Sáng sớm ngày hôm sau, Chung Ly Dạ hơi buồn từ biệt tiểu muội, mãi đến tận
bây giờ hắn không hỏi tại sao nàng lại có thân thủ cao siêu như vậy, vì
sao lại đem kiếm phổ cao minh đưa cho hắn, hơn nữa nàng thường xuyên lên núi hái thuốc làm sao có thể…… Rất nhiều vấn đề không có đáp án, càng
nghĩ, càng không ra chi bằng quên đi.
Những biểu tình này Chung
Ly Tình Nhi đều thu vào mắt, chỉ thở dài, nếu hắn thật sự hỏi, nàng
thật sự không thể trả lời, đến từ thế giới khác, tồn tại của Tiểu Ngọc, bảo vật trong không gian, tất cả đều là bí mật chỉ có nàng biết.
“Nhất định phải thường xuyên gửi thư báo tin cho ca ca, ca ca nhận thư sẽ hồi âm lại, buổi tối không được đi ra ngoài,cho dù có đi ra ngoài hái thuốc cũng không thể trắng đêm không về, không được đọc sách cả đêm, đ1ung
giờ phải ăn cơm, đừng có hại thân mình, có chuyện gì nhất định phải đến
thành Lương Châu tìm Vạn Hầu Tướng quân……”
“Ca ca……”
Chung Ly Tình Nhi buồn cười cắt ngang lời Chung Ly Dạ nói,“Đừng xem muội như con nít, muội tự biết chăm sóc mình mà.”
Muội không phải là con nít sao? Chung Ly Dạ thầm nói, nhưng cũng biết đây là muội muội vì hắn mà giữ hình tượng trước mặt mọi người, bèn xoa đầu
nàng,“Nhất định phải sống thật tốt, một ngày nào đó, ca ca sẽ làm hậu
thuẫn cho muội, để khắp thiên hạ này không ai khi dễ được muội, nhưng
bây giờ phải tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, biết chưa?”
Nhìn
Chung Ly Dạ mà cảm thấy thật buồn, đây là người thân duy nhất của hắn
nàng, bây giờ phải rời xa nhau, nàng giống như thật không có duyên với
gia đình…
“Muội hứa, ca ca cũng phải chăm sóc mình thật tốt, nơi kia, chính là nơi người ăn thịt người.”
“A, cho dù thật sự là người ăn thịt người, cũng phải là ca ăn người ta.”
Chung Ly Dạ cười lạnh, hoàng cung kia, chính là chiến trường của hắn, Tình
Nhi không ở đó cũng tốt, hắn không cần bận tâm nhiều.
Chung Ly
Tình Nhi không có ý kiến, cầm lấy bao vải trên tay Thì Văn Chi, nói nhỏ
vào tai hắn “Ca ca, bộ kiếm pháp này cũng không tệ lắm, những chiêu về
sau đều là khắc tinh của chiêu trước, ca có thể yên tâm kiến tập lại
thực lực chính mình, bên trong còn có một ít thuốc viên muội làm, muội
đã phân loại ra hết rồi, một lát nữa ca hãy xem, chỉ để trong lòng biết
thôi, muội không dám so sánh với thuốc trong hoàng cung, nhưng…… Cũng sẽ không kém đâu.”
Chung Ly Dạ không tự giác nắm chặt bao vải trong tay, Tình Nhi ra tay, không quan tâm này nọ, lại thêm một quyển kiếm
pháp nữa…… Hiện tại triều đình có ngoại công, tạm thời có thể không cần
phí nhiều tâm tư, hai năm này hắn cũng hiểu được, ngoại công chỉ là Ngự
Sử đại phu, là một trong ba quan nhất phẩm, nhưng không có năng lực bảo
vệ được hắn. Mà dưới trướng lực lượng của hắn quá mỏng, nếu có thể
luyện hết tất cả kiếm pháp này, hắn không cần sợ gì nữa,“Vậy ca ca không khách khí với muội nữa.”
Vạn Hầu Hĩ bước đến hơi khom người, ôm quyền nói: “Đại hoàng tử, nên lên đường.”
Chung Ly Dạ gật gật đầu, nhìn Chung Ly Tình Nhi một hồi lâu, vươn tay nhẹ
nhàng vuốt tóc nàng, sáng nay ly biệt, không biết khi nào mới có thể gặp lại, “Ca ca đi rồi, phải tự chăm sóc mình”
“Muội biết, ca ca bảo trọng.”
Áp chế tia tiếc nuối trong lòng, Chung Ly Dạ xoay người nhảy lên ngựa,
Vạn Hầu Hĩ hướng nội môn khom mình hành lễ, nhẹ giọng: “Công chúa bảo
trọng.”
Chung Ly Tình Nhi không nghĩ để người ngoài nhìn thấy
mình, vẫn đứng ở nội môn không có đi ra, lúc này cũng chỉ nhẹ giọng nói: “Hy vọng Vạn Hầu tướng quân có thể bảo ca ca ta chu toàn.”
“Mong công chúa yên tâm, Vạn Hầu thần tuyệt đối sẽ không để Đại hoàng tử ở trên đất phong của thần gặp chuyện không may.”
Nếu ở trên đất phong của ông tuyệt đối sẽ không có chuyện gì xảy ra, dù sao ông đối với triều đình là trung thành, nhưng nếu rời khỏi đất phong của mình, ông không dám khẳng định sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nhìn
bóng dáng đi xa, Chung Ly Tình Nhi đứng ở phía sau cửa thật lâu, một
người đã đi, nàng cảm thấy thật cô đơn.“A Thì, ta trở về phòng nghỉ ngơi một chút, trước khi ta ra ngoài không được đến quấy rầy ta.”
“Vâng.”
Thì Văn Chi đáp lời, hai năm sớm chiều ở chung, hắn biết này vị Cửu công
chúa nhìn như không có chủ kiến này là người suy nghĩ thấu đáo, phần lớn tời gian nàng không nói gì, nên khiến người ta lầm tưởng nàng rất ngây
thơ.
Qua hai năm này, hắn biết tiền ồ của hắn rộng mở, nhưng tận
sâu trong đáy lòng, hắn nguyện ý ở bên cạnh Cửu công chúa, nàng không
kiêu ngạo, không có thói quen xấu, chỉ cần không chạm đến giới hạn của
nàng, thì nàng sẽ không dồn ngươi vào chỗ chết, so sánh với mấy vị chủ
tử, nàng có thể xem là chủ tử dễ hầu hạ nhất.
Nhưng là, nàng sẽ
không giữ hắn lại bên cạnh, bởi vì nàng biết Đại hoàng tử cần người hỗ
trợ, lại càng không muốn trì hoãn tiền đồ của hắn, đây chính là Cửu công chúa.
(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nhàn rỗi của dược y – Quỷ
Quỷ Mộng Dược edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây
đọc truyện vui vẻ ^^)
Quay về phòng, Chung Ly Tình Nhi đóng cửa
lại, lắc mình vào nhà của Tiểu Ngọc, hiếm khi thấy Tiểu Ngọc không bay
đến ôm nàng, chỉ im lặng đứng ở bên cạnh, nhìn bóng dáng nàng, không
muốn rời xa chạy đến cọ cọ vào người nàng,“Tỷ tỷ, tỷ còn có Tiểu Ngọc.”
Nàng không nói gì, chỉ ngã người nằm xuống, ôm lấy Tiểu Ngọc, đúng vậy, chỉ
là tách ra thôi đâu phải sẽ không gặp lại như cha mẹ và em gái, nếu nàng nguyện ý, tùy thời có thể hồi cung gặp Chung Ly Dạ, huống chi, nàng còn có Tiểu Ngọc.
“Tỷ tỷ cũng chỉ còn Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc sẽ không bỏ tỷ tỷ đi đúng không?”
Tiểu Ngọc ra sức gật đầu,“Tiểu Ngọc vĩnh viễn sẽ không bỏ tỷ tỷ, Tiểu Ngọc cũng chỉ có tỷ tỷ a.”
Chung Ly Tình Nhi ngẩn ra, lập tức nở nụ cười, đúng vậy, Tiểu Ngọc và nàng
giống nhau, đều chỉ có lẫn nhau, lấy lại tinh thần, cảm thấy tốt hơn
rồi, ít nhất, nàng còn có ca ca để nhớ.
“Đi, chúng ta luyện công, tỷ tỷ muốn mình trở nên mạnh để bảo vệ chính mình.”
“Tiểu Ngọc cũng có thể bảo vệ tỷ tỷ mà.”
Tiểu Ngọc mếu máo, tỷ tỷ cũng không tin tưởng nó.
“Ha ha, đúng, đúng,đúng, đến lúc đó tỷ tỷ đánh không lại, Tiểu Ngọc liền đưa tỷ vào đây, ai cũng tìm không ra.”
Chung Ly Tình Nhi ôm Tiểu Ngọc hung hăng hôn một cái, quả nhiên vẫn là đứa nhỏ này đáng yêu nhất.
Tiểu Ngọc cũng hôn hai má tỷ tỷ, sau đó dùng tay nhỏ bé bá lên cổ nàng, đem
đầu tựa vào vai Chung Ly Tình Nhi, như không muốn xa rời.
Mãi
đến khi màn đêm buông xuống Thì Văn Chi mới nhìn thấy công chúa ra
ngoài, vội đem ồ ăn nóng hổi dọn lên,“Công chúa, thỉnh dùng cơm.”
Chung Ly Tình Nhi ngồi xuống,“A Thì, về sau gọi ta là tiểu thư đi, thân phận công chúa không nên để lộ ra.”
“Dạ.”
Sau khi ăn xong, Chung Ly Tình Nhi trở về phòng, bắt đầu vào không gian,
trong không gian của Tiểu Ngọc có rất nhiều bảo vật không phải là của
nàng, cho nên vật không thuộc quyền sở hữu không nhiều, nhưng những gì
mang từ Địa Cầu đến vẫn là của nàng.
Hiện tại đã học xong công
pháp sơ cấp, đã có thể bắt đầu luyện tập công pháp trung cấp, về phần
trận pháp kia…… Chung Ly Tình Nhi nhìn trời, nàng học trận pháp này có
thể làm được gì? Thứ nhất không thể sử dụng trên chiến trường, thứ hai
không thể sơ nhập giang hồ, chẳng lẽ làm xung quanh nhà để chơi?
Được rồi, vẫn là nên để sang một bên, khi nào rãnh rồi sẽ học tiếp, bây ờ
nên tiếp tục nghiên cứu dược liệu, chờ ngày mai….. Lên núi hái thuốc,
giờ trong nhà không ai ngăn được nàng, nghĩ đến chuyện A Thì sắp đi
rồi, nàng có thể đến ngọn núi đó ở mấy ngày cũng không thành vấn đề
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT