Nhược Khê vừa nghe nàng lại muốn đi tìm ma y, lập tức sợ đến sắc mặt thay đổi, nếu ma y tới, thì nhất định hắn sẽ phát hiện nàng đang mang thai, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, cả nàng và yêu tinh tộc đều không thể sống yên ổn ở giới yêu ma.

""Không thể, ngươi đừng đi.""

""Công chúa, lần này Thanh Nhi không thể nghe lời người được, nô tì nhất định phải chăm sóc thân thể của người thật tốt"" Hơn nữa mặc dù Lang Vương hết sức đáng sợ, nhưng lời nói cũng có chút đạo lý, xem ra tuy rằng hắn và công chúa có mẫu thuẫn nhưng không có ý muốn tổn thương công chúa, cho nên mới có lòng tốt nhắc nhở nàng đi mời ma y.

""Ta nói không cho đi là không cho đi, chẳng lẽ ngay cả lời của ta ngươi cũng không nghe sao?"" Hiếm khi mới thấy nàng bày ra dáng vẻ của một công chúa, dù làm cách gì cũng phải ngăn Thanh Nhi lại.

Vẻ mặt Thanh Nhi như đưa đám nói: ""Nhưng thân thể của người......""

Bệnh đã nghiêm trọng đến ngất đi như vậy rồi, còn nói chính mình không có việc gì, rõ ràng là cậy mạnh mà.

""Chúng ta là người của Tinh linh tộc, trời sinh đã am hiểu thuật trị bệnh, chẳng những có thể trị mình, mà còn có thể trị cho người khác, nếu thân thể ta thật không khỏe, ta có thể tự chữa trị cho mình, cần gì phải mời ma y chứ?""

Chỉ có điều lời nàng nói chỉ đúng một phần, những điều nàng nói chỉ thực hiện được khi linh khí của nàng ở thờì điểm mạnh mẽ, thuật chữa bệnh vốn cực kì tiêu hao linh khí, sau khi nàng mang thai, linh khí càng ngày càng yếu đi, hoàn toàn không thể sử dụng thuật chữa bệnh để trị liệu cho thân thể của chính mình, cho nên mỗi ngày đều phải cố gắng chịu đựng.

Dù sao Thanh Nhi cũng chỉ là một tiểu nha đầu đơn thuần, cho nên rất nhanh đã bị thuyết phục: "Vậy, công chúa người không có chuyện gì thật sao?""

""Dĩ nhiên, không phải ta đã tỉnh rồi sao? Nhất định là do thời tiết nóng quá nên ta mới ngất đi, đúng rồi, trà bạc hà của ta đâu?"" Mỗi lần nàng tỉnh ngủ là phải uống một tách trà bạc hà, mới có thể đề khí dưỡng thần.

Thanh Nhi lau nước mắt, bởi vì quá lo lắng cho công chúa, cho nên đã làm đổ trà, nàng chỉ vào đống mảnh vỡ ở cửa nói: ""Ngay bây giờ, nô tỳ sẽ đi nấu lại lần nữa.""

.........

Túc Ly Mị đang xem tấu chương của các vị vương tộc về chuyện tân vương Hồ Tộc ở Ngự Thư Phòng, lúc này, Thương Mặc Tuyết tức giận đùng đùng tiến vào.

""Tại sao?""

Túc Ly Mị nhìn hắn đầy khó hiểu, không biết rốt cuộc hắn tới chất vấn chuyện gì?

""Tại sao lại để Nhược Khê vào ở Lan U các, đây chính là chỗ ở của Mẫu Đơn.""

Thì ra là vì chuyện này......

Túc Ly Mị nhàn nhạt nhìn hắn một cái: ""Ai nói Lan U các nhất định phải là chỗ ở của Mẫu Đơn, hiện tại nàng không ở đây nữa, chẳng lẽ phải để trống hay sao? Hơn nữa Mẫu Đơn ở Đông sương, Nhược Khê ở Tây Sương, tại sao lại nói Nhược Khê chiếm chỗ ở của Mẫu Đơn chứ?""

Thương Mặc Tuyết á khẩu không trả lời được, nhưng...... Trong lòng hắn vẫn rất khó chịu.

""Tại sao Nhược Khê lại tới Đế Cung?"" Đây mới là vấn đề hắn muốn biết nhất, nàng không phải là không trở lại nữa sao, vậy tại sao lại xuất hiện làm vướng mắt của hắn.

May mắn hiện giờ Mẫu Đơn không ở đây, nếu bị nàng hiểu lầm chắc hắn sẽ tức đến chết mất.

""Đương nhiên là vì Phi Nhi, không phải trước kia ngươi khen Nhược Khê ở trước mặt ta đó sao, nói nàng là một nữ nhân tốt, cho nên ta đã triệu nàng vào cung làm bạn với Phi Nhi, ngươi cũng biết rõ, không phải là ai ta cũng để ở bên cạnh Phi nhi.""

Nói cho cùng, còn không phải tại hắn sao, kết quả là Nhược Khê được triệu vào Đế Cung, còn ở tại Lan U các-chỗ ở trước kia của Mẫu Đơn, mặc dù không phải là cùng một gian phòng, nhưng......

""Vậy, Mẫu Đơn trở lại làm thế nào?""

""Dĩ nhiên là ở gian phòng của nàng rồi, Đông sương và Tây Sương vốn không liên hệ gì với nhau.""

""Không được, ta không muốn làm cho Mẫu Đơn hiểu lầm hay không vui chuyện gì, ngươi mau bảo Nhược Khê dọn ra đi.""

Túc Ly Mị không khỏi có chút kỳ quái, không phải lúc trước hắn rất thích Nhược Khê đó sao, thế nào hiện tại lại thay đổi thái độ nhiều như vậy, nhưng mà hắn đã cho phép người vào ở rồi, làm sao có thể yêu cầu chuyển ra, đây chẳng phải là rất không nể mặt mũi người ta sao? Coi như hắn không nể mặt Nhược Khê, thì cũng phải cho Tinh linh vương một chút thể diện, đã triệu kiến nữ nhi nhà người ta từ xa xôi đến đây chỉ để ở cùng với phu nhân hắn, nếu ngay cả việc chiêu đãi cũng làm không tốt, thì lương tâm hắn cũng cắn rứt không yên.

""Ha ha, hiểu lầm gì chứ? Ý ngươi là gì? Nhưng nếu như bụng dạ Mẫu Đơn hẹp hòi như vậy, ngay cả một gian phòng cũng làm cho nàng so đo, thì nàng không xứng đáng để ngươi thích đâu.""

Thương Mặc Tuyết tức giận không nhẹ, nhưng hắn không phản bác được.

Sau khi Túc Ly Mị đã thăm dò kĩ tình thế, bèn phát động công kích bằng ngôn ngữ với Thương Mặc Tuyết:

""Thế nào? Không phải trước đây ngươi ra sức khen Nhược Khê sao, sao bây giờ lại thay đổi thái độ như vậy?"" Nghĩ lại thì đúng là rất khả nghi, lần trước khi tới Đế Cung, Nhược Khê không có gặp gỡ Thương Mặc Tuyết, hắn đã chỉ cách cho nàng gần Thương Mặc Tuyết, vốn cho là tình cảm bọn họ sẽ tốt hơn, nhưng sau khi Nhược Khê rời đi thì không quay lại nữa, mãi cho đến khi hắn hạ chỉ, nàng mới tới đây.

""Ta......"" Thương Mặc Tuyết không biết nên nói gì, hắn không muốn nói đến những chuyện đã xảy ra ở Thiên Thủy điện Mị Hương Các, người hắn thích là Mẫu Đơn, nhưng lại cùng nữ nhân khác xảy ra quan hệ như vậy, làm cho hắn không cách nào nói ra khỏi miệng được.

""Mặc Tuyết, ngươi không phải là người không dứt khoát như vậy, ngươi quyến luyến Nhược Khê, lại thích Mẫu Đơn, nếu như Mẫu Đơn trở lại, để các nàng ở cùng một chỗ, không phải là một chuyện tốt hay sao?""

Cái này, cái này làm sao có thể?

Hắn tuyệt đối sẽ không để Mẫu Đan và Nhược Khê chạm mặt nhau, hiện tại hắn đang không xác định được tình cảm của Mẫu Đơn dành cho mình, nếu còn bị nàng biết chuyện kia, chỉ cần nghĩ thôi đã cảm thấy lo lắng.

Hắn lạnh lùng nhìn Túc Ly Mị: ""Vậy trước hết cứ để cho Nhược Khê ở tại nơi đó, đến khi Mẫu Đơn trở lại, nàng phải rời đi.""

Túc Ly Mị không đồng ý lắc đầu một cái, đột nhiên nói ra một câu: ""Trốn tránh, không phải biện pháp để giải quyết vấn đề.""

Thương Mặc Tuyết cứng đờ, không dám tin nhìn hắn, hắn...... Có phải hắn đã biết cái gì? Có phải Nhược Khê đã nói gì đó ở trước mặt hắn?

Túc Ly Mị nhìn thấu dòng suy nghĩ của hắn, cười lắc lắc đầu: ""Ngươi đừng lo lắng, ta không biết cái gì hết, chỉ là cho ngươi một lời khuyên, lời cảnh báo mà thôi, không có tình cảm của người nào bỏ ra mà không đáng quý, tốt nhất ngươi nên suy nghĩ một chút rốt cuộc ai mới là người đáng giá để ngươi thật lòng.""

Dứt lời, Túc Ly Mị lại ưu nhã cúi đầu phê tấu chương.

Chỉ cần có Qúy Phi Nhi ở bên cạnh, hắn lại có thể trở về làm Túc Ly Mị tà mị ưu nhã, mất đi một lần đủ để cho hắn càng thêm hiểu và quý trọng những gì đang có, cho nên hắn không hy vọng huynh đệ tốt của mình mắc sai lầm giống hắn.

Thương Mặc Tuyết cảm thấy mông lung như ở trên trời, cuối cùng tức giận đùng đùng lưu lại một câu không giải thích được, sau đó xoay người rời đi.

Quý Phi Nhi vốn là muốn tới tìm Túc Ly Mị, đi tới cửa thì vừa đúng đụng phải Thương Mặc Tuyết, nàng vốn đang muốn chào hỏi, nhưng nhìn bộ dạng đáng sợ của hắn lại chút sợ sệt, cuối cùng không dám lên tiếng, nhìn hắn hầm hừ rời đi.

Hắn...... vừa mới  rời khỏi thư phòng của Tiểu Bạch?

Vậy chắc là bọn họ đã cãi nhau, cho nên Thương Mặc Tuyết kia mới tức giận. Nhưng mà, nàng thật sự không nghĩ ra lí do khiến bọn họ gây gổ là gì?

Mặc kệ, đi vào hỏi một chút chẳng phải sẽ biết hay sao.

Túc Ly Mị vừa thấy Quý Phi Nhi, ánh mắt lập tức tràn đầy nhu tình, khiến người khác ghen ghét: ""Đang nhớ ta sao?""

Quý Phi nhi chu môi: ""Chàng còn có thể cười được?  Ta vừa mới thấy Mặc Tuyết tức giận rời khỏi, có phải các người cãi nhau hay không?""

Nếu như gây gổ với Thương Mặc Tuyết, đáng ra hắn cũng phải tức giận, tại sao bây giờ nhìn hắn có vẻ tâm tình rất tốt?

""Làm sao có thể? Ta sẽ không gây gổ cùng hắn.""

""Vậy hắn làm sao vậy?"" Rõ ràng nàng nhìn thấy hắn tức giận đùng đùng chạy đến.

""Là do vấn đề của chính hắn thôi, chuyện của mình không có xử lý tốt, lại giận lây sang người khác, chuyện này vốn không cách nào giải quyết được. Được rồi, không nói đến hắn nữa, không phải nàng ở cùng một chỗ với Nhược Khê sao? Nàng ta đi đâu rồi?""

""Ta thấy Nhược Khê có chút không thoải mái, đã để cho nàng về nghỉ ngơi, nàng đường đi xóc nẩy như vậy khẳng định rất mệt mỏi, ta không thể quấn nàng được, hơn nữa còn nhiều thời gian như vậy, về sau có thể từ từ tới.""

""Nhược Khê trở về lúc nào?""

""Chúng ta chỉ nói chuyện mấy câu, ta đã để cho nàng trở về.""

Túc Ly Mị đột nhiên hiểu được, nói một tiếng: ""Thì ra là như vậy.""

Thương Mặc Tuyết nhất định đã gặp mặt Nhược Khê, thấy Nhược Khê ở Lan U các, nên mới lập tức chạy tới đây tìm hắn tính sổ.

Nhưng mà vẻ mặt chột dạ như đang chạy trốn chuyện gì của hắn là sao? Tròng mắt xinh đẹp của Túc Ly Mị hơi nheo lại, có vẻ như là...... có liên quan đến chuyện đã xảy ra ở Thiên Thủy Điện?

"Cái gì thì ra là như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"" Quý Phi Nhi có chút không hiểu ra sao.

""Ta cũng không biết, e rằng chỉ có trong lòng Mặc Tuyết mới hiểu rõ."" Hắn cũng cực kì tò mò, vốn tưởng rằng Nhược Khê thích Mặc Tuyết, cho nên hắn đã tạo cơ hội cho nàng, nhưng bây giờ xem ra, giữa hai người bọn họ, giống như có bí mật gì đấy.

""Người này, vẫn còn có bí mật gạt ta, hừ, chờ đó, ta nhất định sẽ hỏi ra bằng được, nếu hắn dám không nói cho ta...ta sẽ tố cáo hắn với Mẫu Đơn.""

""Ngàn vạn lần không được!"" Túc Ly Mị vội ngăn cản nàng, gần đây Thương Mặc Tuyết đang rất phiền não, hơn nữa còn là bởi vì  chuyện của Nhược Khê và Mẫu Đơn, nhìn bộ dạng hắn đột nhiên chán ghét Nhược Khê như vậy, nhất định đã xảy ra chuyện gì đó, nếu như lúc này nàng can thiệp vào nữa, lấy tính khí của Thương Mặc Tuyết, nhất định sẽ giận lây sang nàng.

""Dĩ nhiên, ta chỉ đùa giỡn chút thôi, ta là loại người đi đâm chọc, chia rẽ tình cảm người khác sao?"" Thật là, nàng rất quang minh lỗi lạc có được hay không?

Túc Ly Mị thở phào nhẹ nhõm, chuyện này, nha đầu này tốt nhất vẫn đừng nhúng tay vào, bởi vì nàng sẽ khó xử.

Chỉ là, ta nhất định sẽ thay Mẫu Đơn trông trừng Mặc Tuyết, nếu như hắn dám làm chuyện gì có lỗi với Mẫu Đơn, ta sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn.""

Khóe mắt Túc Ly Mị có chút giật giật, quả nhiên tâm tình của tiểu nữ nhân vẫn khiến người khác phải lo lắng, một chút cũng không thể yên tâm một chút nào.

""Nàng sai người đưa chút Linh Chi, Huyết Nhân Sâm còn có đan dược tăng linh khí cho Nhược Khê, chắc hẳn bây giờ nàng ta rất cần."" Từ lần đầu tiên nhìn thấy Nhược Khê, hắn đã nhận ra thân thể nàng rất suy yếu, mặc dù rất thắc mắc, nhưng hắn cũng không nói gì, nếu tiếp tục hỏi, e rằng sẽ gây cho người khác cảm giác khó xử.

Mặc dù hắn nhìn ra linh khí của Nhược Khê rất yếu ớt, nhưng lại không biết nàng đã có thai, Lang Tộc trời sinh có tính hiếu chiến rất mạnh, trong bụng của nàng đang có đứa bé của Thương Mặc Tuyết, cho nên ngay từ lúc chưa thành hình, đứa bé đã hấp thu linh khí từ cơ thể của mẫu thân, để làm mạnh cho mình. Từ xưa đến nay, có thể sinh hạ người thừa kế của Lang Tộc đều phải là những nữ tử có tu vi cao thâm, nếu không, chưa đợi tới lúc sinh hạ đã bị hài tử hút khô linh khí mà chết, hiện tại tình huống của Nhược Khê chính là như thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play