Lưu Vũ Phi đang phiêu phù trong hư không, nhìn Lộc Nhi đảo đang hoàn toàn trầm xuống, hưng phấn huýt sáo dài một tiếng như rồng ngâm. Cuối cùng hắn đã thể ngộ một chiêu khai thiên phách địa, Bàn Cổ Phủ cũng vì vậy có nơi dụng võ, cao hứng đến ông ông kêu vang. Đứng hàng đầu trong cửu châu đệ nhất thần khí, nếu vẫn bị tồn phóng, nó còn không bằng một cây búa bình thường. Chỉ có không ngừng được sử dụng, nó mới có thể chứng minh được giá trị của chính mình.

Tính toán kể từ khi Lưu Vũ Phi được nó, vẫn không có sử dụng nó thật tốt. Chỉ chính thức phát huy được năng lực của nó, thì hôm nay là lần đầu tiên. Ở Hoa Sơn còn tồn tại nhiều băn khoăn, cũng không thể sử dụng toàn bộ uy lực. Bàn Cổ Phủ hy vọng Lưu Vũ Phi có thể sử dụng mình thường xuyên, mà không bị ẩn giấu như trước. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Nhìn Bàn Cổ Phủ còn đang hưng phấn, Lưu Vũ Phi lắc đầu: " Lão huynh, ta biết ngươi thích ra bên ngoài, nhưng như vậy không được đâu." Bất kể Bàn Cổ Phủ có nguyện ý hay không, hắn kháp động Phá Thiên Quyết, đem nó thu hồi vào trong cơ thể. Trên không trung còn truyền đến trận trận tiếng nổ mạnh, Lưu Lôi không biết đã đánh rơi bao nhiêu chiến cơ. Một người bay lượn trong không trung, mặc cho phi cơ tiến tới như thế nào, cũng không sao đánh trúng hắn.

Tiểu Tuyền đã nổi giận, hắn thông qua vệ tinh, trơ mắt nhìn Lộc Nhi đảo chìm xuống hoàn toàn. Hắn đem chiến cơ toàn bộ xuất động, chỉ cần có thể trừ khử hai người nọ, thì hắn cũng không quản thêm nhiều chuyện. Đối mặt với chiến cơ không ngừng cuồn cuộn mà tới, trong tâm lý Lưu Lôi chỉ có một ý niệm trong đầu: " Mấy người này đúng là điên rồi, biết rõ làm như vậy chỉ có một đường chịu chết, còn không ngừng xông lên." Trong lòng còn đang suy nghĩ, nhưng công thế không ngừng, khống chế phi kiếm, chặt đứt mấy chiếc chiến cơ cuối cùng.

Không biết có phải vì người Nhật Bản không có phi cơ nữa hay không hay là sợ hãi, tóm lại chiếc cuối cùng bị hủy, cũng không còn chiến cơ tiến lại.

Đại Phản, một cơ địa quân sự, vẻ mặt Tiểu Tuyền ngốc ra, nhìn tình hình thất bại trước mắt.

" Hết rồi! Hết rồi! Đế quốc của chúng ta xong hết rồi sao?" Vừa nói vừa dùng sức kéo tay người bên cạnh rít gào: " Đế quốc chúng ta làm sao mà chỉ có mấy chiếc chiến cơ thôi như vậy, mau đưa tới thêm, còn có tất cả tên lửa nhắm thẳng tới cho ta, hai người kia, không tiếc hết thảy trả giá, cho dù phải giết đến Trung Quốc, cũng phải trừ khử bọn họ cho ta."

Liên tiếp nhiều đả kích khiến cho tinh thần Tiểu Tuyền đã có chút hỗn loạn. Sự tỉnh táo trước kia, cùng sách mưu sớm đã biến mất không còn tung tích. Hắn vốn không có nghĩ tới, chiến cơ xuất hiện trong bầu trời Trung Quốc, gặp phải hậu quả như thế nào.

Người bị lôi kéo tay, bất đắc dĩ lắc đầu: " Thủ tướng, chiến cơ của chúng ta không có nhiều, cho dù có thể bay cũng không kiện bổ sung đạn, dùng tên lửa sợ rằng càng thêm không thể thực hiện được, bọn họ chỉ là người, mà máy bay là vật phẩm, chúng ta không cách nào tập trung lại được."

Sắc mặt Tiểu Tuyền chợt xanh nhợt, đột nhiên bưng ngực, quỵ xuống thân hình nhuyễn mềm té ngã trên mặt đất. Phó thủ tướng kinh hô một tiếng, theo sự trợ giúp của mấy thủ hạ, rất nhanh đưa Tiểu Tuyền đi cấp cứu.

Lưu Vũ Phi thấy không còn phi cơ bay lại đây, bèn bay tới bên người Lưu Lôi: " Đi thôi, chúng ta về Thượng Hải." Hai người thong thả hướng phương hướng quốc nội bay đi.

Bọn họ vừa bay ra khỏi cảnh nội của Nhật Bản, Lưu Vũ Phi đột nhiên dừng lại.

" Người của tiên giới sao lại tới nữa, sẽ không phải tìm ta phiền toái đó chứ, Lưu Lôi ngươi về trước đi ta ở lại chỗ này chờ bọn hắn."

" Dạ, thiếu gia, ta đi về trước." Lưu Lôi biết thực lực của Lưu Vũ Phi, thêm mấy tiên nhân cũng không đáng ngại, yên tâm hướng tới Thượng Hải bay đi.

Vừa rồi khi Lưu Vũ Phi phi hành, cảm nhận được hai cỗ khí tức của tiên nhân, hướng bọn họ đuổi theo. Không biết mấy tiên nhân này nhằm vào điều gì mà tới, hay là ở chỗ này chờ họ.

Một hồi sau, hai gã tiên nhân đã tới. Lưu Vũ Phi sửng sốt một chút, hai tiên nhân này khác hẳn những tiên nhân trước kia hắn nhận thức qua.

" Người kia, vì sao giết hại tín đồ của chúng ta." Trong đó có một người nhìn hắn hỏi: " Ai là tín đồ gì của ngươi? Các ngươi là ai?"

Đối với hai người trên người khói xanh liễu nhiễu này, hắn muốn hỏi rõ lai lịch bọn họ trước. Từ hơi thở mà cảm thụ, bọn họ tuyệt đối là tiên nhân, nhưng khí vụ trên người lại không đúng. Hắn chỉ thấy tiên nhân có tử khí liễu nhiễu, còn chưa nhìn thấy qua ai có lam khí như thế. Hai tiên nhân còn chưa trả lời, trên bầu trời lại bay xuống một tiên nhân, bất quá trên thân người này lại bọc đầy tử khí. Nhìn bộ dáng của hắn đối với hai lam khí tiên nhân, cũng không tốt lắm. Sau khi hạ xuống, đầu tiên là hướng Lưu Vũ Phi làm một lễ, rồi hướng tới hai lam khí tiên nhân lạnh lùng nói: " Các ngươi là người của Tân Nguyên tiên giới, tại sao hạ giới, chúng ta không phải từng có hiệp định, Tân Nguyên tiên giới không thể hạ phàm đến đây, vì sao lần này lại vi phản hiệp định?"

" Lời này phải để chúng ta hỏi ngươi đi, nếu không phải các ngươi buông phóng người này, giết hại tín đồ của chúng ta, chúng ta cần phải hạ giới hay sao, lúc đầu trong hiệp nghị đã nói rõ, Tân Nguyên tiên giới của chúng ta không hạ phàm đến địa cầu, trừ phi có người giết hại tín đồ của chúng ta, mà các ngươi lại không giáng xuống thiên lôi, vậy chỉ có người của Tân Nguyên tiên giới chúng ta tự mình hạ giới."

Tử khí tiên nhân bị nói đến chỗ đau, lúc này hiệp nghị đúng là có nói đến điều này. Lưu Vũ Phi giết hại phàm nhân bọn họ đều cũng nhìn thấy, nhưng bọn họ không có cách nào làm gì hắn, người của Tân Nguyên tiên giới hạ phàm, vẫn chưa vi phản hiệp nghị.

Lưu Vũ Phi ở một bên nghe xong hồi lâu, mới biết được hai tiên nhân lam khí này là từ tiên giới khác đến đây. Tân Nguyên tiên giới tiên chủ Vi Thiên Chiếu, một ngày cảm nhận được tín đồ trên địa cầu không ngừng bị giết đi, mặt khác càng có nhiều người đang cầu khẩn trước thần tượng của hắn, hơn nữa thành tâm hơn trước kia không biết bao nhiêu lần.

Trên địa cầu tín đồ của hắn mặc dù không nhiều lắm, nhưng địa cầu có vị trí đặc thù, còn hơn những tinh cầu khác trọng yếu. Địa cầu bị vây, giữa những thế lực đều nghĩ đến địa cầu. Lúc đầu vì địa cầu, giữa mấy thế lực chút nữa đã tiến hành chiến tranh. Cuối cùng mấy thế lực thông qua đàm phán, mỗi nơi đều có thể tự mình phát triển tín đồ trên địa cầu, nhưng không được tự mình nhúng tay sự phát triển trên địa cầu và cũng không tham gia những phân tranh ở đó. Bởi vì Cửu Châu tiên giới ở trên địa cầu có nhiều tín đồ nhất, điều này cũng làm cho bọn họ âm thầm bất phục, trăm năm trước trận chiến giữa tu chân giới và những thế lực khác, cũng là bọn họ âm thầm sai khiến.

Đồng thời bởi vì lãnh địa của Tân Nguyên tiên giới nằm trên địa cầu lại cách rất gần Cửu Châu tiên giới, cho nên hai nhà bọn họ đạt thành hiệp ước, do Cửu Châu tiên giới sẽ thực hiện hiệp nghị. Thiên Chiếu làm kẻ đứng đầu một giới, hắn không cách nào tự thân ra tay, bèn phái hai tiên nhân hạ giới, xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Lưu Vũ Phi nhìn thấy bọn họ là vì người Nhật Bản mà đến, bởi vậy cũng không hề khách khí với bọn họ: " Ta giết thì thế nào, những người đó là tín đồ của các ngươi, chứng minh các ngươi cũng không phải là thứ gì tốt, lại nói ta cũng không phải tiên nhân của Cửu Châu tiên giới, hiệp nghị chó má nọ của các ngươi cũng không có ước thúc gì với ta, mau cút sang một bên thật nhanh cho ta, chọc phiền ta thì ngay cả các ngươi cũng lưu lại đây cho ta."

Cuồng! Quả nhiên là cuồng, Cửu Châu tiên nhân, cũng không thể không bội phục Lưu Vũ Phi đến ba phần.

Hai Tân Nguyên tiên nhân sắc mặt chợt biến, bọn họ còn chưa nhìn ra sự sâu cạn của Lưu Vũ Phi, hắn còn nói mình không phải tiên nhân. Bọn họ cũng chỉ nhận được lệnh, muốn bọn họ đi đến địa cầu. Chỉ lệnh báo rằng ở địa cầu có người tu chân đang giết hại tín đồ của Tân Nguyên tiên giới.

Lúc bọn họ xuyên qua kết giới thì cảm nhận có hai người bên dưới đang ngự khí phi hành, từ lãnh địa của bọn họ phi về hướng Cửu Châu. Về phần có bao nhiêu người chết, đến bây giờ bọn họ cũng không biết. Bởi vì bọn họ không có nhìn thấy tình cảnh Lộc Nhi đảo trầm xuống, vì vậy cứ đuổi theo, xem có phải hai người này giết hại bình dân hay không. Nếu họ nhìn thấy thì đã sớm chạy xa rồi, làm sao còn dám tìm tới Lưu Vũ Phi.

Nghe Lưu Vũ Phi thừa nhận mình không phải tiên nhân của Cửu Châu tiên giới, còn ngay trước mặt mắng họ, bọn họ sao mà không nổi giận, nếu không phải bận tâm có Cửu Châu tiên nhân ở đây, bọn họ đã sớm động thủ giáo huấn Lưu Vũ Phi. Trong đó có một người nói: " Nếu ngươi không phải người của Cửu Châu tiên giới, vậy theo chúng ta trở về một lần, chờ tiên chủ của chúng ta phát lạc ngươi."

Lưu Vũ Phi khinh thường cười cười, hai tiểu tiên nhân như vậy, cũng dám mạnh miệng nói ra câu này. Hắn bảo tử khí tiên nhân rời đi trước, chuyện của hắn cũng chưa tới lúc tiên giới quản lý, mặc dù hắn còn chưa biết hai tiên giới đã có hiệp nghị gì, hắn cũng biết Cửu Châu tiên giới sẽ không vì hắn mà phát sinh xung đột với Tân Nguyên tiên giới.

Đến trước mắt này, tự mình cùng Cửu Châu tiên giới quan hệ cũng không tốt lắm, hai bên từng khởi lên xung đột. Theo như hắn suy nghĩ, tử khí tiên nhân kia cũng không quay đầu lại mà độn thân đi xa. Sợ rằng cả tiên giới cũng đều thích chứng kiến, Lưu Vũ Phi và Tân Nguyên tiên giới đánh nhau đến người chết kẻ sống.

Mỗi sự quan hệ của lĩnh vực không gian cũng không tốt lắm, nhưng cũng không phát sinh xung đột quá lớn. Đây đều là do có Thiên Khiển đang canh giữ trên đầu, nếu không tiên giới tranh đấu sợ rằng cũng khó tránh khỏi, thậm chí ngay cả thần giới cũng bị liên lụy kéo đến.

Nhìn thấy Cửu Châu tiên nhân rời đi, hai tiên nhân của Tân Nguyên tiên giới hét lớn: " Yêu nhân, ngươi mau theo chúng ta trở về, nếu không đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình."

" Nga, ta muốn nhìn xem các ngươi vô tình đến thế nào, bất quá ta cảnh cáo các ngươi trước, chỉ cần dám ra tay với ta, vậy phải tiếp nhận sự trả thù của ta."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play