Thiên Nguyệt Thần nhíu mày, nhìn lại Thiên Nguyệt Triệt một lúc lâu, sau đó hướng về phía lão bản nương, phong tình vạn chủng nói: "Sở thích của phụ tử chúng ta giống nhau, nếu lão bản nương muốn hầu hạ tiểu tổ tông, nhớ kỹ ngay cả lão tổ tông cũng phải hầu hạ."
Khóe miệng lão bản nương co rút: "Đừng, ta chỉ đùa giỡn thôi? Tiểu nhị a, mau mang thức ăn cho khách quý..." Lão bản nương vội vàng lắc mông rời đi, đồng thời lưu lại một giọt mồ hôi lạnh. Thật là nam nhân khủng khiếp, rõ ràng vừa cười vừa nói, nhưng ánh mắt kia...
"Phụ hoàng, từ lúc nào có ham mê này, có phải nữ nhân ở hậu cung của phụ hoàng, hầu hạ lớn, cũng phải hầu hạ nhỏ?" Thiên Nguyệt Triệt khiêu mi, giọng nói có chút châm chọc.
"Triệt nhi nói rất đúng, đây là gia tăng tình thú cho Triệt nhi mà?" Thiên Nguyệt Thần miễn cưỡng liếc Thiên Nguyệt Triệt một cái, nên giáo huấn tiểu tử một chút.
"Uh, tình thú thật là tốt, ta nhớ được, năm ấy, ta năm tuổi, Mạn La các xuân phong dào dạt, nữ nhân kia, vóc người không tệ, nhớ lại, mỗi đêm phụ hoàng lật bài tử, sợ là Triệt nhi lại thêm đệ đệ hoặc muội muội." Thiên Nguyệt Triệt dịch thân, cùng nam nhân giữ vững khoảng cách nhất định, chiếc đũa dùng sức gõ chén. Đây là điềm báo nổi điên, những người khác vô cùng thức thời, dồn lại cùng nhau chuẩn bị đổi vị trí.
"Ngồi xuống." Ba một tiếng, chiếc đũa dán lên bàn, "Thêm một bàn thêm phiền toái, tay lão bản nương xinh đẹp như vậy, lau nhiều một cái bàn chẳng phải là đáng tiếc." Mông mọi người mới rời ghế, lại lập tức ngồi xuống.
Chiếc đũa bị gãy thành hai: "Không muốn, bất quá, nếu có? "
"Như thế nào?" Thiên Nguyệt Thần khiêu mi, thu lại nụ cười yêu mị.
"Phụ hoàng biết, đam mê của ta luôn luôn rất nhiều." Thiên Nguyệt Triệt chậm rãi nói, "Nếu quả thật có, phụ hoàng cần phải bảo vệ tốt, không cẩn thận, có chuyện cũng đừng đẩy trách nhiệm lên người ta."
"Ha ha..." Thiên Nguyệt Thần cười to, kéo Thiên Nguyệt Triệt vài lòng, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Thiên Nguyệt Triệt, bàn tay vuốt ve bụng bằng phẳng, "Ta sờ một chút xem có hay không?"
Thân thể cứng đờ, mặt Thiên Nguyệt Triệt co quắp , nam nhân này không hiểu ư? Bây giờ bọn họ đang cãi nhau, cãi nhau chính là cãi nhau. Hất tay Thiên Nguyệt Thần ra, lúc này đổi lại sắc mặt Thiên Nguyệt Triệt xanh mét, bởi vì theo lời nói động tác của Thiên Nguyệt Thần, nhóm người Mạc Tà vô cùng phối hợp dời tầm mắt về phía bụng hắn, như thể hắn thật sự có.
"Nhìn gì mà nhìn, bổn điện là nam nhân, nam nhân hàng thật giá thật." Thiên Nguyệt Triệt quơ móng vuốt.
"Tức giận cái gì? Không phải rất muốn có sao? Không bằng chúng ta..." Thiên Nguyệt Thần hé môi, thổi nhiệt khí lên cổ Thiên Nguyệt Triệt, "Thử xem một chút?" Đôi mắt đẹp của Thiên Nguyệt Triệt vừa chuyển, tay đặt lên cổ Thiên Nguyệt Thần, xẹt qua lồng ngực của y, đi tới bụng bằng phẳng: "Ta thậm chí có chút mong đợi đâu, phụ thân, nếu nơi này ngươi mang thai hài tử của ta..." Chỉ là nghĩ như vậy, Thiên Nguyệt Triệt nhịn không được bật cười hắc hắc.
"Uy Triệt nhi, nơi này của ngươi thích hợp hơn." Thiên Nguyệt Thần bắt tay nhỏ bé, xoa bụng của Thiên Nguyệt Triệt, "Triệt nhi ngẫm lại có đúng không?" Cúi đầu, ở bên tai Thiên Nguyệt Triệt nói nhỏ, "Nếu không cắm vào thân thể Triệt nhi là ai?" Trầm thấp tiếng nói mang theo ác ý, Thiên Nguyệt Triệt đỏ mặt lên: "Ngươi chờ, chờ đó cho ta." Sắc mặt tiểu tử biến hồng.
"Chờ, bao lâu cũng chờ." Thiên Nguyệt Thần đột nhiên tâm tình thật tốt, chẳng qua là... Chân mày cau lại, hai mắt liếc khách qua đường nhìn chằm chằm bọn họ.
"Tựa hồ từ sau khi vào cửa, bọn họ vẫn nhìn như vậy." Mạc Tà nói. Nếu lén lén lút lút nhìn, còn có thể chấp nhận, nhưng những người này là quang minh chính đại nhìn.
"Mấy vị khách quý, thức ăn đã mang lên." Lão bản nương đang cầm món ăn đi ra, liếc thấy ánh mắt nhóm người Thiên Nguyệt Thần nhìn về phía những khách nhân khác, cười đùa nói, "Các vị gia đừng để ý, mọi người chỉ cảm thấy tò mò, đa phần chỉ có người Ma tộc đến Nhân tộc, không ngờ Nhân tộc cũng tới nơi này, ta ở đây mở khách điếm đã lâu, chưa bao giờ gặp Nhân tộc."
Mấy người nhìn nhau, dựa vào bề ngoài mà nói, Nhân tộc và Ma tộc căn bản không khác nhau, nữ nhân này có thể biết bọn họ là Nhân tộc, rất giỏi. "Ánh mắt lão bản nương rất tốt." Mạc Tà hướng nàng giơ ngón tay cái.
"Có gì đâu, người cùng động vật giống nhau, hiển nhiên nhận được hơi thở đồng loại, tựa như xà sẽ không nhận thức trâu ngựa làm một nhà, hơi thở Ma tộc chúng ta với Nhân tộc bất đồng, nói đến lợi hại, cũng là các ngươi, sa mạc lớn như vậy cũng không làm khó được các ngươi, không ít người chết trong sa mạc rồi đó." Trước kia Nhân tộc cũng muốn đến Ma giới, nhưng qua không được sa mạc, nguyên nhân tự nhiên là sa hùng, cho nên khi đám người Thiên Nguyệt Thần xuất hiện ở đây, bọn họ liền hiểu được, mấy người đều phi phàm.
Thiên Nguyệt Thần cùng Thiên Nguyệt Triệt lĩnh ngộ, lão bản nương này không biết hai người bọn họ là Ám Dạ chi tử, chỉ nghĩ họ là Nhân tộc.
"Nhân tộc tới Ma tộc làm gì?" Thiên Nguyệt Triệt ngồi vào vị trí của mình, vừa ăn vừa nói.
Nét mặt lão bản nương nhất thời trở nên khinh thường: "Tham lam." Nhưng sau đó ý thức được bọn họ cũng là Nhân tộc, lập tức cười làm lành, "Ta nói chuyện thẳng thắn, mấy vị chớ để ý."
"Không sao." Thiên Nguyệt Triệt thay mặt mấy người nói, "Ma tộc ảm đạm, không có đồ vật gì đáng giá, nhưng lão bản nương nói rất đúng, loài người rất tham lam."
"Ha ha, lời này của tiểu gia, ta thích." Lão bản nương ngồi xuống ghế trống bên cạnh bọn họ, "Bảo bối ở Ma giới không coi là bảo bối, nhưng Nhân tộc lại coi là bảo bối, vàng, bạc gì đó, chúng ta không cần, nhưng nhân tộc tham a..." Lão bản nương nói đến một nửa, cửa truyền đến thanh âm đông đông đông, là thanh âm giày đi trên mặt đất.
"Thật ồn ào." Thiên Nguyệt Triệt nói thầm, lão bản nương ra dấu bảo, "Tiểu công tử chú ý, cũng đừng lộ ra." Vẻ mặt lão bản nương trở nên nghiêm túc, tựa như vui đùa vừa rồi không tồn tại, còn nói nhỏ, hôm nay là vận rủi. Nhưng khi xoay người, lão bản nương lại nở nụ cười.
"Uy, đại gia, cơn gió nào đem ngài tới đây." Lão bản nương phong tình vạn chủng nhào vào lòng hán tử, hán tử chính là địa long nơi này, nghiêm khắc mà nói nơi này không tính là một thành trấn, lại hỗn tạp, cho nên rất loạn, hán tử năng lực cao, tự xưng là vương, cửa hàng muốn kinh doanh, phải giao tiền bảo kê. Thật ra Ma tộc có rất nhiều cường đạo, bọn họ là những kẻ trước kia không phục tùng Ma vương, từ khi Ma vương biến mất liền tạo phản, tóm lại rất phức tạp. Trấn này cũng là mục tiêu của bọn họ, bởi vì ở đây không có quý tộc, quý tộc lại là đại biểu cho sức mạnh và quyền lực của Ma tộc, đồng thời là lực lượng thân cận với Ma vương, nay không có những người đó, cho nên những kẻ kia mới càn rỡ như thế. Nơi này đều do địa long lãnh đạo mọi người chống xâm lược, cho nên dần dần hắn thành vương. Hán tử thuận tay ôm lấy thân thể lão bản nương, nói thật, nữ nhân Ma giới rất nhiều, nhưng loại địa phương hẻo lánh nữ nhân sẽ không nhiều, trong số ít nữ nhân, lão bản nương tư coi là thượng đẳng, cho nên hán tử phi thường tham muốn thân thể nàng.
Ở Ma giới, nữ nhân không có cái gọi là tam tòng tứ đức hay trinh tiết, địa vị của nữ nhân vô cùng thấp. Hán tử làm trò trước mặt mọi người, đưa tay vào yếm lão bản nương, bàn tay to vây lấy bộ ngực đầy đặn của nàng, xoa nắn, miệng nói ra mấy lời hạ lưu: "Mới mấy ngày không gặp, ngươi càng nhiệt tình, ta thấy phía dưới đều nhanh ngạnh." Hán tử kéo váy, đôi chân tuyết trắng xuất hiện trước mặt mọi người, nhìn những Ma tộc khác trong khách điếm đỏ mắt, hán tử có chút đắc ý, tay thô ráp tiến vào khe mông: "Sao lại chặt như vậy, là không ai đi vào nhỉ?"
"Không có không có... Đặc biệt vì ngài giữ lại." Lão bản nương lộ ra thần sắc mê muội. Không phải là hán tử tốt, mà là có một lần hán tử uống rượu say, phía dưới trướng lợi hại, tìm không được cửa vào, vọng động cắm vào phía sau, nữ nhân phía dưới làm nhiều, sẽ có thư giãn, mà phía sau lão bản nương là lần đầu tiên, cho nên cảm giác bị ôm chặt, kích thích hán tử, đêm hôm đó hán tử càng điên cuồng, mà lão bản nương cơ hồ hấp hối. Từ sau đó mỗi lần hán tử tìm đến lão bản nương, cũng đều tiến vào từ phía sau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT