là lắc đầu, mặc dù ma pháp hệ quang quả thật đem cơ thể Kouroudu chữa trị, nhưng cơ thể của hắn ta còn phải tiến hành hồi phục nghỉ ngơi bên trong, không phải ngoại lực có thể tăng tốc, phải chờ hắn ta chính mình tỉnh lại.

Thấy y lắc đầu, mày Weson nhất thời cau lại. Pháo đài Snow hiện tại chỉ có ông là một Kiếm Thánh, hệ chiến sĩ khác cao nhất chẳng qua là cấp chín, mà thực lực tổng thể của tiểu đội tinh anh lại không thua thực lực của vài cái cao thủ cấp chín liên hợp, nhưng mà ngay cả bọn họ cũng toàn quân bị diệt, Weson làm sao có thể cử người cấp chín khác đi chịu chết đây? Nhưng mà bản thân ông chính là người đứng đầu quân đội, cũng không thể rời đi sau đó tự mình mạo hiểm.

“Chúng ta sẽ đi tìm hiểu một lần.”

Sau khi lắc đầu, Tiểu Ngân nói.

“Được, ta cử mấy thân binh cấp chín cùng hai người cùng đi, ngàn vạn lần phải cẩn thận.”

Liên quan đến tính mạng của phần đông chiến sĩ tiền tuyến, Weson cũng không từ chối, trên thực tế, hiện tại biện pháp duy nhất cũng chỉ có thể để hai người bọn họ đi qua.

“Nhưng mà cậu vừa mới dùng qua cấm chú, không sao chứ? Nếu không để Bạch Hành một người…”

Weson là ý tốt, sợ đến lúc đó Tiểu Ngân đã phóng một cái cấm chú ngược lại thành liên lụy.

Tiểu Ngân dứt khoát lắc đầu.

“Y vẫn chưa được.” Cho dù được cũng không định thả y một mình.

Bạch Hành nghe xong mặt đỏ lên. Anh quả thật là không có năng lượng không có thực lực.

“Là như thế này, cấp vị của tôi mặc dù cũng đạt tới Thánh cấp, nhưng cũng chưa đủ kinh nghiệm thực chiến, vì thế bản thân đi qua có thể chưa được.”

“Một khi đã vậy, không chần chừ nữa, mời hai vị lập tức xuất phát đi.”

Nguyên soái Weson vốn chính là người quyết đoán, lập tức quyết định ngay.



Weson cử ra chín vị cao thủ cấp chín, còn có huấn luyện viên Lyme tự nguyện đi theo, một nhóm mười hai người đi lên chiến trường.

Bọn họ cần làm chính là vượt qua biển xương khô mấy kilomet, đi đến khe núi điều tra tình huống xung quanh bên ngoài tường không gian.

Này cũng không khó, xương khô này mới cấp một, mặc dù nhiều, nhưng ngay cả đấu khí phòng thân của cao thủ cấp chín cũng phá không ra, mà Tiểu Ngân cùng Bạch Hành thì lại là trực tiếp ở bay ở trong không trung – hệ phong có kỹ năng bay đường ngắn – thuật bay lượn.

Mà lúc bọn họ sắp vượt qua biển xương khô đến một đầu khác của khe núi, ở trong một mảng xương khô trắng dày một mạt bóng đen bay nhanh thoát ra, hướng Bạch Hành cùng Tiểu Ngân trong không trung bay đến.

Bóng đen nhanh như tia chớp, trong chớp mắt đi đến trước mặt bọn họ.

Bạch Hành sửng sốt công phu lập tức sẽ bị đánh trúng, một cái Băng Thuẫn đột ngột xuất hiện ở chỗ bóng đen sắp đánh trúng.

Sau một tiếng đinh, bọn họ mới phát hiện, bóng đen chính là một mũi tên!

“Mọi người cẩn thận, trong này đã bắt đầu có xương khô cung tiễn thủ!”

Bạch Hành sau hoảng hốt ngắn ngủi lập tức phản ứng hướng qua nhóm chiến sĩ phía dưới hô.

Người phía dưới rất nể mặt đáp lại anh, nhưng cánh tay Tiểu Ngân lại nắm thật chặt ôm eo anh.

“Làm sao vậy?”

“Vừa rồi cái đó nhiều nhất cũng bất quá là cung tiễn cấp hai, căn bản là phá không ra đấu khí của bọn họ.”

Trên mặt trắng nõn của Bạch Hành lập tức hiện lên một mạt đỏ ửng – khuyết điểm anh không có kinh nghiệm lại bại lộ ra.

“Phía sau nói không chừng còn có cấp cao.”

Miệng vẫn là có điểm cứng miệng phản bác nói.

Tiểu Ngân chỉ là cúi đầu liếc mắt nhìn anh, không nói lời khác.

Bạch Hành biết khuyết điểm của bản thân là tốt rồi, hơn nữa, lời y nói cũng không hoàn toàn không có đạo lý.

“Tiểu Ngân, tôi nhớ rõ trên sách hình như nói loại chiến đấu linh tinh trước khi bắt đầu Đại Chiến này chỉ có xương khô cấp một mà?”

“Ừ.”

“Hiện tại cư nhiên xuất hiện xương khô cung tiễn thủ cấp hai, có phải là đại biểu thực sự xảy ra một số chuyện chúng ta không rõ?”

“Ừ.”

Đang nói a, lại một đạo bóng đen bay đến, tốc độ còn hơn hồi nãy nữa muốn nhanh hơn hai phần.

Lần này Bạch Hành đã có chuẩn bị, không cần Tiểu Ngân động thủ, chính mình liền đem tên đỡ xuống.

Chín chiến sĩ cấp chín phía dưới nhìn thấy bội phục không thôi, không hổ là nhân vật cấp Thánh cấp a, bản thân dùng thuật bay lượn mang theo một người còn có thể ba lần hai lượt phân tâm thi triển Băng Thuẫn phòng ngự chắn ám tiễn xảy ra bất ngờ.

Bọn họ lại không biết rằng, Bạch Hành lần này kỳ thật lại phạm một cái sai lầm.

Anh dùng Băng Thuẫn khó khăn lắm ngăn trở mũi tên kia, sau đó lập tức liền vỡ tan. Lại như thế không phải bởi vì anh dùng ma lực vừa vặn, mà là bởi vì anh phạm vào kinh nghiệm phương pháp sai lầm, nghĩ rằng mũi tên đầu tiên là cấp hai, thứ hai chống đỡ liền cũng giống nhau, mà trên thực tế mũi thứ hai là cấp ba.

Bạch Hành ánh mắt dài mảnh lia a lia, chỉ là không dám nhìn Tiểu Ngân, có chút đỏ mặt.

Lúc này, nhóm chiến sĩ phía dưới cũng bắt đầu đã bị mưa tên tẩy lễ.

Mưa tên từ thưa đến dày, từ yếu đến mạnh. Liên tục nhằm về phía mười hai người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play