“37°1. Ừ, trên cơ bản là đã hạ sốt.” Hàn Tiềm lấy nhiệt kế từ trong miệng tôi ra, rồi nói vào trong điện thoại. Sau đó anh làm như theo hướng dẫn của bác sĩ của Hàn gia đi tới xem con ngươi của tôi, báo cáo mọi thứ đều bình thường sau đó mới cúp điện thoại.
“Cô cảm thấy thế nào? Thân thể có chỗ nào không thoải mái hay cảm thấy khác thường không?” Anh vừa xoay người đi vào phong bếp vừa hỏi tôi, ngữ điệu bình thản không gợn sóng, lại khôi phục lại cảm xức xa cách của Hàn công tử. Nếu như không phải sáng sớm tỉnh lại thấy cùng anh nằm trên một cái giường, tôi chắc sẽ hoài nghi cảnh tối hôm qua chẳng qua chỉ là một giấc mơ mà thôi.
Tôi cử động cổ, ngoại trừ cảm thấy không còn sức lực nào, những thứ khác đều bình thường. sau đó nhìn Hàn Tiềm từ phòng bếp đi ra, đưa cho tôi một cốc sữa tươi. Còn anh cầm một tách cà phê.
Tôi yên lặng uống sữa, mấy lần muốn nói chuyện nhưng cứ nhìn thấy gò má Hàn Tiềm lúc này đang đọc báo ở bên cạnh muốn nói lại thôi. Thật xấu hổ quá đi mất! Hiện tại tôi đang mặc chiếc áo ngủ rộng thùng thình của khách sạn, bên trong không mặc gì cả, tối hôm qua không có cảm thấy gì nhưng giờ khắc này mọi cảm úc đều đã ùa về. Hàn Tiềm thay trang phục giúp tôi. Tôi nhớ ra tôi mặc một chiếc quần lót in hình hoạt hình, nhất thời sắc mặt trở nên vặn vẹo.
Có một lần Tống Minh Thành thấy tôi phơi quần lót loại này ở ban công, chỉ nín cười nói với tôi một câu: “Đại Miên à. Mặc dù gương mặt cô nhìn cũng không tệ, vóc người cũng coi như sexy, nhưng tôi nghĩ bất kỳ người đàn ông chỉ cần lột quần áo của cô thấy quần lót của cô… Phốc, cũng sẽ không cứng nổi nữa…” Sau đó Tống Minh Thành còn lý luận, một người đàn ông và một người phụ nữ nằm cạnh nhau một đêm, nếu như cái gì cũng không phát sinh, điều đó chứng tỏ một trong hai người có một người phương diện kia có vấn đề hoặc ở người phụ nữ thực sự có gì đó khiến người ta tan nát cõi lòng.
Trong đầu tôi ngổn ngang suy nghĩ này là có nguyện nhân. Sáng sớm, Hàn Tiềm ném cho tôi một bộ quần áo, mọi thứ đều rất vừa người, cũng rất đẹp. Chỉ là lẫn trong bộ quần áo này có mấy chiếc quần lót… tất cả đều in hình hoạt hình. Theo thứ tự là thỏ Tuzki, gà Higepiyo, Shin – cậu bé bút chì và siêu nhí Astro Boy… Có lẽ lúc mua những thứ này Hàn Tiềm rất phân vân không biết đích xác rốt cuộc tôi thích hình nào… Nghĩ tới đây, khóe miệng tôi khẽ giật giật.
Hàn Tiềm tựa hồ như không quen với việc tôi an tĩnh như vậy, nghĩ rằng di chứng vẫn còn, ngẩng đầu lên nhìn tôi, nhìn theo ánh mắt của tôi phát hiện tôi ngây người nhìn chằm chằm đống quần lót chưa mặc trên giường.
“Tôi rất tôn trọng nên để em thoải mái lựa chọn.” Anh tốt bụng giải thích với tôi. “Nhưng tôi đoán, nhiều khả năng em sẽ chọn cái có in hình con gà con màu vàng kia.”
Anh mua hai chiếc hình gà Higepiyo, trên giường có một chiếc, còn một chiếc tôi vừa mới mặc vào. Tôi trừng hai mắt nhìn anh, anh cười: “Bởi vì, con gà con màu vàng đó nhìn qua khẩu vị tương đối đặc biệt, hình như em rất thích những thứ kỳ quái như thế này.”
Tôi nắm chặt tay thành nắm đấm, cố gắng đem suy nghĩ muốn đánh vào mặt anh nhịn xuống. Dù sao tối hôm qua cũng làm phiền Hàn Tiềm, đến lúc này coi như tôi thiếu anh một món nợ ân tình không lớn cũng không nhỏ. Đã nợ thì nhất định phải trả, tôi hiểu, Hàn Tiềm cũng hiểu, tôi chỉ có thể lặng lẽ đợi một ngày nào đó Hàn Tiềm muốn tôi yên trước mã sau (thành ngữ chỉ đi theo làm tùy tùng để sai bảo)
Rất nhanh, tôi quyết định hay là nhân cơ hội cải thiện quan hệ với Hàn Tiềm. Vì vậy, tôi thu lại ánh mắt đang dán vào đống quần lót Hàn Tiềm mua cho tôi: “Hàn tiên sinh, lần này làm phiền anh rồi, bằng không phát sinh chuyện như vậy, A Miên sau này cũng biết phải làm sao cho tốt…”
Ai ngờ được lông mày Hàn Tiềm mới lúc trước còn giãn ra bình thường lập tức liền nhíu lại: “Thẩm Miên, sau này đừng dùng loại giọng điệu này nói chuyện với tôi. Coi tôi như bạn bè bình thường mà đối xưe là được rồi, không cần phải tận lực như vậy.”
Trong lòng tôi thầm phỉ nhổ, chỉ coi như gặp gỡ bạn bè bình thường? Bạn bè bình thường mà ngay lần đầu tiên gặp mặt đã ném cả người tôi xuống hồ bơi sao? Nghĩ đến đây, tất cả những thiện cảm tốt đẹp tối hôm qua dành cho Hàn Tiềm đều bay biến hết, nỗi thù hận như phong ba bão táp gào thét trên đầu. Thế lực bóng tối hạ độc thủ chúng ta, khúc quân hành của công nhân Xô Viết kêu gọi mọi người đoàn kết chiến đấu quyết tử với kẻ thù lại bắt đầu vang lên trong đầu tôi. Cũng may, Hàn Tiềm sau đó Hàn Tiềm cũng không để ý đến tôi nữa, tiếp tục đọc báo sau đó tiếp điện thoại xử lý công việc.
Tôi tranh thủ gọi điện cho A Quang, tóm tắt qua lại chuyện hôm qua, lên án mạnh mẽ lão tài trợ mang bộ mặt vô sỉ bỉ ổi. Đương nhiên, chuyện liên quan đến Hàn Tiềm tôi không nói. Tôi chỉ là tự tâng bốc biểu hiện của mình anh dũng ra sao. Nào là tôi kéo tóc tên tài trợ kia, đạp một cước vài JJ hắn (JJ chỉ bộ phận được ví như cái chân thứ ba của người đàn ông), chỉ dùng một tay đánh lão ta không còn phân biệt được đông tây nam bắc nữa, cuối cùng dùng đầu óc kháng chiến thắng lợi không bị lão gia hỏa này nhúng chàm.
Tôi nói đến nhiệt huyết sôi trào, lâng lâng nghĩ hôm qua tôi đúng là một nữ anh hùng, đá gãy JJ của sắc lang. Thuật lại sự việc chân thực sống động, giọng điệu trầm bổng, du dương, ngay cả Hàn Tiềm cũng phải vỗ tay tán thưởng.
Anh nói: “Trước kia khi còn làm paparazzi, khi viết bài cũng thêm mắm dặm muối như vậy à?” Không biết từ lúc nào Hàn Tiềm đã kết thúc cuộc điện thoại bàn bạc công việc, tựa vào cạnh cửa nhìn tôi.
Trong giọng nói của anh mang theo sự vui vẻ, không hề mang ý châm chọc, gây sự, giễu cợt người khác. Vì vậy tôi dám khẳng định hơn năm mươi phần trăm là tâm tình hiện tại của anh rất tốt.
“Ở trong giới này chuyện là ngoài dự tiệc là chuyện hết sức nình thường, mọi chuyện cũng đã giải quyết xong, ngọn nguồn sự việc cũng không cần thiết phải kể rõ cho A Quang biết, hơn nữa chuyện lại liên quan đến anh. Anh xem, danh tiếng của em rất dễ bị người ta chỉ trích, nếu như thêm một tin cùng nhà sản xuất thuê phòng mập mờ không rõ dù sao cũng không tốt.” Tôi nhún vai một cái. Mặc dù nhận được vai nữ chính trong《 Scandal 》tôi rất vui nhưng không đến mức phải đưa quan hệ của mình và nhà sản xuất ra cho báo chí bàn luận.
Hàn Tiềm gật đầu, tựa hồ rất tán thành. Mặc dù anh có gia thế tốt cùng địa vị trong giới showbiz nhưng cũng không muốn tên mình xuất hiện trên báo. Điều này khác hẳn Tống Minh Thành. Tống Minh Thành là cậu hai nhà họ Tống, nhưng người nắm quyền trong gia tộc lại là anh anh ta. Giống như tôi đã len lén nói với Tô Đình, Tống nhị thiếu gia chủ yếu phụ trách hưởng thụ, lời nói ở Tống gia không có trọng lượng cho lắm.
Mà Hàn Tiềm và Tống gia có thân phận như vậy, đều là hai đại thế lực, dù sao cũng phải chú ý giữ gìn mặt mũi, thể diện.
“Đưa điện thoại di động cho tôi. Số điện thoại cá nhân ấy.”
Tôi ngoan ngoãn đưa cho Hàn Tiềm, nhìn anh ấn phím, sau đó nghe thấy tiếng chuông điện thoại trong túi anh vang lên.
“Đây là số của tôi, em nhớ lưu lại, gặp phải chuyện đặc biệt khẩn cấp cần giúp đỡ có thể tìm tôi.” Tôi nhận lấy điện thoại di động của mình, thầm nghĩ, có số Hàn Tiềm những lúc cần thiết còn có thể dùng được. Dù sao Tống Minh Thành cũng là một thanh niên không đáng tin cậy, lúc gặp chuyện khẩn cấp anh ta luôn mất hút không thấy mặt.
Ánh nắng mặt trời lúc sáng sơm rất tuyệt, chiếu thẳng xuống mặt tôi, rất ấm áp. Tôi không sợ chết mà hỏi đông hỏi tây Hàn Tiềm những câu như: Anh vào giới giải trí cũng lâu rồi, đã từng thích ai trong giới chưa? Tương lai liệu có thích không? Anh khẳng định sẽ không cưới nữ minh tinh à?
Hai năm theo dõi của tôi hoàn toàn thất bại, cơ hồ Hàn Tiềm không có bất kỳ một tin tức nào để tôi tạo nên cơn sốt cả. Cuộc sống cá nhân của anh là một bí ẩn lớn. Mà đối với nữ minh tinh trong giới thậm chí anh còn mang thành kiến, cuối cùng khiến tôi không nhịn được suy đoán, phải chăng trong quá khứ khi còn trẻ dại, thò lò mũi xanh, khi còn ngông nghênh bất trị đã yêu thích một nữ minh tinh nào đó. Có lẽ vì si mê theo đuổi thần tượng mà bước chân vào giới, sau khi vào biết bên trong tồn tại quy tắc ngầm, kỳ vọng càng lớn thất vọng càng nhiều, vì vậy trong lòng mới sinh ra tâm lý tiêu cực đối với nghệ sĩ. Mà hiện tại tôi lại nhịn không được sinh ra nghi ngờ việc anh tiến cử Liễu Sơ Lãng vào giới.
Hiện tại nên tin Liễu Sơ Lãng sẽ không bị môi trường dơ bẩn này ảnh hưởng hay là nói cô ta rất tự tin vào năng lực của bản thân mình?
Hàn Tiềm cau mày: “Quan niệm về hôn nhân của đàn ông và phụ nữ không giống nhau, không giống bọn em luôn ảo tưởng quá nhiều vào tương lai sẽ có một nữa hoàn hảo hay gì đó. Đến tuổi, gặp được người môn đăng hộ đối, không có mâu thuẫn hay quá khứ không mắc sai lầm quá lớn không thể tha thứ thì sẽ ở bên nhau. Rất thực tế. Em ở trong giới nói vậy chắc cũng hiểu.”
Anh không trực tiếp trả lời vấn đề của tôi, nhưng câu trả lời cũng rất thẳng thắn. Hàn Tiềm không thể thích một nữ minh tinh được, nhà anh không cho phép anh như vậy. Không biết tại sao, tôi nghe vậy mặc dù hiểu nhưng vẫn có chút thất vọng.
Hình như anh không muốn tiếp tục đề tài này nữa, câu cuối cùng Hàn Tiềm vừa nói tôi nghe có ý khước từ. Tôi ở trong giới này, so với anh tôi hiểu rõ con đường mà nữ minh tinh phải đi như thế nào, anh là đang nhắc nhở tôi. Rất thiện ý. Bất kể trước mặt công chúng bạn nổi tiếng thế nào, cát-xê cao bao nhiêu, gương mặt đẹp thế nào thì cũng sẽ già đi. Gần đây nhất là chuyện của hai ca sĩ đang nổi tiếng lựa chọn hủy hợp đồng, rút lui khỏi giới để lập gia đình cũng coi như ví dụ thực tế. Thực tế không giống như trong phim ảnh, không có nhưng người đàn ông anh tuấn, nhiều tiền lại thâm tình mà phần nhiều là phú thương hoặc người trong giới.
Hôn nhân trong thực tế nhuộm đầy khói lửa nhân gian, mong manh và kịch tính hóa. Huống chi nghề nghiệp của chúng tôi như vậy. Một sô minh tinh cả đời đều theo đuổi cuộc sống xa hoa, xe hơi biệt thự, muốn dùng những thứ này chứng minh cho truyền thông thấy dù mình có rút lui khỏi giới cũng sống khiến người ta chú ý.
Cái tôi cá nhân quá lớn. Nhưng thực ra là tận trong xương tủy lại rất tự ti. Tự ti đến mức cần người khác phải trầm trồ cô ấy hạnh phúc, cô ấy thành công mới thực sự cảm thấy mình thành công, hạnh phúc.
Tôi nhớ lại trong phòng thu âm đã từng thấy một ca sĩ phờ phạc che mặt vì bị chồng là phú thương đánh, đôi mắt cô ấy sưng đỏ, ôm con gái trong lòng. Thế nhưng khi tham gia lễ trao giải trên mặt vẫn cười tươi như hoa, khoe chồng mới mua cho cô ấy chuỗi ngọc trai, tỏ ra ân ái hạnh phúc. Thật ra thì chúng tôi đều biết chồng cô ấy ở bên ngoài nuôi không biết bao nhiêu tình nhân, mà mẹ chồng cũng không hài lòng chuyện cô ấy xuất thân từ giới giải trí lại không thể sinh hạ con trai.
Mẹ tôi đã từng cảnh báo tôi, người phụ nữ thức sự tao nhã cao quý, hạnh phúc sẽ không khoe khoang. Mà những người phụ nữ luôn mồm khoe khoang dùng hàng hiệu, trên tay đeo đầy đồ trang sức ngoại, hoặc rêu rao bằng cấp cao, khuôn mặt đẹp vĩnh viễn không có khả năng trở thành quý tộc chân chính. Mẹ nói cho tôi biết bất luận làm nghề gì cũng có thể sống tự do tiêu sai, thanh nhã trong sạch.
Cho nên sau khi về nước, dấn thân vào báo giới rồi lại vào showbiz, tên tôi xuất hiện trên báo chí, có tán dương, có chê bai, có ngấm ngầm hãm hại, giễu cựt, lên án, nghi kỵ nhưng gia đình vẫn luôn đứng về phía tôi, sẽ không bởi vì những điều truyền thông xuyên tạc mà nổi trận lôi đình mà trách cứ tôi, hoài nghi tôi có thật học thói hư tật xấu như vậy không hoặc hành động không có kiểm soát không. Bọn họ sẽ chỉ lo lắng tôi có bị thua thiệt hay không, sau đó say sưa nghe tôi kể những tin tức bát quái trong giới giải trí.
Với vấn đề hôn nhân, ngược lại họ lại có cùng quan điểm với Hàn Tiềm, quan điểm của thế hệ trước. Nhưng đối với nghề nghiệp hiện tại này, bọn họ tôn trọng quyền tự di, cho tôi quyền tự do và bao dung.
Có lẽ Hàn Tiềm và bọn họ đều nói đúng. Hôn nhân chính là như vậy. Đến tuổi, gặp người phù hợp, liền gả cho người đó. Mà hạnh phúc hay không hạnh phúc càng không quan trọng bằng vấn đề kinh doanh sau hôn nhân. Nhưng vậy thì sao chứ, tôi và Tống Minh Thành cùng một kiểu, đều không nghĩ tới vấn đề này. Đáng tiếc anh ta là đàn ông, tôi là phụ nữ. Độ tuổi kết hôn không giống nhau, cũng may hiện tại vẫn còn trẻ.
“Còn phía nhà tài trợ kia thì sao? Hắn sẽ không đi nói lung tung hay trở lại dây dưa chứ?” Hình như trong khoảng thời gian này Hàn Tiềm phải đi tham dự hội nghị gì đó, trước khi anh đi, tôi lo lắng hỏi.
“Không đâu.” Anh trả lời ngắn gọn như vậy, sau đó bầu không khí lại yên tĩnh trở lại. Anh bình tĩnh đi giày, thắt caravat. Tôi gnhix có phải tôi vừa hỏi anh vấn đề quá thừa không.
“Sau này em sẽ không quấy rối hay nói xấu anh nữa.” Hôm nay tôi thức thời đưa ra quyết định, tri ấn báo đáp một chút.
Lúc này, Hàn Tiềm nở nụ cười thực sự, là một nụ cười đẹp mà sinh động. Anh nói: “Thẩm Miên, tôi đang nghĩ trước kia rốt cuộc em hận bao nhiêu? Rốt cuộc em nói xấu tôi nhiều như thế nào? Ngày đo, Lam Lam chạy tới hỏi tôi có phải không thích phụ nữ hay không, muốn giới thiệu bạn trai cho tôi. Tôi không biết có phải nó lấy được tin tức từ em hay không.” Sau đó, anh nhìn tôi đầy thâm ý, rồi đi.
Vì vậy, đến cùng tôi cũng không dám nói cho Hàn Tiềm biết, tôi còn viết một đoạn tin tức chưa phát hành, từ lý luận đến thực tế phân tích Hàn Tiềm thực ra là gay. Mấy ngày trước, khi Hàn Tiềm chỉnh tôi, tôi đang chuẩn bị dùng tòa soạn mà tôi có cổ phần kia mấy ngày nữa sắp xếp cho anh hàng năm được xuất hiện trên trang báo lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT