Ba! Đường Tiểu Oánh mở công tắc đèn, trong nháy mắt phòng khách đèn đuốc sáng trưng.
“Tổng tài, mời vào.”
Du lịch ba ngày hai đêm đã chấm dứt, nàng không đi xe về Đài Bắc cùng mọi người mà là ngồi xe của ‘new boyfriend’.
Tuy gọi người yêu là “Tổng tài” có điểm kỳ quái, nhưng nàng gọi đãquen nên nhất thời không đổi được, Tôn Hạo Trạch cũng không sửa đượcnàng. Tạm thời vẫn là để như cũ đi, thuận theo tự nhiên a.
Một giờ sau khi trở lại Đài Bắc, hai người ăn xong bữa tối hắn mớiđưa nàng về nhà. Vốn nàng còn đang suy nghĩ có nên mời hắn vào nhà ngồimột chút hay không, không nghĩ tới hắn chủ động xách hành lí lên lầugiúp nàng, cũng liền thuận lý thành chương vào luôn.
“Xem ra Hương Dục mấy ngày nay không ở nhà.” Đồ đạc trong phòng chưabị di động quá, điều khiển tivi vẫn đặt ở một góc bàn trà so với lúcnàng đi vẫn giữ nguyên vị trí.
“Đừng quá lo lắng, cô ấy không phải đã nhắn tin cho em sao?”
“Ân, tổng tài. Anh ngồi đi, để em lấy đồ uống, trà được không?”
“Được.” Tôn Hạo Trạch ngồi xuống sô pha. Hắn nhìn căn nhà trọ một lượt, mặc dù có hơi cũ nhưng thoạt nhìn sạch sẽ sáng sủa.
Một lát sau, Đường Tiểu Oánh bê hai chén trà từ phòng bếp đi ra: “Tổng tài, mời uống.”
“Cám ơn.”
“Không cần khách sáo.”
Tôn Hạo Trạch thấy nàng chuẩn bị ngồi xuống liền vỗ vỗ chỗ bên cạnh : “Lại đây ngồi bên này.”
“…..” Nàng đứng dậy đi vào bên cạnh hắn ngồi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ bởi vì nàng chính là đang thẹn thùng a.
Nhớ lại thứ sáu tuần trước nàng liền cảm thấy tâm tìnhcủa mình giống như làn suối ấm áp. Còn nghĩ rằng tổng tài chán ghétmình, nào biết hắn thế nhưng lại hôn nàng. Một lần, hai lần, ba lần……Không đếm được buổi tối đó hắn hôn nàng bao nhiêu lần, hôn nàng đến đầuóc choáng váng.
Tuy bị hôn choáng váng, đầu óc nặng nề nhưng nàng nghe được hắn nói rất rõ ràng — chúng ta kết giao đi.
Chỉ là những từ đơn giản nhưng hữu lực đã làm cho tâm tình của nàngtừ đáy cốc một đường bay lên, bay lên, bay… thẳng lên trời xanh mâytrắng, mà những khúc mắc trước kia cũng không cần hỏi lại vì vấn đề đấyđã không còn quan trọng nữa.
Nhớ rõ đêm đó hắn thật khuya mới đưa nàng về phòng, Duẫn Hàm tỉ nhìn thấy nàng, vẻ mặt kinh ngạc.
“Ta nghĩ đêm nay em ngủ ở phòng tổng tài.”
Lời nói của Duẫn Hàm tỉ làm cho nàng đương trường đỏ mặt, làm sao cóthể phát triển nhanh như vậy…… Lại bắt đầu miên man suy nghĩ rồi… nàngthật nhanh tìm đề tài khác a.
“Em với Hương Dục là bạn học cùng đại học, cô ấy bộ dạng rất đượcnga. Thời điểm vừa mới vào đại học, các bạn nữ khác đều nói Hương Dụctâm tính cao ngạo, không dễ ở chung, nhưng mà em lại không thấy vậy. Vềsau hai người đã trở thành bạn tốt.”
Tôn Hạo Trạch nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, chân thành kia, trong mắt hắnnàng có lẽ ở chung không tệ. Hắn nhịn không được giơ tay vuốt đầu nàng.
Mấy ngày nay hắn đặc biệt thích làm như vậy, cũng không biết có phảido cô đơn đã lâu hay không, hiện tại bên cạnh có thêm một người làm chohắn nhịn không được muốn chạm vào nàng, vuốt ve nàng, như hiện tại chính là xoa đầu mà thôi, mặt của nàng liền đỏ.
Hắn nhịn không được nghĩ nếu hai người tiến thêm một bước nữa thì…?
Đột nhiên một dòng khí khô nóng từ hạ phúc truyền đến, đó là một loại khát vọng, một loại nhu cầu.
Trách không được có người nói nam nhân dùng nửa người dưới để suynghĩ. Hắn chỉ là nghĩ mà thôi, dục vọng giam cầm trong cơ thể liền rụcrịch.
Không phải là hắn lại muốn hôn nàng chứ?
Mấy ngày nay chỉ cần hai người ở cùng một chỗ hắn luôn thích sờ đầunàng như vậy, sau đó hôn nàng, tuy rằng nàng không chán ghét bất quá lại thẹn thùng, hơn nữa hắn hôn phi thường nhiệt tình a.
Cho tới bây giờ hai người đã xác định rõ tình cảm nhưng nàng vẫn thấy thật không thể tin.
Ngay khi nghĩ hắn định hôn nàng thì hắn lại đột nhiên đứng lên, Đường Tiểu Oánh sửng sốt cũng đứng dậy đi theo.
“Được rồi thời gian không còn sớm, anh đi trước, em cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”
Nhìn Tôn Hạo Trạch bước ra khỏi cửa, hắn thật sự phải đi về?? Vậy hắn…… không hôn nàng?
Hắn đi tới cửa quay đầu lại, đem biểu tình hoang mang thu vào tầmmắt. Hắn đoán nàng nhất định là đang tự hỏi hắn vì sao không có hônnàng.
Nhưng hắn hiện tại không thể hôn, nếu không dục vọng sẽ hết sức căngthẳng, vạn nhất không kìm chế được sẽ không tốt, hắn sợ làm nàng sợ hãi.
Hắn cúi người hôn trụ hai má nàng,“Gặp lại sau.”
“Ân, tổng tài.” Đường Tiểu Oánh cười ngọt ngào.
Tôn Hạo Trạch trở lại trong xe, nhìn lên lầu ba không khỏi bật cười.
Hắn cũng đã ba mươi mốt tuổi lại làm như là tiểu tử hơn mười tuổi mới học yêu. Xem ra nam nhi ‘ngây thơ’ nên thay đổi rồi.
Giữa trưa Tề Diệc Vĩ bước vào công ty, thấy Đường Tiểu Oánh đang đứng chờ thang máy. Hắn khuôn mặt mang ý cười tiến lại gần: “Đây không phảibạn gái của Tôn tổng tài sao sao?”
“Tề tổng.” Đường Tiểu Oánh mỉm cười.
Hắn nhìn nàng cầm gói su shi to trên tay.“Bên ngoài trời nắng như vậy cô còn chạy đi mua su shi, không bất tiện sao?” Thời tiết nóng, mọingười đều kêu đồ ăn nhanh đem tới.
“Tôi tiện đường mà.” Thật ra là nàng quên số điện thoại của cửahàng.“Đây là cho tổng tài, anh ấy mười giờ mới đến chỗ khách hàng, khảnăng sẽ về công ty trễ một chút, chắc sẽ không mua gì về ăn nên tôi muasu shi a.”
“Thích thật, tôi cũng muốn có bạn gái.” Tề Diệc Vĩ thật hâm mộ bạntốt có một tri kỷ như vậy. Hắn nhìn Đường Tiểu Oánh là cô gái điển hìnhđơn thuần ôn nhu, hắn hiện tại đại khái biết nguyên nhân vì sao Tôn HạoTrạch động tâm.
Không có bề ngoài xinh đẹp nhưng lại nhẹ nhàng. Cùng một chỗ với cô gái như vậy, bao nhiêu căng thẳng cũng tiêu biến hết.
Vì sao trước kia hắn không có phát hiện mặt đáng yêu của Đường Tiểu Oánh?
Tên Hạo Trạch kia thật sự là may mắn, xem ra về sau hắn nên bớt điquán bar, ở đó lâu sẽ không có được nữ nhân tốt a. Bất quá tối hôm qua ở quán bar quen đại mỹ nữ tên cái gì mà Jenny nói đêm nay muốn mời hắnuống rượu…… Được rồi, qua đêm nay rồi tính sau, ngày mai không đi làđược. (TN: anh cứ như vậy còn lâu mới bỏ đc :]] )
Lúc này đèn thang máy sáng, hai người cùng bước vào.
“Tiểu Oánh, Hạo Trạch có nói qua chuyện của cậu ấy với cô không?”
Nàng lắc đầu,“Chuyện gì vậy?”
Tuy rằng bọn họ kết giao đã nhiều ngày, nhưng hắn rất ít nói vềchuyện bản thân, nàng cũng không hỏi, chẳng lẽ có chuyện gì đặc biệtsao?
Xem ra Hạo Trạch còn chưa nói cho cô ấy thân phận của mình, cũngđúng, bọn họ mới cùng một chỗ chưa được bao lâu, bất quá thời gian cũngkhông còn bao nhiêu.
“Không có gì.” Nếu Hạo Trạch chưa nói, hắn cũng không muốn đa sự.“Bất quá có chuyện tôi rất ngạc nhiên, cô cùng Hạo Trạch bắt đầu yêunhau là khi nào? Vì sao mọi người cũng không biết.” Loại sự tình này hỏi tên kia đáp án khẳng định là ánh mắt xem thường.
Trách không được hôm sáng du lịch đó y gọi điện thoại cho hắn biếtĐường Tiểu Oánh không đuổi kịp y liền phản ứng mạnh như vậy, thậm chícòn đặc biệt lái xe đưa nàng đến khách sạn. Hắn đoán tên kia đã để ýnàng từ trước rồi.
Bất quá Hạo Trạch cũng thật giữ bí mật, hoàn toàn nhìn không ra hắnthích Đường Tiểu Oánh. Mọi ngày đi làm thấy bọn họ vẫn bình thường, rốtcuộc là thời điểm nào bắt đầu a?
Đối mặt với vấn đề của Tề tổng, Đường Tiểu Oánh không biết nên trảlời như thế nào.“Cái này tôi không biết nên nói như thế nào, tôi chỉbiết khi gặp rắc rối quay đầu lại sẽ gặp anh ấy.” Nhớ tới Tôn Hạo Trạchđối nàng ôn nhu, khuôn mặt nhỏ nhắn cười đến ngọt ngào lại thẹn thùng.
Nghe được lời của nàng làm cho Tề Diệc Vĩ khá kinh ngạc, nhớ tới muội muội hắn từng nói qua không biết Đường Tiểu Oánh dùng phương pháp gì để câu dẫn Hạo Trạch. Hiện tại nghe được lại thành Hạo Trạch câu dẫn emgái ngây thơ nhà người ta? Tên kia cũng có ngày làm loại sự tình này a.
Nhìn Đường Tiểu Oánh đang cười vui vẻ, hắn cảm than: “Tiểu bạch thỏ đáng thương, cứ như vậy sập bẫy lúc nào không biết.”
Bất quá hắn cũng thay bạn tốt cảm thấy cao hứng.“Sau sự việc từ sáunăm trước, tôi chưa thấy Hạo Trạch để ý quá tới người phụ nữ nào, xem ra cậu ấy thật sự thích cô.”
Đường Tiểu Oánh thấy hắn nhắc tới sự việc này nọ cảm thấy tò mò.“Tề tổng, anh vừa mới nói sự kiện sáu năm trước là chuyện gì?”
“Tôi lại nhiều lời rồi, việc kia không nên nghe từ tôi. Cô là bạn gái hắn, tôi nghĩ Hạo Trạch sẽ có dịp nói với cô.” Tề Diệc Vĩ mỉm cười nói.
Tuy rằng hắn thấy cao hứng vì rốt cục y cũng có tình cảm mới, bất quá có chuyện làm cho hắn lo lắng.
Gần đây Tư Viện có gọi điện thoại nói nàng sẽ về Đài Loan, không biết có phải thật hay không? Nếu nàng biết Hạo Trạch có bạn gái, sẽ chúcphúc hay là phản đối đây?
Nếu nàng phản đối, Hạo Trạch hẳn là bị khó xử đi!
__________________________
“Tiểu Lý. Khách hàng này muốn đặt váy thiết kế, đã liên lạc trước sao?”
“Liên lạc trước, nhưng là trợ lý của cô ấy nói cô ta đã đi nước Mỹ, làm sao bây giờ?”
“Cái gì làm sao bây giờ, cho dù là đi Châu Phi cũng phải tìm ra cô ta!” Tôn Hạo Trạch quát.
“Vâng!”
“Còn nữa Đường Tiểu Oánh, văn bản này có vài chỗ sai em không phát hiện sao?”
Hắn vung tay quăng xấp giấy lên bàn.
Nàng khẩn trương nhặt lại :“Thực xin lỗi tổng tài, em lập tức sửa lại.”
“Anh không hy vọng lần sau lại có sai lầm kiểu này.”
“Vâng, em đã biết.”
Một giờ sau, Tôn Hạo Trạch cùng nhóm đồng nghiệp đi gặp khách hàng,La Duẫn Hàm dựa vào ghế ghé vào bên cạnh Đường Tiểu Oánh nói.
“Tiểu Oánh, em với tổng tài cãi nhau?”
“Không có a.” Gần đây hắn công tác bề bộn nhiều việc, bọn họ ngay cảthời gian ăn tối đều không có nên làm gì có thời gian cãi nhau, bất quáhôm nay là thứ sáu, bọn họ đã hẹn nhau ăn tối.
“Không có ? vậy sao tổng tài mới nãy đối với em hung vậy, bây giờ em đã là bạn gái y, như vậy không phải là hơi quá đáng sao.”
“Bởi vì em làm sai, anh ấy đương nhiên tức giận. Tỷ cũng biết ảnhluôn luôn công tư rõ rang mà.” Tuy rằng vừa rồi nàng cũng hoảng sợ nhưng mà ai bảo nàng phạm sai lầm, vậy nên nàng cũng sẽ không để bụng, chỉ là cảm thấy hắn công tác quá mệt mỏi mà thôi.
“Cho dù là công tư rõ rang nhưng dù sao em cũng là bạn gái y, chẳng lẽ là em không cho y ‘ăn no’ sao?”
“Hửm?” Đường Tiểu Oánh sửng sốt.
“Hửm cái gì, không hiểu ý ta sao?” La Duẫn Hàm lại càng tới gầnnàng.“ ý tỷ là ví dụ hắn muốn hai lần, em lại chỉ cho hắn làm một lần,như vậy hắn sẽ bất mãn, tính tình cũng sẽ trở nên khó chịu. Hiểu không?”
Nàng nghe hiểu, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ bừng.
“Em đừng xem A Tuấn nhà ta bộ dạng thành thật mà bị lừa. Nói cho embiết, nam nhân khi ở trên giường sẽ biến thành dã thú, không đem em tratấn phát khiếp sẽ không được thỏa mãn.”
Duẫn Hàm tỷ nói thật rõ rang a! Đường Tiểu Oánh cúi thấp đầu đếnkhông thể thấp hơn. Nàng không biết nên cùng Duẫn Hàm tỷ nói như thế nào nữa bởi vì nàng cùng tổng tài còn chưa phát triển đến trình độ này.
Nàng vẫn một mực cúi đầu, nhìn chén trà chằm chằm: “Duẫn Hàm tỷ, cáikia…… Em đi pha trà.” Nàng rất nhanh rời khỏi vị trí giống như lẩn trốn.
Đến khi đi vào phòng pha trà, nàng mới nhẹ nhàng thở ra.
Nàng rửa chén đun nước sôi nghĩ lại lời nói của La Duẫn Hàm mới nãy,chẳng lẽ Tôn Hạo Trạch gần đây tính tình có vẻ không tốt, không phải bởi vì công tác quá mệt mỏi mà là dục vọng không được thỏa mãn? Nhưng làtrước nay tính tình hắn không phải như vậy…… Hắn muốn làm ‘việc kia’sao? Kỳ thật nếu hắn muốn, nàng cũng sẽ không cự tuyệt…… Trời ạ, nàngrốt cuộc đang nghĩ linh tinh cái gì, xem ra nàng bị ảnh hưởng lời nóicủa Duẫn Hàm tỷ rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT