Muốn nói Kevin.Deans vì sao ở trong này thì không thể không nhắc tới hành tinh Borges và Tổng đốc Ulysse.Deans. Trên cơ bản hai cái tên trong lịch sử Liên Bang vài thập niên gần đây đều bị nêu ra đàm luận.
Hành tinh Borges là một hành tinh trung đẳng, mới đầu còn là man hoang chi địa (mảnh đất hoang vu) sau này phát hiện số lượng lớn khí -3 năng nguyên mà nổi tiếng toàn Liên Bang, từ đó bắt đầu phát triển. Trải qua hơn một trăm năm hưng vượng, cả quá trình đã vọt lên thứ hạng trước năm mươi trong Liên Bang. Dân bản địa đa phần là đời sau của nhóm thợ mỏ và thương nhân năm đó, cũng là một hành tinh khai thác mỏ nổi tiếng. Tại hành tinh Borges, 80% thổ địa trở nên đều thuộc tư hữu, đơn giản là có khả năng khai thác ra tài nguyên khí -3.
Mà gia tộc Deans là một trong những gia tộc có lượng thổ địa lớn nhất. Gia tộc này lấy giàu có, nhân đinh thưa thớt và tàn bạo làm nổi danh, quá trình huyết tinh đi lên chức gia chủ và Tổng đốc cũng giống như lịch sử đoạt thuộc địa. Bọn họ ngay từ đầu am hiểu mướn sát thủ giết người, sau đó trong Liên Bang đưa ra nhóm quân đội tư nhân làm giấy chứng nhận, từ nay về sau bắt đầu dự trữ nuôi dưỡng tư binh, cũng bắt đầu trên chính đàn bộc lộ tài năng. Sau khi Ulysse ngồi lên chức Tổng đốc càng lấy tài nguyên mở đường, cung cấp không ít tài chính cho các nghị viên cấp cao trong Nghị viện bởi vậy được bọn họ ủng hộ các loại. Vị trí Tổng đốc càng làm càng ổn.
Thế nhưng sự vật tất có ngày hưng suy. Cơ giáp sinh ra mang đến huy hoàng cho hành tinh Borges cũng mang đến suy yếu cho nó. Theo cơ giáp ngày càng tiên tiến, khí -3 đã không thể thỏa mãn tiết tấu chiến đấu của nó. Mà một hành tinh khí -3 chung quy cũng có ngày cạn, không thể vĩnh viễn vô chừng mực mà khai thác. Hành tinh Borges hiện tại muốn chuyển mình thế nhưng khai thác số lượng lớn tài nguyên đất đai một cách không hợp lý mang đến hậu quả xấu. Rất nhiều người không việc làm, chỉ bằng khí -3 trong nhà mà miệng ăn núi lở, trong hành tinh không hề có sản nghiệp khác bởi vậy dẫn phát vấn đề xã hội lại bởi Ulysse sưu cao thuế nặng mà tuần hoàn ác tính, cục diện trước mắt đã không thể giải quyết bằng phương pháp hòa bình.
Theo nguồn tin tức ngầm của Phù Chính, Borges tinh đã có người xây dựng tổ chức phản đối, chuẩn bị thời cơ thích hợp liền phủ định Tổng đốc thống trị. Hiện tại Vinh Tranh muốn nói là về chuyện Ulysse nghĩ mọi cách tìm năng nguyên mới.
Năng nguyên mới không dễ tìm, trong lịch sử con người, mỗi một chủng năng nguyên mới được phát hiện và sử dụng đều trải qua công tác thăm dò nghiên cứu phát triển lâu dài. Borges tinh bị khai thác quá độ, bản địa không còn tài nguyên gì. Ulysse bắt đầu hướng phương diện vũ trụ động não. Qua nhiều năm điều tra, ông ta ngoài ý muốn phát hiện một hành tinh hoang nguyên.
Cái gọi là hành tinh hoang nguyên chính là chưa có trong danh sách đăng ký của Liên Bang cũng có thể là phế khí(bị vứt bỏ) hoặc là chưa khai phá, trên hành tinh có ít nhân loại cư ngụ nhưng mất đi liên hệ với Liên Bang nhiều năm, tự lực cánh sinh, sức sản xuất tương đối lạc hậu, bình thường cũng được gọi là cư dân bản xứ.
Bọn họ có ý thức cường liệt, đối với ngoại giới có ý thức phòng bị rất cao, cần tiếp xúc thời gian dài mới có thể hợp tác. Nhưng là nhu cầu cấp bách dùng năng nguyên mới, Ulysse nơi nào quản nhiều như vậy, vì chiếm được hành tinh có khả năng chứa nhiều sinh vật năng nào đó này, ông ta không tiếc phái ra Kevin-đứa con một vô năng của mình chính là muốn cho Kevin kích khởi mâu thuẫn, lấy đó làm bàn đạp phái tư quân đến trực tiếp khai chiến.
Chỉ là không nghĩ đến, người dân địa phương tuy rằng khoa học kỹ thuật không cao, trên cơ bản bị vây trong trạng thái nguyên thủy nhưng ý niệm bảo vệ gia viên của bọn họ cường hãn khiến bọn họ không sợ chết, còn linh hoạt sử dụng đặc sản động thực vật địa phương đả kích đoàn người Kevin mang ý xấu một trận. Kevin mang theo một trung đội nhân mã cuối cùng chỉ trốn ra mười một người.
Hai bảo tiêu là hai người trong đó, bọn họ không phải tư binh của gia tộc Deans nhưng bởi vì là nhất lưu trong nghề do công ty phái ra nên Kevin thường xuyên mang bọn họ vào trong ra ngoài, biết được không ít tin tức.
“Hành tinh hoang nguyên?”
“Đúng vậy, là hành tình bị vứt bỏ đầu tiên khi lần đầu đại chiến với Trùng tộc, lúc ấy trình độ khoa học kỹ thuật cũng không đủ cho nên mới không thể phát hiện số lượng lớn sinh vật năng có thể sử dụng. Sau này có thể lúc Liên Bang chỉnh sửa bản đồ cho rằng hành tinh kia đã phủ đầy Trùng tộc không tính cho con người cư trú mới xếp vào hành tinh hoang nguyên” Vinh Tranh nói “Hai bảo tiêu còn nhớ rõ tọa độ, đã nói toàn bộ cho em biết.”
Phù Chính sắc bén phát hiện ra gì đó: “Em nói là, chỗ đó từng có Trùng tộc mà dân cư vẫn sinh hoạt ở đó như cũ?”
Vinh Tranh mới đầu còn không nghĩ đến điểm này, nhất thời cũng bừng tỉnh đại ngộ: “Không sai! Lực phá hoại của Trùng tộc rất kinh người, liền tính bỏ qua tàn sát bừa bãi, cư dân vốn có cũng nhất định có phương pháp không muốn người biết vượt qua nạn sâu bệnh.”
Phù Chính trong nháy mắt cũng nghĩ tới rất nhiều thứ, thậm chí có kế hoạch đại khái. Y suy xét nói: “Đó là một tin tức có thể lợi dụng….Bất quá cư dân nguyên trụ bên kia không dễ nói như vậy, Deans ban đầu không khai thông tốt.”
Vinh Tranh gật đầu, lắng nghe y nói tiếp: “Nếu thật sự có tài nguyên sinh vật năng cũng không nên rơi vào tay gia tộc Deans, nếu có thể tôi cho rằng do chính nhóm cư dân quyết định tương đối tốt. Mặt khác một hành tinh thích hợp cư ngụ như vậy cũng không nên bị mai một.”
Bọn họ mơ hồ thương lượng một chút, Phù Chính vừa nãy đã nhắn lại với Phù Chiến báo bình an. Lúc này Phù Chiến trả lời vài câu, Ninh Phi tìm đến thông báo cho bọn họ. Hai người đi về phòng điều khiển, Ninh Phi khống chế đài biên đùa nghịch gì đó, lúc này ngẩng đầu lên nghi hoặc mở miệng: “Có một chiếc phi thuyền quân dụng phát tín hiệu cho chúng ta yêu cầu lập tức trò chuyện….Chẳng lẽ là người Quân bộ khác?”
“Không phải phi thuyền quân dụng nga~!” Gerda đột nhiên hiện ra dương dương tự đắc nói: “Ta mới đi ra vài ngày liền biết tin tức mới nhất đó~! Này tuy rằng là quân dụng nhưng đó là chuyện ba năm trước! Ninh Ninh anh không chú ý loại phi thuyền sao?”
Ninh Phi thận trọng kiểm tra, quả thế, không khỏi ngượng ngùng cười nói: “Tôi cũng không phải trí não sao có thể so sánh với kho dữ liệu của cô….Này may mắn phi thuyền thật là trong quân đội đào thải ra bán cho thị trường dân gian, chợ đen lưu thông cũng không thiếu cho nên không xác định được đối phương là ai.”
Cáu này trên cơ bản tương đương hoàn toàn không biết gì cả, vài người nhìn Phù Chính, Phù Chính cũng không do dự lập tức phân phó: “Nhận, xem bọn hắn muốn nói cái gì.”
Video được chấp nhận, một người rất quen mắt xuất hiện trên màn ảnh lớn, Vinh Tranh thấy thế nào cũng cảm thấy vô cùng quen thuộc, cuối cùng dựa vào ánh mắt phát hiện chân tướng.
“Kỳ Uyên? Sao lại là anh?”
Bề ngoài Kỳ Uyên biến hóa cũng không lớn thế nhưng hắn lấy kính mắt xuống, đổi kiểu tóc lộ ra cả khuôn mặt, khí chất cả người cũng thay đổi. Ngụy trang thành thầy giáo đại học hắn có chút lạnh lùng nhưng cũng chỉ coi như người bình thường không khó ở chung mà hắn qua vài thao tác đạo cụ liền nhanh chóng biến hóa, lộ rõ bản chất là một hải tặc tinh tế oai phong một cõi.
Ánh mắt phong duệ (sắc bén), ngũ quan rõ nét. Nếu nói Phù Chính mang cho người khác cảm giác như một ngọn núi trầm ổn, vững chắc không thể phá được như vậy Kỳ Uyên chính là ngọn gió! Là lưỡi dao! Là một luồng hàn quang lạnh lùng đánh xuống. Hắn không hề che giấu mà phát tán lãnh liệt của chính mình, một khắc hắn xuất hiện trên màn ảnh kia, Vinh Tranh có thể tinh tường thấy được Ninh Phi ở một bên đột nhiên co rút con ngươi, mà nhìn phản ứng của những người xung quanh, chỉ có mình hắn nhận thức Kỳ Uyên, biết Kỳ Uyên là ai.
Kỳ Uyên quét mắt nhìn mọi người ở đây, ánh mắt chuyển đến Phù Chính lại dừng trên người Vinh Tranh, khẩu khí ôn hòa khó có được: “Sau khi đưa cậu đến đây vừa vặn có chút việc phải làm ở phụ cận, đi một chuyến về vừa lúc tới đón cậu.”
Vinh Tranh không nhớ có ước định này với đối phương nhưng đối với việc Kỳ Uyên có hỗ trợ, hắn rất cảm kích thế là lần nữa cảm ơn: “Cảm ơn anh đã đưa tôi và Gerda tới đây. Sự tình đã xong xuôi, rất thuận lợi.”
Đồng thời, hắn lại uyển chuyển từ chối nói: “Chỉ là chúng tôi còn muốn làm chuyện khác không thể đồng hành với anh.”
Kỳ Uyên nheo mắt, không khí trong nháy mắt có chút ngưng trệ, trong giây lát hắn hạ thấp đầu, ha ha cười: “Là như thế sao. Như vậy, tôi vừa lúc cũng muốn làm cho xong hết chuyện. Có người mướn chúng tôi giết một gia hỏa tên là Kevin.Deans…..Gã ta ở trên phi thuyền này, đúng không?”
Vinh Tranh không khỏi quay đầu nhìn Phù Chính, người sau sắc mặt ngưng trọng, nhợt nhạt mở miệng: “Kevin.Deans không thể giao cho anh, gã có hiềm nghi đến vụ án giết người, chúng tôi muốn mang gã về tiếp nhận chế tài của pháp luật Liên Bang.”
“Sách.” Nghe đến câu này, sắc mặt Kỳ Uyên có vài phần không vui, thâm ý nhìn Vinh Tranh, đột ngột từ bên cạnh lôi ra một người, hất cao cằm, chậm rãi nói: “Như vậy, dùng người này đổi thì sao?”
Không đợi Vinh Tranh thấy rõ thần sắc trong ánh mắt hắn, Ninh Phi và Nick đã đồng thanh kêu lên: “Ron!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT