Đêm càng ngày càng thâm trầm.

Nơi góc đường tịch mịch yên tĩnh, vài đạo ám ảnh đứng lặng hồi lâu.

"Thiến nhi, ngươi nhìn thấy rõ ràng, thật sự là phế vật Quân Mặc Sơ kia?" Nam Cung Thần trầm giọng hỏi.

Việc đêm nay, đối với hắn mà nói là một chuyện hết sức nhục nhã.

Cho dù không phải vì Quân Thiến Thiến, trong lòng Nam Cung Thần cũng không nuốt trôi cục tức này, hắn muốn bắt được tên thích khách xâm nhập vào vương phủ kia.

Quân Thiến Thiến gật đầu, "Là nàng, phế vật kia cho dù có hóa thành tro ta cũng nhận ra được, nàng cũng đã chính miệng thừa nhận trước mặt phụ thân."

"Phế vật đáng chết, dám trêu đùa bổn vương!" Nam Cung Thần mâu quang chợt lóe, "Ngươi nói nàng đã bị đuổi ra khỏi Quân gia? Như vậy hiện nàng đang ở đâu?"

"Đi hướng nam rồi." Quân Thiến Thiến nói: "Thần ca ca, ngươi muốn làm cái gì?"

Ánh mắt Nam Cung Thần tàn nhẫn, thấp giọng nói: "Thiến nhi, tuy rằng nàng là thân muội muội của ngươi, nhưng là, ngươi thật sự có thể nuốt trôi cục tức này?"

Quân Thiến Thiến viền mắt rưng rưng, ủy ủy khuất khuất nói: "Cho dù không thể nuốt thì như thế nào? Thiến nhi có thể làm sao bây giờ? Thiến nhi cũng không muốn thân mình bị nhiều người nhìn như vậy, ta, ta...."

Nam Cung Thần trong lòng ấm áp, thân thủ ôn nhu vỗ vỗ lưng của nàng, nhu thanh an ủi: "Thiến nhi đừng khóc, là bổn vương không tốt, đêm nay là bổn vương xúc động, ngươi yên tâm, bổn vương nhất định sẽ giúp ngươi đòi lại công đạo!"

Quân Thiến Thiến lau đi nước mắt, "Thần ca ca muốn làm thế nào?"

Nam Cung Thần nâng mặt, ánh mắt thẳng tắp nhìn về hướng nam, sát ý trong mắt tràn ngập, "Bất quá chỉ là một cái phế vật mà thôi, dám trêu đùa ta và ngươi như vậy, bổn vương muốn nàng ta sống không bằng chết!"

Quân Thiến Thiến hơi hơi cúi đầu, che đi ám quang xẹt qua sâu trong đôi mắt, "Như vậy.... Có thể sẽ không tốt lắm, Thần ca ca, nàng dù sao cũng là thân muội muội của Thiến nhi......"

Nam Cung Thần lạnh lùng nói: "Thiến nhi, ngươi thật quá thiện lương, ngươi đã để Quân gia đuổi nàng xuất môn, chứng tỏ muốn buông tha cho nàng, ngươi cứ yên tâm đi, một phế vật chết đi mà thôi."

Nói không chừng Quân gia còn có thể vì vậy mà cảm tạ hắn đã thay bọn họ giải quyết một người luôn làm mất đi thể diện Quân gia.

Quân Thiến Thiến nhìn như thực khó xử, bộ dáng thật không nhẫn tâm, cuối cùng vẫn cố mà gật đầu, "Vậy...... Thần ca ca, ngươi phải cẩn thận, đừng để cho người khác phát hiện."

"Đuổi theo đi, một phế vật mà thôi, còn không tới phiên bổn vương đích thân động thủ."

Nói xong, Nam Cung Thần một bên sai ngươi đi truy tìm tung tích mẫu nữ Quân Mặc Sơ, cũng âm thầm đem Quân Thiến Thiến đuổi về Quân gia, sau đó mới rời đi.

Quân Thiến Thiến nhìn Nam Cung Thần rời đi, mâu quang chợt lóe lên trong mỹ mâu, tối đen không rõ.

"Nhị tiểu thư, chiêu này của ngài thật là rất tuyệt, cứ như vậy, phế vật kia chết đi, cho dù gia chủ có muốn tra, cũng chỉ có thể tra được Thần vương điện hạ làm, không có một chút quan hệ với nhị tiểu thư ngài."

Vừa thấy Nam Cung Thần rời đi, tâm phúc tỳ nữ bên cạnh Quân Thiến Thiến lập tức liền xu nịnh vuốt mông ngựa.

Quân Thiến Thiến hừ lạnh một tiếng, "Nương nói, lúc này đây nhất định phải làm cho mẫu nữ các nàng không thể quay về được Quân gia!"

Cái gì mà Đại Vũ quốc đệ nhất mỹ nhân?

Qua đêm nay, Đại Vũ quốc đệ nhất mỹ nhân sẽ là nàng Quân Thiến Thiến.

Nàng mới là chân chính Đại Vũ quốc đệ nhất mỹ nhân!

Bên kia, thủ hạ của Nam Cung Thần rất nhanh liền tìm ra tung tích hai mẫu nữ Quân Mặc Sơ.

"Điện hạ, tìm được rồi, hai người các nàng đang ở thành nam."

"Không có những người khác?"

"Không có."

Nam Cung Thần trầm ngâm một lát, lạnh lùng nói: "Đem phế vật Quân Mặc Sơ kia mang về cho bổn vương, về phần tiểu thiếp của Quân gia gia chủ..... Giết."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play