Đối với nhóm lãnh đạo mà nói, bọn họ đảm bảo Văn Hàn sẽ trả lời [Được].
Thời buổi bây giờ ai mà không dựa vào thế lực lớn chứ, chủ nghĩa cá nhân sao? Chưa kịp ý thức được gì đã chết rồi.
“Tránh ra!” Đối với Văn Hàn mà nói, hiện tại hắn chỉ muốn tìm một chỗ mà ôm sủng vật. Hắn cần xác định sủng vật còn bên cạnh mình.
Cục diện nhất thời lâm vào bế tắc, Văn Hàn thủy chung chỉ trả lời hai chữ kia, các lãnh đạo của căn cứ căn bản không có khả năng đoán được tâm tư Văn Hàn.
Nếu không quy phục bọn họ, vậy thì chịu chết đi.
“Không xong rồi, tang thi công thành.” Một người hốt hoảng chạy về phía bên này không ngừng hô to.
Cái gì?
Tang thi công thành?
Tại sao lại tấn công ngay lúc này, trước đó không phải vẫn còn an an ổn ổn dưới chân thành sao?
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Cho dù Nhị Bả Thủ là người tính tình chậm chạp cũng thấy nóng nảy. Đột nhiên công thành thế này cũng không phải chưa gặp bao giờ, nhưng mỗi lần báo tin mọi người coi như vẫn bình tĩnh, cái dạng này giống như căn cứ của bọn họ đã bị công phá.
Bị Nhị Bả Thủ túm lấy áo, người báo tin kia lắp bắp trả lời: “Tang thi trước đó vốn còn bình thường, nhưng là không lâu sau đột nhiên tất cả đều đồng loạt tấn công. Bọn tôi chống đỡ không nổi nữa.”
“Vậy không biết đường rút quân sao?” Còn chưa bị diệt đoàn, đám người kia không biết điều động người à. “Mấy người muốn chết sao?” Hắn đối với người báo tin ngừng lại một lúc, sau đó rít gào.
Khi nhóm lãnh đạo ở bên cạnh vì tang thi công thành mà sốt ruột thì Văn Hàn chậm rãi từng bước một hướng về bên này đi tới. Không có biện pháp, này là hướng duy nhất để đi ra ngoài.
“Không được lại đây!” Có một người luôn nhìn chằm chằm vào Văn Hàn phát hiện ra hành động của hắn, vội giơ súng lên uy hiếp.
“Hừ!” Nhìn thoáng qua khẩu súng trong tay người kia, Văn Hàn khinh thường hừ một tiếng, ngay cả súng còn cầm không chắc còn đòi dọa ai.
Văn Hàn cũng chẳng sợ một khẩu súng như vậy, đả thương được thân thể hắn hiện tại phỏng chừng chỉ có vũ khí sát thương diện rộng.
“Đứng lại, không được bước về phía trước!” Người kia tay bắt đầu run lên, trước khi mạt thế súng chính là một loại vũ khí lợi hại, nhưng mà sau mạt thế dị năng bay đầy trời, súng ống lực sát thương trực tiếp giảm xuống.
Nhóm lãnh đạo nhìn Văn Hàn còn chưa giải quyết xong cộng thêm chuyện tang thi công thành, cảm thấy rối một nùi.
Nhưng muốn giải quyết cũng rất dễ dàng, giết Văn Hàn, sau đó lập tức về ngăn cản tang thi.
Có điều thật luyến tiếc nha, dị năng giả tốt như vậy.
Văn Hàn mặc kệ bọn họ rối rắm như thế nào, hắn vẫn trực tiếp đi về phía trước.
Văn Hàn tiêu sái đến gần làm đám người toàn thể đề phòng.
“Sao chuyện xui xẻo thi nhau đến vậy.” Nhị Bả Thủ cảm giác hôm nay rất không thuận lợi, đầu tiên là tang thi vây thành, sau đó vất vả lắm mới giải quyết được tang thi cầm đầu, tang thi lui xuống rồi lại tới thêm một tang thi đầu lĩnh nữa.
Nghe tin viện nghiên cứu bị người cướp sạch, bọn họ thấy tang thi bên ngoài không còn tấn công nữa, nhân cơ hội giải quyết luôn viện nghiên cứu, kết quả gặp phải dị năng giả cường hãn uy hiếp như vậy.
Còn chưa kịp mời chào hay tiêu diệt, tang thi lại công thành.
Tên nhãi này không phải là sao chổi đấy chứ?
“Có bao giờ mà không cùng nhau đến đâu?” Kẻ dẫn đầu liếc nhìn Nhị Bả Thủ một cái, sau đó quyết đoán hạ lệnh.
“Hủy diệt!”
Người này bọn họ rõ ràng không thể sử dụng, như vậy hủy diệt cũng sẽ không đau lòng.
“Vâng.”
Nhận được mệnh lệnh, người kia rất nhanh liền nổ súng,
Nếu là trước đây, vũ khí lực sát thương rất lớn, hiện tại chỉ có chút tổn hại.
Thời điểm Văn Hàn sắp đến cạnh đám người, hắn thấy vũ khí sắp được khai hỏa.
Tuy hắn không sợ mấy thứ này nhưng không phải là sẽ không bị thương.
Ngũ chích đã được hắn thu vào không gian, hắn hiện tại đang suy nghĩ nên tiến vào không gian hay đơn giản là né ra.
Thời gian chỉ trong một cái chớp mắt, Văn Hàn dùng tốc độ nhanh hơn né được công kích.
Đến khi Văn Hàn đứng trước mặt bọn họ, nhóm lãnh đạo đều thét chói tai.
Bọn họ chỉ nghĩ Văn Hàn dị năng cường hãn thôi, nhưng khi chứng kiến tốc độ này, đây không phải thứ mà nhân loại có được nha!
“A, hắn chính là tang thi vương!” Một dị năng giả từng được gặp qua tang thi huynh sau khi nhìn Văn Hàn một hồi vội lớn tiếng kêu lên, lúc ở trên tường thành hắn nhìn thấy rất rõ ràng, chính là người này, đàn tang thi thần phục quỳ dưới chân hắn.
Chỉ có vương giả mới có thể làm cho kẻ khác thần phục. Bọn họ mặc nhiên gán cho tang thi huynh cái tên ‘tang thi vương’.
“A, đúng vậy, mau chạy đi!” Như được nhắc nhở, rất nhiều người từng gặp qua hoặc là nghe qua bắt đầu gào thét chạy trốn.
“Giết chết ngươi!” Cũng có vài người tấn công Văn Hàn.
Nhóm lãnh đạo không ngờ lại xoay chuyển tới tình thế này, dị năng giả bọn họ tâm tâm niệm niệm muốn mời chào cư nhiên là tang thi!
Hóa ra trước đó bọn họ có rất nhiều cơ hội có thể giết chết con tang thi này, thế mà bọn họ lại ngây ngốc đi mời chào hắn?
Các lãnh đạo dưới sự bảo vệ của của dị năng giả nhanh chóng tránh xa Văn Hàn.
Một số dị năng giả đã sẵn sàng vũ khí trong tay, bọn họ đối với thân phận tang thi của Văn Hàn cũng không có gì hoài nghi. Giết nhầm còn hơn bỏ sót, chỉ huy phất tay ra hiệu tấn công.
Nhìn đám người dùng ánh mắt cừu hận nhìn mình, Văn Hàn cảm thấy rất không kiên nhẫn, hắn thầm nghĩ nhanh rời khỏi nơi này, tìm địa phương nào yên tĩnh bồi sủng vật ngủ một giấc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT