"Em nghĩ tôi có thể mộng được ai trong khi em ngày nào cũng quấy rầy tôi?"Hạo Thiên cau mày nhìn nó nói.
"Tôi làm gì có!!"Nó vội lắc đầu nhìn Hạo Thiên nói.
"Vậy tôi hỏi,con nào cứ suốt ngày ngồi cạnh tôi nói chuyện rôm rả không khác gì tự kỉ?Con nào khóc sướt mướt năn nỉ tôi dậy?Con nào lợi dụng tôi?Con nào đòi làm người yêu tôi?"Hạo Thiên nhìn nó hỏi.
"Ơ...ờ thì...là tôi cơ mà tôi hỏi là anh ngủ mộng con nào đẹp không à mà!!Có liên quan gì đến mấy cái đó đâu."Nó nói.
"Không liên quan?Em nói nghe hay nhỉ?Hay là em ngủ đi tôi ngày nào cũng quấy rầy em thử em có ngủ được không huống chi là mộng con nào."Hạo Thiên đưa tay lên cốc đầu nó nói.
"Đau đấy!!Ai bảo anh ngủ cho lắm."Nó rướn cổ cãi.
"Có ai ngủ mà tới những mấy tháng không hả con ngu?"Hạo Thiên cười nhẹ nhìn nó mắng.
"Ờ..ờ thì...tuy anh bất tỉnh cơ mà tôi bảo anh ngủ là anh ngủ!!"Nó nói.
"Ha...nực cười!!Cơ mà nói làm người yêu tôi là thật à?"Hạo Thiên nhìn nó hỏi.
"Đ...Đương nhiên là không rồi!!Chứ anh nghĩ anh có đủ tư cách để trở thành bạn trai tôi à?"Nó hếch cằm kiêu ngạo nói.
"Vậy à??Tôi còn tưởng em đang nói cái quái gì ấy chứ!!Người như em làm gì đủ tư cách làm bạn gái tôi."Hạo Thiên nhìn nó cười nói.
"Nè..cái tên hách dịch kia!!Chả phải trước kia anh từng nói là rất muốn tôi làm bạn gái anh à?"Nó nhìn Hạo Thiên cau mày hỏi.
"Tôi nhớ không lầm hình như là tôi chưa từng nói là muốn em làm bạn gái tôi cả?"Hạo Thiên xoa cằm nói.
"Còn ở đó mà biện hộ nữa à?"Nó bặm môi trừng mắt nhìn Hạo Thiên nói.
"Không hề nha!!Tôi chưa từng nói là muốn em về làm bạn gái cả.Vả lại cái thể loại như em chỉ được tôi dắt về làm vợ chứ không phải để làm nhân tình của tôi."Hạo Thiên xoa đầu nó nói.
"Dắt về làm vợ?Tôi và anh chưa hề hẹn hò với nhau mà anh đã đòi dắt về làm vợ rồi!Anh rút gọn các bước trong tình yêu phải có rồi đấy!!"Nó lườm Hạo Thiên nói.
Hạo Thiên nhún vai tỏ ra không biết.Đối với nó mà cần gì phải hẹn hò chi bằng xích lại và dắt về làm vợ anh không phải là tốt hơn sao?Đỡ phải tốn công giành lấy.
"Mà khoan..."dắt cún con đi dạo" với "dắt tôi về làm vợ" có khác gì không nhỉ?" Nó ngớ người gãi gãi đầu hỏi "NÈ!!AI CHO CÁI TÊN HÁCH DỊCH NHÀ ANH DÁM VÍ TÔI NHƯ LÀ CÚN CON HẢ??BỘ NHÌN TÔI GIỐNG NÓ LẮM À?"Như đã nghiệm ra được điều gì nó đứng dậy chống nạnh hung hăng quát.
"Đó chỉ là do sức tưởng tượng của em quá phong phú."Hạo Thiên nói.
"Phong phú cái quái gì!!Anh rõ ràng là ám chỉ tôi với nó."Nó nói.
"Nhà tôi nuôi rất nhìn cún con bởi vì tôi rất thích nó.Hay là để tôi xích em lại rồi dắt em về nhà để em làm mẹ của cún con nhé?"Hạo Thiên cười nhìn nó nói.
Nó bĩu môi nhìn Hạo Thiên đầy hờn dỗi.
"Mà nè,anh tính không cho gia đình anh biết về chuyện này sao?"Như sực nhớ ra chuyện gì nó ngồi xuống nhìn Hạo Thiên hỏi.
"Chuyện gì?Chuyện dắt em về làm vợ hay là dắt em về làm mẹ con tôi?"Hạo Thiên hỏi.
"Tới giờ mà vẫn còn lầy!!Chuyện về tình trạng hiện giờ của anh ý!"Nó lườm Hạo Thiên nói.
"À...tôi vốn là người thừa kế sản nghiệp nhà họ Mạc nên việc thành ra nông nổi này sẽ khiến dư luận bàn tán,gia đình tôi sẽ vô cùng phẫn nộ họ sẽ cho người điều tra ra tên nào khiến tôi thành ra thế này và sẽ giết không thương tiếc."Hạo Thiên nhìn nó nói.
"Uôi...cái gì mà ghê vậy!!Tôi còn rất yêu đời chưa muốn chết trẻ đâu!!Nó nhăn mặt nói.
"Mà nếu thấy tôi lâu rồi không về nhà thì họ vẫn sẽ cho người điều tra và em cũng sẽ chết."Hạo Thiên nói.
"Cơ mà làm gì có liên quan đến tôi cơ chứ!!Ai bảo anh dại gái làm gì!!"Nó hếch cằm nói.
"Chỉ cần làm hại đến tôi cho dù là người cùng dòng họ thì gia đình tôi vẫn xử không tha."Hạo Thiên nói.
"Vậy làm sao bây giờ!!"Nó thở dài ỉu xìu nói.
"Ở cạnh tôi 24/24 về làm dâu nhà họ Mạc làm vợ Hạo Thiên tôi."Hạo Thiên nhún vai nói.
"Đừng-có-mơ."Nó gằng từng chữ nhìn Hạo Thiên nói.
"Vậy thì tôi hết cách!!Thôi thì nhìn em chết chắc cũng là sở thích của tôi."Hạo Thiên nói.
"Anh..."Nó ức chế đưa tay chỉ Hạo Thiên nói.
"Cái gì?"Hạo Thiên cau mày hỏi.
"Anh..anh ăn gì để tôi về nhà nấu cho anh ăn."Nó rút tay lại đưa lên đầu gãi gãi nhìn Hạo Thiên hỏi.
"Miễn là đồ em nấu tôi ăn gì cũng được."Hạo Thiên nói.
"Bị một lần rồi còn chưa tởm à?Vậy thì tôi nấu nhiều món có cà rốt nhé?"Nó nhìn Hạo Thiên hỏi.
"Em thừa biết tôi ghét cà rốt mà còn dám nấu cho tôi ăn à?"Hạo Thiên trừng mắt nhìn nó nói.
"Chứ anh bảo ăn gì cũng được..."Nó nói.
"Chí ít thì em cũng phải động não miếng chứ!!"Hạo Thiên thở dài.
"Rồi rồi!!"Nó gật đầu nói.
"Về nhanh đi.Tối có gì đưa tôi đi dạo."Hạo Thiên nói.
"Bằng gì?Chân anh bị..à không chân anh chưa hoàn toàn bình phục mà!!"Nó giật mình nói.
"Dùng xe lăng mà đẩy!!Đi mau đi."Hạo Thiên hối nó.
Nó đi ra ngoài,gương mặt anh lại thoát nét buồn.
"Từ khi nào mày lại trở nên vô dụng đến thế này hả?Người mà mày muốn bảo vệ và chăm sóc suốt đời giờ lại đang chăm sóc quan tâm mày!!Mày từ khi nào lại trở thành một gánh nặng cho cô ấy vậy hả Mạc Hạo Thiên!!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT