Rõ ràng Sa Khiếu Hổ xông về phía đoàn người Mạc Phàm đi tới, cặp mắt trơn tròn của nó phóng ra ánh sáng xanh mượt xa xa là có thể nhìn thấy, cát vàng bay lượng mênh mông cũng không có cách nào che khuất hung quang của nó.

Ở khu vực hồ Động Đình trước tiên cũng đã gặp một ít Tích Lô Cự yêu ngu dốt đều là sinh vật cấp nô bộc, nhưng có Đôn Hoàng này thực sự có chút dọa người vừa mới bước vào khu vực bên ngoài an giới không bao xa vậy mà liền gặp được sinh vật cấp chiếu tướng.

Nếu sinh vật cấp chiếu tướng đều phân bố dày đặc như vậy những sinh vật cấp nô bộc kia chẳng phải cơ bản không có cách nào sinh tồn sao?

” Nó rất đói bụng, rất táo bạo, rất khó để trấn an. Nhưng mà hẳn là nó bị thương nơi nào đó có mang theo thống khổ.”

Tâm Hạ ngồi trên lưng Tật Tinh Lang ánh mắt có chút cảnh giác nhìn Sa Khiếu Hổ.

Sau khi trải qua chuyện ở Bác thành, Tâm Hạ rất ít khi chân chính đối mặt với yêu ma, vẻ mặt của nàng cũng không bình tĩnh như những người khác nhưng vì phụ tụ là hệ Tâm Linh, thứ tâm tình này nàng thích ứng nhanh hơn so với những người khác.

“Nói như vậy là tránh không thoát rồi, vậy thì phóng hỏa tịch thu tài sản!” Mạc Phàm cũng bạo tính khí.

Tốt xấu gì cũng là lần đầu tiên bản thân mang Tâm Hạ yuê quý ra ngoài vào lúc này cũng phải cho nàng mở mang kiến thức một chút về sự lợi hại của bản thân nha.

Ai biết tính tình của Trương Tiêu Hầu còn vội vàng hơn Mạc Phàm, bản thân nắm giữ hai loại thức tỉnh liền muốn xông lên trên muốn đi xem thử thành viên Sa Hổ Ma tộc lừng lẫy này.

“Mẹ kiếp, đến tiểu tử nàygan cũng thật lớn!” Triệu Mãn Duyên không khỏi mắng một câu.

Những Pháp Sư khác nhìn thấy yêu ma cấp chiến tướng đều cảm thấy sợ hãi bắp chân mềm nhũn, liền chưa thấy ai như Trương Tiểu Hầu xông lên như vậy, ngược lại Triệu Mãn Duyên chắc chắn chính mình sẽ không làm ra loại chuyện này.

“Các ngươi tự do phát huy đi.Nhưng chú ý ở tình huống Sa Khiếu Hổ nghiêm túc chiến đấu trên người sẽ toát lên mồ hôi và máu đây là dấu hiệu phẫn nộ của nó không nên ăn ngã cả về không mà mất mạng.” Linh Linh nhắc nhở mọi người một câu.

Trương Tiểu Hầu điển hình chính là một con khỉ gấp gáp, tuy tính tình của hắn bị Mạc Phàm cảm hóa một chút nhưng không sợ trời không sợ đất, một chút kỹ xảo thì có nhưng trí tuệ không đủ.

Hắn gào gào vọt tới trước Sa Khiếu Hổ, khoảng cách bất quá chỉ hơn 50 mét.

Sa Khiếu Hổ có cặp mắt hung tàn hình thể dài bốn mét, xương vai tương đối cao giống như muồn lồi ra khỏi da.

Tứ chi của nó cường tráng hơn Tật Tinh Lang nhiều, móng vuốt lại càng sắc bén mạnh mẽ, bộ lồng dính đầy cát,đầu to uy mãnh nghiên về phía trước.

Sa Khiếu Hổ trừngTrương Tiểu Hầu con mắt tỏa ra hung quang đồng thời lóe một tia nghi hoặc?

Phỏng chừng Sa Khiếu Hổ hoàn hành nhiều năm ở khu vực này, chưa bao giờ nhìn thấy nhân loại như Trương Tiểu Hầu hưng phấn xông lên như vậy, không phải nên chạy trốn đi à!

Sa Khiếu Hổ cũng có một chút trí tuệ ý thức được nhân loại này không sợ chính mình thời điểm dám to gan khiêu khích uy nghiêm của Hổ tộc chính mình, nó rốt cuộc gào thét đánh về phía cái người gầy đi tìm chết này.

Thịt không bao nhiêu nhưng có cái nhai vào miệng, suy nghĩ cũng là chuyện vô cùng tốt!

Lực Sa Khiếu Hổ bộc phát tương đối kinh người, chỉ thấy tứ chi nó dạt ra, vọt lên từng sau cồn cát những hạt cát còn chưa kịp tung bay giữa không trung thì Sa Khiếu Hổ đã vọt tới trước mặt Trương Tiểu Hầu.

Toàn bộ thân thể hóa thành cuồng ảnh màu đỏ điên cuồng đánh về phía Trương Tiểu Hầu.

Trương Tiểu Hầu sợ đến nổi sắc mặt đều trắng bệch vẫn nghe nói Sa Khiếu Hổ trông mảnh sa mạc này là sinh vật tương đối hung tàn uy mãnh nhưng lại không nghĩ đến chúng nó có sức lực mạnh như vậy.

Khoảng cách 50 mét là khoảng cách an toàn khi Trương Tiểu Hầuđối mặt với với sinh vật cấp chiến tướng, khoảng cách này sẽ cho hắn đầy đủ thời gian phản ứng và thời gian triển khai kỹ năng, lúc ở quân đội xưa này hắn đều không để cho sinh vật cấp chiến tướng ở khảng cách này đánh tới.

Nhưng Sa Khiếu Hổ với chính mình tưởng tượng ra tốc độ quá nhanh còn may hắn có nghiêm chỉnh huẩn luyện của Quân Pháp Sư, vô số lần thực hiện nhiệm vụ mạo hiểm đến tính mạng càng phải có tốt chất duy trì sự trấn định!

Phong quỹ cùng Địa Ba đồng thời sử dụng, một trận quỹ tích cuồng phong chứa thêm hạt cát xuất hiện với đường nối phong chi hết sức rõ ràng theo Trương Tiểu Hầu cấp tốc di chuyển chếch sai trái, cát vàng dưới chân cũng chịu sự không chế của Trương Tiểu Hầu đang trợ giúp tốc độ cho Trương Tiểu Hầu đưa Trương Tiểu Hầu nhanh chóng đến vị trí được chỉ định.

Sa Khiếu Hổ cho dù hung mãnh tốc độ bạo phát cực nhanh thế nhưng nó rõ ràng không có sự chuyển biến phương vị mãnh mẽ cùng nhạy bén như Tật Phong Lan, sau khi nhào vào khoảng không thân thể của nó trượt đi rất xa chờ khi nó quay lại Trương Tiểu Hầu đã lại cách nó 50 mét.

Nó lại một lần nữa súc lực lấy tốc độ nhanh như lúc này phóng về phía Trương Tiểu Hầu chỉ là quá trình phóng tới cũng không để ý đến cát vàng dưới chân biến sắc.

Đó là màu nâu, mang theo một chút sền sệt, rõ ràng toàn bộ cồn cát xuất hiện dấu hiệu bị hãm xuống, mặt cát bắt đầu gợn sóng giống như bị cuốn vào bên trong lỗ thủng.

Dần dần, mảnh cồn cát nhỏ này đã bằng thấp xuống đồng thời cát trôi hết sức rõ ràng về chỗ Trương Tiểu Hầu cùng Sa Khiếu Hổ, chính làđang nhanh chóng mở rộng lãnh địa!

Sau khi hạt cát khô ráo trở nên sền sợt, sức đạp của tứ chi Sa Khiếu Hổ làm cho nó càng bị chìm xuống nghiêm trọng hơn, thực ra nó sử dụng sức mạnh bốc phát chạy nhanh giống như trước nhưng khoảng cách 50 mét này thời gian nó bỏ ra lại gấp ba lần.

Lực dính của hạt cát rõ ràng là cho tốc độ của Sa Khiếu Hộ chậm lại không chỉ toàn bộ cồn cát nhỏ không ngừng sụt đổ, cát chảy không chỉ làm trở ngại Sa Khiếu Hổ mà bắt đầu kéo Sa Khiếu Hổ vê trung tâm của cát chảy.

“Còn tưởng rằng hắn là tiểu tử lỗ mãng thì ra hắn đã sớm bố trí cạm bẫy cát chảyđể Sa Khiếu Hổ lọt vào.” Triệu Mãn Duyên cười nói.

Kinh khủng nhất của Sa Khiếu Hổ ở nơi này đó là không đề cho người ta phòng bị thì đã bộc phát sức mạnh và trùng kích hoặc dù có chuẩn bị tâm lí nhưng thân thể của ngươi cũng tuyệt đối sẽ không tránh thoát khỏi sự tấn công táo bạo của nó.

Trương Tiểu Hầu lợi dụng bản thân làm con mồi để Sa Khiếu Hổ trực tiếp dẫm lên vùng có cát chảy mặc dù không thể thực sự vùi lập nó bên dưới cát chảy nhưng cũng làm suy yếu mức độ hung tàn và uy hiếp lớn đến thuộc tính sinh vật này.

Có Trương Tiểu Hầu đánh trận đầu, Mạc Phàm cùng Thần Dĩnh liền rất nhanh gia nhập vào bên trong trận đấu.

Thần Dĩnh nắm giữ sức mạnh hệ Thổ cũng phi thường thông minh, sau khi nàng để Sa Khiếu Hổ nhảy vào cát chảy thì sử dụng nham chướng, nham chướng giống như một mặt vách cheo leo, miễn cưỡng ngăn cảng Sa Khiếu Hổ thoát khỏi khu vực cát chảy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play