Du Du đứng ở một bên, cái gì cũng không nói. Thời điểm anh bất chấp tất cả cứu cô, thời điểm anh lộ ra vẻ ân cần khi thấy cô bị trói, thời điểm anh bị phát súng kia làm cho bị thương, nội tâm của cô quay cuồng không ngừng. Anh vẫn rất có sức ảnh hưởng với cô dienadleruydon.

Nhưng vì cái gì khi quay người lại, người phụ nữ kia lại tới?

Lúc này cô mới hoàn toàn hiểu được: thế giới của anh và cô, vĩnh viễn có một hồn ma gạt không ra. Mà cái hồn ma ghê tởm chỗ nào cũng nhúng tay đó, chính là nữ quỷ Giang Tâm Di.

Đường Hạc Lễ nhìn Bạch Ngôn Sơ, giọng điệu rất không vui: "A Sơ, tại sao con còn gặp mặt cô ta?"dienadleruydon

Bạch Ngôn Sơ đổi một tư thế ngồi thoải mái, nói: "Cô ta chỉ tới thăm con! Ngài yên tâm, sau này con sẽ không gặp lại cô ta!"dienadleruydon

Du Du không nhịn được lại châm chọc nói: "Quá lâu không gặp, rất nhớ cô ta đúng không? Cô ta nhất định là khóc cả ngày lẫn đêm đi, còn định muốn đòi mạng của tôi phải không?"

Bạch Ngôn Sơ khẽ liếc cô một cái, cười hỏi: "Ghen?"

Đường Hạc Lễ càng ngày càng mất hứng: "Đứa bé của cô ta thật sự không phải là của con?"dienadleruydon

Bạch Ngôn Sơ qua mấy giây mới nói: "Quả thật không phải của con. Nếu như là con làm chuyện đó, con sẽ không phủ nhận."

"Vậy nếu như thế, vì cái gì cô ta phải quấn quít con không buông? Tiếp tục như vậy nữa, người khác đều nói con là ba của đứa bé! Ta thật ra không chịu nổi như thế!"

"Lão gia tử, xin ngài tin tưởng con! Mặc kệ bên ngoài là những bình luận ngờ vực vô căn cứ như thế nào, chân tướng chỉ có một, chính là con không phải là ba của đứa bé!"

"Vậy là ai?" Đường Hạc Lễ trầm giọng hỏi.

Bạch Ngôn Sơ kiên quyết nói: "Lão gia tử, xin lỗi ngài hiện tại con không thể nói."

Du Du không nhịn được xen vào nói: "Cha, cha cần gì hỏi tới một người vĩnh viễn cất giấu bí mật đây? Anh ta có bao nhiêu chuyện gạt chúng ta, cha có biết không?"dienadleruydon

Nói ra những lời này xong, cô quay đầu đi ra bên ngoài. Cô thật sự có chút không chịu nổi, trong lòng một hồi đau đớn lan tràn.

Anh không chịu nói với cô thì cũng thôi đi, thế nào ngay cả cha cũng muốn gạt? Anh rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật? Cô rốt cuộc phải làm sao mới có thể để anh mở miệng?

Quan hệ của anh cùng Giang Tâm Di dây dưa nhập nhằng, liệu anh có phải cha đẻ của đứa bé kia không, anh có dụng tâm với Hoa An không? Tất cả các vấn đề giống như trận mưa đá khổng lồ, đập vào trong lòng của cô.

Cô phải tìm hiểu rõ ràng những việc này, nếu không, cả đời trùng sinh này của cô liền uổng phí rồi.

Mà ở trong phòng bệnh, Đường Hạc Lễ than nhẹ mấy giây, sau đó nói với Bạch Ngôn Sơ: "A Sơ, con gái của ta thì ta biết rõ hơn ai hết! Mặc dù trong miệng nó không nói, nhưng nó vẫn còn cảm xúc với con! Ly hôn với con là do nó nhất thời tức giận, là bởi vì bị con bức bách."

Bạch Ngôn Sơ cúi đầu, trong mắt nhất thời là cảm xúc phức tạp. Một hồi lâu, anh nói: "Giữa con cùng Du Du, còn rất nhiều việc cần phải giải quyết."

"Con có tình cảm với nó hay không? Nếu như có, vì sao không cho mình cơ hội? Làm đàn ông quan trọng nhất chính là đừng làm cho mình hối hận vì quyết định của mình!"

"Con có lỗi với cô ấy! Những gì con thiếu của cô ấy, con nhất định sẽ trả lại hết."

Đường Hạc Lễ lại giao phó: "Đúng rồi, còn nữa, chân tướng Du Du bị bắt cóc, tuyệt đối không thể tiết lộ với nó! Ta không muốn cho nó biết, nó có một người cha hợp tác với hắc bang."

Bạch Ngôn Sơ nhìn ông nói: "Nhưng ngài là bị ép buộc. Chúng ta đều là bị buộc."

Đường Hạc Lễ không sợ mà cười nói: "Cuộc đời của ta chính là muốn thấy được con gái của ta vui vẻ. Chỉ cần nó hạnh phúc  bình an, ta đây phận làm cha chết một trăm lần, cả đời ở tù chung thân đều nguyện ý!"

=== ====== ========

Chủ nhật hôm nay, ba người Du Du, Từ Thi Thi, Kha Triết Nam hẹn gặp nhau.

Kha Triết Nam trêu ghẹo nói: "Thi Thi nên đi xem mắt, nhanh chóng tìm một chàng trai mới nói yêu đương đi!"

Từ Thi Thi uống cà phê, cười nói: "Gấp cái gì? Tớ muốn chọn thật cẩn thận!"

Du Du nâng cằm lên thở dài nói: "Các cậu cũng không biết lần đó làm sao tớ lại tìm được đường sống trong chỗ chết? Ai!"

Kha Triết Nam vỗ nhẹ lưng của cô nói: "Không có việc gì là tốt rồi! Chỉ là, cậu có nghĩ tới, người bắt cóc cậu sẽ là ai?"

"Tớ cũng không biết! Tớ đã hỏi cha, nhưng ông ấy lại không chịu nói!"

Từ Thi Thi cho cô đề nghị: "Bạch Ngôn Sơ chắc sẽ biết được."

Nhắc tới cái tên này, trái tim của Du Du lại đau nhói, nói: "Đừng nhắc đến cái tên này nữa! Nói chuyện của Tiểu Nam một chút đi?"

"Tớ? Tớ thì có chuyện gì?" Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Kha Triết Nam tràn đầy vẻ mờ mịt.

Du Du trừng hắn: "Tớ đề nghị cậu đổi một văn phòng lớn hơn, đẹp hơn, thế mới quý phái!"

Từ Thi Thi cũng nói: "Cậu nên đổi một văn phòng lớn hơn, làm việc sẽ thoải mái một chút!"

"Nhưng mà anh của tớ sẽ không đáp ứng!" Kha Triết Nam cúi đầu, cầm cái ly nói.

Du Du phẫn nộ nói: "Làm sao cậu lại nói anh của cậu rồi hả? Lấy điện thoại ra, tớ sẽ nói với anh ấy!" Nói xong nhân tiện lấy điện thoại của hắn ra.

Kha Triết Nam vội vàng bắt được tay của cô nói: "Cậu đừng làm loạn! Hôm nay anh ấy làm thêm giờ!

Lúc này, Từ Thi Thi đang dùng điện thoại di động lên mạng xem tin tức đột nhiên sợ hãi kêu lên: "Không phải chứ? Wey wey Wey! Tin tức lớn nha!"

Du Du vội vàng quay đầu lại đi tới, hỏi: "Chuyện gì vậy?"

Trên màn hình điện thoại di động, hiện ra một cái tin ——《 Trình Thiên Kim khóc đến sưng cả mắt, cãi nhau cùng Kha đại thiếu》.

Du Du xem nội dung của tin tức một chút, đại khái nói Trình Lệ Châu cãi nhau cùng Kha Triết Khôn, tranh cãi ầm ĩ một trận rồi sau đó đau lòng rời đi, bị ký giả chụp được.

"Cái gì? Thấy cái gì mà như mất hồn vậy?" Kha Triết Nam chất vấn hai người phụ nữ trước mặt.

Từ Thi Thi có chút xấu hổ nhìn hắn, nói: "Anh cậu chẳng lẽ không có xem tin tức sao?"

Du Du cười lạnh: "Anh của cậu ấy bận rộn như vậy, sẽ có trên thời gian lên mạng sao?"

Kha Triết Nam có chút khẩn trương, hỏi: "Tin tức của anh tớ là gì vậy?"

Du Du giơ điện thoại của Từ Thi Thi lên trước mặt hắn, nói: "Anh của cậu cãi nhau cùng chị dâu của cậu rồi! Anh của cậu còn làm chị dâu của cậu tức đến phát khóc!"

Kha Triết Nam chăm chú đọc tin tức, cau mày nói: "Sao lại có chuyện này? Không phải vẫn rất tốt sao?"

Du Du than nhẹ: "Xem ra, Kha đại thiếu từ trước đến giờ trung hậu đàng hoàng cũng đi trên con đường với các em gái chân dài rồi.?"

Từ Thi Thi vội vàng đập cô một cái nhắc cô chớ nói lung tung.

Kha Triết Nam để điện thoại của xuống Từ Thi Thi, thở dài nói: "Nếu là anh của tớ không đúng, tớ nhất định sẽ mắng anh ấy! Trình tiểu thư tốt như vậy, anh ấy không có lý do gì để không thương cô ấy mà đi yêu những người phụ nữ khác!"

Du Du lại nói: "Bằng trực giác của phụ nữ, anh của cậu tuyệt đối có người khác.

Đàn ông trên đời này, có người nào là chân chính an phận đàng hoàng?  Thiên trường địa cửu gì chứ, cái gì chàng chàng thiếp thiếp, kết quả đều là anh nhìn tôi phiền, tôi thấy anh ghét, không hơn.

Kha Triết Nam trừng cô, nhưng không có lên tiếng. Chuyện của anh trai, hắn làm sao có thể biết nhiều như vậy?

=== ====== =======

Trên xe của Kha Triết Nam, Du Du cầm hộp phấn lên trang điểm lại, hỏi người đàn ông đang lái xe: "Tiểu Nam, anh của cậu một lát nữa nhìn thấy tớ, sẽ không cao hứng đúng không?"

Nghĩ tới Kha Triết Khôn giống như tượng binh mã không có tinh thần, mặt cứng đờ, cô liền muốn "Phụt " cười một tiếng.

Kha Triết Nam cau mày nói: "Cậu không nói nhiều lời thì anh ấy cũng sẽ không."

"Tớ là có lòng tốt đi giúp cậu được không?" Du Du bỏ hộp phấn vào ví da.

Dinh thự của Kha gia ở cạnh hồ Tiên Nữ phía nam Sơn Trang. Đại kiến trúc màu ngà thấp thoáng sau rừng cây um tùm, xe còn chưa tới đó thì đã có thể thấy cánh cổng sắt lớn được chạm trổ hoa văn màu nâu sẫm.

Lão gia Kha gia Kha Đông Hải hàng năm không ở nhà, vẫn cư trú cùng vợ thứ hai ở nước Mĩ. Cho nên trong căn nhà to như vậy, hàng năm chỉ có hai anh em Kha gia. Bởi vì chuyện tình cảm của Kha Triết Khôn, cho nên lão nhân gia liền từ bên kia trở về.

Khi Kha Triết Nam mang theo Du Du vào cổng lớn của Kha gia thì người giúp việc dì Phượng đi tới chào hỏi: "Nhị thiếu, Đường tiểu thư!"

Du Du nhìn Kha Triết Nam bên cạnh cười nói: "Tớ đã hai năm không có tới nhà của cậu đúng không?"dienadleruydon

Lúc này, trên cầu thang truyền tới một giọng nam điềm đạm: "Ah, Du Du tới?"

Thì ra là Kha Triết Khôn xuống. Anh ta mặc áo len màu tím nhạt, xem ra so với trang phục chỉnh chu thường ngày thì bây giờ đẹp trai hơn không ít.

Cho nên, Du Du liền nhạo báng anh ta: "Ơ, Kha đại thiếu rất giống nam tài tử Hàn Quốc!"

Kha Triết Khôn lộ ra nụ cười cứng ngắc: " Du Du, ngồi đi! Thế nào? Có phải Triết Nam lại rước lấy phiền phức cho em không?"

Kha Triết Nam nghe lời này khẽ trừng mắt liếc hắn một cái, cũng may hắn không có cảm thấy.

Du Du ưu nhã ngồi xuống, cười nói: "Kha đại thiếu, trước tiên em hỏi anh...anh có thương em trai của anh không?"

Kha Triết Nam lặng lẽ nghiêng mắt nhìn cô, không hiểu cô đang nói gì.

"Đó là điều đương nhiên!" Kha Triết Khôn có chút không nhịn được.

"Yêu em trai thật là một người anh trai tốt! Như vậy, mỗi một việc mà cậu ấy làm anh đều sẽ ủng hộ chứ?"

Kha Triết Khôn cau mày, đôi chân dài vắt chéo lại, nói: " Du Du, em có ý gì?"

Du Du thừa dịp nói: "Tiểu Nam muốn có một văn phòng lớn hơn, anh cũng sẽ ủng hộ chứ?

Kha Triết Nam muốn mở miệng, lại bị cô liếc nhìn.

Ánh mắt Kha Triết Khôn rét lạnh, vẻ mặt càng thêm cứng ngắc, nói: "Thì ra là giúp em trai của anh làm thuyết khách? Hai em đúng thật là hai người bạn tốt!"

Kha Triết Nam rốt cuộc không nhịn được: " Anh, đó là mơ ước của em! Tại sao anh luôn phản đối chuyện em làm thiết kế như vậy?"

Kha Triết Khôn hình như thật sự tức giận, một tay chống nạnh đứng lên cứng rắn nói: "Cha hi vọng em có thể trở về công ty giúp anh, em có để ở trong lòng sao? Cái gọi là anh em một lòng, em chỉ luôn nghĩ cho mơ ước của em! Một mình anh ở trong công ty liều sống liều chết, em ngày ngày vùi trong công việc của em ở trong phòng cả ngày không thấy mặt trời, như thế này công bằng sao? Đã có người nói, anh có một người em trai nói chuyện không đâu, anh nghe liền thấy khó chịu!"

Du Du nghe lời này, cũng đứng lên nói: "Lời này của anh có ý tứ gì? Chẳng lẽ nói Tiểu Nam ném mặt mũi cả nhà đi? Ai nói làm thiết kế thời trang thì không phải là chuyện đứng đắn hả? Nhất định phải ở trong công ty với anh phải dậy sớm mò mẫm mới tính là thành tựu sao? Anh là cái loại đầu gỗ gì vậy? Loại người như anh, rốt cuộc làm thế nào để quản lý công ty của nhà anh vậy?" (đoạn này beta thực sự hơi bức xúc vs nu9, cho dù có ns cho Triết Nam nhưng Triết Khôn cũng có cái lý của anh ấy chứ, chị ấy nói thế này có chút không đúng rồi)

Nói xong lời nói này, không chỉ có Kha Triết Khôn kinh ngạc ngẩn người tại đó, Kha Triết Nam càng thêm ngạc nhiên, cũng không nhúc nhích.

Nói gì đây? Du Du hít một hơi, mặt hơi đỏ lên, liền cười cười: "Tôi nói không đúng sự thật sao?" Sau đó lại ngồi xuống đổi một đề tài khác, "Nhà của anh cũng không mời khách uống trà sao? Tôi muốn uống cà phê nóng, có không?"

Kha Triết Nam đã phục hồi lại tinh thần, liền ngồi xuống gần cô, nhìn anh trai của nói mình: " Anh, em đã quyết định, tối thiểu trong vòng mười năm em sẽ không trở về công ty, trong vòng mười năm nếu em vẫn không nổi danh, liền nhất định trở về công ty với anh!"

sắc mặt Kha Triết Khôn đã biến thành màu trắng xanh, nhìn qua chút dọa người. Du Du cúi đầu, rất muốn cười ra tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play