Thiên nhi ăn xong vẫn quấn quýt lấy ta chơi đùa, cuối cùng là mệt lả rồi thiếp đi. Bế nó lên giường, đắp chăn lại, vuốt ve gương mặt bầu bĩnh. Ta hỏi Kính Thiên:
- Kinh thành thế nào rồi?
Hắn đưa tới cho ta ly trà, nói:
- Quyền lực bị chia thành hai: một của Phong Nghị, một của Hoàng thượng. Tiểu công chúa ra đời khiến người bên Phong gia có chút rục rịch nhưng đã bị Hoàng thượng chỉnh đốn. Chuyện của Hạ Chương cũng khiến Phong Nghị chịu thiệt không ít, thế lực ngoài triều bị triệt hạ một phần ba. Hữu thừa tướng dâng tấu xin Hoàng thượng nạp thêm phu thị nhưng bị nàng gạt bỏ, nói rõ sẽ không nạp thêm phu thị nữa. Trong triều đang rối loạn vì chuyện này.
Vậy xem ra Phượng Âm hứa với Phong Nghị sẽ không nạp thêm phu thị chỉ để đổi lấy mạng sống cho Kim Thuyền. Mạng của nam nhân này cũng cao giá quá, thậm chí đáng để Phượng Âm trả lớn như vậy. Không nạp thêm phu thị tức là chặt mất một con đường dung hoà thế lực trong triều. Hậu cung và triều chính không cân bằng sẽ khiến các đại gia tộc bất an mà gom góp nhiều quyền lực hơn, tự bảo vệ mình trước hoàng quyền cũng như tạo một con đường lui cho hậu nhân. Hậu cung chỉ có mình Phong Nghị sẽ khiến Phong gia trở thành đại gia tộc hùng mạnh nhất Nghi quốc, không cẩn thận có thể tạo thành mầm hoạ, dẫn tới đảo chính.
- Kính Thiên, điều tra chặt chẽ những thương nhân đến Hoả Hương, nếu có bất cứ quan hệ nào với Phong gia đều không cho phép giao thương hay vào Hoả Hương. Những kẻ lui tới cũng phải điều tra cẩn thận. Báo thêm với Phượng Ngoã và sư phụ, tuyệt đối không để thế lực Phong gia vươn ra khỏi kinh thành.
Ta nhìn Kính Thiên, hắn nói:
- A Dương, nàng sợ Phong gia làm phản sao?
Ta gật đầu:
- Bọn họ đã có tiểu công chúa, Phong Nghị lại làm chủ hậu cung, chẳng may Phượng Âm xảy ra chuyện gì, Nghi quốc đổi họ là điều có thể nhìn thấy.
Kính Thiên thở dài, đến bên cạnh ta:
- Nàng nghĩ Phong Nghị sẽ làm thế sao?
Ta nhìn hắn:
- Dựa vào hắn yêu Phượng Âm mà lơ là cảnh giác là điều không thể. Hắn yêu Phượng Âm nhưng Phong mẫu thì không.
Kính Thiên thở dài, im lặng. Ta nói:
- Ra lệnh thêm cho Gia Nghị, nói nàng tập trung triệt hạ thế lực Phong gia, ở các châu thành khác cũng vậy, tuyệt đối không có giao thương mua bán gì với người Phong gia.
Kính Thiên gật đầu.
Dù hắn không nói gì nhưng ta biết hắn không hài lòng với cách làm này của ta. Ta hành động kiên quyết như vậy chính là lật mặt với Phong Nghị, chính thức tuyên chiến với hắn. Lỡ mai này Phượng Âm triệu ta về kinh thành, thu lại quân quyền, ta chính là cá nằm trên thớt, chờ đợi Phong Nghị từ từ tính sổ. Dù cho hắn không thể giết ta nhưng đảm bảo những ngày tháng sau này của ta không có yên ổn. Kính Thiên cũng chỉ là lo cho quãng đời sau của ta mà thôi.
****
Tiểu Thiên chơi với ta đến tối, Kim Thuyền qua đón mới chịu về, nó hẹn ta sáng mai lại qua chơi, ta gật đầu. Dù sao cũng không có việc gì làm, đám Vịnh Khanh có thể xử lý tốt việc trên biển.
Ta cởi áo lên giường, chờ Kính Thiên thay băng. Hắn vừa đổi thuốc, vừa nói:
- Nàng thích Đại hoàng tử sao?
Nhớ lại gương mặt mũm mĩm của Thiên Nhi, ta chép miệng:
- Cũng không ghét.
Kính Thiên nhìn ta cười:
- Chúng ta cũng nên có một hài tử.
Ta không nhìn Kính Thiên, nằm úp xuống giường, khô khan:
- Cửa biển chưa thông, cảng vẫn chưa xây, không thể mang thai được.
Hài tử? Đời này e rằng ta không có phúc phận.
- A Dương, đừng ra biển nữa không được sao? Lần nào nàng cũng bị thương…
Giọng Kính Thiên bỗng nhỏ lại, ta quay đầu nhìn hắn:
- Một quân nhân thì không sợ bị thương. Ta là Định quốc tướng quân của Nghi quốc, ta không ra biển thì ai sẽ ra?
Kính Thiên cụp mắt không nói.
Ta biết hắn cũng chỉ muốn tốt cho ta, nếu có thể hắn nhất định nói muốn thay ta đi nhưng luật lệ Nghi quốc không cho phép, Hoàng tộc không cho phép, ta cũng thể cho phép.
- Nghỉ ngơi đi.
Ta thở dài đợi Kính Thiên tắt nến rồi lên giường. Có những chuyện đừng nghĩ sẽ tốt hơn, vì có nghĩ cũng chẳng giải quyết được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT