Nhưng nếu là quý sứ bị người của hiệp hội ở dương gian giết chết, mặc kệ là nguyên nhân gì, Địa Phủ nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ tìm hiệp hội gây phiền phức. Mà đương sự là hắn, nhất định sẽ bị giận chó đánh mèo, kết cục chỉ cần suy nghĩ là biết. Dù sao hắn cũng chỉ là một tiểu nhân vật, mà tác dụng lớn nhất của tiểu nhân vật, chính là quýt làm cam chịu.
Phạm Đồng gánh chịu oan ức tuy rằng không phải là nhiều nhất từ khi xây dựng hiệp hội đến nay, nhưng mà tuyệt đối cũng không phải là người ít nhất. Hắn không quyền, không thế, không có chỗ dựa, làm việc không biết tiến thối, thủ trưởng cũng không thích hắn. Cho nên một khi xảy ra chút sự tình gì, như vậy người cuối cùng không hay ho chính là hắn. Tuy rằng hắn làm việc lỗ mãng, bất kể hậu quả, nhưng mà tuyệt đối không phải là ngu ngốc. Chuyện tình bị cảnh sát bắt đi lần trước, chỉ sợ nếu là xảy ra ở trên người khác, chỉ sợ mông còn chưa phải đặt xuống thì hiệp hội đã phái người tới đón đi rồi. Thế nhưng hắn lại bị giam giữ lại chờ đủ bốn mươi tám giờ sau hiệp hội mới phái người chậm rãi đến. Hắn biết chính là có người ra mặt cố ý dằn mặt hắn. Mà sau khi trở về, hắn liền bị phái tới một khu xa xôi, chẳng khác gì biến thành sung quân không có được kết cục tốt.
- Ngươi có lời gì muốn nói.
Tuy rằng khẩu khí vẫn còn lạnh như băng, nhưng mà Phạm Đồng đã dừng tay lại.
- Ý của ta là, nếu ngươi có thể cho quỷ sứ kia một cái nhân tình, để cho hắn mang nữ quỷ kia đi. Ngươi cũng biết, nữ quỷ kia đã giết người, còn sử dụng cấm thuật nữa. Như vậy dù cho có đi đầu thai, như vậy những hình phạt phải chịu tuyệt đối cũng sẽ không thiếu, cần gì phải làm loại chuyện nhỏ nhặt này rồi trở mặt với Địa Phủ.
Minh Diệu chậm rãi nói.
- Không có khả năng.
Phạm Đồng cự tuyệt chắc như đinh đóng cột đề nghị của Minh Diệu.
- Nữ quỷ kia giết người ở dương gian, việc này nhất định phải giải quyết ở dương gian. Nói nhiều như vậy vô ích, dù cho nó phải chịu tội ở Địa Phủ thì ta cũng không cần biết, việc hôm nay nhất định ta phải đích thân giải quyết.
- Vậy được rồi, ta cũng có một cái đề nghị này.
Minh Diệu thở dài, kỳ thật trong lòng hắn cũng biết loại người hết hi họng như Phạm Đồng tuyệt đối sẽ không chấp nhận đề nghị của hắn. Hắn nói ra cũng chỉ là muốn thử thái độ mà thôi.
- Như vậy cũng phải dùng biện pháp khác, cố gắng không cần làm tổn thương quỷ sứ kia, chỉ giết chết nữ quỷ kia mà thôi. Bát Hoang Huyền Hỏa trận của ngươi, là học được từ chỗ nào?
- Gia truyền.
Phạm Đồng ngẩng đầu lên, vẻ mặt kiêu ngạo.
- Nhà của ta vốn có một bọ tàn chương của Bát Hoang Huyền Hỏa trận, trải qua mấy thế hệ cố gắng, nhiều lần thực nghiệm, chủ yếu là muốn hoàn thiện lại toàn bộ. Tuy rằng uy lực không thể lớn được như trong truyền thuyết, nhưng mà tuyệt đối không thể coi thường được.
- Thì ra là như vậy.
Minh Diệu âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi. Không phải hàng nguyên bản, như vậy là tốt rồi. Chỉ là một quyển tàn chương, hơn nữa sau khi cải tổ lại toàn bộ, uy lực của trận pháp này có hạn. Thứ trận pháp này, là tương đối tinh vi, mỗi một chỗ nhỏ bị sai sót, có thể khiến cho uy lực kém xa vạn dặm. Hắn chỉ có một đoạn tàn chương, dù có cải tổ sửa chữa như thế nào, cũng tuyết đối không phải là trận pháp ban đầu kia. Có lẽ dựa vào quyển tàn chương kia thì uy lực so với trận pháp bình thường sẽ lớn hơn một chút, nhưng tuyệt đối là chẳng thấm vào đâu. Xem bộ dáng này của Phạm Đồng thì dường như nhà bọn họ có tự tin mù quáng đối với trận pháp này.
- Vấn đề bây giờ, chính là kết giới này của quỷ sứ.
Minh Diệu tiếp tục nói.
- Vì kết giới tồn tại, chúng ta không vào được, hắn cũng không ra được, hơn nữa nữ quỷ kia cũng ở bên trong, hạn chế thủ đoạn của chúng ta. Nếu mà dùng thủ đoạn bạo lực mạnh mẽ tấn công vào, như vậy rất có thể sẽ bởi vì dùng sức quá mạnh, trực tiếp giết chết cả nữ quỷ và quỷ sứ kia. Như vậy cái được của chúng ta cũng không bù nổi cái mất.
- Ngươi muốn làm như thế nào?
- Rất đơn giản, nếu vào không được, như vậy chúng ta sẽ không đi vào là được.
Minh Diệu nói tiếp.
- Theo như ta được biết, vô hình hỏa chúc của Bát Hoang Huyền Hỏa trận là trận pháp chí dương chí cương, điều này có đúng vậy không?
- Đúng vậy.
Phạm Đồng gật gật đầu.
- Huyền Hỏa có thể đốt hết mọi đồ vật này nọ.
- Vậy là được rồi.
Minh Diệu gật gật đầu.
- Hỏa thuần dương, quỷ thuần âm, âm dương tương khắc, đây là lẽ thường. Sau khi bày ra Huyền Hỏa trận, ngươi chỉ cần khống chết lực lượng vây cái kết giới lại. Tuy rằng không thể trực tiếp tác dụng đến bên trong kết giới, nhưng mà ta nghĩ trận pháp kia chỉ sợ cũng có thể nướng chết nữ quỷ ở trong kết giới kia. Mà quỷ sứ cũng là quỷ, cũng thuần âm, Huyền Hỏa cũng có ảnh hưởng đối với hắn. Nhưng mà quỷ sứ dù sao cũng là nhân viên chính thức của Địa Phủ, chỉ khác là so với Quỷ Hồn bình thường thì cường tráng hơn. Như vậy thì đến lúc nữ quỷ kia bị nướng chết thì quỷ sứ hẳn là cũng sẽ không có chuyện gì. Nhiều nhất chỉ là bị thương nhưng mà tuyệt đối không thể chết được. Phương pháp này có thể giết chết được nữ quỷ mà lại không làm ảnh hưởng đến quỷ sứ. Cho nên chúng ta cũng bớt được phiền toái nhất cử lưỡng tiện, chỉ hao phí tinh lực nhiều hơn một chút mà thôi.
- Hao phí chút tinh lực đó là cái gì, ta còn muốn cho tên quỷ sứ kia ăn nhiều đau khổ một chút mới tốt.
Phạm Đồng nhếch môi nở nụ cười.
- Biện pháp này của ngươi không tệ, ấn tượng của ta đối với ngươi ngày càng cao.
- Minh Diệu, làm sao chú có thể tàn nhẫn như vậy.
Diệp Tiểu Manh thực sự là không nhịn được nữa, chạy tới chỗ Minh Diệu giơ cái chân nhỏ nên đá cho hắn một cước.
- Loại hành vi thất đức như vậy mà chú cũng có thể nghĩ ra được, thật sự là ta đã nhìn nhầm chú.
- A! Đau quá. Cô lại dám đánh tôi.
Minh Diệu ôm chân trực tiếp nhảy tại chỗ.
- Dứt mất rồi, đứt mất rồi.
- Trông người của ngươi cho kỹ, đừng có tới gây phiền toái cho ta.
Phạm Đồng phất phất tay, không để ý tới Minh Diệu đang tranh chấp với Diệp Tiểu Manh.
- Bằng không ta sẽ không khách khí đâu.
Phạm Đồng làm một cái pháp quyết, trong miệng lẩm bẩm. Những đạo phù chú đang huyền phù trên không trung kia bỗng nhấp nhoáng hào quang. Từng đạo kim tuyết xuất hiện ở trong không khí, hợp thành một cái đồ hình kỳ quái.
- Bày trận.
Phạm Đồng hét lớn một tiếng, trong không khí mạnh mẽ dấy lên một ngon lửa hồng. Ngọn lửa mày đỏ che kín lấy cái kết giới bảo hộ quỷ sứ. Hỏa diễm kia thiêu đốt tương đối mãnh liệt. Diệp Tiểu Manh đứng ở cách đó thật xa cũng có thể cảm nhận được một cỗ nhiệt khí khiến cho người ta ngạt thở. Dường như là hỏa diễm kia trong nháy mắt đã thiêu đốt tất cả dưỡng khí ở trong không khí vậy.
Minh Diệu ở một bên cẩn thận xem thủ pháp của Phạm Đồng, trong lòng không ngừng tính toán gì đó.
Ngọn lửa thiêu đốt rất mãnh liệt, Diệp Tiểu Manh chỉ có thể nhìn hỏa diễm kia bao trùm hết cả kết giới. Từ đàng xa nhìn lại giống như một hỏa cầu khổng lồ đang bị thiêu đốt. Căn bản là không nhìn được bộ dạng của nữ quỷ ở bên trong kết giới. Nhưng mà ngẫu nhiên có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của nữ quỷ ở trong kết giới truyền ra.