Tiết Liên Kiều cùng Tiết Yên Hoa hai mặt nhìn nhau, âm thầm suy đoán thân phận của đôi nam nữ, khung cảnh hữu tình nơi hậu viện quả thật thích hợp cho đôi tình nhân gặp gỡ, huống hồ nơi này lại hoang vắng quanh năm, không có người lui tới, người chọn nơi này thật không sai. Nơi này là Thượng thư phủ, mà hôm nay lại không có khách đến, tất nhiên không thể nào là người ngoài, mà Tiết gia bọn họ cũng không có vị thiếu gia tiểu thư nào dám làm ra chuyện như vậy, vì vậy nghi vấn của hai người lập tức chuyển lên người nha hoàn cùng gã sai vặt.

Tuy không thấy rõ mặt đôi nam nữ nhưng giọng nói hai người không ngừng truyền đến, nghe qua cuộc đối thoại Tiết Yên Hoa liền có thể khẳng định nhất định là nha hoàn cùng gã sai vặt nào đó đang vụng trộm yêu đương, phải biết rằng quy củ của Thượng thư phủ vốn rất nghiêm khắc, đặc biệt là khi Tiết lão thái thái nắm quyền. Tuy không cấm đoán chuyện tình cảm giữa hạ nhân nhưng khi chưa đủ tuổi thành gia lập thất, hạ nhân tuyệt đối sẽ không được nảy sinh tình cảm, chỉ có thể một mực hầu hạ chủ tử, tất nhiên cũng không được có ý đồ bất chính nào, nếu muốn được lấy vợ gả chồng thì phải được chủ tử đồng ý, mà hai người này không cần nghĩ cũng biết là vụng trộm hẹn hò sau lưng chủ tử!

Đối với lời hứa hẹn của nam tử, Tiết Yên Hoa nghe mà cảm thấy khinh thường, lời hứa của nam nhân chỉ là lời gió bay, huống hồ là kẻ xuất thân là hạ nhân, bản thân lo chưa xong mà muốn lấy thê tử, đây đúng là chuyện cười, điều này khiến nàng không khỏi tò mò chủ tử của hai người này là ai, dạy dỗ hạ nhân như vậy, đồn ra ngoài đúng là mất mặt Thượng thư phủ!

Vốn dĩ Tiết Liên Kiều chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh để vẽ tranh, sự xuất hiện của Tiết Yên Hoa đã khiến nàng ngoài ý muốn, may mắn là hôm nay Tiết Yên Hoa không có ý định gây sự, cho nên nàng mới ở lại để vẽ xong bức tranh, không ngờ hiện tại lại xuất hiện thêm hai người, mà bọn họ lại còn là tình nhân lén lút đến đây nói chuyện yêu đương.

Tiết Liên Kiều năm nay cũng đã mười hai, nàng so với tỷ muội Tiết Phong Linh cũng không nhỏ hơn bao nhiêu, đối với chuyện tình cảm nam nữ cũng có chút hiểu biết, bất quá thân là nữ tử chốn khuê phòng, cho dù kiến thức nàng tương đối cũng không phải là quá mức hiểu rõ, dù sao nàng suốt ngày ở trong phủ, đối với nam tử không có tiếp xúc nhiều, cho nên tâm vốn tĩnh như nước, lại lạnh như băng. Hiện tại phải nghe cuộc đối thoại lãng mạn đến mức muốn tan thành nước này, nhất thời không biết nên có loại cảm xúc gì, sắc mặt có chút khó coi.

“Túc ca ca, lời huynh nói là thật sao?” Giọng nói nữ tử lại truyền đến, lần này thanh âm của nàng vẫn mềm mại nhưng lại hàm chứa kích động, bất quá cũng phải thôi, được người trong lòng bày tỏ, lại còn hứa hẹn lấy nàng về làm thê, bất kì nữ nhân nào cũng không che giấu được vui mừng.

“Thật sự! Phụ thân thương ta như vậy, nhất định sẽ đồng ý cho ta lấy nàng!” Sợ nữ tử không tin, nam tử vội vàng cầm lấy tay nàng, bộ dạng chính trực thành thật của hắn khiến nữ tử nhất thời nở nụ cười.

“Lời của Túc ca ca, muội tất nhiên tin tưởng, chỉ là...” Nữ tử có phần ngập ngừng, bộ dạng muốn nói lại thôi.

“Chỉ là thế nào?”

“Muội xuất thân thứ nữ, mẫu thân huynh nhất định sẽ không thích muội...”

“Thanh Liên, sẽ không đâu. Ta nhất định sẽ thuyết phục được mẫu thân mà...”

Tiết Liên Kiều càng nghe càng cảm thấy không ổn, có lẽ nàng đoán sai rồi, đôi nam nữ này vốn dĩ không phải hạ nhân của Tiết phủ, tuy không thấy rõ thân ảnh của đối phương nhưng giọng nói của nữ tử, nàng càng nghe càng cảm thấy quen thuộc, khi nghe đến thân phận nàng ta là thứ nữ, hồi chuông cảnh báo trong đầu Tiết Liên Kiều cuối cùng cũng vang lên.

Chuyện này quả nhiên không đơn giản như vậy, Thượng thư phủ có hai thứ nữ, một người là Tiết Yên Hoa đang ở bên cạnh nàng, như vậy người còn lại... không cần suy nghĩ nàng cũng biết là ai. Tiết Liên Kiều không sợ phiền toái nhưng nàng lại không muốn dính đến phiền toái, bởi vì một khi nàng dính đến phiền toái cả tam phòng sẽ bị nàng liên lụy. Đối với thân phận nữ tử nàng xem như đã rõ ràng, còn về phần nam tử, nàng ít nhiều cũng có thể đoán được, Thượng thư phủ nam tử không nhiều, đặc biệt là nam tử đến tuổi thành gia lập thất lại càng ít, ngoại trừ Tiết Vũ Văn thì cũng chỉ có ca ca Tiết Mộ của nàng, mà dựa vào sự hiểu biết của nàng, hai người đó tuyệt đối sẽ không xuất hiện tại nơi này, có thể nói thân phận của nam tử thập phần bí ẩn. Nhưng Tiết Liên Kiều lại không muốn hỏi Tiết Yên Hoa, dù sao Tiết Yên Hoa là loại người hành động trước suy nghĩ sau, nếu nàng hỏi có thể nàng ta sẽ biết thân phận đối phương, mà nàng lại không biết chuyện gì đang diễn ra, nếu truy cứu thì chỉ có một lợi mà trăm hại.

Tiết Liên Kiều nhìn đến Tiết Yên Hoa bên cạnh, biết rõ hôm nay Tiết lão thái thái bảo mọi người không cần đến thỉnh an nên nàng ta mới xuất hiện tại đây, chợt nhớ đến tối qua Thượng thư phủ một mảnh náo nhiệt, tuy không tham gia nhưng tin tức sớm đã lan khắp phủ, ngày hôm qua nữ nhi Tiết lão thái thái là Tiết thị ở Khâm Châu đến, còn mang theo hai nhi tử cùng một nữ nhi, mà trong hai nhi tử của nàng ta có một người bằng tuổi Tiết Mộ ca ca của nàng, bởi vì nàng theo phụ mẫu về Dung gia, cho nên không biết rõ vị biểu ca đó tròn méo ra sao, hiện tại nghĩ lại, có lẽ là...

“Lục muội, ta còn có việc... ta đi trước.” Nếu suy đoán của nàng không sai thì nếu tiếp theo nàng còn ở lại nhất định sẽ chuốc họa vào thân, dù sao Tiết lão thái thái cũng không phải là người có thể nói lí, mà cả nhà đại phòng đều không tại, trong phủ lại không có ai đủ sức chống đối Tiết lão thái thái, mà chuyện này nếu đã liên quan đến nàng thì mặc kệ nàng có giải thích thế nào cũng không thể thoát tội, một mình nàng thì không sao nhưng nếu liên lụy cả phụ mẫu lẫn ca ca thì không tốt chút nào!

Không phải nha hoàn mà là chủ tử Thượng thư phủ cùng nhân tình lén lút hẹn hò, chuyện này đồn ra ngoài không chỉ Tiết phủ bị ảnh hưởng mà tất cả tiểu thư trong phủ đều bị ảnh hưởng, chỉ sợ sau này muốn tìm hôn phối cũng khó, Tiết Liên Kiều rời đi là muốn giả vờ xem như không thấy, nếu nam tử đó đã hứa lấy nàng ta, thì mọi chuyện nhất định sẽ không làm lớn, chỉ là để lại một Tiết Yên Hoa ở đây, nàng cũng không yên tâm nhưng vì biết rõ tính tình nàng ta, dù bản thân có khuyên thế nào nhất định Tiết Yên Hoa sẽ không nghe, Tiết Liên Kiều chỉ có thể âm thân mặc niệm.

Thấy Tiết Liên Kiều thu dọn tranh vẽ rời đi, Tiết Yên Hoa không khỏi mở miệng mắng nàng nhát gan nhưng cũng không ngăn cản, dù sao danh tiếng sợ phiền phức của tam phòng sớm đã lan khắp Thượng thư phủ, điều này ai ai cũng biết, bởi tam phòng không có thế lực lại vô dụng, cho nên trong suy nghĩ của Tiết Yên Hoa, so với nàng, thân phận của Tiết Liên Kiều còn thua kém, nhưng vì nể mặt nàng ta biết thân biết phận, lại thức thời nên mới tốt bụng không làm khó.

Hậu viện nháy mắt chỉ còn lại Tiết Yên Hoa cùng đôi nam nữ, bởi vì chậu hoa chắn tầm nhìn nên Tiết Yên Hoa không thấy rõ thân ảnh đối phương, cho nên nàng không khỏi đến gần hơn một chút, dù sao ở đây cũng chỉ có nàng, hành động của nàng hẳn là không có ai thấy, cho nên Tiết Yên Hoa có phần yên tâm.

Càng đến gần Tiết Yên Hoa càng nghe rõ giọng nói của hai người, nam trầm thấp dễ nghe, nữ dịu dàng mềm mại, khiến nàng sinh lòng tò mò, lúc này nam tử đột nhiên quay đầu, ở góc độ này Tiết Yên Hoa liền có thể nhìn rõ gương mặt hắn, tiếp sau đó nàng không khỏi sửng sốt, nàng thấy rõ gương mặt nam tử, đồng thời cũng biết rõ thân phận đối phương, người này không ai khác chính là Hạ Túc!

Tiết Yên Hoa năm nay mười một tuổi, nàng là nữ hài nhỏ tuổi nhất trong phủ này nhưng về phương diện tình cảm nàng sớm đã trưởng thành, không giống Tiết Liên Kiều đối với nam nhân không hiểu biết, nàng từng đọc qua sách, lại được Vũ di nương chỉ dạy, nàng biết rõ nữ nhân không có nam nhân làm chỗ dựa vốn dĩ không thể sinh tồn được, đặc biệt là thời đại nam tôn nữ ti như thế này, Thượng thư phu nhân có tiếng nói trong phủ là do có trượng phu làm chỗ dựa, mà Phương Lam tuy có Tiết lão thái thái chống lưng cũng không thể vênh váo trước mặt Thượng thư phu nhân.

Lần đầu gặp Hạ Túc, ấn tượng của nàng về vị biểu ca này là một người anh tuấn, lại ôn nhu, am hiểu lòng người, tối qua thấy hắn thể hiện, nàng lại càng khẳng định hắn là một tài tử, người có ăn có học, con đường tiền đồ sau này tất nhiên sáng sủa, huống hồ hắn còn là nhi tử của tri phủ Khâm Châu, tuy nói Khâm Châu không lớn bằng kinh thành nhưng cũng là một châu dưới đất Đại Ngụy, mà Hạ gia ở Khâm Châu chính là bá chủ, nếu có thể gả cho hắn thì sau này nàng sẽ là nữ chủ nhân của Hạ gia, so với cuộc sống thứ nữ tại Thượng thư phủ, chỉ hơn chứ không kém.

Trong lòng Tiết Yên Hoa sớm đã nhận định Hạ Túc là nam nhân của nàng, cho dù Phương Lam muốn gắn ghép Hạ Túc với Tiết Phong Linh thì cũng phải xem Tiết Phong Linh có chịu không đã, tựa hồ đối với vị biểu ca này Tiết Phong Linh rất chướng mắt, bất quá đó là cơ hội cho nàng, chỉ là nàng còn chưa hành động, hiện tại lại thấy Hạ Túc cùng Tiết Thanh Liên một chỗ, tất nhiên tránh không được náo loạn.

“Túc Nhi, chuyện này rốt cuộc là thế nào?” Trong lòng Tiết thị hiện tại tức giận vô cùng, theo như lời Tiết Yên Hoa nói thì nhi tử đã cho Tiết Thanh Liên một lời hứa hẹn, nói chính xác là hai người bọn họ ước định chung thân, chỉ đợi ngày hắn quay về Khâm Châu liền mang sính lễ đến lấy Tiết Thanh Liên.

“Mẫu thân, nhi tử muốn lấy Thanh Liên làm thê.”

Lời vừa nói ra toàn trường oanh động, tất cả mọi người đều thầm than một tiếng, vừa nãy nghe Tiết Yên Hoa kể lại liền biết Hạ Túc cùng Tiết Thanh Liên đã ước định chung thân, hắn ngỏ ý muốn lấy Tiết Thanh Liên làm thê tử, nếu không phải giữa đường xuất hiện một trình giảo kim là Tiết Yên Hoa chỉ sợ một tháng nửa Hạ Túc đã cho người mang sính lễ tới. Đối với sự việc này Nhị phu nhân cùng Tam phu nhân không kịp can thiệp, tuy nói Thượng thư phu nhân giao lại chìa khóa cho Lâm thị, Tiết Yên Hoa lại là người của nhị phòng nhưng ở trước mặt Tiết lão thái thái, các nàng vốn dĩ không có quyền lên tiếng, Tiế lão thái thái làm việc xưa nay chưa từng hỏi ý kiến của người khác, tất nhiên ngoại trừ Thượng thư đại nhân.

“Hạ Túc, con có biết mình đang nói gì không?!” Tiết thị cảm thấy đầu óc một trận choáng váng, nhi tử nàng đặt kì vọng nhiều nhất hiện tại lại hướng nàng tuyên bố muốn lấy một thứ nữ làm thế?! Vốn dĩ tối qua nữ nhi còn bảo nàng cẩn thận Tiết Thanh Liên đừng để nàng ta đến gần đại nhi tử, nàng còn nghi ngờ, thầm nghĩ đại nhi tử làm sao có vừa mắt Tiết Thanh Liên, không nghĩ đến mọi chuyện lại thành ra như vậy!

Là nàng tính toán sai lầm rồi!

“Mẫu thân, con biết người tức giận nhưng con và Thanh Liên lưỡng tình tương duyệt, con cùng nàng...”

“Câm miệng! Con cùng nàng ta đã gặp nhau bao lâu mà dám bảo là hai đứa lưỡng tình tương duyệt? Hạ Túc, con thật làm ta quá thất vọng!” Cắt đứt lời của nhi tử, Tiết thị biểu tình thất vọng khiến Hạ Túc đối diện á khẩu không nói thành lời.

“Tiểu cô, con cùng biểu ca tuy mới gặp mặt không lâu nhưng trên đời có một loại tình cảm gọi là nhất kiến chung tình, hai người bọn con thật sự là lưỡng tình tương duyệt, mong tiểu cô cùng mọi người có thể thành toàn...” Tiết Thanh Liên lúc này rốt cuộc cũng lên tiếng, vừa nói nước mắt vừa chảy ra, bộ dạn lê hoa đái vũ khiến người khác không khỏi đau lòng, bất quá trong đại sảnh ngoại trừ Hạ Túc là nam nhân thì toàn bộ những người còn lại đều là nữ nhân, đối mặt với nước mắt của nàng, bọn họ làm như không thấy nhưng lại khiến Hạ Túc thương tiếc không thôi.

“Tiết Thanh Liên ngươi đừng nói bừa, ngươi cùng biểu ca gặp nhau bất quá cũng chỉ có hai lần, làm sau sẽ có loại tình cảm như ngươi đã nói?!” Người lên tiếng không ai khác chính là Tiết Yên Hoa, nghe thấy Tiết Thanh Liên cùng Hạ Túc lưỡng tình tương duyệt liền tức giận không thôi.

Tiết thị sửng sốt, vốn dĩ nàng định mở miệng nhưng Tiết Yên Hoa lại giành mất, đây là tình huống gì đây? Tiết Yên Hoa tựa hồ cũng đánh chủ ý lên người nhi tử nàng, hai tỷ muội bọn họ thật sự đang tranh giành nam nhân sao? Bất quá cho dù là người nào nàng cũng tuyệt đối cũng không nhận làm con dâu, cả hai đều là thứ nữ, một người thì không có mẫu thân, một người thì lại mất phụ thân, con dâu của nàng nhất định phải là người vừa tài hoa vừa giàu có, hai người này làm sao mà xứng đáng?!

“Lục muội sao muội có thể nói như vậy?” Tựa hồ bị lời nói của Tiết Yên Hoa làm tổn thương, gương mặt Tiết Thanh Liên lộ vẻ tái nhợt, khóc lóc đến thảm thương.

“Tuy ta cùng Túc ca ca gặp nhau không nhiều nhưng tình cảm của bọn ta so với đá còn vững vàng hơn...”

“Tiết Thanh Liên ngươi đừng không biết xấu hổ, người biểu ca xem trọng vốn dĩ không phải là ngươi mà là ta!”

Lời của Tiết Yên Hoa khiến toàn trường không khỏi oanh động một lần nữa, nhìn Tiết Thanh Liên đang khóc lóc, lại nhìn Tiết Yên Hoa đang náo loạn, sắc mặt Tiết lão thái thái có phần khó coi, có cháu gái như vậy đúng là gia môn bất hạnh mà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play