Sáng sớm hôm sau, khi Nhược Mai vào lớp, thấy bóng dáng quen thuộc đang vùi đầu trên bàn ngủ, coi chừng trời có sập xuống cô ả cũng không hay.

Nhược Mai nhẹ nhàng đi đến kế bên con bạn thân, áp mặt mình gần mặt cô, rồi chợt hét lớn vào tai cô:

- Thầy vô rồi kìa…

- Á a a a….. Lâm Nhược Mai cậu cút nhanh cho mình – Lý Nhã Thuần gần như cả đêm không ngũ, sáng sớm lại bị tên phúc hắc ấy nắm dậy từ sớm, sai tới sai lui! Ôi thật là muốn… trối hắn lại quăn ra khỏi nhà mất thôi. Vô lớp mới chợp mắt ngủ được chút xíu, mà bị con bạn đánh thức, thật là cực hình mà.

Nhược Mai nhìn bộ dáng khốn khổ, thảm hại của con bạn không khỏi nở nụ cười tươi như hoa, vui sướng khi người gặp họa nói:

- Hôm qua cậu đi hẹn hò, tình tứ với trai nào? Đẹp, xấu, cao thấp? Tiến triển tới đâu ùi? Có phải hắn làm cậu ra bộ dáng này không? Thành thật sẽ được khoang hồng bằng không…. Cưng sẽ biết sự lợi hại của tỷ.

Lý Nhã Thuần thật không khỏi phải than thầm một tiếng và giơ ngón cái lên. Lâm Nhược Mai quả thật thiên tài mà, cô đoán không sai quả thật hôm qua Nhã Thuần thật sự gặp trai, vả lại còn là cực phẩm soái ca, nhưng không phải là hẹn hò tình tứ mà là bị hắn hành hạ cả đêm mất ngủ. Không nhắc thì thôi, chỉ cần nhắc lại, lửa giận trong lòng Nhã Thuần lại cháy lên không khỏi nghiếng răng ken két.

Nhã Thuần hậm hực nói:

- Tối qua lúc làm thêm, chị Hồng cùng chỗ làm bị ốm, nên tớ ở lại làm thế. Chớ có trai gái gì đâu.

- Sao mình không biết cậu là người tốt như vậy vậy ta?

- Bây giờ biết cũng chưa muộn, tớ vốn đã tốt như vậy rồi, ai bảo ai kia vô tâm nên không biết thôi.

- Lý Nhã Thuần, cưng nghe cho kỹ lời tỷ đây: Tỷ ghét nhất là bị người lừa dối, cưng cũng biết tính tỷ rồi đó. Những ai đắc tội tỷ, sẽ nhận kết quả tốt đẹp như thế nào. Nhất là cưng, người tỷ tin nhất, nên tốt nhất đừng khiến tỷ thất vọng. Nếu không…. Tỷ không biết mình sẽ làm ra việc gì đâu. Vì vậy tỷ cho cưng cơ hội cuối, có chuyện gì nói đi…..

Tuy là Nhược Mai vừa nói vừa cười, nhưng Nhã Thuần nghe ra rất rõ tín uy hiếp trong lời nói. Bởi rất hiểu tính con bạn thân nên Nhã Thuần rất rõ lời này của Nhược Mai là thật sự, nên làm cô lâm vào trầm lặng hồi lâu, nội tâm giằng dặt đau đớn vô cùng.

Nhã Thuần rất khó xử, cô rất muốn nói ra sự thật, nhưng không được, cô không muốn làm Nhược Mai lo lắng hơn nữa. Nhược Mai đã giúp đỡ cô rất nhiếu, ân tình Nhược Mai, Nhã Thuần không biết khi nào mới trả hết, nên cô không thể liên lụy Nhược Mai thêm nữa. Xin lỗi Nhược Mai! Nhã Thuần nở nụ cười tươi như hoa:

- Cậu đọc nhiều tiểu thuyết ngôn tình quá, nên đầu óc càng ngày càng phong phú há! Đừng suy nghĩ nhiều, mình không có gạt cậu đâu. Cậu phải có lòng tin ở mình chứ.

Nhược Mai mỉm cười gật đầu.

Không phải tự nhiên Nhược Mai nói những điều này, mà theo quan sát biểu hiện Nhã Thuần gần đây và kinh nghiệm thám tử của cô. Linh cảm mách bảo cho cô, Nhã Thuần đang giấu cô, một bí mật rất lớn. Nhưng nếu Nhã Thuần đã nói như vậy, cô tạm tin đi, chắc có lẽ tại cô quá đa nghi.

Tiếng chuông vào học vang lên, tiết đầu là môn ngoại ngữ của thầy chủ nhiệm Nam Cung Hạo Thiên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play