Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

Biên: Tiếu Diện Tà Thần

Thành phố Bỉ Dực nằm ở phía đông nam của đồng bằng Động Đình Hồ. Cả thành phố này gần như là một tòa pháo đài được quân sự hóa. Cư dân sống ở nơi này phần lớn là để cung cấp quân nhu cùng hỗ trợ y tế cho quân khu của thành phố Bỉ Dực.

Trong Bỉ Dực quân khu đồn trú một số lượng lớn Quân Pháp Sư. Chức trách chủ yếu của bọn họ là giằng co với bộ lạc Tích Lô Cự Yêu ở Động Đình Hồ. Thành phố này chính là một bức tường phòng hộ trọng yếu ngăn cản bọn chúng từ phía đông.

Bên ngoài vùng an giới, trên bầu trời bao la bát ngát, một loạt thân ảnh màu trắng muốt lấy tốc độ cực nhanh tiến về phía thành phố Bỉ Dực, sau đó trực tiếp đáp xuống cứ điểm quân bộ ở trên tường thành.

Đội tuần tra này tổng cộng có tất cả hai mươi người. Sau khi bọn họ đem Thiên Ưng giao phó cho Tuần Thú Sư thì lập tức tiến vào phòng họp của cứ điểm.

Bên trong đại sảnh trọng yếu đã có chín vị quân thống ngồi vòng quanh một cái bàn dài. Bọn họ đang chăm chú nhìn hình chiếu 3D của đồng bằng Động Đình Hồ.

“Báo cáo quân thống!”

“Nói.” Vị quân thống đứng gần màn hình chiếu nhất ngẩng đầu lên nhìn vị đội trưởng đang vội vã xông vào, nói.

“Hết thảy là thật! mặt tây của Động Đình Hồ xuất hiện một số lượng lớn thi thể của Tích Lô Cự Yêu. Chúng ta đã mang về một ít vật mẫu, tin tưởng rất nhanh sẽ có thể điều tra ra kết quả.” Đội trưởng đội thăm dò giơ tay lên chào theo kiểu nhà binh nói.

“Ta nói người này, Thu Tín đại quân thống à! Bọn Tích Lô Cự Yêu đó chết thì chết… bọn chúng chết càng nhiều càng tốt, cần gì phải phí công đi điều tra để làm gì?”

“Nếu không phải là có một con Cự Tích Ngụy Long vừa mới được sinh ra thì cũng là mấy con thống lĩnh bắt đầu chinh chiến tranh giành địa vị!”

“Sự tình đấu tranh nội bộ trong tộc quần Tích Lô Cự Yêu cũng không phải là chưa từng xảy ra… đâu cần phải triệu tập chúng ta tới đây làm gì!”

Một vị nam quân thống nhìn qua có vẻ lười biếng nói.

Thu Tín đại quân thống là một người đàn ông trung niên có một khuôn mặt dữ dằn kiên nghị vô cùng. Tuy nhiên, hắn lại là một người làm việc cực kỳ cẩn thận.

Chỉ cần khu vực Động Đình Hồ xảy ra bất kỳ chuyện gì khác thường, dù là nhỏ nhất thì hắn đều sẽ cho người đi điều tra một rõ ràng.

Phải biết rằng phía sau tòa pháo đài Bỉ Dực này chính là hơn mười triệu nhân khẩu đang sinh sống và làm việc.

Nếu không cần thận quan sát và chuẩn bị kỹ càng thì một khi tộc quần Tích Lô Cự Yêu tấn công tới, thương vong có thể tăng lên tới một con số cực kỳ khủng bố!

Các vị quân thống ở phòng họp chờ đợi chốc lát. Rất nhanh, đã có một lão quân y bước tới, đem kết quả kiểm nghiệm tử thi giảng giải cho những người ngồi ở đây.

“Từ nhiều mẫu vật được đem đến xem xét, thi thể của những đầu Tích Lô Cự Yêu này phần lớn phơi bày ba loại tử trạng.”

“Một loại là bị ngọn lửa đốt tới chết, chắc hẳn không ít trong số chúng đã trực tiếp hóa thành tro bụi… Một loại là bị lôi điện chi lực đâm xuyên qua, nhất kích tất sát, sạch sẽ gọn gàng! Còn có một loại là bị hung thủ trực tiếp xé nát…

“Có thể kết luận hung thủ gây ra vụ thảm sát sở hữu lực lượng cùng với trảo lực vô cùng mạnh mẽ!” Lão quân y kia ho khan nói.

“Hỏa diễm, lôi điện, man lực?” Thu Tín đại quân thống trầm tư.

Hắn đang dựa vào ba loại yếu tố trọng yếu này, lục soát từ trong trí nhớ của mình để có thể tìm ra loài sinh vật sỡ hữu cả ba loại sức mạnh kia.

Nhưng mà theo những gì hắn biết, trong phạm vi khu vực Động Đình Hồ giống như không có loài sinh vật nào như vậy a!

“Còn có phát hiện gì khác không?” Thu Tín đại quân thống tiếp tục hỏi.

“Há… theo đội ngũ khảo sát tại hiện trường cho biết, khu vực những thi thể kia chết rất sạch sẽ!” Lão quân y nói.

“Chết rất sạch sẽ?” Thu Tín đại quân thống khó hiểu hỏi.

“Chính là không có phát hiện thấy vong hồn!” Lão quân y vẻ mặt khó đỡ tiếp tục nói.

“Thông thường mà nói… một khu vực mà yêu ma chết nhiều một chút sẽ tỏa ra âm khí cùng tử khí vô cùng nồng nặc, sinh vật vong linh cũng sẽ được dựng dục sinh ra ở đây!”

“Huống chi tại hiện trường đã phát hiện được hàng ngàn hàng vạn thi thể, thế mà ở nơi đó lại không phát hiện bất cứ một vong hồn nào… Điều này thể hiện rõ ràng rằng những sinh vật kia sau khi bị giết chết, linh hồn của chúng đều bị xé nát hoặc là bị lấy đi.” Lão quân y suy đoán nói.

“Chuyện này… chuyện này không khỏi quá ly kỳ đi! Tộc quần Tích Lô Cự Yêu phía tây bị huyết tẩy một cách không thể giải thích được, ngay cả hồn phách cũng đồng thời biến mất…” Nữ quân thống Ly Mạn nói.

“Hay là chúng ta cứ mặc kệ chuyện đó đi! Có đồ vật giúp chúng ta dọn dẹp Tích Lô Cự Yêu quả thực là một sự tình cầu còn không được. Tốt nhất là giết thêm mười vạn tám ngàn con nữa… vài năm sau, chúng ta liền được sống thong thả hơn rất nhiều a!” Triệu Mãng quân thống lười nhác cười nói.

“Chuyện này sẽ tiếp tục được điều tra! Ta sẽ đem tin tức tuyên bố ra ngoài để xem xem có người nào biết được chân tướng của chuyện này hay không.” Thu Tín đại quân thống nói.

Hội nghị rất nhanh liền kết thúc. Thu Tín đại quân thống đã đi liên lạc với những quân khu khác, hơn nữa còn thông báo cho những hiệp hội trong vùng an toàn để tìm người biết được câu trả lời.

Phải biết rằng thường thường nếu phát sinh những chuyện gì ly kỳ cổ quái, thì tìm tới Liên Minh Thợ Săn là thích hợp nhất.

Nhân viên của Liên Minh Thợ Săn không chỗ nào là không có mặt. Rất nhiều địa phương ngay cả quân đội cũng không dám đặt chân mà vẫn có kỳ nhân dị sĩ đi tới mạo hiểm.

“Các ngươi nói rốt cuộc đó là thứ gì a? Bỗng nhiên xuất hiện từ một tuần trước… từ lúc đó tới nay liên tục phát hiện được thi thể của Tích Lô Cự Yêu. Thậm chí, nó còn uy hiếp tới một ít tộc quần hơi lớn xung quanh nữa?”

“Ai mà biết được! Nó nhất định là một sinh vật vô cùng mạnh… Từ số lượng thi thể được phát hiện mà nói, chúng ta phải phái ra một chi quân đội tinh anh mới có thể tiêu diệt được số lượng yêu ma ngang ngửa với nó!” Nữ quân thống Ly Mạn cau mày, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng mang theo mấy phần bất an.

Nàng rất không thích những loại hiện tượng kỳ quái. Bởi vì rất nhiều lúc, những hiện tượng này mang ý nghĩa rằng sắp sửa có tai kiếp muốn giáng xuống.

“Tên đội trưởng kia! Mau nói cho ta biết vị trí, ta sẽ tự mình đi điều tra rõ ràng!” Nữ quân thống Ly Mạn đứng lên, nghiêm túc nói.

“Cái này, hay là chờ…”

“Ta không thích việc chờ đợi!” Ly Mạn trực tiếp trả lời.

Nói xong câu đó, nữ quân thống Ly Mạn đã xách vị đội trưởng kia rời khỏi phòng họp. Hành động này của nàng khiến cho tất cả mọi người không khỏi lắc đầu.

Bỉ Dực nữ vương này tính khí nóng nảy như cũ không có giảm đi một chút nào a!

Một sự tình rất có thể chỉ đơn giản là nội bộ Động Đình Hồ tộc quần chém giết nhau. Vậy mà nàng cứ muốn đích thân đi đến tận nơi để kiểm tra rõ ràng.

Có thể nói nữ nhân này so với nam nhân còn bá đạo, dã tính, điên cuồng hơn! Bọn họ thà ở trong thành phố Bỉ Dực nhàn rỗi tới mức nhàm chán chứ tuyệt đối không muốn đi ra ngoài để tìm kiếm kích thích…

Chậc chậc, đúng là một cái nữ nhân khiến người khác phải kích thích mà!

(THĐT: Nghe đồn dàn harem của anh Phàm sắp sửa có thêm một em bạo long, cơ mà ta thích!!!!)

(TDTT: Tin đồn nhảm đấy! Tiểu Phàm a… sợ vợ cực kỳ! Pé Tuyết mới liếc một cái là xụi lơ ngay còn dám làm ăn gì nữa đâu!)



Giữa quân bộ cùng quân bộ có không ít tin tức được báo cáo qua lại nhằm mục đích hỗ trợ lẫn nhau. Tin tức công khai do Thu Tín đại quân thống phát ra rất nhanh đã truyền đến chỗ đóng quân của nam phương quân bộ.

Nam phương quân bộ chủ yếu chiến đấu với ma lang tộc quần. Dáng lẽ ra sự tình Tích Lô Cự Yêu ở Động Đình Hồ cùng bọn họ không có bất kỳ quan hệ gì. Thế nhưng quân thống Trảm Không vẫn rất là quan tâm về việc này.

Từ trong pháo đài trở về, Trảm Không mới vừa nhận được tin tức không bao lâu, cửa trong phòng liền bị người nặng nề gõ.

“Ai vậy?” Trảm Không hỏi.

“Trảm Không lão đại, là ta Trương Tiểu Hầu!” Ngoài cửa truyền tới thanh âm mang theo mấy phần hưng phấn của Trương Tiểu Hầu.

“Đã biết tên tiểu tử ngươi chắc chắn sẽ đến, vào đi!” Trảm Không cười mắng.

“Có phải đã có tin tức về Phàm ca rồi phải không? Mới vừa rồi nghe Động Đình Hồ bộ lạc xuất hiện chuyện lạ, ta cảm thấy được kia rất có thể là Phàm ca…” Trương Tiểu Hầu hào hứng chạy vào căn phòng của Trảm Không, khuôn mặt tràn đầy kích động nói.

“Không biết, chuyện này ta sẽ phái người đi điều tra… ngươi cũng đừng mù kích động!” Trảm Không không vui nói.

“Ta làm sao không kích động a? hắn chính là đại ca duy nhất của ta…” Trương Tiểu Hầu gấp gáp nói.

“Được rồi, ngươi trước tiên về quân doanh nghỉ ngơi đi! Nếu có tin tức gì mới ta tự nhiên sẽ thông báo cho ngươi…” Trảm Không chậm rãi nói.

“Không, không! Trảm Không lão đại, ta van cầu ngươi để cho ta đi đến Động Đình Hồ thăm dò một phen đi! Thật vất vả mới có được chút điểm hy vọng, ta bất luận như thế nào cũng phải đem Phàm ca tìm trở về…” Trương Tiểu Hầu vẻ mặt thành thật nói.

“Đây không phải là chuyện của ngươi! Huống chi, lấy thực lực của ngươi hiện tại đi đến Động Đình Hồ chính là đi làm món tráng miệng cho đám Tích Dịch kia a…” Trảm Không lắc đầu nói.

“Đây là chuyện của ta, xin Trảm Không lão đại đừng xen vào! Ta có thể chăm sóc cho bản thân mình được mà…” Trương Tiểu Hầu nói.

“Ngu xuẩn! Với chút khả năng của ngươi, cho dù tu luyện thêm mười năm cũng chỉ là tìm chết mà thôi!” Trảm Không không nhịn được đem Trương Tiểu Hầu đuổi ra ngoài.

Đồng bằng Động Đình Hồ là địa phương nào?

Ngay cả Trảm Không hắn cũng không dám nói có thể đi tới đó rồi quay về mà không chút sứt mẻ gì. Trương Tiểu Hầu kia chỉ là một tên trung cấp Pháp Sư mà lại dám tìm đến loại địa phương đó… Chẳng lẽ hắn ngại mình sống quá lâu rồi hay sao?

Truyện được dịch tại

———————————————————————————————————————————————————–*

Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!

Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play