Đầu mùa hè là các phủ trong Lâm An thành bắt đầu bái phỏng lẫn nhau, ngoại trừ thời điểm đi thượng thư phủ lần đó, các nàng lại được mời đi ra ngoài một chuyến. Lần này Ngâm Hoan không có đi nữa, mấy chuyện này quá mức nhàm chán, mục đích chính của hai phu nhân là chọn được cho Cố gia đại tiểu thư một mối hôn sự tốt.

Sau khi ngủ trưa, Ngâm Hoan đi luyện chữ, mới vừa từ trong thư phòng đi ra, Nhĩ Đông liền vội vã chạy tới, vừa nhìn thấy nàng liền thở hồng hộc nói, "Tiểu thư, phu nhân dặn ngài qua sân lão phu nhân, nói là có khách quý, tiểu thư phải ăn mặc trang trọng một chút."

Ngâm Hoan cúi đầu nhìn thoáng qua bộ y phục tươi tắn này, như vầy còn chưa đủ đẹp mắt sao. Nhĩ Đông vội thúc giục nàng trở về phòng, cùng Thanh Nha một chọn những bộ trang phục mới cuối cùng chọn được bộ màu hồng phấn cho nàng, trên cổ tay còn buộc sợi tơ thật đẹp, tầng bên ngoài làn váy kia cũng thả một ít lúc đi sẽ tạo cảm giác phiêu dật, cộng thêm dáng vẻ của nàng, có vẻ rất là linh khí.

Người tới là khách quý nào a, cái lần nàng ăn mặc trang trọng nhất là thời điểm tự nữ, đi theo Nhĩ Đông đến viện tử của Cố lão phu nhân, bên trong lại truyền đến sảng lãng (sảng khoái) âm thanh của nam tử, Ngâm Hoan sững sờ, không phải là nữ khách quý tới chơi sao, bước chân cũng thả chậm lại.

Thời điểm đi vào Ngâm Hoan thấy Cố lão phu nhân ngồi bên cạnh một nam tử cỡ tuổi của phụ thân, toàn thân lộ ra chút ít quý khí, dáng vẻ cười rộ lên rất là sảng khoái, bộ dáng kia tựa như, tựa như Phương lão gia tử.

"Tổ mẫu, mẫu thân." Ngâm Hoan thỉnh an Cố lão phu nhân cùng Mộc thị, Mộc thị nhẹ giọng mở miệng nói, "Ngâm Hoan, đây là Lục vương gia."

Ngâm Hoan lúc này mới giật mình, quỳ xuống, dập đầu trước Lục vương gia rồi mới đứng lên, Lục vương gia nhìn Ngâm Hoan cười nói, "Mộc phu nhân, đây là đứa nhỏ nhu thuận a."

Ngâm Hoan đứng phía sau Mộc thị, nàng có chút không rõ, vì sao Lục vương gia đến Cố phủ mà phải cho nàng đến.

"Ngâm Hoan xác thực nhu thuận lại hiểu biết vô cùng." Mộc thị mỉm cười thản nhiên tiếp nhận tán thưởng của vương gia, vẻ mặt của Lục vương gia cũng buông lỏng không ít, hắn cùng với Cố Vũ Lang tình như huynh đệ, hôm nay chứng kiến vợ hắn sống rất tốt, trong lòng hắn cũng tốt hơn một chút.

"Đứa nhỏ này năm nay mấy tuổi." Lục vương gia cố ý nhìn nàng nhiều hơn vài lần, thấy nàng khẽ cúi đầu, cũng không lộ vẻ khẩn trương, tính tình ngược lại trầm ổn, đáy mắt càng tán thưởng nhiều hơn.

"Đứa nhỏ này năm nay tám tuổi." Cố lão phu nhân nheo mắt, ở một bên cười trả lời.

"Tám tuổi a, vài năm nữa, lão phu nhân người phải tiễn đứa nhỏ lập gia đình rồi." Lục vương gia cười giỡn nói, Cố lão phu nhân cùng cười, "Không vội không vội, Ngâm Hoan mới có bây nhiêu tuổi, còn quá sớm”.

"Phụ thân." Một thiếu niên vóc dáng cao gầy đi đến, Ngâm Hoan giương mắt nhìn, nguyên lai là thế tử của Lục vương gia Tô Khiêm Doanh.

"Doanh nhi đến đây, tới chào Ngâm Hoan đi." Nhiệt tình của Lục vương gia làm cho đáy long Cố lão phu nhân lẩm bẩm, lần này Lục vương gia tự mình đến Cố phủ đến tột cùng là có ý gì.

"Phụ vương, con đã gặp Cố thất tiểu thư rồi, thời điểm cùng Khiêm Mặc tới Cố gia đó." Tô Khiêm Doanh nho nhã lễ độ chào Ngâm Hoan.

"Là tiểu tử thúi kia sao." Lục vương gia nhớ tới Tô Khiêm Mặc liền cảm giác râu ria mình đều đau, con trai đã gặp Ngâm Hoan một lần rồi, hắn làm như vô tình hỏi, "Vậy con cảm thấy Thất tiểu thư như thế nào?"

Tô Khiêm Doanh ngẩn ra, lập tức hiểu ra ý tứ của phụ vương, nhìn nha đầu kia thấp hơn mình nhiều, hồi lâu mới mở miệng nói ra, "Thất tiểu thư rất tốt."

Lần này ngay cả Mộc thị đều cảm thấy Lục vương gia có hơi cởi mở quá, hỏi thẳng con trai mình Ngâm Hoan có được hay không, không phải là hỏi hắn thích Ngâm Hoan hay không sao.

Kế tiếp Lục vương gia nói một câu, trực tiếp đem Ngâm Hoan chấn động kinh người.

"Vậy Cố thất tiểu thư làm thế tử phi của con, con có bằng lòng hay không."

"Lục vương gia!" Lục vương gia vừa dứt lời, Cố lão phu nhân cùng Mộc thị thanh âm đồng thời vang lên, Lục vương gia khoát tay áo ngăn các nàng nói tiếp, nhìn con trai mình, tựa hồ đang đợi đáp án.

Ngâm Hoan cũng thực bối rối, chỉ thấy Tô Khiêm Doanh thập phần ung dung nhìn Ngâm Hoan mà nói, "Đây không phải là chuyện nhi thần có thể quyết định, còn phải xem Cố thất tiểu thư có nguyện ý làm thế tử phi của con không đã."

Ngâm Hoan lại một lần nữa bị trấn trụ, nhìn bộ dáng khiêm tốn hữu lễ của hắn, thế tử gia này thật đúng là hiểu lòng người a, hắn lại vứt vấn đề này cho nàng, nếu là nàng nói nguyện ý,thì chứng tỏ tầm mắt cũng quá cao, với thân phận này thì trắc phi cũng là quá tầm của nàng chứ đứng nói là vị trí thế tử phi. Nếu không đồng ý, vậy thì không thể trách hắn, Cố thất tiểu thư người ta không muốn a, cho dù ta có là người Hoàng gia cũng không thể ép nàng được .

Lục vương gia trực tiếp đem tầm mắt chuyển trên người đến Ngâm Hoan, khẽ nghiêng đầu, Ngâm Hoan rất muốn trực tiếp ngất đi, ngồi ở một bên Mộc thị mở miệng nói, "Lục vương gia, Ngâm Hoan còn nhỏ, nói chuyện này có phải hơi sớm hay không, vả lại tin chắc vương gia và vương phi đã có vài vị tiểu thư ứng tuyển cho vị trí này."

"Ngâm Hoan, con trở về Tử Kinh viện đi." Nói xong Mộc thị đối với Ngâm Hoan nhẹ nhàng nói ra, sau khi Ngâm Hoan hành lễ cùng Lục vương gia liền khỏi phòng, không bao lâu sau Tô Khiêm Doanh cũng đi ra, Ngâm Hoan một nghe phía sau có tiếng bước chân, càng bước vội hơn chỉ sợ là hắn đuổi kịp nàng.

Có thể lão Thiên không đồng ý với nàng, Tô Khiêm Doanh rất nhanh đuổi kịp và vượt qua nàng, hắn cản nàng lại nói lời xin lỗi với nàng, "Cố thất tiểu thư, thực xin lỗi, mới vừa rồi là tại hạ không phải."

"Thế tử gia không cần xin lỗi, ngài cũng không có nói gì bậy." Ngâm Hoan ngẩng đầu nhìn hắn, "Nếu nếu không có chuyện gì khác, kính xin thế tử nhường đường một chút."

Tô Khiêm Doanh có chút thẹn thùng, xác thực lúc nãy chính mình không đúng đối với một tiểu muội muội mới có tám tuổi, lúc phụ vương vừa hỏi xong, chính mình đáp ứng cũng không được mà cự tuyệt cũng không được. Hắn là thế tử phủ Lục vương gia, với tuổi của hắn làm sao có thể sinh tình cảm với một muội muội nhỏ tuổi như vậy được.

Ngâm Hoan đi vòng qua hắn cũng không quay đầu lại, Nhĩ Đông thì cúi đầu vội vã đi theo, chỉ còn lại Tô Khiêm Doanh đứng ở một chỗ, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Trong sân Cố lão phu nhân, Mộc thị nhìn Lục vương gia, "Kính xin Lục vương gia thu hồi lời nói vừa rồi, Cố phủ, chịu không nổi."

Nếu là bởi vì Lục vương gia áy náy, muốn Ngâm Hoan gả vào phủ Lục vương gia, Mộc thị là người đầu tiên phản đổi, nàng nhớ rõ lúc trước thời điểm Lục vương phi đến đã nói qua, thế tử tuổi cũng không còn nhỏ, dien dan le quy don đã tới thời điểm chọn hôn sự cho hắn, nàng nhìn trúng mấy vị cô nương, còn muốn thỉnh hoàng hậu nương nương tứ hôn đấy.

Lục vương gia không là lần đầu tiên nghĩ như vậy, mà lời của Lục vương phi tuyệt đối không phải vì xem Mộc thị là tỷ muội mà nhàn thoại chuyện nhà, mà là ẩn ý Cố gia đừng hy vọng quá cao, vương gia vì báo ân chuyện gì cũng làm được, nhưng Cố phủ các ngươi nên biết chuyện nào nên làm chuyện nào không nên làm.

Mà đối với Cố lão phu nhân mà nói, có thể gả vào Lục vương gia phủ, hay làm làm thế tử phi, đối với Cố gia mà nói là vinh quang cỡ nào. Nhưng Cố gia đang ở vị trí nào thì nàng là người rõ hơn ai hết, nếu là con trai lớn của bà vẫn còn, con dâu trưởng có hài tử, còn có thể tạm chấp nhận được, nhưng hiện tại...

"Mộc phu nhân, bản vương là thành tâm, Doanh nhi năm nay mười ba tuổi, ba năm nữa Ngâm Hoan cũng đã mười một, chúng ta có thể đem hôn sự định ra trước, tính cách ngươi cùng Đại lang ta hiểu, cho nên hài tử do ngươi dạy ta cực kì yên tâm." Lục vương gia có cái ý nghĩ này không chỉ là vì Cố Vũ Lang cứu hắn, còn có Mộc gia ở Huệ An thành, thông qua mối quan hệ thong gia làm cho Mộc gia cùng Hoàng gia gần hơn một chút, chính xác mà nói là cùng thái tử càng gần một chút.

"Lục vương gia, lần trước khi Lục vương phi đến đã cùng ta đề cập qua hôn sự của thế tử, còn nói đã chấm được mấy cô nương, Lục vương gia, ngài làm như vậy chính là vì khó Cố gia chúng ta, mối hôn sự này, xin thứ cho Vãn Đình không thể đồng ý." Mộc thị trực tiếp cự tuyệt Lục vương gia, nàng cũng nghĩ tới vì Ngâm Hoan tìm một mối hôn sự tốt, có thể không dính dáng tới Hoàng gia càng tốt, dien dan le quy don những phức tạp phía sau, tương lai một đứa nhỏ mười mấy tuổi làm sao đảm nhiệm hết được.

"Mộc phu nhân yên tâm, khi ta trở về sẽ nói vương phi, Vũ lang huynh khi còn tại thế liền thường xuyên với ta về phu nhân, nếu là nhà các ngươi có nữ nhi, bản vương đã sớm đính hôn cho bọn nhỏ rồi. Hôm nay phu nhân đã có con thừa tự dưới gối, tin tưởng phu nhân cũng là dụng tâm dạy bảo, nếu bàn về nhân phẩm, đứa nhỏ này làm thế tử phi của Doanh nhi bản vương tuyệt đối yên tâm. Nếu không vì Cố gia thì cũng vì Mộc gia, xin Mộc phu nhân suy nghĩ thật kỹ." Lục vương gia nhẹ nhàng vỗ vỗ cái bàn, đứng dậy đi ra ngoài.

Cố lão phu nhân cùng Mộc thị đứng dậy tiễn hắn ra ngoài. Đứng ở trong sân, Cố lão phu nhân nhìn vẻ mặt kiên nghị của con dâu trưởng, theo nàng, hôn sự này nói kém cũng không kém, nếu là thế tử phi thân phận quá cao, vậy thì để Ngâm Hoan làm trắc phi. Đối với Cố gia mà nói cũng là trợ lực không nhỏ, có Lục vương gia ở đây, cho dù vương phi không thích thì cuộc sống của Ngâm Hoan cũng sẽ không quá khó khăn, dù sao còn có Mộc gia ở Huệ An thành.

"Vãn Đình a, mẫu thân thấy vương gia rất chắc chắn đấy."

"Vương phi sẽ không đồng ý." Mộc thị nói chắc chắc, nếu là thật sự có thánh chỉ đến thì Cố phủ không có quyền phản kháng, còn nếu là Lục vương phi không đồng ý, hôn sự này sẽ không thể nào thành, chỉ bằng xem thường của Lục vương phi với Cố phủ, cũng có thể tránh được lần này.

Cố lão phụ nhân thở dài một hơi, để người đỡ vào phòng.

Không biết có phải do Lục vương gia cùng Lục vương phi đồng thời nói cùng hoàng hậu hay không làm hoàng hậu không biết ban thánh chỉ như thế nào. Hai vợ chồng lại càng chấp nhất với ý kiến của mình, đối với chuyện này,thái độ của Lục vương phi hết sức cường ngạnh, hôn nhân đại sự của con trai, sao có thể để vương gia đem ra báo ân được.

Phủ Lục vương gia nháo một trận, trong thành Lâm An cũng truyền ra những tin tức nhỏ, Lục vương gia muốn thế tử cưới Cố gia Thất tiểu thư, vương phi lại ghét bỏ người ta xuất thân thấp hèn. Vương gia trọng tình nghĩa, muốn đem hài tử của Cố quốc công chiếu cố dưới mắt mình, coi như là công đạo với dặn dò của Cố quốc công trước khi chết. Nhưng vương phi lại không muốn có con dâu như vậy, thân phận nàng thấp kém làm sao có thể trở thành vương phi sau này được.

Với truyền thuyết này rất nhiều người hứng thú với Cố thất tiểu thư, đầu tiên là từ thứ nữ biến thành tiểu thư dòng chính nữ sau đó Lục vương gia còn muốn con trai lớn của mình cưới nàng làm vợ, hôm nay lại vì chuyện này mà vợ chồng Lục vương gia xảy ra tranh chấp.Đây không phải là ví dụ điển hình của gà rừng bay lên cây thành phượng hoàng sao.

Ngâm Hoan lại nổi danh với phương thức này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play