- Ngươi đã quá mạo hiểm rồi!
Tại phòng ký túc xá của Cách Tố, nàng nằm trong lòng tình lang, rồi ngẩng đầu lên nói:
- Tuy rằng ta rất cao hứng vì ngươi có lòng thương hại kẻ khác, nhưng làm vậy thì quá mạo hiểm đi! Text được lấy tại Truyện FULL
Người nàng vừa nhắc đến tất nhiên là Cách Phù! Cách Phù vì nam nhân này mà xuất hiện, đồng thời còn vỗ tay tán thưởng hắn, lẽ tất nhiên là vì hắn cư xử với nàng không giống những người khác, vì thế nên đã khiến cho nàng rất cảm động.
- Đừng lo!
Lưu Sâm ôn nhu nói:
- Chứng yểm ma của nàng ta không có tác dụng với ta, có lẽ là do thể chất đặc biệt của ta cũng nên.
Hắn không hề giấu giếm việc giữa hắn và Cách Phù, bởi lẽ chuyện đó cũng chẳng có gì bí mật cả.
Cách Tố lắc đầu nói:
- Cũng chưa chắc đâu, có thể là khoảng cách giữa hai người vẫn chưa đủ gần mà thôi. Đến một ngày nào đó, khi đã đủ gần rồi thì ngươi cũng sẽ nhanh chóng bị giảm đi ma pháp thôi, thật không đáng chút nào.
Đó là lời nhắc nhở sao? Cứ cho đó là lời nhắc nhở ấm áp đi, về công và về tư thì đều rất thỏa đáng.
Tuy nhiên, Cách Tố cũng không lo lắng chút nào, bởi vì nam nhân này trời sinh ra đã có tính phản loạn. Chuyện mà người khác không dám làm thì hắn nhất định phải thử qua cho biết. Thế nhưng dù cho gan của hắn có to bằng trời, nhưng cũng sẽ không dám gần gũi Cách Phù quá. Cả tay của đối phương mà hắn cũng không dám nắm, vậy thì Cách Phù cũng đâu đáng được xem là tình địch, và nàng cũng không cần cảm thấy khó chịu.
Nhưng nàng vẫn chưa biết hắn đã tiếp xúc rất gần với Cách Phù, thậm chí còn đã tiếp xúc qua da thịt nữa. Gần đến như thế mà vẫn không có chuyện gì, vậy thì làm việc gì cũng sẽ không sao cả.
Sau khi nhắc nhở xong, chuyện còn lại đương nhiên là hai người lại lao vào một cuộc kịch chiến rồi.
- Thật không ngờ Tư Tháp cũng tham gia náo nhiệt!
Cách Tố nói:
- Đặc điểm ma pháp của hắn là kỹ thuật toàn diện, biến hóa tinh xảo. Hắn vốn có thể sử dụng tất cả công năng của các loại ma pháp phụ thuộc Phong hệ, nhưng cũng bởi vì vậy mà đối với tốc độ, hắn sẽ không phải là đối thủ của ngươi, ngươi cần phải....
Nàng phân tích rất tỉ mỉ, không giữ lại chút nào. Một bên là đệ đệ ruột của mình, một bên là tình lang, nàng vốn tưởng là mình sẽ không thiên vị bên nào, nhưng rốt cuộc hình như vẫn không làm được; hoặc giả vì sự mê luyến ở dưới ma trảo của nam nhân này mà nàng đã triệt để bán đứng đệ đệ của mình!
Thông thường thì người bán đứng huynh đệ của mình đều sẽ không có kết quả tốt!
Một lúc sau, chiếc miệng nhỏ nhắn của Cách Tố đã mở lớn, gấp rút thở dốc, thần tình rất đáng thương...
oooOooo
Cuộc tỷ thí ma pháp chính thức bắt đầu, Lưu Sâm có phần tiếc nuối, bởi vì hắn không có cơ hội để đi xem những trận đó. Mỗi một trận so tài đều cho phép người ta đến xem, nhưng hắn thì chỉ có một đôi mắt, nên chỉ có thể ở lại khu vực của ma pháp phụ mà thôi, còn tai thì ráng vểnh lên để nghe ngóng tình hình tỷ thí:
Na Nhĩ Tư thắng Mã Lệ Á, tiến thẳng vào lục cường.
Hỏa hệ Mỗ Mỗ dùng hỏa cầu đốt rụi lông tóc của đối thủ.
Trong trận so tài kỹ năng đặc biệt, cánh tay phải của Mỗ Mỗ đột nhiên đã dài ra hơn ba thước rồi đánh rụng mấy chiếc răng cửa của đối thủ.
Tư Tháp cũng dùng một chiêu mà giải quyết hết các đối thủ ở vòng một tại đấu trường của Phong hệ, hiện tại thì đang có mặt tái đấu trường của ma pháp phụ.....
Tỷ thí vòng loại chỉ có một yêu cầu, đó là sẽ đấu cho tới khi chỉ còn một người đứng vững cuối cùng (người chiến thắng cuối cùng của mỗi loại ma pháp), tuyệt không có chuyện loại bỏ, vì vậy mà sẽ không có tình huống rút thăm xấu xảy ra; dù cho một người gặp phải đối thủ mạnh nhất ở ngay từ vòng một thì cũng không thể đổ thừa cho vận khí xấu, bởi vì nếu người đó không thể đánh bại kẻ mạnh nhất thì đến cuối cùng cũng sẽ thất bại, chẳng qua chỉ là sớm hơn một chút mà thôi.
Trong sáu hệ ma pháp, số người tham dự tại Thủy hệ là đông nhất, có lẽ là vì nữ hài trời sinh ra đã thích náo nhiệt, nên có đến hơn tám mươi người. Nếu cần đào thải bớt phân nửa thì phải trải qua năm vòng mới tiến hành trận chung kết được. Còn Hắc Ám hệ thì có số lượng người tham gia ít nhất, chỉ có mười hai người tham gia. Ngày hôm nay vừa kết thúc thì chỉ còn lại sáu người, mà điều khiến cho Lưu Sâm vui mừng hơn cả là bằng hữu của hắn, Khắc Nại cũng ở trong nhóm sáu người này. Tuy rằng qua ải tương đối khó khăn, nhưng cuối cùng thì những cuộc khổ chiến của gã cũng đã thành công.
Ma pháp của Quang Minh hệ căn bản là không thích hợp để tỷ thí, chủ yếu chỉ là biểu diễn mà thôi. Kết quả sẽ do trọng tài chấm điểm, vì vậy mà số người tham gia cũng đặc biệt đông, đạt lên tới hơn bốn mươi người. Còn những trận tỷ thí kỹ năng đặc biệt thì là những cuộc đấu được người ta tới xem đông nhất, bởi vì nếu dùng từ của thế giới hiện đại để nói thì những cuộc đấu đó chính là tỷ thí công năng đặc dị, chỉ tiếc là địa điểm so tài quá xa nên Lưu Sâm không thể đến xem được.
Ma pháp phụ là một trường hợp đặc biệt, nơi đây có số người tham gia đông nhất, nguyên nhân cũng rất đơn giản, các học viên hiểu rất rõ các bạn học cùng hệ với mình; nếu có người tự biết mình kém hơn một kẻ nào đó, vậy thì y sẽ không báo danh vào cùng một hạng mục với người kia, mà sẽ chọn hạng mục khác, và tất nhiên không có hạng mục nào lý tưởng hơn là ma pháp phụ!
Sở dĩ người ta lựa chọn ma pháp phụ là vì người ta không hiểu rõ các học viên của những hệ khác, mà đã không biết thì không sợ; hơn nữa, thi đấu ở trong ma pháp phụ lúc nào cũng thay đổi khôn lường, ví dụ như một người đánh không lại Trương Tam, nhưng lại thắng được Lý Tứ, còn Lý Tứ thì lại thắng được Trương Tam.....tính chất tương sinh tương khắc của ma pháp phụ sẽ được thể hiện rõ ràng tại đây, vì vậy mà khi tỷ thí ma pháp phụ, sẽ không có một ai dám xưng là đệ nhất cả.
Trên lý thuyết, ma pháp phụ là tập hợp tất cả các cao thủ hạng nhì của sáu hệ lại, đương nhiên là còn có hạng ba, hạng bốn, vv....chừng hơn một trăm bốn mươi tuyển thủ đều đứng ở một góc, còn những người đến xem tỷ thí thì đều đứng ở ba góc còn lại.
Hôm nay là trận đầu, có nghĩa là sẽ có hơn bảy mươi người bị loại ra khỏi vòng!
Kết quả rút thăm cho thấy, đối thủ đầu tiên của Lưu Sâm là một gã học viên có tên gọi là Thác Nhĩ Tư!
Ngẫu nhiên rút thăm không có nghĩa là trước yếu sau mạnh, trận đấu thứ nhất của ngày hôm nay hấp dẫn được khá nhiều sự chú ý, ít ra thì cũng hấp dẫn được Lưu Sâm.
Mỹ nữ mở màn, đúng là Á Na rồi. Chỉ thấy một vòi nước bay thẳng lên đài, thân thể mềm mại của nàng phóng qua rồi đáp nhẹ nhàng xuống sàn đài. Cùng lúc đó, có tiếng bước chân nặng nề từ đầu bên kia truyền tới. Kẻ đang chậm rãi bước từng bước lên đài và mỗi bước đi đều làm sàn đài rung rinh không ngừng chính là một nam sinh tráng kiện. Tuy tuổi của gã chỉ mới hai mươi, nhưng trên mặt lại có râu ria lởm chởm, thoáng nhìn thì gã có vẻ già trước tuổi nhiều lắm.
Gã từ từ đưa tay phải ra, trong lòng bàn tay thấp thoáng có ánh hồng quang, Hỏa ma pháp!
Không khí toàn trường lập tức xôn xao hẳn lên. Trận đầu tiên đã là hai thái cực chọi nhau rồi, Thủy Hỏa dung hòa, nam nữ quyết đấu, nhỏ bé à thô kệch, nhẹ nhàng và trầm ổn, tất cả những gì cực đoan ở trong quyết đấu đều có hết ở trong trận này.
Tuy so tài về mặt ma pháp phụ, và không hề có sự hạn chế trong khoảng cách tấn công, nhưng vừa xuất thủ thì khoảng cách liền trở nên rất gần. Gã nam sinh kia dùng nắm tay đánh ra một đấm, dọc đường, nắm tay của gã đột nhiên lớn hẳn ra, trông giống như cái găng tay màu đỏ của giới quyền sư vậy. "Găng tay" màu hồng đó là vô hình, nhưng nó đang đánh thẳng vào vòng eo nhỏ nhắn của Á Na.
Hỏa ma pháp! Lực lượng gia cường thuật! Gã gia tăng không chỉ có lực lượng, mà còn có diện tích bao phủ trong sự ảnh hưởng của kỹ năng của gã nữa; ngoài ra, gia cường thuật còn có một công dụng khác, đó là rút bớt không khí ở trước mặt, khiến cho địch thủ hít thở khó khăn!
Á Na khẽ lắc nhẹ vòng eo một cái, ở dưới tìnhh huống hai chân không động, toàn thân nàng liền rời khỏi vị trí cũ. Đúng là vòng eo quá mềm mại! Hơn nữa, đó chỉ là bước đầu tiên, lúc này nàng lại di chuyển cước bộ. Khi nàng không di chuyển thì thôi, nhưng một khi đã di chuyển thì toàn thân lướt đi như nước chảy rất thuận lợi, không có gì cản trở được nàng.
Thế rồi nàng liền xuất hiện ở sau lưng gã nam sinh kia một cách vô thanh vô tức, tay phải khẽ động thì từ các đầu ngón tay của nàng liền có tinh quang bắn ra bốn phía, biến ảo khôn lường. Đột nhiên có những tiếng "xèo, xeo" vang lên, những luồng tinh quang kia đã bắn vào lưng của gã nam sinh, khiến cho hơi nước bốc lên không ngừng.
- Hỏa hệ hộ thân!
Có tiếng ai đó kêu lên, trong giọng nói lại tràn đầy vẻ ngưỡng mộ! Hỏa hệ hộ thân thuật là một thuật cao cấp, nếu chưa đạt tới cấp một thì quyết không thể sử dụng được. Không ngờ ngay trận đầu tiên đã là kẻ mạnh đấu với kẻ mạnh rồi.
Mấy mũi Băng đao ở đầu ngón tay của Á Na thành công chụp trúng vào sau lưng của nam sinh kia, nhưng dưới cú chụp đó, băng bị hỏa nung chảy ra hết. Chiêu thứ nhất bất phân thắng bại!
Lưu Sâm bắt đầu cảm thấy lo lắng cho nàng, vì đã chụp trúng mục tiêu nhưng lại không có tác dụng gì cả, vậy thì làm sao mà thủ thắng? Nhưng lúc này Á Na đã giơ hai tay lên, Lưu Sâm vừa thấy vậy thì hai mắt lập tức sáng rỡ lên, Ngư Long vũ!
Ngư Long vũ vừa được thi triển thì không khí trên đài liền được thay đổi ngay, phảng phất như lúc này nó là sân khấu của Á Na vậy, còn đối thủ của nàng thì trở thành bạn nhảy của nàng. Một ngọn quyền đỏ hừng hực đánh sang thì lại rơi vào vị trí nàng vừa vũ xong, băng và hỏa dung hòa vào nhau và biến thành ánh đèn của võ đài. Trong nhất thời, tình cảnh ở trước mắt khiến cho người ta quên đi mất đây là một trận tỷ thí. Ánh mắt của Lưu Sâm lộ ra vẻ si mê, hắn phảng phất như thấy mình đã về tới bờ biển và đang đối mặt với sóng biển gào thét. Ở trong biển rộng, hắn thấy được một nàng Nhân Ngư mỹ lệ vừa vũ vừa hát, khi thì nhảy lên ngọn sóng, khi thì chìm vào đáy nước....
Thế rồi chợt có một đóa hoa bằng bọt biển bay lên, nó kích cho dòng nước chảy xiết, rồi sau đó lại có một thanh Băng chùy hiện ra từ trong đóa hoa. Chỉ nghe một tiếng "xoẹt" nhỏ vang lên, thì đã thấy nó dừng lại tại yết hầu của đối phương.
Một tràng pháo tay nổi lên vang dội, Á Na thắng rồi! Phương thức chiến thắng của nàng rất đơn giản, dưới chiêu Ngư Long vũ, đối thủ chỉ tấn công vào khoảng không, còn Á Na thì mặc sức diễn luyện kỹ thuật vũ một cách điêu luyện. Nàng liên tục xoay quanh đối phương tới hơn mười vòng, sau mỗi một vòng thì đã để lại một vòi nước; sau đó thì nước phún vào không gian càng lúc càng nhiều, khiến cho Hỏa ma pháp ở trên người gã nam sinh kia từ từ mất đi hiệu lực. Khi các vòi nước ở bốn phương tám hướng vừa thu lại thì thanh Băng chùy ở trên đầu ngón tay của Á Na đã chỉ vào yết hầu của đối phương. Chỉ đơn giản vậy thôi!
Lưu Sâm cũng đang vỗ tay! Trận tỷ thí đó thật là đẹp mắt, hắn chưa từng thấy qua bao giờ.
Những trận kế tiếp thì thua kém hơn trận đầu nhiều lắm. Thổ ma pháp đấu với Hỏa ma pháp, cứng chọi cứng, một đánh một chịu đòn, đến cuối cùng thì người tấn công bị mệt lừ, còn người chịu đòn thì vung tay lên, lúc đó bụi bặm bay mù trời, và gã đã hất tung đối thủ bay luôn xuống đài. Trận tiếp theo thì Hắc Ám ma pháp đấu với Phong ma pháp, cuộc đọ tài này nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Học viên Phong ma pháp chạy quanh khắp đài, chân gần như không chạm đất, nhưng khi học viên Hắc Ám ma pháp vừa giơ hai tay lên thì đã có hai bóng đen trải dài ra rồi áp chế lấy những nơi mà đối phương đặt chân tới, từ từ khống chế tiết tấu của đối phương, và cuối cùng khiến cho gã phải bước chậm lại. Sau đó thì biến thành một cuộc đấu giữa Phong nhận và Hắc Ám nhận.
Với trận đấu này, Lưu Sâm không thấy hứng thú chút nào.
Trận tiếp theo mới là trận của hắn!
Lưu Sâm chậm rãi bước ra, cùng lúc đó, ở trước mặt hắn cũng có một nam sinh với vóc người dong dỏng cao cùng bước ra. Thân pháp của gã nhẹ nhàng như gió, tay chỉ khẽ chạm vào nền đài thì cả người đã bốc thẳng lên cao và rồi đáp xuống một bên đài, tư thế trông rất ưu nhã; còn chân của Lưu Sâm thì không thấy cong lại, nó vẫn thẳng tắp như bình thường, nhưng thân thể của hắn đã đáp xuống góc đối diện một cách vô thanh vô tức! Tuy động thân sau, nhưng hai người hầu như đã cùng lúc đáp xuống sàn đài.
Đối thủ của Lưu Sâm là một nam sinh thanh tú, có thể nói là tuấn nhã - ngoài hai lỗ tai khác với người thường. Thì ra gã là người của Tinh Linh tộc! Trên lưng gã còn đeo một bộ trường cung, nhìn bộ dáng đó thì gã đúng là Tinh Linh cung tiễn thủ rồi!
Hay thật, đối thủ đầu tiên của hắn lại thiện dùng binh khí!
Thác Nhĩ Tư tháo trường cung trên vai xuống và cầm sẵn nơi tay, sau đó nói:
- Ngươi có thể chọn lấy binh khí cho mình!