…… Ngoan đem đứa nhỏ sinh ra, không cần phải suy nghĩ linh tinh”. Đây xem như là Mạnh Phi Vũ nói ra lời an ủi đi.
“Ta biết.” Tử Uyên gật gật đầu, hắn cố gắng đem cục cưng sinh ra thật tốt, đối với chuyện tình của Mạnh Phi Vũ, hắn là sẽ không quản nhiều,
hắn là một người có tri thức và hiểu lễ nghĩa, là một nam nhân tốt, hắn
muốn học tập giống phụ thân của hắn , hắn muốn khoan dung rộng lượng,
muốn ôn nhu ngoan ngoãn, hắn sẽ dựa vào Mạnh Phi Vũ làm hy vọng cho bản
thân.
Aiz, nhận thức của Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên vẫn là khác biệt nhau,
không biết phải bao lâu về sau mới có thể có chung một cách nghĩ đây?
………
Một lát sau .
Mạnh Phi Vũ nhìn Tử Uyên vẫn như cũ là bộ dáng đang bị giáo huấn, có chút bất đắc dĩ.
Nàng nhẹ nhàng ôm lấy Tử Uyên, cho hắn một cái hôn khẽ.
“…… Phi Vũ, nàng muốn sao? Ta, ta có thể.” Tử Uyên có chút ngượng
ngùng hỏi ra nói như vậy, đã phải vài ngày Phi Vũ không có chạm qua hắn, mà Phi Vũ không chủ động, hắn cũng là ngượng ngùng không dám .
Mạnh Phi Vũ kinh ngạc nhìn Tử Uyên, không nghĩ tới hắn sẽ nói ra như vậy, Tử Uyên ở trên giường luôn luôn là ngượng ngùng, trừ bỏ lúc làm,
bình thường là sẽ không nói gì.
Bất quá, hắn đã rất khó khăn mới nói ra được, nàng làm sao lại có thể cự tuyệt đây……
……
Cuối tháng 7 , Tử Uyên mang thai đã hơn hai tháng, vừa vặn là thời
điểm được nghỉ hè, cho nên, Tử Uyên cái gì cũng không làm mà ngoan
ngoãn ở nhà nghỉ ngơi.
Mà thời điểm hai người đang cùng nhau xem Tivi, không lâu sau thì điện thoại của Tử Uyên liền vang lên.
Tử Uyên nhìn Mạnh Phi Vũ liếc mắt một cái, sau đó tiếp điện thoại.
“Ta là Tử Uyên.” Khẩu khí cùng người nào đó thật giống nhau. (S: =)) còn giống ai được nữa đây)
“Ta là Chương Nhạc, trò hiện tại có thời gian không? Ta có một việc
muốn cùng trò bàn luận một chút.” Nghe được là Chương Nhạc, Tử Uyên cũng không kinh ngạc, nhưng số điện thoại này trừ Mạnh Phi Vũ biết, người
bên ngoài hắn cũng chỉ nói cho giáo sư của hắn là Chương Nhạc.
“…… Thầy chờ một chút.” Tử Uyên trước vừa hạ điện thoại, sau đó nhìn về phía Mạnh Phi Vũ.
“Phi Vũ, thầy của ta muốn tìm ta nói chuyện, ta có thể đi ra ngoài
không?” Trừ bỏ đến trường, hắn chưa từng có một mình ra ngoài, cho nên,
đột nhiên có người tìm hắn, hắn cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.
Mạnh Phi Vũ có chút lo lắng, nàng không ngại Tử Uyên ra ngoài, nhưng
là Tử Uyên hiện tại đang có bầu, nàng tất nhiên là không yên tâm.
“Anhcó thể cho hắn tới nơi này” Đây là đáp án cuối cùng của Mạnh Phi Vũ .
“Ah, được…… Nhạc lão sư, ta không có tiện đi ra ngoài, thầy đến nhà
của ta nhé, đến đây đi.” Hắn cũng biết mình mang thai, tuy rằng không
có bệnh trạng rõ ràng, nhưng vẫn là tốt nhất không cần đến chỗ đông
người đi.
“…… Nhà trò còn có trưởng bối ở phải không? Ta đến có gì không tiện
hay không?” Chương Nhạc có chút nghi ngờ, hắn nghĩ, nhà Tử Uyên nhất
định không phải gia đình bình thường , cho nên, hắn mạo muội tới chơi
như vậy chắc hẳn là quá không lễ phép.
“Sẽ không.”
“Vậy được rồi, trò nói cho ta biết địa chỉ đi.”
“……” Tử Uyên nói địa chỉ, sau đó, buông điện thoại rồi đi thay đổi một bộ quần áo, chờ Chương Nhạc.
……
Ước chừng một giờ sau, tiếng chuông cửa vang lên.
Tử Uyên nhìn cửa, Mạnh Phi Vũ cũng đứng lên.
“Mời vào.” Lúc này Tử Uyên thoạt nhìn so với lúc ở trong trường học trông hiền hoà hơn.
Chương Nhạc đi đến, đầu tiên đưa mắt nhìn đến chính là Mạnh Phi Vũ đứng ở trước sô pha.
Nữ nhân rất lạnh a!
“Xin chào, ta là lão sư của Tử Uyên là Chương Nhạc, mạo muội tới chơi khiến mọi người thêm phiền toái, xin hỏi cô là?” Đầu tiên là một tiếng
chào hỏi, Chương Nhạc lịch sự hướng Mạnh Phi Vũ giới thiệu.
“Xin chào, ta là Mạnh Phi Vũ, là bạn gái của Tử Uyên.” Mạnh Phi Vũ
thanh âm tuy rằng vẫn lành lạnh như cũ, nhưng đã được xem như rất khách khí.
“A, Xin chào .” Chương Nhạc thanh âm mang theo một chút kinh ngạc.
Chương Nhạc trừ bỏ âm nhạc bên ngoài, đối những chuyện khác thực sự
là không quan tâm, cho nên, thời điểm có yến hội, hắn là không có đi,
nhưng truyền thuyết về bạn gái của Tử Uyên hắn vẫn biết đến, không nghĩ tới nàng sẽ là một người con gái như vậy, thật làm cho người ta kinh
ngạc , hơn nữa xem ra bọn họ là đã sống chung rồi.
“Các ngươi nói chuyện đi.” Mạnh Phi Vũ không có ý tứ muốn nghe bọn họ nói chuyện , cho nên, không có tiếp tục khách sáo, chính là thản nhiên
quay đầu lấy một quyển sách đứng ở một bên đọc .
Không phải Mạnh Phi Vũ không muốn tránh đi chỗ khác, mà là nhà Mạnh
Phi Vũ chỉ có phòng tắm là được ngăn cách, còn lại những nơi khác là
hoàn toàn thông nhau.
“Mời ngồi.” Tử Uyên đối với Chương Nhạc có chút xấu hổ nói,sau đó rót một ly trà mời Chương Nhạc.
“Uh, cám ơn.”
“Không cn62 khách khí.” Tử Uyên đã ngồi xuống ở một bên.
“Tử Uyên, ta tới tìm trò là có một việc cũng muốn hỏi một chút ý kiến của trò, năm nay thời điểm vào tháng 9, sẽ có một buổi diễn tấu đàn cổ
do các danh sư đàn cổ trên thế giới đến biểu diễn, ta lo lắng nghĩ cho
trò một chút, không biết trò có thể tham gia hay không, cái này đối với trò mà nói tuyệt đối là cơ hội tốt có thể thành danh”. Chương Nhạc là
có chút hưng phấn, một buổi diễn như vậy đã rất hiếm có, mà có thể giới
thiệu Tử Uyên với những người kia, liền càng làm cho hắn cảm thấy hưng
phấn.
Chương Nhạc cho rằng, Tử Uyên là một thiên tài cực kỳ hiếm có trong giới đàn cổ.
“Thực xin lỗi, ta không thể tham gia.” Tử Uyên từ chối không một chút lo lắng.
Tháng 9 đã là lúc hắn mang thai 4 tháng, hắn thực sự không có khả năng tham gia.
“Vì sao?” Vốn Chương Nhạc là cho rằng Tử Uyên nhất định sẽ đáp ứng,
không nghĩ tới đáp án dĩ nhiên là từ chối, cơ hội như vậy là ngàn năm có một là có muốn mà không thể cầu a.
“Ta có việc riêng.” Tử Uyên thản nhiên nói.
“Nhưng là, cơ hội như vậy thật sự rất khó, hơn nữa, cũng đáng tiếc
cho cầm nghệ của trò, trò chẳng lẽ không muốn cho mọi người đều biết đến trò sao?” Chương Nhạc không muốn đểTử Uyên buông tha cho cơ hội tốt như vậy, cho nên, tiếp tục khuyên bảo.
“Thực xin lỗi, ta thật sự không thể tham gia.” Đối với Chương Nhạc,
Tử Uyên vẫn là có chút tôn kính, bằng không cũng sẽ không đem số điện
thoại nói cho hắn, lại càng sẽ không kiên nhẫn cùng hắn nói chuyện như
vậy.
“Tử Uyên, trò tốt nhất nên suy nghĩ cho kỹ, đây là cơ hội thành danh
tốt nhất , hơn nữa……” Nói tới đây, Chương Nhạc nhìn về phía Mạnh Phi Vũ
vẫn một mực yên lặng không ra tiếng “…… Hơn nữa, ta nghĩ, Mạnh tiểu thư
cũng sẽ hy vọng bạn trai của nàng là nghệ sĩ cổ cầm tuyệt nhất thế giới
đi.” Tuy rằng, khuyên bảo như vậy có chút vô duyên, nhưng mà, Chương
Nhạc nói cũng là sự thật, hắn là thật sự hy vọng Tử Uyên có thể nắm chắc được cơ hội này, hắn có thể cam đoan, Tử Uyên nhất định sẽ nổi danh.
Mạnh Phi Vũ nghe được Chương Nhạc cùng nàng nói chuyện, ngẩng đầu lên nhìn về phía Chương Nhạc.
“Hắn chắc chắn sẽ không đi.” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng phun ra câu này, khiến Chương Nhạc có chút xấu hổ.
“Vì sao vậy? Đây là một cơ hội cực tốt a, thật sự cái việc riêng đó
không thể sắp xếp lại một chút sao?” Tuy rằng nghe được lời nói của Mạnh Phi Vũ, nhưng Chương Nhạc vẫn chưa từ bỏ ý định .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT