“Công tử, vừa rồi khuôn mặt chưởng quầy kia trông vặn vẹo hết sức, hắn nghĩ mình có thể kiếm chút lãi, ai biết công tử khôn khéo như thế, làm cho hắn không có đường lui, hắn trong lòng khẳng định nhiều đổ máu đi!” Tư Tình nhớ tới biểu tình của chưởng quầy lúc đó không khỏi cảm thấy buồn cười.

“ Chưởng quầy kia đồng ý mua, chứng minh mấy thứ kia không chỉ đáng giá hai mươi vạn lượng, cái gọi là vô gian bất thương ( không gian lận không phải là thương gia) , bọn họ không bao giờ buôn bán lỗ.” Tư Vân cũng rất thông hiểu quy tắc buôn bán thương trường.

“A! Vậy kia giá bao nhiêu, nếu vậy tiểu…công tử không phải chịu thiệt sao?”

Tư Tình nghe xong, gấp đến độ thiếu chút nữa gọi sai xưng hô.

“Không, tuy rằng mấy thứ kia có khả nang trị giá tới hai mốt hai hai vạn, nhưng hiệu cầm đồ không bao giờ mua đúng giá, nếu thật sự gặp gian thương, vài thứ kia người khác nhiều nhất cũng chỉ ra giá mười sáu, mười bảy vạn lượng, mà ta muốn hai mươi vạn lượng xem ra đã đã là điểm mấu chốt” Phượng Thiên Mị cười nói.

“Công tử, ngươi thật sự là làm cho chúng ta khiếp sợ liên tục a! Có thể hay không có một ngày chúng ta không chịu nổi, bị dọa choáng váng!” Tư tình tràn đầy sùng bái trêu ghẹo.

“Xì” Phượng Thiên Mị nhịn không được cười nhẹ một tiếng, Tư Tình nói chuyện thật thú vị ! Nói cứ nhu nàng biết mọi thứ không bằng.

Bất quá, nàng cũng không có không nhận thức, bản thân ở cổ đại này cũng được coi khác thường (đoạn này chẳng biết sửa như nào chém bừa), nếu nói nàng giỏi nhất là cái gì, thì chính là ngự xà .

Bất quá nói đến xà, nàng cảm thấy mình nên mình một số xà có đọc tính mạnh, thành lập một đội ngũ xà binh, có thể có lúc cần triệu hồi .

Chỉ cần là xà, nàng đều nằm chắc thuần phục được, nhưng như vậy có chút không thuận tiện, chỉ có chính bản thân nàng thu phục, xà mới có thể nghe

nàng triệu hồi, phục vụ nàng vô điều kiện .

Tuy rằng Huyết Xà có thể hóa thân trăm ngàn xà, nhưng không thể đồng

thời làm hai chuyện cùng lúc, cho nên nàng vẫn cần nhiều xà tâm phục khẩu phục nàng, vì nàng sở dụng.

Buổi tối ngày mai chính là ngày trăng tròn, cũng là thời điểm đàn xà tới lui nhiều nhất, trong trí nhớ của nguyên chủ, cách bên ngoài kinh thành mười dặm có một cánh rừng được gọi là Quỷ Lâm, cơ hồ không ai dám đi vào.

Phiến rừng rậm ngày đêm đều là hắc vụ ( sương mù màu đen) vây quanh, âm u quỷ dị, nghe nói vào đêm trăng tròn thường có những âm thanh khủng bố truyền ra , từng có người đi vào tìm hiểu và không quay trở lại.

Ở hiện đại, tuy rằng nàng là đặc công, nhưng là Huyết Xà cần uống máu đến tăng cường năng lực, nàng tổng không thể để Huyết Xà hấp huyết người!

Nàng còn không có tàn nhẫn đến bực kia.

Cho nên, nàng phải đi đến một số rừng rậm nguyên thuỷ, cho Huyết Xà tự động kiếm cơm, hấp huyết. Kể từ đó, có cái dạng rừng rậm nào nàng còn chưa thấy qua! Bởi vì nàng tiếp xúc với các loại độc xà trong rừng rậm, mới luyện thành thân thể bách độc bất xâm có thể nói bán thân nàng toàn độc.

Mà này cái gì Quỷ Lâm khủng bố này nhiều nhất củng chỉ vài con mãnh thú và một ít độc vật mà thôi, về phần hắc vụ, âm u quỷ dị, đều là hiện tương tự nhiên.

Thích khiêu chiến như nàng, sao có khả năng không tới thăm dò!

“Công tử, vừa rồi người kia ….” Tư Tình đột nhiên nhớ tới chuyện vừa nãy, muốn hỏi tiểu thư xem chuyện gì xảy ra, nàng tự nhiên không tin là tiểu thư tới lấy mạng, tiểu thư hiện tại rõ ràng là người, sao có khả năng hút máu người!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play