-------------------Sáng Hôm Sau----------------Nó đang yên vị trên chiếc giường nệm cao cấp và đang mơ một giấc mơ cực đẹp thì.......

"Reng..."Tiếng chuông báo thức kêu lên vang dội,nó với tay lên cái hộp tủ cạnh giường và lần mò tìm cái đồng hồ báo thức quỷ quái."Bụp.."cái đồng hồ lập tức bị quăng ra một chỗ khác và đã an phận im lặng.Cứ tưởng đã được ngủ ngoan thì "Reng..."tiếng chuông báo thức lại vang lên,nó nhăn mặt,tay thì lần mò theo tiếng chuông để tìm ra cái chuông báo thức chết tiệt và "bụp..."một lần nữa chiếc đồng hồ tội nghiệp lại bị quẳng tới một nơi.Cứ liên tục như thế,đồng hồ thì cứ kêu mà nó lần mò miết mà chẳng thấy và cuối cùng là...

"Á...CÁI QUÁI GÌ MÀ KÊU QUÀI VẬY?"Nó bật dậy hét lớn.

"Mới sáng sớm mà la hét ầm ĩ...không tính để người khác ngủ à?"Julia giọng ngái ngủ hỏi.

"Cái gì mà kêu từ sáng giờ vậy?"Gia Lâm ngáp lên ngáp xuống.

"Sao mà phòng tao nhiều đồng hồ báo thức vậy?"Nó mắt nhắm mắt mở hỏi.

"Mày còn hỏi à??Còn ở đó mà giả nai à?Hôm qua con nào đi mua một mớ đồng hồ báo thức rồi gắn đủ chỗ ở trong phòng mày hả??Bộ ma làm à?"Gia Lâm cáu gắt.

Nó ngớ người suy nghĩ lại.Hình như là hôm qua nó có đi đến cửa hàng để mua một thứ gì đó,à phải rồi là đồng hồ báo thức thì phải.Về nhà thì nó phóng thẳng lên phòng rồi hì hục gắn đồng hồ báo thức khắp phòng.Nó làm thế để làm gì nhở?À,đúng rồi,nó làm thế để dậy sớm.

"Aaa...CUỐI CÙNG CŨNG DẬY SỚM!!"Nó nhảy cẩn lên.

"Chỉ dậy sớm có mỗi một bữa....à không hai bữa mà làm quá!!"Julia thở dài.

Nó hí hửng,tung tăng chạy lại tủ đồ lấy đồ và vào phòng tắm.Gia Lâm và Julia thì đi về phòng làm vệ sinh cá nhân.

**Nhà Bếp**

"Dậy sớm thật sảng khoái nhỉ?"Nó đi xuống cười nói.

"Giờ mày mới biết hả?Nếu biết như thế thì nên dậy sớm để tụi tao không phiền nữa!"Julia trừng mắt.

"Ju...hôm nay bị...bị gì vậy?Tao nhớ mày hiền lắm mà!!"Nó ngạc nhiên hỏi.

"Cũng tại một tay mày tạo ra đấy!!"Julia trách nó.

"Vậy thì hôm nay đi ăn ở ngoài đi,tao khao!OK?"Nó đề nghị.

"Tán thành!!"Gia Lâm và Julia đồng thanh.

Cả ba người mới vừa bước ra cửa thì lại gặp nhóm bọn hắn.

"Hoàng Minh,mày đi đâu đấy?"Nó lại chỗ Hoàng Minh hỏi.

"À,anh với tụi này đi học!"Hoàng Minh tự nhiên nói nhưng lại sực nhớ ra chuyện gì đó và nhìn nó anh nuốt nước bọt cái "ực".

"Đi học??Nguyễn Hoàng Minh!!"Nó trầm xuống người run lên vì giận.

"Em...em hiểu lầm rồi!"Hoàng Minh nói.

"Hiểu lầm?Mày nghĩ sao mà đi học hả?Bộ đại học Pháp đuổi mày vì mày chưa đủ tuổi hay là vì mày chưa có bằng trung học phổ thông?Mày nghĩ sao mà mày chuyển tới đó học mà mày không học hả?Mày nghĩ sao mà lại đi học?Mà học gì ở đây?Ba mẹ cho mày ăn học ở Pháp thì mày không học mà lại không muốn học...mày có biết là đại học Pháp rất nổi tiếng không?Còn đằng này mày đi học ở đây mà học trung học phổ thông mới khổ?Bộ mày quên hết kiến thức rồi hả?"Nó quát một tràn vào mặt Hoàng Minh.

"Cô nói đủ chưa?"Hắn ảm đạm hỏi.

"Cũng muốn chưa lắm mà hết chuyện để nói rồi...không thấy nãy giờ tôi nhai đi nhai lại mỗi một chủ đề à?"Nó nhìn hắn tự nhiên nói.

*Trong khi đó*

"Đúng là không ưa nổi!!"Julia nhìn Hà Nam nói.

"Nè...nè chí ít tôi đây cũng là CHỒNG tương lai của cô đấy!"Hà Nam nói và nhấn mạnh chữ "chồng" làm cho Julia tức muốn chết.

"Không cưới chồng đâu!"Julia con nít nói làm cho tin Hà Nam đập lệch một nhịp.

"Ju..đi!!"Nó lôi Julia đi.

Một cuộc nói chuyện khi không bắt đầu và kết thúc lảng xẹt.Hắn nhìn nó một cách đầy thú vị và ngoài hắn ra thì cả bọn cũng chẳng có gì để nói cả.Biết vì sao không?Vì cả đám đã ba lần chứng kiến cuộc nói chuyện khùng điên của nó nên đâm ra quen rồi nên cũng chẳng có gì để nói.

Trong khi đó,nó mặt mày hầm hầm,miệng thì liên tục chửi rủa hắn làm hắn ngồi trong xe mà cứ liên tục "hắc-xì".Còn Julia thì cứ mỗi một câu "Ứ chịu lấy chồng đâu!!".Chỉ mỗi có Gia Lâm là im lặng từ khi nãy cho tới giờ.

---------------

Tập này có vẻ lãng xẹt mọi người thông cảm!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play