“Tỷ tỷ muốn cái gì? Lần sau Mạch Mạch mua đến cho tỷ tỷ.” Thương Lan Mạch không nghe rõ nàng nói gì, tưởng Phượng Thiên Mị muốn có gì đó, vội vàng hỏi.
“…..” Phượng Thiên Mị hoàn toàn hết chỗ nói rồi, nàng bị ngốc tử này ép tới điên mất,“Ngươi về phủ trước đi! Tỷ tỷ bề bộn nhiều việc, chờ tỷ tỷ rảnh, đi tìm ngươi chơi được không?”
“Thật vậy chăng?” Thương Lan Mạch vừa nghe, con ngươi lưu chuyển, tràn đày vui sướng reo lên.
“Thật sự” Phượng Thiên Mị kiệt lực nhịn xuống ý nghĩ muốn giết người, có chút nghiến răng nghiến lợi cười nói, nhưng bộ mặt kia quả thực so với khóc còn khó coi hơn.
“Tốt lắm, Vậy Mạch Mạch chờ tỷ tỷ đến chơi với Mạch Mạch nha!” Được Phượng Thiên Mị khẳng định, Thương Lan Mạch mới lưu luyến rời đi, chỉ là không ai nhìn thấy khi Thương Lan Mạch xoay người, trong mắt hiện lên ý cười tà mị"
Thấy sát tinh đã rời đi, Phượng Thiên Mị mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
“Tiểu thư, Mạch vương gia có thể nói chuyện của người ra hay không!” Hồng Kiều lo lắng nếu Mạch vương đã biết như vậy thật không tốt.
“Hẳn là, không thể nào!” Hồng Kiều nói, Phượng Thiên Mị mới phản ứng lại, nàng đã quên cảnh cáo Thương Lan Mạch , bất quá hắn hẳn là sẽ không nói ra đâu!
Giờ Thân, Tư Vân và Tư Nguyệt trở lại.
“Tiểu thư, bên ngoài nhiều lời đồn nhảm, người hẳn biết đi?” Vừa vào cửa,
Tư nguyệt liền hỏi giọng đầy bất bình.
Tuy rằng tiểu thư được phong làm Ức Phượng Quận chúa, nhưng đồng thời cũng mang tiếng là điềm xấu, thực khiến người ta phẫn nộ.
“Đã biết, trước cứ để bọn chúng an nhàn một thời gian! Chờ ta an bài tốt việc thanh lâu, mới chậm rãi xử lý bọn chúng, mọi việc bên đó thế nào rồi ?” Phượng Thiên Mị nói.
“Dạ! Trước mắt có ba thanh lâu có sinh ý đứng đầu kinh thành là Phong Nguyệt Lâu của thủ phủ Sở Khai, tiếp đến là Vũ Khuynh các của nhị vương gia Thương Lan Việt, cuối cùng là Phù Hương viện của Hiên vương Thương Lan Hiên. Còn lại đều là chút sinh ý mã qua loa hổ (ý là qua loa đại khái không đáng nhác đến) , kém cỏi nhất là hai thanh lâu Hoa Lại viện và Vạn
Hoa lâu, hai thanh lâu này thủ đoạn không kém, nhưng sinh ý ít ỏi, hơn nữa nghe nói hai nhà này ở sát vách nhau, thường xuyên gây chuyện với nhau để kiếm khách.” Tư Vân nói.
Phù Hương viện?
Không nghĩ đến có sản nghiệp dưới danh nghĩ của Thương Lan Hiên, không những thế còn đứng thứ ba trong kinh thành.
Phượng Thiên Mị trong mắt hiện lên một chút âm ngoan, tốt lắm bước đầu báo thù của nàng chính là làm sụp đổ Phù Hương viện kia
Lại nói ba thanh lâu kia xếp nhất nhì ở kinh thành hẳn là do nơi đó lịch sợ tao nhã, hai thanh lâu đứng cuối kia tục tĩu như vậy lấy gì so sánh! Sinh ý không thể tốt lên là phải, ngay cả cái tên cũng không ra gì.
Vì sinh ý mà ra tay đánh nhau, ai còn dám đến! Bất quá, hai thanh lâu đứng cuối gần nhau như vậy, nàng định chắc rồi. Kết hợp hai nhà lại, trước tiên khiến nó trở thành kinh thành đệ nhất thanh lâu, sau mới từ từ phá huỷ thanh lâu của hắn, lại đánh đổ tam đại thanh lâu kia, rồi thâu tóm tóm bộ sinh ý thanh lâu kinh thành.
Phượng Thiên Mị nàng tuy rằng không phải thiên tài buôn bán gì, nhưng đã từng học qua chuyên môn kinh doanh, hơn nữa nàng là người thế kỷ hai mốt, biết được nhiều thứ mới mẻ hấp dẫn, còn sợ không thu hút được người khác sao.
Thiên Vận hoàng triều vốn dân phong cùng luật pháp cởi mở, Hoàng tử, Vương gia hay bách quan đều có thể kinh danh, Hoàng Thượng không hạn chế, nhưng vẫn có giới hạn .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT