Editor: Sendyle

Anh quốc, tổng bộ ‘mạn’.

Anh bạn nhỏ Tây Hàn mới vừa logout, Tư Nhiên liền nhận được điện thoại của Hách Liên Thần gọi tới.

Đang khổ não vì nhiệm vụ mà Tây Hàn giao cho cậu ta không biết nên mở miệng với Hách Liên Thần như thế nào bây giờ. Từ trước đến nay vốn không thể tìm được Hách Liên Thần, nhưng vào lúc này lại khiến cho Tư Nhiên có mấy phần giật mình khi cậu ta gọi đến, hơn nữa số điện thoại gọi tới còn là số điện thoại cá nhân của Hách Liên Thần.

“Tư Nhiên?”

Giọng nói của Hách Liên Thần trầm thấp xuyên thấu qua sóng điện từ truyền tới, mang theo cảm giác giống như bị áp bức, quen biết lâu như vậy mọi người cũng hiểu rõ lẫn nhau, nhưng không khí như vậy ngược lại làm Tư Nhiên cảm thấy khó lý giải được.

Tư Nhiên theo bản năng gật đầu một cái, ngay sau đó ý thức được mình đang cùng cậu ra nói chuyện qua điện thoại, lại nhẹ nhàng lên tiếng:

“Ừ, là mình.”

“Bên Italy xảy ra chút vấn đề, cậu cùng Lạnh Tĩnh bây giờ liền cất cánh đi qua đó, tối mai bên ‘linh’có tiến hành giao dịch, mình muốn các cậu âm thầm trợ giúp Tây Hàn.”

Âm thanh của Hách Liên Thần vừa dứt, Tư Nhiên trong nháy mắt xù lông:

“Vì sao cậu lại chọn mình và Lạnh Tĩnh? Thần, cậu không nhớ lần hợp tác đầu tiên của tụi mình không phải náo loạn hay sao? Chẳng lẽ tình trạng bên kia chưa đủ loạn, cần tụi mình làm thêm loạn hơn sao?”

Đi Italy hay làm cái gì đều được, nhưng mấu chốt là hợp tác với Lạnh Tĩnh, chuyện này tuyệt đối khó thành được!

“A, Tư Nhiên, một thời gian không thấy cậu hình như càng trở nên thông minh hơn.”

Lúc đó đang nghỉ phép ở Maldives, trên mặt Hách Liên Thần tràn đầy vẻ đùa giỡn, anh ta cảm thấy sắp có chuyện tốt sẽ xảy ra, chuyện xảy ra kế tiếp tuyệt đối không thể bỏ qua.

Khóe miệng Tư Nhiên run rẩy, mẹ nó! Một thời gian không gặp cậu ta mới phát hiện Hách Liên Thần lại trở nên biến thái không ít, cậu ta có chút tâm lực che lồng ngực của mình:

“Vậy ý của cậu là, muốn mình cùng Lạnh Tĩnh đi quấy rối lần giao dịch này của ‘linh’ sao? Vì sao những chuyện không mấy tốt đẹp này lại để cho mình đi làm chứ?”

“Đơn giản, cấp bậc phá hư của cậu và Lạnh Tĩnh coi như là vũ khí bí mật của ‘mạn’.”

Hách Liên Thần đáp một cách sảng khóai không chút suy nghĩ, nói cũng đúng, Thôi đi, tiểu tử Hoắc Thần Xa kia gần đây gây ra cho cậu ta không ít phiền toái, cho nên để báo đáp lại, cũng không có gì cho là quá đáng, huống chi chuyện này còn là vì Tây Hàn… Mặc dù Tây Hàn nói là giúp một tay, nhưng mà cậu ta cũng phái người đi, hợp thành một một dạng chứ sao.

Hơn nữa gần đây kịch hay đặc biệt nhiều, nhất là đối với Hoắc Cảnh Sâm bên kia, cậu ta thích đương sẽ đi qua thò chân vào, phía sau lại càng thêm đặc sắc, cái gì cha con gặp nhau, anh em gặp nhau, thấy thế nào cũng có, vừa nghĩ lại cảm thấy vô cùng đặc sắc, vô cùng hừng thú như thế đó.

“Hách Liên Thần, cậu không sợ gặp báo ứng sao?”

“…”

“Thôi được, Thần, cứ theo như cậu, nếu sự tình có thay đổi gì mình sẽ liên lạc với cậu.” Tư Nhiên cũng không nói thêm gì, nghĩ rằng Hách Liên Thần bố trí như thế tự có đạo lý của cậu ta, anh ta cũng không cần thiết hỏi quá nhiều.

————————————

Hoắc Cảnh Sâm đè xuống phím nhận cuộc gọi, lúc đó một giọng trẻ con non nớt thông qua sóng điện từ truyền tới, mềm nhũn mang theo vài phần nũng nịu:

“Cha?”

Được rồi, không thể không nói chính là, anh bạn nhỏ Hoắc Thần Xa thực sự chỉ có những lúc đặc biệt chọc cho cha mình nổi giận mới có thể chủ động làm nũng như thế, có thể trực tiếp nháy mắt giết người. Nhưng cậu ta hình như quên mất, đối mặt với người cha cường đại biến thái như thế, hơn nữa cậu ta còn không biết vừa bị người anh trai chưa gặp mặt của mình hãm hại, lúc đó, chỉ là mấy câu kiêu ngạo lấy lòng hiển nhiên là không đủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play