Cloud lẳng lặng mà ngẩn ngơ ở thế giới nhỏ của mình, đó là phía sau quầy thư viện, mặc dù không ẩn mật bằng tủ chứa, thậm chí là tủ sách, nhưng hắn cũng lặng lẽ mà tiếp nhận rồi, chẳng qua, hôm nay lại có chút đặc biệt…
“Earth knight trưởng.”
Bên ngoài vừa lại truyền đến tiếng của những Thánh kỵ sĩ chào hỏi thượng cấp. Hôm nay rất kỳ quái, mấy cái Mười Hai Thánh kỵ sĩ bình thường không đến thư viện đều một người rồi lại một người chạy đến, đầu tiên là Storm, hắn vừa đến liền hỏi tủ sách nào trốn vào tương đối thoải mái, Cloud cho hắn một cái chỉ, hắn vẫn thật sự liền ôm theo một chồng công văn trốn vào bên trong tủ sách rồi.
“Cloud! Cloud!”
Cloud lặng lẽ mà buông “Bói toán học rời xa ác vận” trên tay, rồi lại từ đằng sau quầy thăng lên.
“Cloud, mau, mau nói cho tôi biết, tủ, tủ sách nào trốn vào tương đối tốt?” Earth lắp ba lắp bắp nói.
Cloud liếc Earth knight trưởng một cái, hắn cứ luôn cảm thấy Earth hôm nay lắp bắp đặc biệt chân thật: “Tốt nhất đã có Storm knight trưởng trốn ở bên trong rồi.”
“Chậc! Thì ra Storm cũng trốn ở đây rồi, thảo nào “ông ta” lại đến tìm tôi!” Earth cả mặt nổi giận, sau đó lại vội vàng nói: “Khá tốt thì được rồi.”
“Khá tốt đã có Stone knight trưởng rồi.”
“… Rốt cuộc có bao nhiêu người trốn ở đây?”
Hắn bắt đầu thống kê lên: “Storm, Stone, Metal và Leaf…”
Không đợi hắn đọc xong, Earth liền rống giận: “Thì ra tất cả mọi người đều trốn ở đây! Tôi đã nói làm sao một người cũng không có mà…”
Lúc này, trên hành lang truyền đến tiếng bước chân, sắc mặt Earth liền thay đổi, hắn vội vàng nói: “Quên đi, quên đi, mau cho tôi một ngăn tủ không có ai trốn là được rồi!”
Cloud suy nghĩ một chút, chỉ vào cái tủ chứa công cụ quét dọn ở góc, Earth mặc dù lộ vẻ mặt ghê tởm, nhưng vẫn cam chịu mà xông đến tủ chứa ở góc, sau đó thật sự trốn vào tủ chứa đầy bụi bặm và mạng nhện.
“Cái quỷ gì thế này, làm sao một người cũng không có?”
Tiếng quở trách này nói xong, thư viện đột nhiên lặng ngắt như tờ, Cloud cũng cảm thấy có chút kỳ quái, chẳng qua không có người gọi hắn, cho nên hắn cũng không cần “thăng” lên.
“Neo!” Một giọng nói khác vang lên, Cloud nhận ra rồi, đây là cái giọng nhẹ nhàng của hắc ám tinh linh kia: “Ngươi đừng tìm bọn họ nữa, mọi người đều trốn ngươi rồi.”
“Trốn ta?” Neo hừ một tiếng, ngữ khí rất kém nói: “Đừng để ta tìm được một tên! Ta chẳng qua chỉ là muốn bọn chúng chọn một cái giữa cùng ta uống rượu và cùng ta so kiếm mà thôi, có khó khăn như thế sao? Ta còn mất một tay đây!”
Ông cho dù không có tay cũng mạnh đến đáng sợ như thường… Chúng Thánh ở kỵ sĩ ở hiện trường cố gắng cúi đầu làm bộ chăm chú đọc sách.
Neo nhìn quanh bốn phía, mở miệng hỏi: “Ở đây có Mười Hai Thánh kỵ sĩ không?”
Chúng Thánh kỵ sĩ nhìn Neo, mặc dù mọi người đều biết tủ sách với tủ chứa nào có người trốn, nhưng lại một câu cũng không dám nói, mặc dù tiền Sun knight uy thế vẫn còn, nhưng chọc tới Mười Hai Thánh kỵ sĩ hiện nhiệm cũng chưa chắc sẽ có cuộc sống tốt.
“Không nói phải không?” Mắt của Neo nguy hiểm mà nheo lên.
Lúc này, Cloud chậm rãi mà thăng lên, trả lời: “Ở đây có.”
Neo đột nhiên xoay người qua, nhìn hắn từ trên xuống dưới, cau mày nói: “Cloud knight? Quên đi, quên đi, bộ pháp của các ngươi thật sự quá quỷ dị, tốn cả buổi trời vẫn tìm không được phải vung kiếm ở đâu, thế cũng rất phiền toái, đánh lên cũng chẳng thống khoái chút nào!”
“Làm sao không đi tìm Judge knight?” Aidrizzt có chút không hiểu nói: “Hắn không có trốn ngươi, vừa rồi còn ở trên hành lang đi sát qua bên cạnh không phải sao?”
“Không được! Judge knight trưởng tiền nhiệm Chasel ở ngay trong Diệp Nha thành, ta sợ hắn đi méc Chasel.”
“…”
“Grisia cũng không biết chạy đi đâu, thằng nhóc đó cũng thật bất hiếu!” Neo giận dữ nói: “Ta nuôi nó mười năm, bảo nó cùng ta uống rượu sẽ chết à! Ai kêu kiếm thuật nó tệ đến nỗi không thể so kiếm với ta!”
“Hắn đã cùng ngươi uống ba ngày rồi.” Aidrizzt có chút bất đắc dĩ nói.
“Đúng rồi!” Neo đột nhiên bừng bừng hứng trí hỏi Cloud: “Ê nhóc ngươi có biết uống rượu không?”
“Chưa từng uống? Nhóc con này ngươi có còn là đàn ông không hả!” Neo giận dữ: “Tức chết ta rồi! Mặc kệ đi! Người ở hiện trường tìm ra một tên Mười Hai Thánh kỵ sĩ cho ta, nếu không tất cả cùng ta so kiếm uống rượu!”
Tất cả Thánh kỵ sĩ đều không hẹn mà cùng chỉ cái tủ sách với tủ chứa nào đó, thậm chí còn có người chỉ hướng của Cloud, vừa chỉ xong, mọi người lập tức co cẳng chạy ra khỏi thư viện, để tránh ngày sau bị Mười Hai Thánh kỵ sĩ hiện nhiệm trả thù.
“Cái gã chỉ vào Cloud knight.” Neo căn dặn với Aidrizzt: “Giúp ta nhớ kỹ tướng mạo của hắn, hắn tưởng rẳng chỉ vào Cloud knight là có thể qua cửa dễ dàng sao? Hừ!”
Neo lạnh lùng mà nói với khoảng không của thư viện: “Những gã ở trong tủ sách và tủ chứa muốn tự mình đi ra, hay là muốn chờ ta túm các ngươi ra?”
Mười Hai Thánh kỵ sĩ từng người một bất đắc dĩ mà từ chỗ ẩn thân đi ra, giống như là những học sinh ngoan ngoãn xếp hàng đứng ở trước mặt lão sư. Neo lạnh lùng nói: “Đi theo ta! Dám trốn nữa thử xem!”
Đi theo sau lưng Neo, mọi người vẻ mặt như đưa đám đi ra thư viện, sau đó, thư viện lần nữa khôi phục yên bình, Cloud lặng lẽ mà ngồi xổm xuống, trở về thế giới nhỏ hoàn mỹ của mình… Không! Hôm nay, thế giới nhỏ này có chút không hoàn mỹ rồi.
“Ủa? Cái chén đựng thứ toàn màu đỏ này vẫn uống rất ngon mà! Thì ra là nước hoa quả tổng hợp vị mai đỏ, hm! Còn có hương hoa hồng, mai đỏ với hoa hồng, hèn gì đỏ như vậy, tôi lúc trước còn tưởng là máu tươi gì đó…”
Sun knight ngồi xếp bằng ở dưới đất, cầm trên tay một quyển sách bói toán “Mở ra tình yêu vận của bạn”, hắn uống một hớp nước hoa quả, quay đầu qua, cười nói: “Ly này cho tôi uống, được chứ?”
Cậu cũng đã uống rồi. Cloud lặng lẽ mà gật đầu.
Không phải tủ chứa, cũng không phải tủ sách, bên cạnh còn có một cái Sun knight, còn uống đồ uống của hắn, thế giới nhỏ hôm nay không quá hoàn mỹ, chẳng qua bởi vì những Mười Hai Thánh kỵ sĩ khác càng bi thảm, cho nên dưới tương đối, thế giới nhỏ hôm nay thật ra cũng xem như rất hoàn mỹ rồi. Cloud rất mãn nguyện mà nghĩ.
“Chẳng qua…” Sun knight vừa uống đồ uống, vừa hung tợn nói: “Vừa rồi lại có thể có người dám tiết lộ chỗ trốn của ta! Cloud, cậu nhớ tướng mạo thằng kia chứ?”
Cloud gật đầu.
“Tốt lắm.” Sun knight cười lạnh vài tiếng.
Cloud lại lặng lẽ mà xem “Bói toán học rời xa ác vận”, sau đó tự động cách ly lỗ tai khỏi những tiếng kêu la hay tiếng khóc lóc “Tiền Sun knigh trưởng, xin ngài buông tha tôi, tôi ngay cả một ngón tay của ngài cũng đánh không lại à”, “Tôi thật sự uống không nổi nữa, bụng cũng sắp nổ rồi” gì gì đó từ bên ngoài thư viện truyền đến…
Nhìn cái tên sách “Bói toán học rời xa ác vận” này, Cloud suy tư, có lẽ nên đem quyển sách này cho cái gã mà đồng thời bị Sun knight tiền nhiệm và hiện nhiệm chú ý kia mượn?
Nhưng, hắn một giây sau liền quên đi.
Đối với một người dám bán đứng Sun knight hiện nhiệm mà nói, một quyển sách cũng vô dụng, đổi cái đầu mới thật sự có thể đủ rời ra ác vận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT