Editor: Sendyle Tây Hàn tiến vào hệ thống nói chuyện phiếm của‘mạn’ thì bên trong mọi người đều ở đây, lúc đó, Tây Hàn vừa xuất hiện, người đầu tiên vây quanh lấy lòng dĩ nhiên là Tư Nhiên.

Rất dễ nhận thấy, anh ta bị Tây Hàn tiêu huỷ đi mấy tài liệu còn không thể bổ túc trở lại.

[Tư Nhiên vô địch]: “Anh bạn nhỏ Tây Hàn đáng yêu, hiện tại nếu tâm tình ngài tốt có thể giúp tôi đem những tư liệu kia tìm trở về hay không?”

[Ta biển ái miên bảo bảo]: “→_→, tiểu đáng yêu không có ở đây, có chuyện xin đốt tiền.”

[Gọi ta lạnh gia]: “Bảo bối Tây Hàn, nghe nói cậu bây giờ đang bỏ nhà ra đi?”

[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Đúng vậy.”

[Gọi ta lạnh gia]: “Ơ, lần này vì sao lại chịu bỏ lại mẹ ruột cậu?”

Được rồi, không thể không nói chính là, anh bạn nhỏ Tây Hàn chưa bao giờ cam lòng rời khỏi mẹ ruột mình nghiễm nhiên ở bên trong ‘mạn’ đã trở thành một đoạn giai thoại mẫu từ tử hiếu.

Những chuyện quá khứ mấy năm ở nước Anh này, anh bạn nhỏ Tây Hàn có thể chạy có thể nhảy nhưng lúc đó đều có mẹ nhà mình sau lưng. Đúng là cậu nhóc phát minh ra những thứ kia ly kỳ cổ quái vượt qua sự thông minh của người thường, một lần khiến cho bọt cách cá trở thành danh hiệu đệ nhất sát thủ, mọi người nghe tin sợ mất mật.

[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Tôi không phải đã nói là đang tìm cha ruột nhà tôi sao?”

[Tư Nhiên vô địch]: “( ⊙o⊙ ), cậu tra một trang viên trong biệt thự trong danh bạ của ‘linh’? Không trách được cậu cấp thiết nhờ tôi tra ra sơ đồ kiến trúc tòa nhà này.”

[Ta biển ái miên bảo bảo]: “Nhờ cậu? Thứ cậu đưa cho tôi có khác so với mấy tư liệu bên trong máy vi tính sao?”

[Tư Nhiên vô địch] trạng thái lấy lòng: “Tôi sai rồi, chúng ta có thể thương lượng lại không?”

[Ta biển ái miên bảo bảo]: “o_O? ? ? Nói một chút coi.”

[Tư Nhiên vô địch]: “Cậu giúp tôi khôi phục phần tài liệu ban đầu trong máy vi tính, tôi hiện tại liền bay qua Italy giúp cậu một tay như thế nào?”

[Ta biển ái miên bảo bảo]: “tôi muốn cậu làm gì, thân thể cậu không phải không đủ tốt sao.”

[Tư Nhiên vô địch]: “. . . . . .”

[Gọi ta lạnh gia]: “Cho nên nói, Tư Nhiên, đến đây đi! Nhanh lên qua đây ôm ấp yêu thương thôi.”

[Tư Nhiên vô địch] phát điên: “Thân ái, đáng yêu nhất, thông minh nhất, vô địch nhất chính là anh bạn nhỏ Mộ Tây Hàn đến tột cùng muốn như thế nào cậu mới có thể giúp tôi khôi phục lại số liệu trong máy vi tính.”

[Gọi ta lạnh gia] trạng thái xấu hổ: “Tây Hàn, để cho cậu ta cưới tôi.”

[Ta biển ái miên bảo bảo]: “. . . . . .” Hắn không phải đang nói chuyện chánh sự sao?

[Đông Hách]: “Lạnh tĩnh không phải đúng là cậu cầu hôn bị cự tuyệt chứ, tôi xem chừng đời này cũng không có người dám lấy cậu, chậc chậc, cậu một phong hoa tuyệt thế đại mỹ nhân làm sao lại coi trọng Tư Nhiên như vậy, mỹ nhân kế không thành rồi hả ?”

[Gọi ta lạnh gia] mặt phiền muộn trạng: “Bởi vì nãi nãi ở bên trong ‘mạn’ chỉ nhắm trúng được hắn! Mà tôi lại không muốn chảy tới ruộng người ngoài, so, Tư Nhiên như vậy về sau dễ dàng để chi tôi khi dễ.”

[Tư Nhiên vô địch]: “Đi chết đi!”

[Đông Hách]: “Tư Nhiên cái người này cá vạn năm tiểu thụ.”

[Tư Nhiên vô địch]: “Cậu mới là Nhị Đại gia đấy!”

[Ta biển ái miên bảo bảo]: “. . . . . .”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play