Trần đại phu đi tới rất nhanh, ông liền kiểm tra chén thuốc đen thui cơ hồ nhìn không thấy đáy, Trần đại phu đưa tay dính một chút nước thuốc đưa lên lưỡi liếm thử, đột nhiên liền nhíu mi, "Thất tiểu thư, chén thuốc này còn bã thuốc hay không?"

"Ngày mai sau khi sắc thuốc xong, ta sẽ sai nha hoàn mang bã thuốc đến chỗ tiên sinh nhé?"

"Thứ cho Trần mỗ vô năng, trong thuốc này có vị lạ, rất có khả năng có lẫn hoa hồng trong này, để mai ta kiểm tra lại thành phần bã thuốc mới dám khẳng định." Trần đại phu lắc đầu, mùi vị đó nhạt vô cùng, nếu không để ý kĩ thì không phát hiện ra đâu.

"Hoa hồng?" Ngâm Hoan mặc niệm một chút, "Vậy thì phần Trần đại phu ngày mai tới phủ một chuyến nữa." Đưa Trần đại phu đi ra ngoài, Ngâm Hoan đổ chén thuốc kia vào bồn hoa, "Nhĩ Đông, ngày mai sai người nhìn một chút, bã thuốc này được đổ ở đâu, lấy về một ít cho ta."

Ngâm Hoan biết rõ thành phần hoa hồng này không tốt, đối với người đang có thai thì dễ xẩy thai, đối với bình thường thì gây ra những bệnh vặt vãnh, không biết là có phải do hoa hồng nên thuốc mới phản tác dụng như vậy không.

Lúc xế chiều ngày hôm sau Nhĩ Đông mới lấy được một ít bã thuốc, nghe ý tứ của Nhĩ Đông, chén thuốc này sau khi được nấu xong thì bã thuốc liền được đổ đi, bã thuốc được đổ trong một cái bình riêng, được đặt ở góc ít người chú ý, Nhĩ Đông sợ là mỗi ngày đều có người dọn dẹp, chỉ trở lại phòng bếp lấy một chút bã thuốc, không dám lấy nhiều sợ có người nghi ngờ.

Trần đại phu gẩy những bã thuốc kia, mỗi loại nguyên liệu thuốc ông đều cầm ngửi, sau đó ông chọn ra một số loại thuốc để riêng..

Đem kia đoạn thuốc nhỏ kia chà nát, Trần đại phu cầm lấy một chút đưa lên lưỡi nếm thử, lại xem lại đống bã thuốc một lần nữa, mở miệng nói "Thất tiểu thư, hương vị kỳ quái mà lúc trước ta nói chính là nằm trong đây, đây là loại dùng làm hương nhanh. Nhưng loại này được bỏ vào thuốc không nhiều, trong đó có chứa một chút hoa hồng cùng xạ hương, nếu uống trúng lâu ngày dễ khiến cơ thể hư hàn, tại vì liều lượng rất nhỏ nên khó ngửi thấy."

Một bên Thanh Nha nghe được kia hai từ kia đã sớm bị kinh sợ, nàng là lão nha hoàn tại Cố phủ, há lại không biết những vật này đối với thân thể cô nương nguy hại như thế nào sao, Ngâm Hoan nhìn những đoạn thuốc đen sậm đã được sắc tốt kia, hỏi "Nếu ta dùng liên tục, sẽ có vấn đề gì."

"Dùng vài lần thì không sao, nhưng nếu dùng liên tục thì đối với cơ thể không tốt, sau này khó có thai." Trần đại phu nhìn một chút dược liệu còn lại tiếp tục nói, "Bỏ qua những nguyên liệu kia thì thực ra đơn thuốc này rất tốt, chủ yếu là dùng cường thân kiện tử, nguyên từ hiệu thuốc trong cung, chủ yếu là dùng để điều trị thân thể cho phi tần trong cung, dễ dàng mang thai."

Ngụ ý, phương thuốc là do hai vị má má lưu lại, dùng rất tốt cho Ngâm Hoan chỉ là trong những gói thuốc còn lại đã bị người ta động chân động tay rồi.

"Trần đại phu, hoa hồng cùng xạ hương này mà cùng uống sẽ làm nữ nhân khó có thể mang thai sao?" Ngâm Hoan tiếp tục hỏi, Trần đại phu lắc lắc đầu, "Nếu là tiểu thư thân thể cũng không dị thường, quỳ thủy đến đúng hạn thì hoa hồng sẽ khiến cho tiểu thư quỳ thuỷ nhiều hơn, thân thể tự nhiên dễ dàng suy yếu, cơ thể về sau sẽ không tốt. Về phần xạ hương, trong sách có nói xạ hương dùng để tránh thai, thuốc này chỉ làm hương nhang hoặc giắt theo người, cô nương mà dùng quá nhiều dễ dàng cung hàn, còn có hương nhang này mà được dùng chung với những loại thuốc khác, trong khoảng thời gian ngắn chứng hư hành này có thể trị nhưng với thời gian dài như thế, hàn chứng đã thành, sẽ trị không dễ."

"Nếu là liên tục phục dùng hơn một năm sẽ như thế nào?"

"Như vậy bốn đến năm năm sau sẽ khó có thai, nếu không phát hiện kịp thời càng về sau càng khó chữa." Trần đại phu nói xong, trong phòng yên tĩnh trở lại, Ngâm Hoan nhìn chén thuốc mới lấy về còn toả nhiệt khí mà lòng lạnh vô cùng, một lát sau nàng mở miệng nói, "Trần đại phu, hôm nay ta chỉ là ngẫu nhiên nhiễm phong hàn, ngài mở dùm ta đơn thuốc, về phần những thứ này, xin ngài cần phải giữ bí mật."

Trần đại phu viết xong phương thuốc liền ra ngoài, trong Cố phủ này nhiều người nhiều tai mắt, Trần đại phu đến một chuyến cũng không thể không làm gì, Tập Noãn cầm lấy phương thuốc đi hiệu thuốc hốt thuốc, Nhĩ Đông lo lắng nhìn Ngâm Hoan nói, "Tiểu thư, chuyện này không nói với phu nhân sao, đây là có người muốn hại tiểu thư a."

"Không vội." Ngâm Hoan lắc lắc đầu, "Hôm nay chỉ biết là thuốc này do Quan má má sắc, còn chuyện dược này ai thêm nào, từ khi nào thì phương thuốc này có vấn đề, còn có, rốt cuộc là chủ mưu của ai còn chưa rõ ràng, nếu nói cho mẫu thân để bà làm lớn chuyện, đến lúc đó rút dây động rừng không tốt." Ngâm Hoan híp mắt lại, Trần đại phu cũng đã bắt mạch qua cho nàng, thân thể nàng không có vấn đề gì, lúc trước hai ma ma sắc thuốc cho nàng uống không có vấn đề gì, vấn đề chỉ có từ khi hai ma ma đi.

Cũng không loại trừ là Bát vương phi muốn giá họa cho Cố phủ bên này, chẳng lẽ đây là nguyên nhân nàng rút lui dứt khoát như thế, vương phủ tới tặng thuốc bổ, theo lý mà nói Ngâm Hoan không thể không ăn, đây là mẹ chồng tương lai quan tâm mình, uống nhiều ngày tương lai nàng càng khó sinh đẻ, càng dễ dàng cho bà nhét người vào.

"Thuốc ngươi vẫn tiếp tục đi lấy, Thanh Nha tỷ tỷ, tìm hai nha hoàn lanh lẹ, đi phòng bếp nhìn canh chừng, xem Quan má má sắc thuốc như thế nào, gói thuốc này từ đâu tới đây, trong lúc sắc thuốc cùng ai tiếp xúc qua." Bất kể là ai, Ngâm Hoan cũng muốn tra rõ ràng.

Mấy ngày qua thuốc vẫn liên tục mang đến Tử Kinh viện, Ngâm Hoan giả bộ bệnh ở nhà, mấy ngày qua số người tới vấn an thật không ít, ngẫu nhiên nhiễm phong hàn mà mấy phòng đều tới tặng đồ, bên lão phu nhân, bên Đại ca, ngay cả ba người thím kia cũng có, mặt khác trên mặt bàn còn bày đặt một ít lon mứt hoa quả, là Chu di nương tặng.

Nhĩ Đông đứng một bên nói, "Tiểu thư, Chu di nương biết rõ ngài từ nhỏ không thích uống thuốc, sợ nhất chịu đắng, mỗi lần uống thuốc phải có mứt hoa quả ngài mới chịu."

Ngâm Hoan cầm một khỏa bỏ vào miệng, cho dù hương vị có thay đổi, nhưng phần quan tâm này vẫn không đổi a "Chu di nương ở đó có khỏe không."

"Tứ phu nhân đối với di nương rất tốt, Chu di nương từ trước đến nay không tranh quyền thế, chỉ cần tiểu thư sống tốt thì di nương cũng sống tốt hơn." Nhĩ Đông thấy nàng thích ăn, đem một bình nữa để lên, Ngâm Hoan cười cười, đúng rồi, chỉ cần nàng sống càng tốt, người bên cạnh nàng mới có thể sống tốt.

"Tiểu thư, Đại Song Tiểu Song đã trở lại." Tập Noãn đi đến nói, hai tiểu nha đầu giống nhau như đúc tiến lên, một trầm ổn một hoạt bát thích cười.

"Tiểu thư, chúng nô tỳ quan sát Quan má má đã nhiều ngày, rốt cục cũng phát hiện thuốc này từ đâu đưa tới cho nàng." Tiểu Song mở to con mắt giống như muốn nói với Ngâm Hoan, tiểu thư ngài mau hỏi ta là từ đâu tới đi, Ngâm Hoan cười đem trái cây trên bàn đẩy về phía nàng, "Nói hay mới có phần thưởng

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play