◊◊◊◊
“Cloud, Cloud knight trưởng, cậu đang ở đâu?”
Ta dọc đường la to gọi Cloud, mặc dù la to trên dọc đường có hơi mất phong phạm ưu nhã của Sun knight, chẳng qua đành phải vậy!
Đây là cách nhanh nhất có thể tìm được cậu ta rồi, hơn nữa mọi người vừa nghe đến là tìm Cloud, cũng đều có thể thông cảm mà bỏ qua cho hành động la hét không ưu nhã của ta.
Bởi vì toàn đại lục đều biết, Cloud knight trưởng bản tính phiêu bạt, có khí chất phiêu dật như mây, nghe nói nơi có thể tìm được cậu ta nhất là những nơi có bệ cửa sổ, nóc nhà hay dưới tán cây, bình thường cậu ta ở những nơi này để uống một mình hoặc đọc sách.
Ta không biết Cloud knight trước kia rốt cuộc là làm sao phiêu bạt còn cộng thêm kiểu phiêu dật, chỉ biết là Cloud của chúng ta đúng là thường thường phiêu qua phiêu lại, hơn nữa công lực phiêu của cậu ta phi thường cao, thường thường cậu ta phiêu qua bên tai ta, ta chưa chắc có thể thấy được cậu ta… những nơi có thể tìm được cậu ta nhất là bên trong những góc âm u, căn gác xép dày đặc bụi bặm và trong những cái tủ quầy cả năm không ai đi mở, tóm lại, cứ tìm những nơi ẩm ướt âm u là được rồi!
Bình thường cậu ta đều ở những nơi âm u này, nhóm một ngọn Thánh quanh nho nhỏ xem một số sách có tựa đề như “Làm thế nào để bói toán chính xác”, “Mười yêu thuật may mắn hàng đầu”, “Tránh khỏi vận xui mang tới vận may”, sau đó bên người lại còn bày biện cả một ấm chất lỏng quỷ dị đen như mực hoặc là xanh biếc hay đỏ, nhưng ta cho tới giờ cũng không dám hỏi Cloud, thứ bên trong ly rốt cuộc là cái gì.
Bởi vì Thánh Điện thật sự rất rộng lớn, nơi âm u ẩm ướt cũng không ít, rất khó khăn để biết Cloud rốt cuộc đang trốn ở trong cái tủ quầy nào.
Cho nên, cách mọi người tìm cậu ta chính là —- dọc đường la to.
Tìm hết nửa ngày, đúng lúc nhìn thấy Storm đi tới, công văn trên tay cậu ta ít khác thường, có lẽ chỉ có mười mấy phần và mặc dù biết cho dù là Storm, cũng không thể biết Cloud rốt cuộc đang trốn bên trong tủ quầy nào, nhưng ta tìm đã rất mệt mỏi nên vẫn không nhịn được hỏi: “Anh em Storm, xin hỏi sau khi buổi họp vừa rồi kết thúc, có nhìn thấy anh em Cloud từ hướng nào rời khỏi không?”
Storm nhướng mày, hỏi: “Trừ khi Cloud đứng ở trước mặt cậu, cậu có từng tự mình nhìn thấy cậu ta không?”
“Chưa từng…”
Ta thở dài, gã Cloud này bình thường chẳng khác gì u linh, chẳng những thích trốn ở những góc âm u, ngay cả đi đường cũng dùng bước đi vân tung đặc thù của Cloud knight truyền từ đời này sang đời khác, lại còn đem bước đi vân tung vốn là dùng để né tránh công kích cải tiến đến ngay cả tầm mắt cũng có thể tránh được… Nếu cậu ta không muốn nhìn thấy bạn, vậy sợ rằng cần thêm con mắt thứ ba may ra mới nhìn thấy cậu ta!
Storm gật đầu, không đợi ta bỏ đi, cậu ta lại nói: “Vậy cậu thường thấy Cloud ở nơi nào nhất?”
Ở nơi nào? Ta suy nghĩ một chút, phòng hội nghị? Không đúng vừa rồi cũng không thực sự “thấy” cậu ta.
Hành lang? Không,ta cả đời này vẫn chưa từng “thấy” cậu ta ở hành lang.
Tủ quầy? Không, không! Cho dù ta tìm đúng tủ quầy, thường thường cũng không nhìn thấy vì cậu ta đã hòa hợp thành một với tủ quầy.
Khoan đã! Nếu nói như thế, thật ra nơi mỗi lần ta tìm được cậu ta chính là… Sống lưng ta phát lạnh, run rẩy nói: “Sau lưng chính mình…”
Storm gật đầu, sau đó dùng ngón trỏ chỉ vào sau lưng ta, rồi liền tự mình đi mất.
Ta trầm mặc một hồi, thử kêu một tiếng: “Cloud?”
“Ở đây.”
Thật đúng là ở đây à… Ta đột ngột quay đầu, quả nhiên nhìn thấy Cloud knight trưởng bởi vì nhiều năm không có phơi nắng, làn da còn trắng bệch hơn cả ta, ta có chút dở khóc dở cười hỏi: “Cậu bắt đầu đi theo tôi từ lúc nào?”
Bạch vân trả lời với giọng yếu ớt nhưng lễ phép: “Khi ngài từ phòng cầu nguyện đang tu sửa đi ra, lúc bắt đầu la hét, tôi đúng lúc đang ở bên trong tủ sách ở bên cạnh.”
“Cho nên cậu liền một đường đi theo tôi? Tại sao không gọi tôi?”
Cloud dùng âm thanh yếu ớt trả lời: “Đã gọi ngài vài tiếng, đại khái đúng lúc đều bị tiếng gọi của ngài át qua, cho nên ngài không nghe thấy.”
Ta có chút bất đắc dĩ nói: “Lần sau trực tiếp vỗ vào vai tôi đi!”
“Được.” Cloud gật đầu.
“Cậu lại trốn ở tủ quầy sao? ” Ta có phần không đồng ý nói: “Tôi chẳng phải đã nói cho cậu, đó không phải là nơi người ở, cậu muốn xem sách thì có thể đến phòng đọc sách, nếu như không thích có người bên cạnh, vậy tìm một phòng cầu nguyện cũng được, cậu là một trong Mười Hai Thánh kỵ sĩ, dù cậu muốn một phòng cầu nguyện riêng, cũng sẽ không có ai phản đối.”
Cloud lắc mạnh đầu nói: “Tôi không có trốn ở trong tủ quầy, ngài không cho phép, cho nên không trốn ở trong đó.”
“Vậy không phải cậu nói cậu trốn ở trong tủ quầy?”
Cloud lắc đầu nói: “Tôi trốn ở bên trong “tủ sách”.”
“… Có khác biệt sao?”
Cloud nghiêng đầu trả lời: “Tủ quầy có mùi ẩm mốc, tủ sách có mùi mối mọt, mùi mối mọt tương đối dễ ngửi.”
Người bình thường hẳn là cả hai loại cũng đều không thích đi? Hơn nữa, nếu cảm thấy mùi mối mọt dễ ngửi hơn, vậy tại sao trước kia đều trốn ở bên trong tủ quầy ngửi mùi mốc?
Ta thật sự hoàn toàn không thể hiểu cách suy nghĩ của Cloud… Quên đi! Cậu ta thích là được rồi.
“Cloud, bây giờ cậu hãy tới phòng cầu nguyện đang tu sửa đó tìm Judge knight, sau đó hoàn toàn nghe mệnh lệnh của cậu ta mà làm.”
“Được.” Cloud lại gật đầu, sau đó lắc mình một cái, rồi bốc hơi giống như u linh.
Ta gật đầu, Cloud mặc dù tính cách hơi quái, hơi khó tìm, giọng nói hơi nhỏ, kiểu suy nghĩ hơi kì lạ, chẳng qua ưu điểm lớn nhất của cậu ta, chính là rất nghe lời ta nói, hơn nữa không bao giờ hỏi tại sao.
“Sun!”
Không đợi người gọi to chạy đến trước mặt, ta cau mày hỏi: “Lại xảy ra chuyện gì?”
“Làm sao cậu biết?” Blaze thắng lại khẩn cấp, trợn mắt há mồm nhìn ta, ánh mắt hình như rất hoài nghi ta gần đây có phải là có thêm năng lực tiên tri.
“Cậu chỉ cần hoảng hoảng hốt hốt chạy về phía tôi, thì luôn không có chuyện tốt.” Ta mặt âm trầm giải thích, lần trước chẳng phải là cái lần Adair suýt chết?
“Thế à…”
Blaze chợt hiểu ra vỗ tay một cái, sau đó lại hoảng lên, la lớn: “Không đúng! Chúng ta thảo luận cái này làm gì! Tiểu đội Sun của cậu đánh nhau với bọn Chiến Thần Điện ở trên đường, một đống đội viên bị thương, may là không có ai nguy hiểm tính mạng, bây giờ đều đang ở đại sảnh chữa thương, hơn nữa bọn Chiến Thần Điện kia đang ở trong đó gào thét đòi công đạo gì gì đó, đúng là không có đạo lý, hai bên đánh nhau mà đòi công đạo gì hả! Thương của bọn chúng so với tiểu đội Sun nhẹ hơn nhiều, nói làm sao cũng là chúng ta cần đi đòi công đạo chứ!”
Ta vừa nghe, quả thực nổi giận đùng đùng, tiểu đội Sun của ta dám chạy đi kéo bè lũ đánh nhau với người khác, còn chọn kẻ địch mạnh như thế, hoàn toàn không có bỏ vào tai căn dặn bình thường của ta!
Bọn chúng gần đây là không chọc ta tức chết không cam tâm phải không?
◊◊◊◊
Lúc ta cùng Blaze chạy đến đại sảnh, quả nhiên nhìn thấy tiểu đội Sun mỗi người toàn thân là máu, ta nhất thời lửa giận bùng phát, thiếu chút nữa là chửi ầm lên trước công chúng rồi, may là, Blaze kéo kéo góc áo của ta, chỉ vào Chiến Thần Chi Tử và cả một đội khoảng năm mươi mấy tên chiến sĩ đang ở giữa đại sảnh, lúc này mới làm cho ta miễn cưỡng đè nén hỏa khí trong lòng.
Ta mỉm cười đi ra, lướt qua tiểu đội Sun đang bị thương, đi thẳng đến chỗ không xa Chiến Thần Chi Tử, vô cùng lễ độ nói: “Sun không biết Chiến Thần Chi Tử đại giá quang lâm, nếu không đã tự nghênh đón từ xa, thể hiện sự chào đón cùng với lòng hiếu khách của thần Ánh Sáng, nếu ngài đã tới, có muốn đi tham quan Thần Điện Ánh Sáng một chút…”
Chiến Thần Chi Tử nghe đến khóe miệng co quắp, sau đó gầm lên một tiếng: “Bớt nói nhảm đi, Sun knight, người của ngươi đánh người của ta, còn có ngươi, ngươi… Tóm lại, ngươi cho ta một lời giải thích.”
Người của ta đánh người của ngươi? Ta cười lạnh trong lòng một tiếng, thương của tiểu đội Sun so với chiến sĩ còn muốn nặng hơn, hơn nữa bọn chúng dưới sự quản giáo của ta, là không có chuyện chủ động chọc vào đối tượng mà bọn chúng không có nắm chắc phần thắng, cho nên, chân tướng rốt cuộc ai đánh ai còn rất khó nói!
Tám phần là bởi vì ta với Elliot theo hắn đoạt công chúa, khiến cho hắn bất mãn, hắn không tìm Elliot và ta trút giận được, vừa lại không dám động đến hoàng gia kỵ sĩ, dù sao hoàng gia thế nhưng là thuộc về quốc vương, mà không phải của Elliot, cho nên đành phải tìm tới tiểu đội Sun của ta… Lũ đần độn này, không phải ta đã nói cho bọn chúng gần đây không nên ra Thánh điện sao, mỗi một tên đều đem lời nói của ta làm gió thoảng qua tai rồi!
Ta vừa nghe, lập tức thu hồi tươi cười, nghiêm túc nói: “Đúng thế, dưới giáo hối của thần Ánh Sáng, đối với người ở xa tới chúng ta đều coi là khách, tiếp đãi khách tuyệt đối không dùng bạo lực mà đối đãi, lòng từ ái của thần Ánh Sáng mới là thái độ đối đãi với mọi vật trên thế gian, chỉ có từ ái mới mang lại từ ái, bạo lực lại chỉ có thể mang đến càng nhiều bạo lực với oán hận, không có ai muốn bị đối xử bằng bạo lực, cho nên chúng ta trước hết phải thể hiện từ ái, như thế đối phương mới sẽ lấy từ ái đáp lại…”
Chiến Thần Chi Tử càng nghe, mày liền nhíu càng chặt, cuối cùng hắn ôm đầu, bộ dạng đau đớn như đầu sắp nứt, gào lên: “Câm miệng!”
Nghe vậy, ta ngậm lại miệng như hắn mong muốn, còn mang mỉm cười ôn hòa nhìn hắn.
Blaze thì thào sau lưng ta: “Đúng là lợi hại! Tôi vừa rồi cùng gã này đánh một hồi, ngay cả tóc hắn cũng không chạm được một sợi, Sun chỉ hé miệng đã khiến cho đối phương đau đầu vô cùng.”
“Ngươi nói ngươi muốn trừng phạt bọn chúng như thế nào là được!” Chiến Thần Chi Tử hổn hển gầm lên, xem ra một buổi nghe ta nói chuyện, so với cùng Blaze đánh một hồi còn mệt hơn.
Nghe vậy, ta lập tức quay đầu qua quát mắng tiểu đội Sun: “Các ngươi vậy mà lấy bạo lực đối đãi khách, chẳng lẽ đã quên các ngươi là Thánh kỵ sĩ của thần Ánh Sáng sao? Các ngươi cho rằng mình là người dã man sao? Nếu không muốn làm Thánh kỵ sĩ có lễ độ, như vậy không được phép để cho tế ti trị thương, bây giờ đến phòng chữa trị đi, sau khi tự mình băng bó, toàn bộ đến phòng giam báo danh, các ngươi sẽ bị giam một tháng!”
Tiểu đội Sun nhục nhã cúi đầu, sau đó chậm rãi đứng dậy, mấy tên đội viên thương thế quá nặng thậm chí phải cần những người khác dìu đỡ mới có thể đứng lên, một đoàn ngươi cứ như vậy vừa đi vừa vẩy theo máu, sàn nhà vốn trơn bóng sau khi tiểu đội viên đi qua, thậm chí liền biến thành một con đường máu.
Thấy thế, Blaze sốt ruột nói: “Sun, cậu muốn nhốt bọn chúng cũng không sao, nhưng để bọn chúng chữa thương trước đi! Thương thế của bọn chúng quá nặng rồi!”
“Đó là trừng phạt dành cho bọn chúng.” Ta nhàn nhạt nói, không hề có ý tứ thu hồi mệnh lệnh.
Thánh kỵ sĩ chung quanh đều lộ ra thần sắc không đành lòng, sau đó trợn trừng mắt nhìn người của Chiến Thần Điện.
Ta quay đầu, đúng lúc nhìn thấy Chiến Thần Chi Tử lộ ra tươi cười hài lòng, chiến sĩ sau lưng hắn thì ha ha cười lớn nhìn tiểu đội Sun chật vật không thể tả mà rời đi.
“Vô cùng mong đợi trận quyết đấu hai tuần sau, nể lòng từ ái của thần Ánh Sáng, ta sẽ hạ thủ lưu tình với ngài.” Chiến Thần Chi Tử cười rất nham nhở.
Ta mỉm cười nói: “Vô cùng càm tạ từ ái của ngài.”
“Ha ha ha…” Đám người Chiến Thần Điện vừa cười lớn, vừa nghênh ngang rời đi, thậm chí ngay cả chào tạm biệt cũng không có.
Cho đến khi bọn người Chiến thần điện đều rời khỏi, Blaze dè dặt đánh giá ta, nhỏ giọng hỏi: “S-Sun? Nếu bọn chúng đi rồi, vậy tôi đi tìm tế ti trị thương cho tiểu đội Sun nhé?”
Ta nhìn cậu ta một cái, cậu ta lập tức nín thinh.
Ta bước nhanh đi tìm tiểu đội Sun, mà Blaze do dự một chút, cũng đi theo, mặc dù phòng trị liệu không chỉ có một gian, ta cũng không chỉ định tiểu đội Sun phải đi gian nào, chẳng qua, chuyện này trái lại đơn giản, chỉ cần đi theo vết máu trên mặt đất là được rồi.
Trên dọc đường tế ti, Thánh kỵ sĩ thậm chí là Mười Hai Thánh kỵ vừa nhìn thấy ta, sắc mặt tất cả đều trắng toát, sau đó vòng qua mà đi.
Một đường đi tới phòng liệu thương, ta nhẹ nhàng đóng cửa, sau đó xoay người, sắc mặt tối sầm giận dữ hét lên với đám tiểu đội viên: “Các ngươi đám đần độn này, bình thường ta dạy các ngươi như thế nào hả?”
Tiểu đội Sun mỗi người đều cúi đầu, không nói một lời.
Ta tiếp tục nổi bão, quát lên: “Ta chẳng phải đã nói cho các ngươi! Muốn đánh người thì phải đánh người yếu hơn các ngươi gấp hai lần trở lên, nếu như thực lực của đối phương không kém, không nắm chắc 200% phần thắng, vậy thì trước tiên nhẫn nhịn, trở về báo cáo với ta trước rồi tính sao?”
“Đội trưởng, là bọn chúng không để cho chúng tôi đi!” Ed vừa băng bó cánh tay trái nhỏ máu của mình, vừa oan ức trả lời.
Ta bác bỏ cái một: “Nói nhảm! Dưới ban ngày ban mặt, nếu các ngươi thật muốn đi, bọn chúng còn ngăn cản được các ngươi sao? Nếu như các ngươi muốn đi lại bị đối phương ngăn cản, những hoàng gia kỵ sĩ đang tuần tra kia nhất định sẽ phải giúp các ngươi xử lý bọn gây rối trên đường.”
Ed lớn tiếng nói: “Nhưng, nhưng bọn tôi, bọn tôi không thể đi được! Bọn chúng ô nhục đội trưởng ngài, nếu như bọn tôi cúp đuôi chạy trốn, vậy không phải chứng minh bọn chúng nói đúng sao?”
Mọi người bắt đầu náo động, nhao nhao cáo trạng: “Đúng thế! Bọn chúng lại dám nói đội trưởng là cái bình hoa chỉ biết dựa vào vẻ ngoài!”
Vậy chứng tỏ ta rất đẹp trai mà! Có cái gì phải tức giận?
“Còn nói Thánh kỵ sĩ ngoại trừ bị đánh, cái gì cũng không biết, thật quá đáng!”
Cái này… nói chung cũng không sai, Thánh kỵ sĩ mạnh nhất chính là năng lực hồi phục và phòng ngự, mà hai loại năng lực này đều có thể gia tăng khả năng chịu đánh, cộng thêm thể chất khỏe mạnh, Thánh kỵ sĩ tuyệt đối là cao thủ trong giới chịu đòn!
“Còn nói đội trưởng hoàn toàn mặc kệ bọn tôi, cho dù giết bọn tôi, đội trưởng ngài cũng không dám động đến bọn chúng…”
Nói nhảm nhí! Nếu bọn chúng dám giết các ngươi, ta sẽ cho bọn chúng cả đời cũng không động đậy!
Cái buộc tội thứ ba rốt cuộc làm cho ta nổi giận đùng đùng, ta mặt tối sầm, nghe tiểu đội Sun vừa băng bó vừa cáo trạng, sau khi nghe xong một hồi thấy bọn chúng băng bó cũng tương đối rồi, ta hạ mệnh lệnh: “Đến phòng giam báo danh đi.”
Nghe thấy vẫn phải vào phòng giam, mỗi người tiểu đội Sun đều ủy khuất mà cúi đầu, đang định đi ra, ngoài cửa lại truyền đến tiếng gõ cửa.
“Ai?” Ta nhíu mày, tên nào dám quấy rầy ta lúc ta đang giáo huấn tiểu đội viên?
“Đội trưởng, là tôi, Adair.”
“Ngươi lại có thể dám làm trái mệnh lệnh của mà xuống giường, thương thế đã dưỡng tốt rồi sao?”
“Toàn bộ đều tốt rồi, đội trưởng.”
“Vậy thì vào đi.”
Adair vừa đi vào liền quỳ một gối xuống, áy náy nói: “Đội trưởng, nếu như ngài muốn giam tiểu đội Sun, thì xin ngay cả tôi cũng giam cùng đi, tất cả đều là vì tôi phó đội trưởng này không có dạy dỗ tốt bọn họ.”
Ta liếc Adair, thấy động tác của hắn rất lưu loát, thương thế hẳn là đã lành hết. Ta lạnh lùng nói: “Tốt lắm! Vậy toàn bộ các ngươi đều đến phòng giam báo danh đi.”
Adair cúi đầu, nhìn không thấy biểu tình, chỉ là trả lời như mọi khi: “Vâng.”