"Thiến Nhi, anh sẽ chăm sóc em, từ nay về sau trên thế giới này chỉ có anh và em thôi." Giang Triết thì thào nói.

Trong lòng râm ran ngọt ngào, đáy lòng cũng bắt đầu mềm mại hơn.

"Anh, thực ra đó chẳng qua là chúng ta si tâm vọng tưởng thôi."

"Thiến Nhi, là thật, bà ta vì muốn trả thù, trả thù tình yêu của bà ta không được kết quả, cho nên mới giận chó đánh mèo sang anh."

Giang Thiến lập tức mở lớn mắt.

"Anh nói thật?"

Tại sao cô vẫn có cảm giác không thật như vậy?

"Đúng vậy."

Giang Triết gật đầu, "Thật xin lỗi, là lỗi của anh, do anh không suy tính chuyện này thật tốt, nếu như anh sớm nghi ngờ một chút, đã dẫn em đi kiểm tra, vậy cũng sẽ không để cho em phải chịu nhiều đau khổ như vậy, thật xin lỗi, thật xin lỗi."

Âm thanh trầm thấp, còn mang theo sự đau lòng. Chỉ có mình anh biết, để đi tới được ngày hôm nay cùng Thiến Nhi, đã phải vượt qua biết bao đau đớn, da.nlze.qu;ydo/nn, thống khổ, bao nhiêu lần rõ ràng cảm thấy tình yêu ngọt ngào lại bị số phận trớ trêu tách ra.

Giang Thiến khẽ lắc đầu, cô xoay người, "Không, anh, chúng mình cuối cùng cũng biết được đáp án."

Mặc dù trễ như vậy.

Chỉ là trong lòng vẫn thấy có chút không thực tế, nhìn khuôn mặt Giang Triết, rốt cuộc cũng không nói những lời đó ra khỏi miệng. Bàn tay lặng lẽ phủ lên cái bụng bằng phẳng của mình.

"Con của chúng ta, chỉ kém chút nữa thôi, chỉ thiếu chút nữa đã rời bỏ chúng ta đi rồi."

*

Hai ngày sau, kết quả xét nghiệm được gửi tới, "100% loại bỏ quan hệ huyết thống giữa hai người họ."

Giang Triết nhìn tờ giấy này thiếu chút nữa mừng rơi nước mắt. Anh đưa kết quả cho Giang Thiến xem.di@en*dyan Nhìn mấy dòng chữ trên giấy, sau đó không kìm được nhào vào ngực Giang Triết.

Thật ra cô không nói cho Giang Triết biết, hai ngày trước, đối với những lời Giang Triết nói cô vẫn còn hoài nghi, cho nên, biểu hiện của cô rất bình tĩnh.

Nhưng mà, khi nhìn thấy tờ giấy kết quả xuất hiện trước mặt mình lúc này, tất cả kìm nén của cô đều tháo bỏ toàn bộ. Hai tay cô ôm thật chặt cổ Giang Triết. di@en*dyan

"Anh.... ....anh!"

Cô gọi từng tiếng lại từng tiếng, nước mắt cũng theo đó mà không ngừng trượt xuống.

"Anh, có phải em đang nằm mơ không? Anh nói cho em biết đi, không phải là mơ đúng không? Có phải không?"

Hai tròng mắt của cô sáng như những vì Sao, bên trong là sương mù dày đặc.

Thật.....thật sự là niềm vui quá lớn, cảm giác cả trái tim cũng muốn nhảy ra ngoài.

Tựa như tất cả ngôn ngữ trên thế giới cũng không biểu đạt hết sự vui sướng của cô lúc này. Nhớ tới những đau đớn phải chịu trước đây, cùng với niềm vui sướng tột bậc hôm nay, so ra lại thấy tất cả đều tốt đẹp như vậy.

Nếu như không có những đau đớn dày vò kia, hôm nay khi nhìn lại tất cả cũng sẽ không cảm thấy vui mừng như vậy.diendanlequyvon.comNgười bên cạnh cũng đã sớm lui ra ngoài, trong phòng yên tĩnh, chỉ để lại hai người bọn họ ôm nhau mà khóc.

Giang Thiến thật sự rất mừng, hận không được cười to, hát lớn. Tay của cô nhẹ nhàng bưng lấy khuôn mặt Giang Triết, sau đó lập tức hôn lên đôi môi của anh.

Giang Triết nhớ tới kỹ thuật hôn không ra gì của cô lần trước, lúc đó, cả anh và cô đều cho rằng đó là lần cuối cùng,DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn, dường như muốn dùng hết tất cả sức lực của mình, hung hăng muốn đem mình hòa tan vào trong thân thể đối phương.

Lại không biết được, thì ra niềm vui chân chính vẫn đang ở phía sau.

Bọn họ ở cùng một chỗ, thâm tình ôm nhau, say sưa mà hôn.

Từ nay về sau, anh và cô vĩnh viễn sẽ ở chung một chỗ, vĩnh viễn cũng sẽ không tách rời.

Mãi cho đến rất nhiều ngày sau, Giang Thiến vẫn chưa tiếp nhận được sự thực này. Quả là có chút không tiếp thụ nổi.

Tình yêu với Giang Triết cho tới hôm nay đều là hốt hoảng lo lắng, nhưng mà, từ giờ trở đi, có thể quang minh chính đại mà hưởng thụ tình yêu của mình, loại cảm giác đó hạnh phúc như ở trên thiến đường vậy.

Giang Triết cũng vậy, chỉ hận không được một ngày hai tư giờ, ngay cả đi vệ sinh cũng muốn ở cùng Giang Thiến.lee^qu.donnn. Anh mang tất cả công việc về nhà, yêu cầu tất cả các văn kiện cần ký tên đều phải đem đến nhà, về phần họp hội nghị, toàn bộ đều biến thành họp qua trực tuyến.

Toàn bộ khoảng thời gian hoàng kim trong ngày của anh đều thuộc về Thiến Nhi. dfienddn lieqiudoon Chỉ cần nghĩ tới hai người bọn họ đã láng phí một đoạn thời gian dài như vậy, Giang Triết lại cảm thấy hối hận.

Bên kia A Đức gọi điện thông báo, nói là chuyện mà ông chủ giao cho anh ta đã hoàn thành. Khóe mắt Giang Triết cong lên, nhìn người con gái đang ngủ say trên giường, khóe miệng giương lên nụ cười.

Trong lòng anh đang thầm tính toán, hiện tại có hai việc quan trọng nhất cần phải làm, đó là: cầu hôn và hiện giờ anh có thể ngủ cùng Giang Thiến trên một chiếc giường.

Anh nghĩ tới một chuyện trước kia anh đã làm không tốt, dường như đang cân nhắc về độ khó của kỹ thuật, cả hai việc đều khó, nhưng mà, cả hai chuyện cũng không phải là không giải quyết được.

Nhớ tới ngày hôm đó, sau khi nhìn thấy kết quả khẳng định hai người họ không phải là anh em ruột di@en*dyan, buổi tối lúc đi ngủ liền muốn ngủ cũng Giang Thiến.

Ai biết được người kia lại mở đôi mắt to vô tội, nhìn anh: "Anh, không phải anh cũng có phòng riêng của mình hay sao?"

"Đúng.......nhưng mà....Hiện tại, quan hệ của chúng ta không giống trước nữa, em cũng đã mang thai con của anh rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play