Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

Ý tưởng của Mạc Phàm thật ra rất đơn giản, cứ đi ngược về tìm Hỏa Diễm Ma Nữ, sau đó nhờ nàng mang hắn và đám người kia trực tiếp rời khỏi mảnh Hỏa Vân Sâm Lâm này.

Cùng Hỏa Diễm Ma Nữ ở chung qua mấy ngày, Mạc Phàm có cảm giác nếu hắn đưa ra loại yêu cầu này thì chắc hẳn nàng sẽ không từ chối. Hỏa Diễm Ma Nữ thật ra rất là thiện lương, trên căn bản chỉ cần không phải nói về vấn đề quả Hỏa Kiếp, nàng đều sẽ rất dễ nói chuyện.

Nam Giác bên kia nguyên bản dẫn theo đại khái mười người đến đây tìm kiếm quả Hỏa Kiếp, hiện tại chỉ còn dư lại năm người, có thể nói là xuất sư bất lợi a.

Mạc Phàm vẫn có thể tìm được con đường trở lại Tinh Ngữ đại thụ, nói trắng ra, hắn cũng là đang mang theo đám người Nam Giác tìm tới quả Hỏa Kiếp, chỉ là Mạc Phàm muốn cho đám người quân đội này biết, có Hỏa Diễm Ma Nữ ở đây, bọn họ đừng vọng tưởng có thể đoạt được quả Hỏa Kiếp, việc đó cùng với đi chịu chết căn bản không hề khác gì nhau.

“Đây là địa phương nào...” Nam Giác vẫn mang theo vài phần cảnh giác nhìn lên sườn núi nham thạch đột ngột nhô lên phía trước.

Trên dốc núi, Tinh Ngữ đại thụ vẫn như cũ kiêu ngạo đứng vững ở nơi cao nhất của vùng hoang mạc này, cùng tinh không, liệt nhật làm bạn với nhau.

Khu vực xung quanh nó là một chỗ trống trải, không nhìn thấy một cây Hỏa Vân Thụ nào, cũng không có những sinh vật khác sinh sống. Tán cây của Tinh Ngữ Đại Thụ vô cùng quanh co khúc khuỷu, gần như che lại toàn bộ phần đỉnh núi nhô lên, rậm rạp đến mức có cảm tưởng như chỉ cần đưa tay là có thể chạm tới.

“Việc đầu tiên cần nói rõ, cho dù các ngươi nhìn thấy cái gì, cũng tuyệt đối đừng làm chuyện xằng bậy. Chỉ cần không có ác ý đối với nàng, nàng sẽ rất vui lòng lấy việc giúp người làm niềm vui. Sau khi nghỉ ngơi một lúc thì nàng sẽ đưa chúng ta rời khỏi nơi này. ” Mạc Phàm nhắc nhở Nam Giác cùng đám thủ hạ của nàng ta.

Mấy tên sĩ quan khác phỏng chừng đã bị Tà Mãng Ba Đầu dọa cho hoảng sợ, hiện tại đúng là đặc biệt biết nghe lời, Mạc Phàm nói cái gì chính là cái đó.

“Ta trước tiên đi chào hỏi nàng, các ngươi yên tâm, nàng không biết...”

Mạc Phàm vừa muốn yên ổn nhân tâm thì đột nhiên một quả cầu lửa to lớn kinh tâm bất ngờ bốc cháy rừng rực trên ngọn của Tinh Ngữ Đại Thụ.

Quả cầu lửa này tựa như một vầng mặt trời đỏ rực cực nóng vậy, thiêu đốt xung quanh biến thành mảnh hoả hồng, liệt diễm phun ra nuốt vào đều đã sắp sửa chạm đến mặt đất.

Nhiệt độ đột nhiên tăng cao, khiến cho nơi này vốn đã nóng đến mức làm cho người ta khó mà chịu được, hiện tại bị thêm một quả cầu lửa này thiêu đốt, quả thực muốn đem người sống sấy thành tôm khô a.

Nam Giác kinh hãi thất sắc, hiệu lệnh cho thủ hạ đề cao trạng thái phòng ngự. Sau đó vô cùng phẫn nộ nhìn sang Mạc Phàm, nàng cho rằng Mạc Phàm đã cố ý đem bọn họ dẫn dụ tới đây để thực hiện ý đồ mưu tài hại mệnh.

Ngay khi Nam Giác đang muốn chất vấn Mạc Phàm thì phía trên quả cầu lửa khổng lồ kia thình lình xuất hiện một đầu sinh vật cả người đều là hỏa diễm, phác hoạ thành thân thể của một cô gái thướt tha cao ngạo.

Quả cầu lửa phía dưới chân của nó, làm cho bóng hình của nó càng thêm tuyệt ngạo, khiến cho người khác căn bản không dậy nổi bất cứ ý định phản kháng nào!

Liệt diễm phun trào, một vòng tiếp theo một vòng, vòng lửa đỏ rực khuếch tán ra mang theo độ cong của vòm trời, tựa như muốn thiêu cháy cả thương khung, đốt trời nấu mây thành một vùng biển lửa nhìn thấy mà giật mình, hoàn toàn là một cảnh tượng còn đáng sợ hơn cả ngày tận thế!

“Thật khốn nạn, ngay từ đầu ngươi đã muốn mưu hại chúng ta đúng không!” Nam Giác bị hỏa diễm khí tràng ép đến không thở nổi, rốt cuộc lấy hết sức bình sinh hét lên một tiếng đầy giận dữ.

“Nếu ta muốn hại các ngươi, liền vứt bỏ các ngươi ở đó là được... Trước tiên đừng hoảng hốt, để ta đi hỏi rõ xem chuyện gì đã xảy ra, nhất định đã có kẻ nào đó không phải chúng ta chọc giận nàng. Con mẹ nó, là thằng ngu nào, không muốn sống cũng đừng hại chúng ta!” Mạc Phàm đứng một bên cũng tức tối chửi ầm lên.

Mạc Phàm không nhìn cũng biết Hỏa Diễm Ma Nữ lúc này đang phi thường phẫn nộ.

Lúc trước tại thời điểm Tà Mãng Ba Đầu muốn nuốt hắn, Hỏa Diễm Ma nữ chỉ thả ra khí tức kinh người của kẻ thống trị để biểu đạt sự tức giận, nhưng vào lúc này Hỏa Diễm Ma Nữ rõ ràng là bị đả kích đến mức có chút mất đi lý trí, ngọn lửa trên người nó mất đi khống chế đã dâng lên nuốt chửng cả bầu trời để phát tiết luôn rồi.

Quả cầu lửa khổng lồ dưới chân nàng lại càng thêm khủng bố, một khi nó ầm ầm nổ tung, có trời mới biết liệu mảnh Hỏa Vân Sâm Lâm này cùng với mấy người Mạc Phàm có ngay lập tức biến mất khỏi thế gian này luôn hay không.

Mạc Phàm đã từng qua lại cùng Đồ Đằng Huyền Xà, cho nên hắn cũng hiểu rõ được một chút về tập tính của những sinh vật có thực lực mạnh mẽ như vậy. Hắn có thể khẳng định Hỏa Diễm Ma Nữ tuyệt đối không phải là loại yêu ma thích tàn sát giết chóc lung tung, nàng thậm chí còn thiện lương và biết cảm thông cho người khác hơn cả Đồ Đằng Huyền Xà nữa là.

Nhất định là đã có người chọc giận nàng!

Là do quả Hỏa Kiếp?

Nhắc mới nhớ, quả Hỏa Kiếp trên Tinh Ngữ Đại Thụ đã biến mất rồi!

Vảy ngược Hỏa diễm Ma nữ chính là quả Hỏa Kiếp, mà hiện tại lại không thấy bóng dáng của quả Hỏa Kiếp, vì lẽ đó việc này nhất định chính là nguyên nhân khiến cho nàng nổi giận đùng đùng như vậy.

Mạc Phàm lấy tốc độ nhanh nhất đưa ra phán đoán, mắt thấy Hỏa Diễm Ma Nữ đã sắp sửa đem viên Diệt Thế Hỏa Cầu ném về phía bọn họ, Mạc Phàm liền vội vội vàng vàng nhảy ra ngoài nói.

“Là ta, là ta! Ta biết nhất định đã có người trộm đi quả Hỏa Kiếp, cũng giống như ta lúc trước đã nói với ngươi, có những người khác đã xông vào nơi này muốn dòm ngó món bảo vật đó... Hiện tại ngươi đại khai sát giới lung tung như vậy cũng vô ích, hãy nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì, để chúng ta có thể giúp ngươi đoạt lại quả Hỏa Kiếp.” Mạc Phàm bình tĩnh, tận lực dùng giọng nói trìu mến của mình để dẹp yên lửa giận của Hỏa Diễm Ma Nữ.

Hỏa diễm Ma nữ đang cực kỳ phẫn nộ, chỉ cần nhìn thấy nhân loại thì liền xuất hiện một loại bản năng muốn đồ sát sạch sẽ.

Thậm chí, cho dù Mạc Phàm đã đứng ra, nàng cũng không hề có ý định đình chỉ!

Quả cầu lửa càng ngày càng to lớn, có trời mới biết nếu nó bay về phía này thì sẽ tạo thành lực phá hoại khủng bố đến nhường nào. Mạc Phàm rất rõ ràng cho dù bản thân có năng lực kháng hỏa không tồi nhưng chắc chắn là chống không nổi thứ sức mạnh đó, việc duy nhất mà hắn có thể làm bây giờ là tận lực đii khuyên can hỏa diễm Ma nữ mà thôi!

“Lánh ~~~~~~~~~~!!”

Hỏa diễm Ma nữ nghe hiểu được ngôn ngữ loài người, nhưng cặp mắt đang bùng cháy kia vẫn đang ngập chìm trong sự bạo lệ, lúc này chỉ cần nàng ra xuống một hiệu lệnh, quả cầu lửa đang chấn động sẽ ngay lập tức phá hủy tất cả.

Ánh mắt phẫn nộ của nó nhìn chằm chằm về phía Mạc Phàm, liệt diễm trên người điên cuồng vũ động với tần suất cực nhanh, thiêu đốt kịch liệt.

“Ào ào ào vù vù ~~~~~~~~~ ”

Rốt cục, ngọn lửa trên người nó dần dần yên tĩnh lại, nó từ quả cầu lửa kinh người bên kia bay tới trước mặt Mạc Phàm.

Nó lãnh ngạo quét mắt nhìn qua mấy tên sĩ quan phía sau Mạc Phàm, khiến cho trái tim của đám người trong quân đội bao gồm cả Nam Giác đều kinh hoàng nhảy loạn, sợ đến mắt ngay cả động đậy đầu ngón tay cũng không được, càng không cần nói đến việc phản kháng.

Hiện tại bọn họ mới rõ ràng tại sao Mạc Phàm lại nói bọn họ hãy bỏ ý định đối với quả Hỏa Kiếp đi, vị thủ hộ thần của quả Hỏa Kiếp quả thực quá mức đáng sợ, dù là người thống trị của Chước Nguyên cũng đến thế mà thôi!

“Nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì.” Mạc Phàm cố gắng khiến cho bản thân bình tĩnh lại, chân thành thăm hỏi Hỏa Diễm Ma nữ.

Hỏa Diễm Ma Nữ lần này lại không cùng Mạc Phàm giao lưu, nó tựa hồ ý thức được những kẻ trộm đi quả Hỏa Diễm không phải là nhóm người này. Ánh mắt của nó lại nhìn chăm chăm về phía tây, sau đó liền điều khiển thân thể chậm rãi bay về hướng đó.

Mạc Phàm đang có ý định muốn giữ nàng lại nói chuyện, nhưng tại một khắc mà Hỏa Diễm Ma Nữ xoay người lại, Mạc Phàm thình lình phát hiện lưng của cô đã bị một con dao găm màu lam đậm ngập tràn hàn khí cắm vào!

Cú đâm này xuyên qua hậu tâm của hỏa diễm Ma nữ, gần như đâm xuyên qua tận phía bên kia.

Loại hàn thiết tạo nên con dao găm kia rõ ràng là vì Hỏa Diễm Ma Nữ tỉ mỉ chuẩn bị, cỗ băng hàn mà nó toát ra liên tục áp chế liệt diễm trên người nàng, thậm chí còn muốn xâm nhiễm đến những bộ vị khác.

Là hàn độc!

Con dao Hàn Thiết kia hẳn là một loại ma cụ của pháp sư, nếu là đâm từ phía hậu tâm, vậy chắc chắn là do đánh lén.

* ———————————————————————————————————————————————————–*

Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!

Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play