3 năm sau... Tập đoàn Từ Thị. Sau 3 năm, Tập đoàn Từ Thị ngày càng phát triển mạnh hơn trước, vị trí trong giới kinh doanh càng ngày càng vững chắc khiến nhiều người phải nể phục. Và quan trọng hơn, Từ Thị có được vị trí “bất khả chiến bại” như ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ có Từ Dịch Phàm.
Ở bên ngoài kia, thư ký của Từ Dịch Phàm đang đưa một người đàn ông và một người phụ nữ đi đến phòng Tổng giám đốc. Nhìn vẻ kính cẩn cũng như thái độ rất nghiêm túc của cô thư ký này thì hình như hai người kia là những người có vị thế không hề nhỏ.
Màn chào hỏi hết sức bình thường nhưng... Từ Dịch Phàm dường như lại không quan tâm nhiều đến màn chào hỏi ấy, điều anh quan tâm nhất chính là cô gái ở bên cạnh vị Châu Tổng kia. Cô gái đó khiến anh rất bất ngờ, bất ngờ đến nỗi nhìn chằm chằm.
Lộ Phi? Là Lộ Phi?
Đó là những gì mà Từ Dịch Phàm đang suy nghĩ bây giờ. Cô gái bên cạnh Châu Tổng này, cô ấy... rất giống Phùng Lộ Phi. Không thể nào. Không thể nào có chuyện như thế được. Nhưng… liệu cô gái này và Phùng Lộ Phi… có quan hệ gì không?
Đàm Lệ Linh biết Từ Dịch Phàm vẫn đang nhìn chằm chằm mình, cô cũng cảm thấy rất tò mò không hiểu vì sao lại như vậy nên cũng nhanh chóng chào hỏi anh một cách lịch sự nhất. Có thể đối với nhiều người, cách nhìn này của Từ Dịch Phàm sẽ khiến họ cho rằng anh không phải là một người tử tế gì. Nhưng Đàm Lệ Linh biết rằng, Từ Dịch Phàm anh chắc chắn không phải loại người đó, cách nhìn của anh không phải như vậy, tuy nhiên ý nghĩ sâu xa trong con mắt ấy cô lại không đoán ra được.
- Đàm Lệ Linh?
Từ Dịch Phàm bất giác nói. Cô gái này tên là Đàm Lệ Linh ư? Hơn nữa còn là cố vấn kinh tế tài chính của Thiên Thành? Tự dưng anh lại muốn cười chính bản thân mình.
- Từ Tổng? - Thấy biểu hiện khác thường của Từ Dịch Phàm, Châu Tổng kia lên tiếng.