Nó tường thuật lại mọi chuyện cho mẹ nó nghe, mẹ ôm nó vào lòng rồi nghẹn ngào:
-Ôi trời.Con gái tôi chịu khổ nhiều quá rồi.Con có buồn không?
Nó ôm mẹ lắc đầu nguầy nguậy.Ôm ấp nhau một lúc thì nó quay trở lại bữa ăn của mình.Mẹ nó thì ra công ti có chút chuyện trưa không về.Nó ăn xong cũng lên phòng bật máy tính chơi game.Đang hăng tiếng điện thoại làm nó bực mình nhấc máy:
-Alo!gọi gì?
-Tao Kỳ nè.Đi chơi đi.Ở nhà chán lắm.
-Chờ đang combat liên minh.Mày mà làm tao thua tao giết mày đấy
-Rồi rồi.Nhanh mịa mày lên.Tao qua đón liền
-Ờ.Cúp máy đây-nó cúp máy luôn
30 phút sau nó xong trận liên minh và thay quần áo.Nhỏ đứng ở dưới cổng đợi.Nhỏ mặc quần yếm trông cực cute.Tóc xoã ngang vai.Nó mở cổng bước ra hiện tại thì mặc áo phông đen có phun chữ DO YOU LOVE ME màu trắng,quần baggy màu đen.Hôm nay không tìm thấy lens mắt nên nó đành vác cái kính cận đi.Tóc buộc cao.Nhỏ nhìn nó mà thở dài:
-Quần áo mày không còn màu khác hay sao.
-Không.
-Chịu mày.
-Thế giờ mày có đi không hay là đừng đây cằn nhằn tao.
-Đi chứ.Đi khu vui chơi đi.Lâu lắm rồi chưa đi.Lên xe.-Nhỏ dịu giọng xuống tay chỉ vào con xe đạp điện nijia.Khoảng 20 phút là nó và nhỏ đã đến khu vui chơi giải trí lớn nhất Hà Nội,Có cả khu ăn uống,khu vui chơi,rạp phim, bể bơi.Nhỏ gửi xe rồi khoác tay nó vào khu vui chơi trước.Đang đi nhỏ nhìn thấy Lâm và hắn thì vẫy tay gọi:
-Anh Minh,Lâm ở đây.
Hôm nay hắn mặc áo thun tanh-top màu đỏ,mặc quần jean rách gối.Còn cậu mặc áo thun trắng có in chữ “Yes I do”.Cả hai người quay lại.Cậu nhìn thấy nó đeo kính thì cứ ngờ ngợ nhưng trông dễ thương thiệt.Hắn vẫy tay lại.Nhỏ kéo nó chạy đến chỗ hai người miệng nói như bắn súng liên thanh:
-Hai người quen nhau à?Bao giờ thế?Sao em với Bảo Anh không biết?
-Từ từ.Anh và Lâm là anh em kết nghĩa.Thân nhau từ hồi cởi chuồng tắm mưa-hắn giải thích cặn kẽ cho nhỏ.Nó không quan tâm đến mấy lời của hắn vì nhìn thấy cậu nó lại nghĩ dến ngày hôm qua,hình ảnh ấy lại một lần tua lại trong tâm trí nó.Hắn thấy nó từ nãy đến giờ im lặng thì mới hỏi:
-Em gái anh hôm nay đeo kính cận à?nó không nói gì gật đầu
-Ơ sao lại là em gái-nhỏ thắc mắc
-Chuyện dài hôm nào tao kể cho.Chỉ cần mày biết tao với anh Minh là anh em thôi-Nó giải thích.Cậu nghe nói nói vậy thì vui lắm,thì ra hôm bữa ở trường là hiểu lầm.Nhỏ gật đầu quay sang rủ rê hai người kia
-Hay tụi anh với tụi em đi chơi chung luôn cho vui
-Ok-hắn và cậu đồng thanh.Cả bốn người đi xem phim trước.tranh cãi một hồi về việc lựa phim.cả nhóm quyết định xem phim kinh dị “ Tiền bối tôi là ma”.Nhỏ chưa xem mà đã toát mồ hôi hột.nó nhìn mặt hớn hở lắm.Phim bắt đầu chiếu là nhỏ nắm chặt tay nó chuẩn bị đến cảnh kinh dị là cấu xé nó.Cậu thì cứ chắc mẩm là nó sợ ma(tại hầu hết đứa con gái nào chả thế) kiểu gì cũng chúi đầu vào vai cậu.Nhưng không nó còn cười vẻ thích thú làm cậu khá bất ngờ.Nhỏ thì la hét hết cấu xé nó rồi lại cấu xé thằng anh nó.Làm hắn la oai oái.Phim hết rồi mà nhỏ sợ đến nỗi không đứng nổi,còn nó còn cười nói như đúng rồi.Nhỏ ghét cái mặt nó liền rủ cả nhóm chơi tàu siêu tốc.Nhắc đến “siêu tốc”,nó đứng chết trân tại chỗ.Nhỏ mua bốn vé nhìn nó cười gian tà.Nó nhất quyết không chơi mà bị ép thế là lại phải chơi.Cậu và nó ngồi cùng 1 toa tàu lượn.Hắn và nhỏ ngồi toa đằng sau.Tàu bắt đầu chuyển bánh làm tim nó như muốn bắn ra khỏi lồng ngực.Cậu nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của nó lúc này thì có thể khẳng định rằng nó “Sợ độ cao”.Toa tàu lên chỗ cao nhất của đường ray rồi lao xuống.Hắn và nhỏ thả hai tay tận hưởng còn nó mắt nhắm tịt.Cậu nắm lấy bàn tay run rẩy của nó.Mắt nó từ từ mở ra,khoé mắt hơi ươn ướt.Đây là lần đầu tiên cậu thấy nó khóc,nhìn nó thế này cậu thấy nó thật yếu đuối cần cậu bảo vệ.nó siết chặt lấy bàn tay cậu,nó cảm thấy đỡ sợ hơn.Sau khi trò chơi két thúc nó nôn thốc nôn tháo tay vẫn còn nắm chặt tay cậu,cậu cũng hông có ý định gỡ ra.Cậu nhẹ nhàng vuốt lưng nó.Hắn nhìn thấy chỉ tủm tỉm cười huých vai nhỏ đi mua đồ ăn với nước uống.Nó xả hết xong thì mới nhận ra tay mình với đang trong tay cậu liền rút tay về.Cậu cảm thấy hụt hẫng vô cùng nhưng vẫn quan tâm nó hỏi:
-Đỡ chưa?Thì ra bà sợ độ cao.
-Đỡ rồi.Tôi sợ thì sao.
-Ờ thì để tôi còn được nắm tay bà-Cậu vừa nói vừa đưa tay quệt nhẹ giọt nước mắt còn vương trên gương mặt nó.Nó bất giác đưa tay lên tự hỏi “mình khóc à,lại còn khóc trước mặt thằng con trai khác nữa.Xấu hổ quá”.Nó quay mặt đi chỗ khác đưa tay lau nước mắt,cậu nhìn thấy đưa tay xoa đầu nó cúi người sát tai nó:
-Nhìn bà dễ thương lắm luôn ý.
Nó nghe thấy hai má đỏ ửng…May mà nhỏ và hắn đi mua đồ ăn về không thì nó không biết chui xuống đâu nữa.Nhỏ vỗ vai nó cười hớn hở
-Cho mày chết nè con.Cái tội bày cái mặt đấy lúc ở rạp phi…-nhỏ chưa nói hết câu nó đã nhét miếng khoai tây chiên vào mỏ
-Để im tao ăn-Nó.Nhỏ bĩu môi tiếp tục ăn nhìn giống nhợn phết ^^.Ăn uống xong xuôi,cả nhóm lại kéo nhau đi chơi,hết trò này đến trò khác làm nó chóng hết cả mặt.Đang đi nó cảm thấy choáng váng,đầu đau nhức,cả cơ thể nóng ran.Cậu thấy nó có vẻ mệt thì lại gần áp chán cậu vào chán nó.Chán nó nóng hổi,mắt nó bắt đầu mờ dần.Người nó rã rời,ngã vào người cậu.Cả cơ thể nó nằm trong vòng tay của cậu.Nhỏ và hắn hốt hoảng.Nhỏ cảm thấy có lỗi vì tại nhỏ rủ nó đi chơi,bắt nó chơi đủ các thứ trò chắc là nó mệt nên bị sốt rồi.Hắn và cậu dìu nó vào ghế đá ngồi.Nhỏ đang lo sốt vó cho nó thì có điện thoại:
-Alo!Mẹ ạ.
….
-Vâng con biết rồi..Con về ngay đây-Nhỏ cúp máy
-Có chuyện gì vậy Kỳ-hắn hỏi
-Mẹ em gọi về có chuyện gấp.Anh và Lâm lo cho Bảo Anh giúp em nhé.
-Ừ.em về đi-Hắn gật đầu.Nhỏ lo cho nó nhưng không muốn cãi lời mẹ nên đi luôn…Reng…Reng..
-Đậu phộng.Lúc này còn thằng nhợn nào gọi nữa
-Alo.có chuyện gì?
….
-Tôi hiểu rồi.Tôi giải quyết ngay-Hắn cúp máy quay qua nói với cậu “Công ty có chút chuyện anh phải giải quyết.Em chăm sóc Bảo Anh giùm anh.Địa chỉ nhà nó đây.Cậu như mở cờ trong bụng gật đầu lia lịa.Cuối cùng cũng được chăm sóc cho nó.Cậu chở nó về nhà.Bế nó lên phòng ngủ(không có ý đồ đen tối nha mấy mẹ).Phòng ngủ nó chủ yếu là màu tối.Trên tường có dán ảnh của nó,nhỏ Kỳ,ảnh của team The King và anh của G-dragon.Cậu đặt nó trên giường tháo bỏ cặp kính của nó ra.Vào nhà tắm lấy khăn mặt đắp lên chán cho nó.Cậu lấy thuốc hạ sốt từ tủ thuốc ở nhà nó.Nhẹ nhàng luồn tay qua gáy nó nâng nó dậy,cho nó uống thuốc.Nó cảm nhận được vị đắng của thuốc nên khẽ nhăn mặt.Cho nó uống thuốc xong cậu định đi ra ngoài thì nó giữ lấy tay cậu miệng liên tục lẩm bẩm:
-Đừng đi!Đừng đi mà.
Cậu khá bất ngờ trước hành động của nó nhưng vẫn quay lại ngồi xuống bên giường thủ thỉ vào tai nó:
-Ừ.Anh không đi đâu.Anh ở đây với em.
Tay cậu đan vào tay nó nắm chặt.Nó như nghe được lời cậu thì mỉm cười.Cậu đưa tay vuốt tóc nó,chạm vào khuôn mặt trắng nõn ấy.Cậu lấy điện thoại chụp hình nó và cậu đang nắm tay nhau.Cậu cũng thiếp đi lúc nào không hay.Khoảng 1h chiều nó tỉnh dậy,dù đầu vẫn còn đau nhức nhưng nó vẫn nhận ra vật thể đang ngủ như chết bên cạnh giường,lại còn cả gan cầm tay nó chứ.Nó định rút tay ra rồi cho cậu một trận thì cậu khẽ cựa mình,nhíu mày nói với nó bằng giọng vừa nụng nịu vừa ra lệnh:
-Để im tay ở đấy đi!
Không hiểu vì sao mà nó ngoan ngoãn nghe lời cậu không rút tay ra nữa.Nó hơi bối rối lúc này,nhưng mắt nó cứ dán vào cậu.Có thể nói là khuôn mặt khá perfect.Cậu ngủ say dữ,nó với điện thoại gọi cho chị quản lý xin nghỉ làm hôm nay.Gọi xong nó nằm xuống quay người ra phía cậu tay kia giơ tay lên chạm vào mái tóc mềm mượt của cậu,khoé miệng nhếch lên nhìn trông hạnh phúc lắm.Nó nhắm mắt chìm giấc mộng có nó và có cả cậu nữa….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT