Đậu Mật Đường buông Đậu Tiểu Long, xoay người ôm lấy Đậu Ngọc Nga.

"Mẹ, cuối cùng con cũng tìm được việc làm. Cuối cùng con có thể dựa vào năng lực của mình để nuôi sống gia đình, mẹ à! Con rất rất vui vẻ!"

Bốn năm qua, một nhà bốn miệng ăn, đều dựa vào số tiền còn lại sau khi mẹ phẫu thuật xong, tiết kiệm từng chút một, chắt chiu cho cuộc sống. Tuy vậy, tiền vẫn giảm đi nhanh chóng. Vừa lúc số tiền dùng hết, cô lại tìm được một công việc tốt!

Câu cửa miệng nói, trời không tuyệt đường người, có lẽ là như vậy đi!

"Mật Đường bảo bối, mẹ cũng vui mừng cho con!" Đậu Ngọc Nga vỗ lưng con gái, trong lòng âm thầm chua xót.

Con gái bà, vốn là tiểu thư đài các! Bởi vì sự quật cường của bà, mới hại con mỗi ngày vì miếng ăn mà phải chạy ngược chạy xuôi. Suy nghĩ một chút, đều cảm thấy thẹn với con. Hơn nữa, vì muốn bà chữa bệnh, cư nhiên đem trinh tiết của mình trở thành hàng để giao dịch. Con gái bà trở thành chưa kết hôn mà đã có con, bà không biết tại sao, Mật Đường lại nhất quyết muốn sinh ra hai đứa trẻ này! Bà lại càng không biết tại sao, Mật Đường vì hai đứa con, cự tuyệt vị học trưởng si mê cô. Chẳng lẽ, bà và con mình giống nhau, một mình nuôi con cả đời?

"Mật Đường bảo bối, mẹ đã hứa với Công chúa Phượng: Chỉ cần ngươi tìm được việc làm, sẽ mua bộ váy đẹp nhất cho công chúa Phượng đó!" Đậu Tiểu Phượng sợ mẹ đổi ý, yêu cầu ngoéo tay."Mật Đường bảo bối, mẹ không thể đổi ý nha! Chúng ta có thể ngoắc tay không?"

Mật Đường buông mẹ ra, ngồi xỗm trước mặt con gái. Cô cưng chiều xoa xoa mái tóc bé, cười nói: "Công chúa Phượng, không tin mẹ sao? Mẹ sẽ ngoắc tay, nhất định sẽ mua bộ váy đẹp nhất cho con mà."

Công chúa Phượng ôm lấy Đậu Mật Đường, vẻ mặt hưng phấn."Mật Đường bảo bối, con rất yêu mẹ!"

Sáng sớm hôm sau, Đậu Mật Đường lại dẫn hai con đến nhà trẻ. Tiếp theo, chạy nhanh đến tập đoàn Tiêu thị.

Đậu Mật Đường đi vào thang máy, gặp được hai cô nhân viên ở đó. Cô mỉm cười, lễ phép gật đầu thăm hỏi. Hai cô gái cũng cười cười, bắt đầu nói chuyện phiếm.

"Lan Khê, cô biết không? Phó tổng Tiêu sắp đính hôn."

"Phó tổng Tiêu bề ngoài cao ngạo bên trong lại độc ác. Tôi một chút cũng không có hảo cảm đối với ả! ả nhanh nhanh kết hôn, rồi nhanh chóng rời đi tập đoàn Tiêu thị! Tôi ước là thế! vị hôn phu của ả, thật sự là xấu số!" cô gái gọi Lan Khê, thoạt nhìn rất chính trực. Cô ấy nói chuyện thẳng thừng, thậm chí không một chút dong dài.

"Lan khê, cẩn thận, họa là từ miệng mà ra." Thanh Bình nhìn nhìn Đậu Mật Đường, ý bảo này Lan Khê nói chuyện cẩn thận một chút. Đậu Mật Đường cười cười, không có tiếp lời.

Lan Khê lè lưỡi, làm mặt quỷ."vị hôn phu của Phó tổng Tiêu làm nghề gì?"

"vị hôn phu của Phó tổng Tiêu tên là Đường Long, là tổng giám đốc tập đoàn Đường thị. Nghe nói tên Đường Long này, vốn là con một của Đường Thương Long, đứng đầu bang Thương Long. Không biết nguyên nhân gì, bốn năm trước, Đường Long giải tán Thương Long bang, gây dựng sự nghiệp này. Bởi thế Đường thị cùng Tiêu thị cùng chiến tuyến, cho nên Tiêu Thính Quân mới đem con mình gả cho hắn. Ha ha, bọn họ đính hôn, đơn giản là vì kinh tế mà thôi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play