Khi Mạc Phàm nói ra vị mỹ nhân có khuôn mặt đẹp như thiên thần này là vợ cả của hắn. Mọi người liền đồng loạt nhận xét Mạc Phàm một câu như trên!
“ Được rồi! Được rồi! Các người tới nơi này để mang vinh quang về cho nhà trường, chứ không phải ở nơi này tranh giành người yêu. Sắp thua tới nơi rồi còn ở đó mà tranh với chả giành!”
Lão sư Cố Hàn nói.
“ Vốn ta còn cảm thấy chúng ta sẽ có hy vọng chiến thắng. Hiện tại lúc này xem ra chúng ta thật sự muốn mất hết mặt mũi thật rồi.”
Lão sư Lý Tĩnh thở dài một hơi nói.
Nếu nói ai là người tới nơi này sớm nhất, có lẽ lão sư Lý Tĩnh là người tới nơi này sớm nhất. Cho nên nàng hiểu rất rõ thực lực của cô nàng Mục Ninh Tuyết này như thế nào. Một khi Mục Ninh Tuyết đã ra tay, chuyện đội ngũ bên học phủ Minh Châu của nàng bị bóp nát, đè ép là điều hiển nhiên.
“Nhìn đã đủ chưa? Nếu như nhìn đủ rồi thì mau nghĩ cách đối phó với bọn họ đi!”
Tống Hà nghiêm nghị nói.
Hai con mắt Mạc Phàm và Trầm Minh Tiếu liếc nhau một cái. Mạc Phàm cũng không có che dấu sắc tâm (1) của mình. Hắn nhiệt tình thưởng thức bộ dạng xinh đẹp kia của Mục Ninh Tuyết. Còn tên trai bao Trầm Minh Tiếu kia thì ngược lại. Hắn rõ ràng dối trá quá nhiều. Rõ ràng khi vừa nhìn thấy Mục Ninh Tuyết, hồn của hắn đã bị bay mất rồi. Thế nhưng hắn lại giả bộ không quan tâm tới, quay lại lấy lòng Mục Nô Kiều.
1) sắc tâm: ham muốn nhục dục
Đương nhiên Mục Nô Kiều không thèm để ý tới hai tên nam nhân bị bay mất hồn này rồi. Ngược lại nàng nhìn cô nàng Mục Ninh Tuyết có mái tóc dài màu bạc kia một cách chăm chú giống như lâm vào đại địch vậy.
Từ trên người Mục Ninh Tuyết tỏa ra hơi thở và nàng có thể nhận ra được nữ nhân này có thực lực phi thường mạnh mẽ. Thậm chí Mục Ninh Tuyết không có phóng thích ra hơi thở của mình thì không khí vẫn bị giảm nhiệt độ xuống như cũ. Giống như Băng Tuyết Chi Linh vậy. Bất kể là nàng đi tới đâu, hàn sương trên người nàng tản mát ra cũng sẽ đóng băng nơi đó lại hết!
Mục Nô Kiều từng nghe trưởng bối của mình nói rằng, có một số ma pháp sư có thể chất đặc thù và bọn họ đều là những người có thiên phú kinh người. Nói như vậy, có nghĩa vị đội trưởng của học phủ Đế Đô này chắc chắn là một người như thế rồi.
“ Các cậu chắc cũng để ý thấy rồi đúng không? Nàng ta hẳn là một vị Băng hệ ma pháp sư. Cho nên khi chiến đấu tôi sẽ tận lực kềm chế lại nàng. Các cậu tranh thủ thời gian trong khi tôi đang còn kềm chế lại nàng ta, nhanh chóng giải quyết đám người còn lại đi. Sau đó chúng ta liên thủ lại đối phó với nàng.”
Tống Hà ra lệnh, chỉ huy mọi người.
Cảm giác năng lực của nàng cũng không thua kém Mục Nô Kiều là mấy. Vì vậy, nàng và Mục Nô Kiều đều có thể cảm nhận được lực lượng nguyên tố Băng hệ trên người Mục Ninh Tuyết tỏa ra có điểm khác biệt so với mọi người.
Từ xưa tới nay, Hỏa và Băng vẫn luôn khắc chế lẫn nhau. Mà Tống Hà lại là một vị Hỏa hệ ma pháp sư. Nói như thế này có nghĩa rằng, cũng chỉ có nàng mới có thể kềm chế được đối phương tốt nhất mà thôi.
“ Đã hiểu.”
Trầm Minh Tiếu và Mục Nô Kiều đồng thời gật đầu với phương án nàng đưa ra.
Còn Mạc Phàm thì vẫn đang nhìn cô vợ cả Mục Ninh Tuyết của mình với một vẻ mặt say mê.....
Vào lúc hắn nhìn thấy Mục Ninh Tuyết, quả thật Mạc Phàm còn cảm thấy có mấy phần nghi ngờ đối với thiên phú kinh người này của nàng. Hắn không hiểu tại sao nàng lại được sủng ái như vậy ở Bắc Thành. Nhưng hiện giờ, Mạc Phàm cũng có tiếp xúc qua nguyên tố linh chủng rồi. Cho nên, ngay lập tức hắn liền hiểu được nàng kinh khủng tới như thế nào rồi!
E rằng nàng không chỉ có trời sinh linh chủng Băng hệ đơn giản như vậy đâu. Bởi vì, khi nàng bước ra sân đấu, toàn bộ mặt đất xung quanh nàng liền đông cứng lại thành một tầng băng sương mỏng....
Mà nàng còn chưa có thi triển ra bất kỳ ma pháp gì, cũng không có phóng thích ra hơi thở Băng hệ. Nàng chỉ có đi ra như vậy, ấy vậy mà toàn bộ mặt đất đều bị đông cứng lại thàng băng. Giống như cái tên gọi Băng Không Nữ Hoàng mà mọi người đặt cho nàng. Quả thật nó rất hợp với nàng. Nơi nào nàng đi qua, nơi đó là lĩnh vực băng tuyết
Một ma pháp sư có thiên phú như thế này, cho tới tận bây giờ, Mạc Phàm cũng chưa thấy qua có người nào có thiên phú như vậy.
...................
“ Để ta đánh trận đầu đi?”
Lục Chính Hà muốn lấy lòng Mục Ninh Tuyết liền nói.
Mục Ninh Tuyết nghe thấy vậy liền gật đầu. Hai con ngươi trong suốt như băng nhìn lướt qua Mạc Phàm ở bên kia. Sau đó liền lâm vào trầm tư, suy nghĩ.
Khi nhìn thấy Mạc Phàm làm trao đổi sinh ở nơi này, quả thật Mục Ninh Tuyết cảm thấy rất ngoài ý muốn. Nàng nhớ lại cảnh tượng kinh người ngày trước, cái cảnh Mạc Phàm đánh bại Vũ Ngang kia. Mục Ninh Tuyết không khỏi suy nghĩ trong đầu rằng không biết cái tên Mạc Phàm này ở học phủ Minh Châu đến tột cùng hắn tu luyện tới cảnh giới nào rồi.
Quan trọng nhất là, Mục Ninh Tuyết hiểu rõ bản lĩnh cái tên Mạc Phàm này nhất. Cho nên nàng không hy vọng nhìn thấy đội ngũ của mình thua học phủ Minh Châu, thất bại vì cái tên này. Cho dù hai đội hòa nhau. Nhưng đối với học phủ Đế Đô mà nói. Đó cũng chính là một loại sỉ nhục lớn lao.
“ Băng Mạn!”
Mục Ninh Tuyết lui về phía sau một bước. Từ trong lòng bàn tay trắng nõn của nàng có một khối băng trong suốt chảy xuống.
Nó rất là xinh đẹp, rung động lòng người, cứ như vậy nhẹ nhàng chảy xuống.
Băng sương bay lượn, phấn vụn trong suốt tràn ngập toàn bộ sân chiến trường này. Trong thoáng chốc không khí rét lạnh liền bao phủ toàn bộ nơi đây.
Vốn là mặt đất xung quanh Mục Ninh Tuyết có một tầng băng sương thật mỏng, nhìn qua giống như Băng sa (2). Nhưng khi Mục Ninh Tuyết thi triển ra kỹ năng Băng Mạn xong. Tầng băng sương này giống như một thực vật có sinh mạng vậy. Nó giống như cây dây leo Thường xuân chi chít bao trùm, lan tràn mặt đất vậy....
2) Băng sa: tấm vải mỏng bằng băng.
Lúc trước chiến trường được lấp đầy bởi cát đá. Ấy vậy mà chỉ trong chớp mắt biến thành mặt băng tràn đầy uốn lượn. Tuyết trắng bay ngập trời. Thậm chí tới ngay cả Thủy kết giới bao quanh sân đấu này giống như có dấu hiệu muốn ngưng kết lại thành băng.
Đột ngột thay đổi như thế này, khiến cho vẻ mặt mọi người ở đây thay đổi liên tục.
“ Đây là... đây là Băng Chi Lĩnh Vực sao?”
Ở ngoài sân đấu, lão sư Cố Hàn, lão sư Thu Vũ Hoa, lão sư Lý Tĩnh đều cảm thấy có chút u mê.
Bọn họ chưa bao giờ nghe nói qua ở cấp bậc phía dưới Cao cấp và Hồn cấp, Nguyên tố Linh Chủng lại có thể có được Lĩnh Vực???
Loại năng lực lĩnh vực này hơn phân nửa chỉ xuất hiện trong Cao cấp. Mà kỹ năng lĩnh vực kinh điển nhất ở trong đó chính là Tư Dạ Thống Trị của Ám Ảnh hệ!
Tư Dạ Thống Trị có tác dụng tạo thành áp chế đối với tất cả sinh vật không phải là sinh vật Hắc Ám. Và có hiệu quả tăng cường lên một phạm vi lớn cho các sinh vật Hắc Ám ở trong Tư Dạ Thống Trị. Cái hiệu quả này Mạc Phàm cũng đã tự mình trải nghiệm qua rồi.
Tương tự như vậy, hệ khác cũng có tồn tại lĩnh vực giống như Hắc Ám.
Nhưng lĩnh vực nguyên tố của các loại nguyên tố khác có lẽ phải đến cấp bậc Hồn cấp thì nguyên tố chủng mới xuất hiện năng lực này. Mà cô nàng Mục Ninh Tuyết này cũng chỉ là một Trung cấp Ma pháp sư thôi. Ấy vậy mà lại có năng lực lĩnh vực. Như thế này không khác nào bảo rằng ở trong cùng một cấp bậc, nàng chính là một tồn tại vô địch hay sao???!!!
“ Đáng ghét. Lĩnh vực nàng vừa phóng thích ra này hoàn toàn khắc chế tôi
Sắc mặt Tống Hà liền thay đổi.
Ngọn lửa của nàng cũng chỉ là Phàm hỏa mà thôi. Phàm hỏa này khi đối mặt với Linh Băng cao cấp hơn, chắc chắn nó đã bị khắc chế rồi
Ai mà ngờ được Linh cấp Băng Chủng của nữ nhân này lại càng thêm kinh khủng hơn nữa. Linh cấp Băng Chủng của nữ nhân này lại có thêm năng lực lĩnh vực nữa. Chính vì vậy, năng lực Hỏa hệ của nàng lại thêm một lần nữa bị áp chế, hoàn toàn không cần đánh cũng biết là thất bại!
Tống Hà cảm thấy vô cùng không cam lòng. Nàng cắn răng, vội vàng khống chế Tinh Đồ Hỏa hệ của mình.
Tu vi Hỏa hệ của Tống Hà có lẽ không kém Mạc Phàm là mấy. Tốc độ ngưng tụ Tinh Đồ của nàng vô cùng thành thạo. Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và upadte mới nhất tại đây. Nhưng ngay khi Tinh Đồ của nàng vẽ ra được một nửa, thì băng hàn lạnh thấu xương từ dưới chân nàng liền lan tràn dâng lên. Bị Băng sương cắn trả lại mình, ngay lập tức những hạt sao mà nàng vất vả mới khống chế, nối liền được kia liền đứt gãy.
Thất bại!
Vẽ Tinh Đồ thất bại!!!
Sắc mặt Tống Hà càng khó coi hơn nữa. Nàng luyện tập khống chế, vẽ ra Tinh Đồ hơn 1000 lần, thế nhưng chưa bao giờ bị thất bại. Ấy vậy mà lần này nàng lại thất bại. Đây đối với nàng mà nói chính là một sự sỉ nhục lớn lao.
“Mấy người chúng ta không có bị ảnh hưởng.”
Có lẽ đối với Trầm Minh Tiếu mà nói đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với người có năng lực lĩnh vực. Vì vậy vẻ mặt của hắn lúc này ngưng trọng tới cực điểm.
Mục Nô Kiều cũng nhíu lông mày lại giống như trước. Mộc hệ và Phong hệ của nàng, mặc dù không bị Băng hệ lĩnh vực áp chế.
Nhưng Tống Hà, người có lực chiến đấu cường đại nhất của bên nàng thì chưa chiến đã bại rồi. Khiến cho nàng cảm giác lần này lành ít dữ nhiều!
Bất kể như thế nào, bọn họ không thể thất bại được.
Lĩnh vực áp chế cũng chỉ áp chế mỗi Hỏa hệ mà thôi. Vốn là bọn họ tính toán để cho Tống Hà kềm chế lại nàng. Chờ mọi người giải quyết xong đám người kia, liền liên thủ lại đối phó với Mục Ninh Tuyết.....
Ai mà ngờ được, còn chưa kịp liên thủ đánh bại Mục Ninh Tuyết. Thì Mục Ninh Tuyết đã xuất ra Băng hệ lĩnh vực của mình. Khiến cho Hỏa hệ của Tống Hà không đánh mà thua. Chuyện này khiến cho học phủ Minh Châu muốn thắng được, cũng khó mà nói trước được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT