Sau khi nghỉ ngơi một lát, các tiểu thư sắp bắt đầu vòng thi thứ hai là biểu diễn tài nghệ. Vì vòng thi này khá mất thời gian, cho nên, các nàng cũng ngồi xuống. Dù gì thì mỗi người một tiết mục, nhiều người như vậy, nhất định mất không ít thời gian, vì thế vẫn nên để mọi người ngồi xuống trước mới được.

Nhìn các tiểu thư, Tư Đồ Lăng Chí cười nói, “Ha ha ha, vừa rồi các tiểu thư đều đã thể hiện tài học của mình rồi, bây giờ chúng ta hãy xem thử sở trường của các tiểu thư nào!”

”Đúng vậy.” Thái hậu ở bên cạnh cũng phụ họa vào, “Thật ra từ chuyện vừa rồi cũng có thể thấy được các tiểu thư đều là những nữ tử tài hoa xuất chúng, tin rằng trong lòng các vị hoàng tử cũng đã có ấn tượng đại khái rồi. Còn về phần đến cuối cùng, các vị tiểu thư có thể đạt được vị trí thứ nhất, trở thành hoàng tử phi hay không, thì phải xem biểu hiện tiếp theo của các nàng.”

Tư Đồ Lăng Chí xoay đầu lại, nhìn các tần phi ở phía dưới, mở miệng cười nói, “Vậy các ái phi thì sao? Trong lòng các nàng đã có quyết định rồi phải không? Các nàng hi vọng hoàng nhi của các nàng chọn tiểu thư nhà nào vậy?”

Sau khi nghe câu hỏi của Tư Đồ Lăng Chí, hoàng hậu mở miệng cười nói, “Hoàng thượng, thần thiếp là thông suốt nhất. Thiên nhi thích tiểu thư nhà nào, thần thiếp sẽ không ngăn cản, dù gì, đến lúc đó là phu thê chúng nó sống với nhau, thần thiếp ở một bên cũng không tiện xen vào!”

Triệu Khả Nhân đang ngồi ở đó rất vui vẻ sau khi nghe được lời của hoàng hậu, vì nàng ta cảm thấy, nếu nói như vậy thì chính là nói, lát nữa dù thái tử chọn ai, hoàng hậu đều không can thiệp, phải không, nếu như thật sự đúng như vậy, vậy lát nữa, thái tử điện hạ chọn nàng, hoàng hậu cũng sẽ không phản đối mới đúng. Nếu không thì chẳng phải là tự vả vào miệng mình hay sao? Nghĩ đến đây, Triệu Khả Nhân âm thầm vui vẻ, Tần Y Miểu được lòng hoàng hậu thì có tác dụng gì chứ? Không nghe hoàng hậu nương nương nói rồi sao? Quyền quyết định cuối cùng là ở trong tay thái tử điện hạ!

Triệu Khả Nhiên thấy dáng vẻ đắc ý của Triệu Khả Nhân, trong lòng lại cười lạnh, xem ra Triệu Khả Nhân thật là ngây thơ! Lời hoàng hậu nói, câu nào là thật, câu nào là giả cũng không phân biệt được, xem ra lát nữa Khả Nhân sắp chịu thiệt thòi lớn rồi!

Còn Tư Đồ Lăng Chí sau khi nghe hoàng hậu nói, trên mặt tràn đầy ý cười, “Xem ra hoàng hậu thật là rất độ lượng đó! Nhưng mà, hoàng hậu nói cũng đúng, đến lúc đó, là phu thê chúng nó sống với nhau, vì thế vẫn là để cho chúng nó tự mình lựa chọn người mình yêu thích là tốt nhất, không phải sao?”

”Hoàng thượng nói rất đúng.” Nghe Tư Đồ Lăng Chí khen ngợi, hoàng hậu hết sức vui vẻ.

Sau khi thấy hoàng hậu được hoàng thượng tán thưởng, các tần phi khác cũng vội vàng thể hiện mình là người độ lượng. Đều nói là mình sẽ không can thiệp vào quyết định lần này, để cho các hoàng tử tự mình quyết định.

Sau khi nghe các tần phi nói, thái hậu cười nói với các tiểu thư ở phía dưới, “Các vị tiểu thư đều đã nghe thấy rồi chứ! Các ngươi hãy cố gắng làm cho tốt!”

Nghe thái hậu nói xong, trên mặt các tiểu thư đều mang vẻ tươi cười vui vẻ, trong lòng thì càng vui mừng hơn, các nàng nghĩ, chỉ cần biểu hiện thật tốt là có thể trở thành vương phi rồi.

Thấy được tình cảnh như vậy, Triệu Khả Nhiên cảm thấy rất buồn cười. Thật ra, cho dù hôm nay thi tài văn chương hay là biểu diễn tài nghệ, thì chẳng qua chỉ là hình thức mà thôi. Phải biết rằng, từ sớm trước khi tuyển phi yến bắt đầu, e rằng các vị nương nương đã tuyển xong vương phi cho nhi tử của mình rồi! Tuyển phi yến này chẳng qua là hình thức mà thôi, có lẽ ước vọng của nhiều người đều sẽ tan vỡ!

”Được rồi.” Tư Đồ Lăng Chí mở miệng nói, “Có lẽ bây giờ các vị tiểu thư đều đã chuẩn bị xong cả rồi! Nếu như vậy, chi bằng chúng ta bắt đầu đi! Hiện tại trẫm vô cùng muốn xem tài nghệ của các vị tiểu thư!”

Dưới sự tuyên bố của Tư Đồ Lăng Chí, vòng thi thứ hai biểu diễn tài nghệ rất nhanh chóng bắt đầu. Đầu tiên, người thi đầu tiên là Vân Y Y, vì vừa rồi nàng ấy rút được thăm số một.

Triệu Khả Nhiên rất mong đợi màn biểu diễn của Vân Y Y. Dù gì thì từ bài thơ mà vừa rồi Vân Y Y làm cũng có thể thấy được Vân Y Y tuyệt đối là một tài nữ. Quả nhiên, Vân Y Y không hề làm Triệu Khả Nhiên thất vọng, nàng biểu diễn thổi sáo.

Không thể không nói, tiếng sáo của Vân Y Y thật sự rất hay. Tiếng sáo khi thì trong trẻo xa xôi, khiến người nghe trong lòng tĩnh lặng, giũ bỏ trần tục, điệu khúc như tiếng thông reo, vui vẻ, khi thì tiếng sáo trở nên uyển chuyển mờ mịt, liên miên như thanh âm của tự nhiên, khi thì du dương nhu chuyển, rất vui tai dễ nghe, giống như tiếng hót nhẹ nhàng của Chu Tước. Tiếng sáo u nhã như vậy, quả thật khiến người ta tinh thần sảng khoái.

Khúc sáo kết thúc, nhưng mọi người vẫn còn đắm chìm trong tiếng sáo vừa rồi.

Thấy thế, Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cười nói, “Tiếng sáo hay như vậy thật hiếm có! Xem ra Vân tướng thật là biết cách dạy dỗ! Tuổi của Vân tiểu thư như vậy mà đã đạt được thành tựu như thế về mặt âm nhạc, thật là một tài nữ hiếm thấy!”

Nghe Tư Đồ Lăng Chí khen ngợi mình, Vân Y Y lại không có chút tự kiêu nào, chỉ nhẹ cười, mở miệng nói, “Hoàng thượng quá khen, đây chẳng qua là chút tài mọn của thần nữ mà thôi, thật sự khó mà đạt được vẻ thanh nhã.”

Thấy biểu hiện khiêm nhường của Vân Y Y, tất cả mọi người có mặt tại đó đều rất có hảo cảm với nàng. Mà Triệu Khả Nhiên cũng rất tán thưởng Vân Y Y. Thật ra, Vân Y Y chọn thổi sáo, điều này không hề kỳ lạ. Đã sớm nghe được trình độ âm nhạc của Vân Y Y rất cao, hôm nay nghe được, quả nhiên là xuất sắc. Nhưng mà, điều khiến Khả Nhiên khâm phục đó là tài trí của Vân Y Y. Thật ra, theo nàng biết, tài nghệ đánh đàn của Vân Y Y cũng rất cao, nhưng hôm nay, Y Y chọn thổi sáo chứ không phải là đánh đàn, sợ rằng là vì nàng ta muốn tránh Tần Y Miểu!

Hầu như người trong kinh thành đều biết là Tần Y Miểu của Tần Quốc công phủ, kinh thành đệ nhất tài nữ, về cầm kỳ thư họa thì cầm kỹ là lợi hại nhất. Nghe nói, chỉ cần là người nghe nàng ấy đánh đàn, thì đều đắm chìm vào trong đó, không thoát ra được. Hẳn là Vân Y Y vì tránh né Tần Y Miểu, mới chọn thổi sáo! Nhưng mà, thật ra cũng đúng, dựa theo tính cách cẩn thận của Tần Y Miểu, ngày hôm nay Y Miểu nhất định sẽ biểu diễn cầm kỹ sở trường của nàng. Đến lúc đó, nếu Vân Y Y cũng biểu diễn cầm kỹ, vậy thì cho dù kết quả có thế nào cũng vậy, đến cuối cùng sợ rằng cả hai đều bị thiệt, vì thế Vân Y Y mới chọn thổi sáo!

Nhìn Vân Y Y, Triệu Khả Nhiên cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Vốn là lần đầu gặp mặt, còn cho rằng nàng ta chẳng qua chỉ là một nữ tử điêu ngoa tùy hứng, nhưng chẳng ngờ, sau khi ở cùng với nhau, mới phát hiện, Y Y là một cô nương đơn thuần dễ thương. Mà hôm nay, Triệu Khả Nhiên còn phát hiện được một mặt khác của Vân Y Y. Chỉ là, nàng và Vân Y Y, sau ngày hôm nay, sợ rằng thật sự không thể nào trở thành hảo bằng hữu được!

Vừa nghĩ đến điều này, Triệu Khả Nhiên không nhịn được thở dài một hơi. Nếu Lâm Tú Tú không thích Húc, vậy thì tốt rồi. Triệu Khả Nhiên quay đầu qua, hung hăng trừng mắt nhìn Tư Đồ Húc một cái. Mà Tư Đồ Húc vô tội thì cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao “Vật nhỏ” của mình lại đột nhiên hung dữ nhìn mình như vậy. Chàng sờ sờ cái mũi của mình, rồi nhìn Triệu Khả Nhiên nở nụ cười lấy lòng.

Động tác của Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc rất kín đáo. Nhưng với người vẫn luôn âm thầm quan sát bọn họ là Lâm Tú Tú thì nàng ta đều thấy được mọi ánh mắt động tác của họ. Thấy được hành động thân mật như đang ở chốn không người của bọn họ như vậy, trong lòng Lâm Tú Tú rất đau xót.

Thế nhưng Lâm Tú Tú rất nhanh chóng thu hồi tâm tình của mình, bởi vì, tiếp theo là đến lượt nàng rồi. Nàng nhất định phải biểu hiện cho thật tốt, nàng muốn cho Húc vương điện hạ biết rằng, nàng cũng vô cùng tài giỏi, nàng chẳng có gì thua kém Triệu Khả Nhiên.

Nghĩ đến đây, Lâm Tú Tú liền đứng lên, ngẩng đầu, thẳng người bước ra nơi biểu diễn. Nàng muốn cho tất cả mọi người biết, nàng không hề kém Triệu Khả Nhiên. Nàng muốn cho Húc vương điện hạ biết, thật ra nàng mới là lựa chọn tốt nhất với chàng. Còn chưa đến thời khắc cuối cùng, nàng tuyệt đối sẽ không nhận thua.

Vân Y Y đã trở về chỗ ngồi của mình, sau khi nhìn dáng vẻ của Lâm Tú Tú, không khỏi chau mày, thật ra, hôm nay, đối với biểu hiện của Lâm Tú Tú, Y Y vẫn luôn cảm thất rất không bình thường. Rõ ràng sáng nay, Tú Tú vẫn rất bình thường. Nhưng, không biết từ lúc nào, dường như Tú Tú trở nên bất thường, mà nàng lại không nói được rốt cuộc là bất thường ở chổ nào.

Nhưng rất nhanh, Vân Y Y liền bỏ qua nghi ngờ, có lẽ là vì tuyển phi yến hôm nay thật sự quá quan trọng, vì thế Tú Tú mới căng thẳng như vậy! Cho nên mới có chút không bình thường!

Đồng thời có cảm giác Lâm Tú Tú không được bình thường còn có Triệu Khả Nhiên. Không biết có phải là nàng ảo giác hay không mà nàng vẫn luôn cảm thấy trên người Lâm Tú Tú dường như tản mát ra làn khí mờ mịt. Rõ ràng trên mặt nàng ta là nụ cười, thế nhưng Khả Nhiên lại cảm thấy giống như có từng cơn từng cơn gió lạnh thổi qua.

Thế nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn đem tất cả mọi chuyện tổng kết là, có lẽ bản thân nàng chột dạ! Vì thế mới cảm thấy tất cả của Lâm Tú Tú đều không bình thường, thật ra, người không bình thường có lẽ là nàng!

Sau khi nghĩ đến đây, Triệu Khả Nhiên không nhịn được cười lắc đầu, xem ra chính nàng thật sự có chút thái quá. Thật ra nàng không làm sai chuyện gì, không phải sao? Xem ra có lẽ do nàng đã nghĩ ngợi quá nhiều rồi.

Lâm Tú Tú vô cùng tự tin bước lên đài biểu diễn, trên tay còn cầm một thanh kiếm. Sau khi thái giám thông báo, mọi người mới biết, tài nghệ hôm nay Lâm Tú Tú muốn biểu diễn chính là múa kiếm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play