Sau khi Hà Hoan chạy ra, Tần Ca nhớ đến ngày đó Thân Mộc rời kinh đã từng âm thầm giao cho hắn một mảnh thiết bài, nói rằng vật ấy có một ngày sẽ hữu dụng, tuyệt đối phải giữ kỹ. Cùng ngày Ngũ Tử Ngang hộ tống Hà Hoan quay về Phượng Minh, sau đó Tần Ca cũng đã quên việc này, chẳng lẽ chìa khóa kia chính là mảnh thiết bài hay sao? Tần Ca nhanh chóng xuống giường rồi đi ra phòng ngủ, Ôn Quế vội vàng đi theo hỏi,  “Hoàng Thượng, xảy ra chuyện gì?”

“Không có gì. Nơi này không cần các ngươi hầu hạ, đều lui xuống đi.”

“Dạ.”

Ôn Quế lập tức vẫy lui tất cả thái giám, trước khi đi thì hắn cũng cẩn thận đóng cửa lại, hắn nhìn thấy Hoàng Thượng hình như đang tìm thứ gì đó, trong lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng chỉ đóng cửa lại rồi canh giữ ở bên ngoài.

Tần Ca tìm được mảnh thiết bài từ trong ngăn bàn, sau đó mới quay về phòng ngủ. Hắn cảm thấy hơi sốt ruột khi chờ đợi, chỉ trong chốc lát thì hắn nghe được tiếng của Hà Hoan quay lại, Tần Ca lập tức lên giường, giả vờ như không có chuyện gì.

“Hoàng đế ca ca, ta đã quay lại.” Hai tay ôm một hộp gỗ màu đen, bởi vì chạy một mạch đến đây nên lúc này Hà Hoan vừa thở hồng hộc vừa bước đến.

Tần Ca ngoắc tay bảo hắn tiến lên giường, “Chui vào trong chăn, toàn thân của ngươi đông lạnh cả rồi.”

Hít hít mũi, Hà Hoan giao hộp gỗ cho Tần Ca rồi nhanh chóng thoát ngoại bào, sau đó chui vào trong lớp chăn ấm áp, hắn vội vàng hỏi, “Hoàng đế ca ca, ngươi tìm được chìa khóa chưa?”

“Có lẽ là cái này.” Tần Ca lấy ra mảnh thiết bài, cẩn thận nghiên cứu cái hộp gỗ.

Hà Hoan nhìn nhìn rồi thấp giọng nói, “Hoàng đế ca ca mai nhìn xem bên trong là cái gì? Phụ Vương cũng không cho ta xem.” Nhắc đến Phụ Vương thì hắn lại muốn khóc. Nhưng không muốn làm cho Hoàng đế ca ca tiếp tục lo lắng nên Hà Hoan liền nằm xuống, xoay người đưa lưng về phía Tần Ca, “Ta nghe lời của Phụ Vương, ta không xem.”

Cầm lấy mảnh thiết bài, không hiểu vì sao nhịp tim của Tần Ca lại đập liên hồi, hắn đột nhiên nảy sinh một ý niệm kỳ quái trong đầu, mở ra chiếc hộp giống như sẽ tìm được một bí mật gì đó, mà bí mật này có liên quan đến hắn.

Nhìn về phía Hà Hoan, đối phương thật sự nghe lời Phụ Vương của mình, hoàn toàn nhắm chặt mắt. Tần Ca hít sâu rồi thở ra một hơi để ổn định cảm xúc, đem mảnh thiết bài áp vào nơi có thể khớp với chiếc hộp, rồi sau đó mới thử xoay từ trái sang phải.

Cách!

Chiếc hộp mở ra.

Trong hộp có hai phong thư, một cái hộp nhỏ bằng vàng ròng,và một cái gì đó được dùng vải màu vàng phủ lên một cách ngay ngắn, mi tâm của Tần Ca nhíu chặt, vật được phủ lên có vẻ giống như ngọc tỷ. Tần Ca giở khăn lên, quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, phía dưới ngọc tỷ có đè một vật gì đó, Tần Ca cầm lấy ngọc tỷ rồi quan sát, bên dưới khắc dòng chữ Phượng Minh Vương Ấn, mà ở dưới ngọc tỷ chính là hổ phù dùng để điều binh của Phượng Minh.

Tầm tình trầm trọng mà đặt xuống ngọc tỷ, hắn liếc mắt nhìn Hà Hoan, thấy người nọ vẫn che đầu không nhìn lén, Tần Ca lại lấy khăn phủ lên ngọc tỷ, tiếp tục nhìn những thứ khác trong hộp. Mặt trên một phong thư có viết “Tần Ca thân khải”, Tần Ca cầm lấy phong thư này rồi rút ra lá thư bên trong. Sau khi nhìn vài câu mở đầu thì sắc mặt của Tần Ca chỉ trong nháy mắt liền đại biến, bàn tay cũng run rẩy. Hắn ôm chiếc hộp xuống giường, vội vàng đi ra khỏi phòng ngủ. Hà Hoan xoay người, vẻ mặt nghi hoặc.

Tần Ca :

Dựa theo vai vế cùng với quan hệ giữa ngươi và quả nhân thì quả nhân hoàn toàn có thể xưng hô với ngươi như vậy. Ngươi nhất định rất ngạc nhiên vì sao quả nhân phải giao Phượng Minh quốc cho Đại Đông chỉ vì cả đời an thuận của Hoan nhi. Hoan nhi là nhi tử mà quả nhân yêu thương nhất, không phải bởi vì bộ dạng của hắn rất giống quả nhân mà bởi vì hắn là nhi tử thân sinh duy nhất của quả nhân, là nhi tử mà quả nhân đã mất hai ngày hai đêm để tự mình sinh hạ, mà Hoan nhi còn có một người phụ thân khác gọi là Tần Di.

Người duy nhất mà cả đời này quả nhân từng yêu chính là Phụ Hoàng của ngươi, nhưng đáng tiếc khi đó quả nhân là thái tử Phượng Minh, hắn là thái tử Đại Đông, quả nhân yêu hắn mà hắn lại yêu thị vệ bên cạnh của hắn. Quả nhân nghĩ rằng ngươi ắt hẳn đã đoán ra người nọ là ai, đúng, người mà Hoàng đế Tần Di của Đại Đông yêu thương chính là phụ thân của Lương Vương Ngũ Tử Ngang – Ngũ Hạo. Người nam nhân với bộ dạng bình thường, kiệm lời thiếu ngữ lại chiếm được toàn bộ tình yêu của Phụ Hoàng ngươi, cho dù quả nhân có dung mạo xuất chúng, cho dù quả nhân có là thái tử của môt nước thì cũng không thể làm cho Phụ Hoàng của ngươi liếc mắt nhìn quả nhân được một lần.

Quả nhân đã từng rất hận, càng muốn giữ Phụ Hoàng của ngươi vĩnh viễn ở lại Phượng Minh, nghĩ đến việc trừ bỏ người nam nhân mà hắn yêu nhất, nhưng chung quy quả nhân làm không được. Nếu làm như vậy thì quả nhân không chỉ mất đi lòng tín nhiệm của hắn cũng vĩnh viễn mất luôn hắn. Nhưng quả nhân đã dứt khoát, trước khi Phụ Hoàng của ngươi rời đi thì quả nhân đã thành công lưu hắn lại một đêm, một đêm đó quả nhân lấy thân nam nhi của mình để mang thai của hắn.

Quả nhân không biết đây có phải là số mệnh đã an bài hay không. Khi quả nhân nghe được Hoan nhi bảo rằng ngươi thích Ngũ Tử Ngang, còn Hoan nhi cũng đã từng thích ngươi thì quả nhân chỉ muốn cười to ba tiếng. Người của Tần gia nhất định sẽ yêu người của Ngũ gia, người của Hà gia nhất định sẽ yêu người của Tần gia nhưng không được đáp lại. Nếu Hoan nhi không phải là nhi tử của ta cùng với Phụ Hoàng của ngươi thì có lẽ Hoan nhi cũng giống như ta, cả đời đau khổ, không thể thoát ra. Hoan nhi là thân huynh đệ của ngươi, có lẽ hắn đã từng thích ngươi, nhưng các ngươi trời sinh là huyết thống huynh đệ nên đã ngăn cản hắn, không làm cho hắn lâm vào yên hận đau khổ, quả nhân không khỏi cảm thấy vô cùng may mắn.

Ân ân oán oán của Tần gia, Ngũ gia và Hà gia sẽ chấm dứt ở đời của quả nhân. Quả nhân mêt mỏi, Phượng Minh, Tần Di, Ngũ Hạo…..Hết thảy không còn quan hệ đến quả nhân.

Tần Ca, quả nhân giao Phượng Minh cho ngươi, ngươi cần phải chiếu cố hảo Hoan nhi của quả nhân, hắn là thân đệ đệ của ngươi, là người duy nhất có cùng huyết mạch còn sống ở trên đời với ngươi. Tâm tính của Hoan nhi cũng không thích hợp làm Hoàng đế. Hai cái tên nghiệt súc Hà Sầu và Hà Nhạc cũng không phải do quả nhân sinh ra, bọn họ là nhi tử tư sinh của tiên Vương, trước khi bị hoàng hậu xử tử thì đã được quả nhân cứu vớt, vốn là cảm thấy đáng thương cho bọn họ, không ngờ lại dưỡng ra hai cái tai họa.

Để cho Hoan nhi được ngươi che chở mà sống hạnh phúc cả đời đi, hắn là người duy nhất mà quả nhân không yên lòng khi ra đi, nhưng quả nhân tin tưởng ngươi sẽ làm được những gì đã hứa với quả nhân. Lúc trước quả nhân đã giải trừ hôn ước giữa Hoan nhi cùng với tam công chúa của Ni Sở. Quốc Quân của Ni Sở quốc cùng với Phụ Hoàng của ngươi thật chất là huynh đệ kết nghĩa, việc này rất ít người biết đến, cho nên ngươi có thể yên tâm đối với Ni Sở quốc, Ni Sở tuyệt đối sẽ không uy hiếp Đại Đông, người ám sát ngươi cũng không thể là Ni Sở.

Đại Đông đã chiếm được Khương Bộ, tiếp đến sẽ là có được Phượng Minh, như vậy tất sẽ dẫn đến sự đề phòng của Nữ Trinh và Đột Quyết. Đột Quyết binh mã cường tráng, ngươi nên tạm thời trấn an ; Việt Lặc Sở của Nữ Trinh quốc có dã tâm bừng bừng, nhất định sẽ không cam tâm khuất phục Đại Đông, vì để ngăn cản thế lực của Đại Đông càng lúc càng bành trướng thì Nữ Trinh và Đột Quyết nhất định sẽ liên thủ. Đại Đông muốn bình yên phải bắt Nữ Trinh quốc, bắt như thế nào thì ngươi làm Hoàng đế Đại Đông ắt hẳn có thể nghĩ ra kế sách. Bắt Nữ Trinh, Đột Quyết cô chưởng nan minh. (một cây làm chẳng nên non)

Tần Ca, dục tốc bất đạt. Ngươi yêu Ngũ Tử Ngang, chắc chắn sẽ tìm mọi cách để mưu quyền cho hắn, quả nhân nhận thấy Ngũ Tử Ngang có năng lực, nhưng phương pháp quá mức rõ ràng của ngươi chắc chắn sẽ khiến triều thần khủng hoảng, sẽ sinh ra bất mãn đối với ngươi. Ngươi đừng quên ngươi còn vị thúc thúc đã bị lưu đày bên ngoài, triều đình biến hóa có đôi khi là chuyện một sớm một chiều. Còn nữa, sự vội vàng của ngươi sẽ khiến Ngũ Tử Ngang gặp họa, những người đối xử tốt với hắn có thể giấu đao sau lưng. Ngươi và hắn còn nhiều thời gian, cần gì phải nóng lòng nhất thời.

Xem đến đây, ngươi nhất định là rất muốn biết quả nhân làm sao có thể sinh hạ Hoan nhi. Nếu Ngũ Hạo ở dưới chín suối biết ngươi muốn vì con hắn mà sinh nhi tử thì hắn nhất định sẽ đội mồ sống dậy, ha ha. Nghĩ đến chuyện này thì quả nhân lại nhịn không được mà muốn cười to ba ngày, người nọ quả thật là một ngu trung đối với Phụ Hoàng của ngươi, nhưng có đôi khi lại vô cùng cố chấp, nhất là ở chuyện nối dõi. Hắn lấy cái chết để bức Phụ Hoàng của ngươi thú phi, hơn nữa còn có ý đoạn tuyệt với Phụ Hoàng của ngươi mà thú mẫu thân của Ngũ Tử Ngang. Nếu hắn biết nhi tử của hắn làm cho bụng của ngươi lớn lên thì cho dù hắn có đội mồ sống dậy cũng sẽ tự sát mà chết. Đây là quả nhân trả thù hắn, mà đặc biệt chính là quả nhân đã sinh hạ nhi tử cho người nam nhân của hắn, quả nhân ở dưới âm phủ có gặp được hắn thì nhất định sẽ cười nhạo hắn.

A, ngươi muốn nói quả nhân thừa lời chứ gì. Bỏ đi bỏ đi, quả nhân cũng mệt rồi, không nhiều lời với ngươi nữa. Nam nhân nếu muốn sinh con thì đầu tiên cần phải điều trị thân mình, phương pháp điều trị nằm ở phong thư còn lại,quả nhân đã viết rất rõ ràng. Ngươi phải tìm một người tuyệt đối tin cậy lại có y thuật cao minh để điều trị cho ngươi, bằng không xảy ra sự cố thì quả nhân cũng không phụ trách. Sau khi điều trị thì tu dưỡng ít nhất nửa năm rồi mới ăn vào viên phượng đan trong chiếc hộp vàng kia, đó mới là mấu chốt để ngươi thụ thai. Phượng đan trăm năm khó cầu, năm đó quả nhân cũng là vô tình đạt được hai viên, đáng tiếc chỉ có một lần cơ hội. Một viên phượng đan thụ thai một lần, sau khi sinh sản thì không thể tiếp tục thụ thai, trừ phi ăn thêm một viên khác.

Bất quá, quả nhân muốn nói thêm một câu vô nghĩa cuối cùng, nam nhân sinh sản dị thường hung hiểm, có thể sẽ nhất thi hai mệnh. Năm đó quả nhân khó sinh, rốt cục là mổ bụng lấy thai, suýt nữa đã đánh mất tánh mạng. Ngươi cần phải suy nghĩ thật cẩn thận.

Quả nhân hận Phụ Hoàng của ngươi tuyệt tình, lại hâm mộ tấm chân tình không chấp nhận người khác xen vào giữa hắn và Ngũ Hạo, quả nhân thất bại cũng không tính là bẽ mặt, huống chi quả nhân có được nhi tử của Phụ Hoàng ngươi mà Ngũ Hạo vĩnh viễn sẽ không có được, quả nhân cảm thấy rất nực cười thay cho hắn.

A…..Quả nhân thật là mệt mỏi….Tần Ca, chiếu cố hảo Hoan nhi của ta và Phụ Hoàng ngươi.

Lạc khoản là ngự ấn của Hoàng đế Đại Đông.

Hai tay siết chặt lá thư này, trang giấy trở nên run rẩy, Tần Ca thậm chí không có cách đặt xuống lá thư. Hốc mắt của hắn cay xè, lồng ngực phập phồng kịch liệt, chua xót, bi ai, hạnh phúc, kinh hỉ….Rất nhiều cảm xúc cùng nhau ùa đến làm cho hắn không thể hô hấp. Di thư của Phượng Minh Vương đã giải khai rất nhiều bí ẩn trong lòng của hắn, khi hắn đang buồn rầu và hao tổn tinh thần vì chuyện sinh con nối dõi thì phong thư này lại làm cho hắn giống như kẻ sắp chết đuối vớ được cái phao. Không cần trông mong vào Liễu Song, hắn có thể sinh hạ nhi tử cho Tử Ngang, vì Tử Ngang mà sinh hạ Gia Hữu.

Một tay che mắt, tay còn lại của Tần Ca run rẩy kịch liệt, không có cách nào để lấy lại bình tĩnh. Phượng Minh Vương, Phụ Hoàng, Ngũ thúc, Hà Hoan…..Hai mươi ba năm qua, hắn chưa bao giờ hỗn loạn như thế. Hà Hoan….Hà Hoan….Hà xử bất tẫn hoan…..Lau đi khóe mắt ướt át, Tần Ca run rẩy cầm lấy chiếc hộp nhỏ bằng vàng rồi mới chậm rãi mở ra. Một viên trong suốt chậm rãi xuất hiện trước mắt hắn, mùi hương thản nhiên lan tràn khi chiếc hộp được mở ra, hô hấp của Tần Ca chỉ trong nháy mắt liền ngưng trệ, đây là phượng đan có thể làm cho hắn thụ thai !

Nhìn chăm chú ước chừng một khắc chung, Tần Ca mới đậy nấp lại, đem chiếc hộp bằng vàng cất cẩn thận vào trong hộp lớn, sau đó lại run rẩy mà lấy ra phong thư còn lại, hít sâu một hơi rồi rút ra lá thư.

……

Ánh sáng le lói ngoài cửa sổ, bên ngoài cũng có tiếng bước chân nhẹ nhàng. Một đêm không ngủ, Tần Ca ôm hộp gỗ đến trước giá sách, mở ra cơ quan mật thất rồi đặt hộp gỗ vào một nơi thỏa đáng, Tần Ca đứng lặng trong mật thất tối tăm một lúc lâu. Đến khi tâm tình hoàn toàn bình thục, ít ra ở mặt ngoài là như thế, thì Tần Ca mới đi ra khỏi mật thất rồi đóng cửa lại.

Vào phòng ngủ, đi đến bên giường, Tần Ca nhẹ nhàng ngồi xuống. Hà Hoan đang vùi đầu mà ngủ, đôi mắt vẫn sưng húp, khóe mắt vươn lệ. Đầu ngón tay lạnh lẽo của Tần Ca lau đi hai giọt nước kia, sau đó kéo chăn lên để đắp lại cho Hà Hoan. Bắt quá chỉ trong nháy mắt mà hắn đã có thêm một người đệ đệ, một thân đệ đệ có huyết mạch tương liên với hắn. Khó trách phụ Hoàng luôn giữ lại Ngũ thúc qua đêm ở tẩm cung, khó trách Phụ Hoàng đặc biệt lãnh đạm đối với hắn cùng với đại ca quá cố, khó trách Phụ Hoàng chỉ thú một mình mẫu hậu làm phi tử, khó trách sau khi Phụ Hoàng băng hà không bao lâu thì Ngũ thúc cũng ra đi.

Tâm can đau đớn, Phượng Minh Vương không hổ là Phượng Minh Vương, cho hắn một hy vọng đồng thời cũng lưu lại bi thương của cả thế hệ cho hắn. Nếu Tử Ngang không đáp lại tình cảm của hắn thì e rằng cả đời này của hắn cũng sẽ giống như Phượng Minh Vương. Ngay giờ khắc này Tần Ca vô cùng nhớ thương Ngũ Tử Ngang, nhớ đến hơi ấm trên thân của người nọ.

Nhìn Hà Hoan, nghĩ đến thân thế của tiểu hài tử này thì tâm can của Tần Ca lại đau đớn đồng thời lại không khỏi phập phồng. Hai tay sờ lên bụng của mình, ánh mắt của Tần Ca từ thương cảm trở nên kiên định, mặc kệ hung hiểm như thế nào thì hắn cũng phải sinh Gia Hữu cho Tử Ngang!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play