Đại Nhiệt đến trường chủ yếu là tìm vị giáo sư hắn quen để hỏi một vài vấn đề về việc thi lên cao học. Giáo sư này họ Vương, tuổi trung niên, trông qua hơi gầy yếu một chút, bù lại học vấn rất uyên bác lại dễ gần, đối xử với Đại Nhiệt rất tốt. Nguyên do là hồi năm 3, Đại Nhiệt ngẫu hứng viết ra một bài thơ, được giáo sư Vương khen ngợi hết lời, nói rằng bài thơ này tuy mộc mạc nhưng hồn thơ, tình thơ chan chứa. Bài thơ có nội dung như sau:

Có một ngày em bỗng nói yêu anh
Anh thảng thốt sợ rằng mình đang mơ ngủ
Bởi dẫu sao thời gian biết nhau vẫn còn chưa đủ
Liệu có tình yêu không cần vun đắp bằng ngày?

Tự đáy lòng anh bật thốt tiếng yêu em
Không rùm beng, chẳng phô trương ầm ĩ
Anh luôn hỏi thế gian có tình từ lần gặp đầu tiên không nhỉ
Giờ anh tin anh cảm nhận được nó rồi.

Em mỉm cười chớp đôi mắt trong veo
Cả thế giới chỉ còn nơi này tỏa sáng
Trái tim anh rủ bước chân cùng nhau đi lạc
Đừng đánh thức anh, mà em hãy tìm về.

Bài thơ tình này có trình độ sến muốn vượt qua cả mấy tiểu thuyết ngôn tình, vốn là Đại Nhiệt tiện tay ghi lại sau một giấc mộng đẹp trên lớp, ai ngờ được giáo sư Vương coi trọng, coi như là chó ngáp phải ruồi.

Bất kể là giảng bài hay nói chuyện, giáo sư Vương luôn luôn có cách để thu hút người nghe, lúc nào cũng có ví dụ minh họa rất sinh động, làm cho người nghe phấn chấn, yêu thích không thôi, kể con heo lười Đại Nhiệt cũng nằm trong số đó. Nhưng lần nói chuyện này, Đại Nhiệt lại không tập trung được, câu được câu chớ, trong đầu thỉnh thoảng lại hiện lên hình ảnh Long Hải Thanh nằm duỗi cặp đùi thon dài ngủ ngon lành trên chiếc giường của mình, hận không thể chạy về sớm hơn một chút.

Nói xong việc chính, Đại Nhiệt vội xin cáo từ, nói hắn còn có bạn gái đang chờ. Giáo sư Vương cũng từng qua thời trai trẻ đương nhiên hiểu, cười nói:
- Vậy cũng không làm chậm việc của em nữa, bạn gái là trên hết, gợi ý cho em một chỗ dùng cơm rất tuyệt, lại có combo tình nhân giá phải chăng, chính là quán Thanh Vân cạnh trường đó.

Đại Nhiệt nín cười cảm ơn rồi vội chạy đi.

Sắp đến khai giảng năm học mới, sân trường bắt đầu nhộn nhịn hẳn lên, rất nhiều tân sinh viên kéo theo hành trang xuất hiện với dạng điệu hồ hởi. Thời điểm này cũng là cuộc ‘săn lùng’ tán tỉnh nhóm tân nữ sinh viên mở ra, năm nay cũng không ngoại lệ, nhưng ở trong phòng Đại Nhiệt còn có một cực phẩm mỹ nữ đang say ngủ, vì thế dọc đường đi về hắn chẳng thèm liếc ngang liếc dọc, thâm tâm chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng trở về. Đi qua chợ nhỏ gần trường, hắn chợt nghĩ ra một ý, liền mua 2 cân thịt chó cùng đầy đủ gia vị, muốn mang về nhà trổ tài nấu nướng.

Căn phòng hắn thuê mặc dù không có gian bếp riêng nhưng lại có đầy đủ từ bếp ga đến các thiết bị nấu nướng. Những thứ này do hắn trang bị thêm kể từ khi có thói quen thức đêm chơi game, hiện tại vừa lúc dùng tới.

Long Hải Thanh đang ngủ, dùng tấm chăn mỏng trùm kín toàn thân nhưng vẫn có thể thấy những đường cong động lòng người nhô lên hạ xuống theo nhịp thở.

Đại Nhiệt âm thầm nuốt nước miếng, đáng tiếc xung quanh giường không thấy quần áo con gái, vì thế cũng đoán được Tiểu Long Nữ cũng không có thói quen ‘vĩ đại’ ngủ nude như nhiều cô gái khác.

Sơ chế trong, tới khâu làm chín trên bếp, không thể bỏ đi chơi game nên hắn đành phải vớ lấy tờ báo ngồi canh.

Sau một hồi thì thịt cũng chín, hương thơm lập tức lan tỏa khắp phòng. Đại Nhiệt cẩn thận mở nắp vung, chiếc mũi không ngừng hít hà.

- Cậu nấu món gì vậy? Thơm quá!

Quả nhiên, Long Hải Thanh ngửi thấy mùi thơm bèn tỉnh dậy.

Đại Nhiệt cười nói:
- Tớ nấu thịt chó cho bữa trưa.

- Cậu còn biết nấu ăn sao?
Long Hải Thanh có chút kinh ngạc.

Đại Nhiệt cho thêm một thìa mì chính vào trong nồi, khịt mũi nói:
- Trên thế giới này, chỉ có một loại người không biết nấu ăn, chính là loại người không có bao tử, chẳng bao giờ sợ đói.

Long Hải Thanh ‘ừm’ một tiếng, tựa hồ hiểu được triết lý trong câu nói của hắn.

- Cậu muốn ăn không? Muốn ăn thì nhanh rời giường đánh răng đi.
Đại Nhiệt hỏi mỹ nữ đang nằm trên giường. Nàng đã nhô đầu ra, mặc suối tóc đen dày rối tung che cả mặt, bộ dạng rất thoải mái hưởng thụ.

- Có bia không?
Long Hải Thanh hỏi.

Thôi hỏng, chút nữa thì quên mất việc cực quan trọng này, Đại Nhiệt lập tức nói:
- Đợi chút tớ đi mua về liền.

Thời gian hắn đi mua 6 bình chai bia dưới quán của lão Vương, Long Hải Thanh đã trang điểm chỉnh sửa dung nhan chỉnh tề, ngồi bên cạnh bếp, khuôn mặt trái xoan bị hơi nóng phả lên làm đỏ hồng cộng thêm mái tóc đã được buộc gọn lại khiến nàng đã hóa thân trở về bộ dáng tiểu thư khuê các.

Đại Nhiệt bỏ bia xuống, đang muốn tìm cốc thì Long Hải Thanh đã nói:
- Uống cả chai đi.

Đại Nhiệt đồng ý với đề nghị của nàng, thở dài, mở to mắt nhìn chằm chằm vào nàng nói:
- Nếu tớ không biết cậu, làm sao có thể nghĩ được một đại mỹ nữ như cậu lại uống rượu bia như nước thế chứ.

Long Hải Thanh cười nói:
- Tớ mặc dù uống nhiều, nhưng chưa say bao giờ.

Không có dụng cụ mở nắp, Đại Nhiệt dùng đũa bật hết cả 6 chai bia. Chiêu này hắn làm rất chuyên nghiệp, chỉ dùng ngón cái đè phần đuôi đĩa, căn chuẩn vị trí, chai bia liền được mở ra, còn nhanh hơn cả dùng đồ mở. Xong xuôi, hắn nói:
- Đây chính là điểm tớ rất thích ở cậu, không những tửu lượng cao mà còn có thể luôn tỉnh táo.

- Hứ, ai cần cậu thích.
Long Hải Thanh không khách khí bắt đầu đụng đũa, ăn thịt uống bia.

- Ha ha, có người thích mình luôn là chuyện vui mà, giống như tớ được cậu thích…
Thấy Long Hải Thanh há miệng muốn nói chuyện, Đại Nhiệt lập tức nói tiếp:
- Cho dù cậu không thích tớ, nhưng lại thích cái giường của tớ. Nếu không phải như vậy, tại sao cậu lại vô duyên vô cớ nhiều lần chạy đến đây ngủ, chắc không phải là qua đường mua xì dầu chứ. (1)

Cái này Long Hải Thành không thể phản bác, nói:
- Cũng không biết tại sao, tớ ngủ ở đây cảm thấy rất ngon giấc…

Đại Nhiệt cười nói:
- Vậy là tốt rồi! Có một bộ phim gọi là "Luyến tình gối cánh" (2), chắc là hiện tại cậu đang giống nữ chính trong đó rồi, nhưng mà cậu phải cho tớ thời gian làm nóng người đã, tớ còn chưa chuẩn bị tốt cho việc cùng cậu nảy sinh quan hệ yêu đương đâu.

Long Hải Thanh nhướng mày:
- Vậy cậu muốn chuẩn bị bao lâu?

Đại Nhiệt nghĩ một lúc, rất đứng đắn nói:
- Ít nhất cũng phải cho anh đây thời gian đánh răng rửa mặt, sau đó thay quần áo, nhai cái singum thơm miệng nữa.

- Tiếp theo thì sao?
Long Hải Thanh vừa hỏi, vừa không ngừng ăn.

- Kế tiếp chính là chuẩn bị đạo cụ. Tớ có xem qua một quyển sách tên là "Bàn về việc lứa đôi sẽ làm", bên trong liệt kê rất nhiều thứ con trai cần phải chuẩn bị khi hẹn hò như là tiền, lược, gương, giấy vệ sinh… Kỳ thực tớ cảm thấy trong đó còn thiếu một thứ rất quan trọng, đó chính là ‘ba con sói’, bởi vì trong lúc đang đi hẹn hò, nếu cả hai đều cảm xúc thăng hoa, rất dễ dẫn tới ý loạn tình mê, chui vào nơi có điều hòa mát mẻ mà kín đáo…
Nói đến vật phẩm vô cùng đáng khinh này, Đại Nhiệt lại mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh, rất tự nhiên trôi chảy.

- Còn gì nữa không?
Long Hải Thanh lại như là không thèm để ý, chỉ lo ăn.

Từ đầu tới cuối Đại Nhiệt còn chưa đụng đũa, hắn càng nói càng có hứng, tiếp tục diễn thuyết:
- Nếu cậu cho tớ thêm 3 phút, tớ còn có thể chuẩn bị keo xịt tóc, tạo dáng một chút, đúng rồi, cậu thích kiểu tóc nào?

- Kiểu giống Arnold trong phim "The Terminator" đi, nhìn có cảm giác rất an toàn.

- Haizz, kiểu này hơi khó vuốt đấy, vậy cậu phải cho tớ thêm một chút thời gian… Ê ê, để lại cho tớ một miếng thịt chứ!
Đang thao thao bất tuyệt, chém gió đến tận trời xanh, rốt cuộc Đại Nhiệt cũng phát hiện ra tình huống không đúng, một nồi đầy thịt ban đầu bây giờ chỉ còn lại mấy mẩu xương.

Long Hải Thanh lúc này cũng không nhịn được nữa, ôm bụng cười đến chảy cả nước mắt.

Đại Nhiệt vội vàng trút toàn bộ phần thịt thừa trong nồi vào bát của mình, một tay che lại, kêu lên:
- Đồ đểu, hèn gì không thèm phản bác, một nồi thịt lớn như vậy toàn bộ chui vào bụng cậu rồi.

Long Hải Thanh ngưng cười, khẽ cắn môi, sau đó dùng khăn tay nhẹ nhàng lau miệng, nói:
- Được rồi! Vô công bất thụ lộc, đã ăn thịt chó của cậu thì giúp cậu làm một việc để báo đáp lại là được rồi.

- Một việc bất kỳ?
Mắt Đại Nhiệt sáng lên

- Ừm.

Đại Nhiệt cực kỳ kích động, tim đập loạn như đang nhảy tango — nếu một đại mỹ nhân đồng ý làm một việc bất kỳ cho bạn, vậy bạn sẽ để nàng làm chuyện gì?

Hát? Đùa à? Nữ nhân là phải dùng tay chứ không phải dùng tai. Múa cột? Loại hình này có tính nghệ thuật tương đối cao, nhưng vẫn chưa đủ ‘đô’. Đã bảo là phải dùng tay rồi mà. Thực tế một chút nào.

- Thổi ‘tiêu’? Bộ môn âm nhạc mang độ khó cao này hình như rất đáng để cân nhắc…

Nhưng mà, có nên tìm chuyện gì có lợi hơn nữa không? Haiz, đốt giai đoạn nhanh quá cũng chết, mà chậm lại tiếc, đúng là phải học hỏi những nhân sĩ thành công nhiều thêm mới phải, người ta vừa quen một nữ nhân, không cần nói nhiều, chỉ cần ánh mắt trao nhau, sau đó mở Champagne uống là tới XXOO được rồi…

Được rồi, cứ thẳng thắn chút đi.

Đại Nhiệt rốt cuộc nghĩ xong, quyết định:
- Vậy cậu có thể làm bạn gái của tớ một ngày được không?

Long Hải Thanh không kinh ngạc cũng không sợ hãi, dứt khoát hỏi:
- Có thể, ngày nào?

- Mùng 9 tháng 10 nhé, đó là ngày sinh nhật của cha tớ, ông ấy hi vọng tớ có thể đưa bạn gái về nhà.

-----oo0oo-----

Chú thích:
- (1) Qua đường mua xì dầu (quá lộ đả tương du): Ở Trung Quốc trước đây, khi muốn mua xì dầu người ta phải mang chai đến cửa tiệm để mua. Cụm từ này phát sinh trong một trường hợp như sau: Có một người MC thực hiện chương trình truyền hình trực tiếp, trong quá trình cần phỏng vấn 1 số người dân, khi MC đó gọi 1 người qua đường và phỏng vấn thì nhận đc câu trả lời là “Đả tương du” rồi người này liền đi mất, ý nói là người đó chỉ đi mua xì dầu mà thôi, ko quan tâm đến việc khác. Sau này từ này thường đc dùng trong các trường hợp có 1 người đi ngang qua nhưng ko để tâm đến những gì diễn ra bên cạnh.

- (2) Luyến tình gối cánh (tên tiếng Anh là Good Time, Bed Time): một bộ phim hài tình cảm do Hồng Kông sản xuất năm 2003, nội dung cơ bản xoay quanh mối quan hệ đôi nam nữ khó rời xa nhau vì nữ chính đã quen cảm giác được nằm trên chiếc giường chung, không có nó cô không sao ngủ được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play