Dịch: Hàn Phong Vũ

"Đừng có mở miệng anh anh em em với tôi, ai là anh em với ông, tôi sẽ làm anh em với súc sinh sao?"

Hạ Thiên Kỳ khó chịu lại cho lão chủ tiệm kia một cước, một cước này đá lão chủ tiệm thiếu chút nữa là đứt hơi lên đường, ôm bụng kêu rên ai u ai u không ngừng.

Nghe trên người lão chủ tiệm này có mùi thịt viên người chết, nếu không phải hắn cố gắng khống chế lại, đã sớm cắn một cái nuốt hết vào bụng, hoàn toàn không cho Triệu Tĩnh Thù nói nhảm với hắn.

"Chúng tôi không muốn cách chế biến, tôi hỏi ông, thịt viên kia là dùng thịt gì làm?"

"Thịt dê bò, thịt heo đều có." Lão chủ tiệm vẫn cắn chết chuyện này.

"Còn không nói thật?"

Lúc này Hạ Thiên Kỳ còn muốn nâng tay lên, lại thấy lão chủ tiệm xuống nước cầu xin nói:

"Tôi thật không có lừa các người, chính là thịt heo và thịt dê bò, không thì còn có thể có thịt gì? Sở dĩ thịt viên ăn ngon, là vì chúng tôi dùng vật việu tốt, có cách chế biến riêng."

"Tĩnh Thù, không thì thế này, tôi đánh gãy một chân ông ta trước, sau đó cô sẽ trò chuyện đơn giản với ông ta, cô thấy thế nào?"

Hạ Thiên Kỳ cố tình quay đầu hỏi Triệu Tĩnh Thù.

"Tôi cảm thấy đề nghị này không tồi."

"Vậy tôi đây không khách khí nữa."

Hạ Thiên Kỳ cười lạnh nói xong, lại hung hăng tung một quyền đánh nát đầu gối của lão chủ tiệm trong ánh mắt hoảng sợ của ông ta.

"Đ* m*... Hai đứa tụi bây có gan thì giết tao đi, không thì tao chắc chắn chặt tụi mày thành tám miếng!"

Lão chủ tiệm đau tới mức mặt đầy mồ hôi lạnh, lúc này ngược lại cũng không ra vẻ đáng thương nữa, lớn tiếng mắng Hạ Thiên Kỳ và Triệu Tĩnh Thù.

"Có khí phách, không tồi, có điều tôi thích đối phó với loại súc sinh có khí phách này như ông."

Hạ Thiên Kỳ là loại người mày dám làm chuyện xấu, tao dám chỉnh chết mày điển hình, nên miệng của lão chủ tiệm càng cứng rắn, hắn lại càng có lý do của hắn để thu thập.

Không có bất kỳ lời thừa thải nào, quay về phía lão chủ tiệm là thêm một quyền hạ xuống, kèm theo một tiếng vang xương cốt vỡ vụn, và tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt của lão chủ tiệm, không khí trong xe nháy mắt trở nên tràn ngập tử khí.

"Tới đây, ông tiếp tục mắng chúng tôi đi, có thế nào cũng đừng dừng, bây giờ tôi cũng đánh gãy hai cánh tay này của ông, sau đó ngắt đầu ông xuống, treo trên bảng hiệu của hắc điếm kia."

"Tôi nói..."

Lần này lão chủ tiệm kia thật sự bị Hạ Thiên Kỳ hành hạ cho sợ hãi, vì ông ta có thể cảm nhận được rõ ràng Hạ Thiên Kỳ chắc chắn không phải chỉ nói mà thôi, người này quả thực là một ác ma, nếu ông ta còn không nói thật, thật sự sẽ bị ngắt đầu xuống lúc còn sống sờ sờ.

"Nói?"

"Ừm... Tôi nói hết... Cầu các người bỏ qua cho tôi đi..."

Lão chủ tiệm bắt đầu khóc lóc, thấy vậy hắn không nói gì nữa, ra hiệu Triệu Tĩnh Thù có thể tiếp tục hỏi.

"Thịt viên trong tiệm ông là dùng thịt gì làm?"

"Thịt người... Có điều không phải là thịt người sống, là thịt người chết, đều là tôi dùng tiền mua thi thể."

"Ông vẫn còn là con người sao? Dùng thịt người làm thịt viên cho người khác ăn? Ông cũng không sợ sau này bặp báo ứng sao!"

Triệu Tĩnh Thù càng nghe càng tức giận, cũng hận không thể đánh tới một quyền.

"Tôi đã gặp phải báo ứng, nếu không cũng không bị các người đối xử như vậy."

"Là ai dạy ông làm như vậy?"

"Ngay từ đầu tôi cũng không muốn làm, tôi đây là bị ép buộc, tôi không thể làm gì!"

"Tôi đang hỏi ông, ai dạy ông làm như vậy!"

"Là người bên vợ của tôi, cụ thể tôi cũng không biết là ai dạy cho vợ tôi, sau đó vợ tôi nói dùng thịt người làm thức ăn đặc biệt ngon, đó là bí phương tổ truyền của nhà bà ấy.

Ngay từ đầu tôi không muốn làm, cảm thấy quá thất đức, thế nhưng vợ tôi nói nếu tôi không kiếm được tiền, bà ấy sẽ ly hôn với tôi, còn nói tôi đã biết bí mật này, nếu không làm, người bên nhà bà ấy sẽ không bỏ qua cho tôi.

Cho nên tôi không có cách nào khác!"

"Tĩnh Thù, cô thấy thế nào?"

Hạ Thiên Kỳ nghe vậy, đảo mắt một cái, hỏi Triệu Tĩnh Thù đầy hứng thú.

Triệu Tĩnh Thù nghe ra ý tứ trong lời nói của Hạ Thiên Kỳ, suy nghĩ một chút lại cố tình nói:

"Với ý tứ của ông là, chuyện này ông cũng không rõ tàng lắm, đều là chịu bị vợ ông giật dây đúng không?

Cũng đừng nói chúng tôi không nói lý lẽ, chỉ cần tôi có thể xác định lời ông nói là sự thật, chúng tôi sẽ bỏ qua cho ông."

"Lời tôi nói đều là thật, trời xanh có thể chứng giám..."

"Ai có thể chứng minh? Vợ ông sao?"

"Chỉ cần các người có thể bỏ qua cho tôi, bây giờ tôi lập tức đưa các người về nhà, tôi có thể đối chất trước mặt với bà ấy."

Lão chủ tiệm bán đứng vợ lão đặc biệt thẳng thắn, Hạ Thiên Kỳ nghe xong mặt không biến sắc, chỉ lạnh lùng hỏi:

"Địa chỉ nhà ông!"

15 phút sau, Hạ Thiên Kỳ lái xe tới đường Phượng Dương, tiểu khu Thành Hoa Sơn Trang.

Tiểu khu này trước kia Hạ Thiên Kỳ chưa từng nghe nói, nhưng nhìn cảnh tượng xung quanh và công trình đồng bộ, có lẽ giá căn hộ không thấp.

"Xem ra tên lòng dạ nham hiểm ông là kiếm được không ít tiền mà."

Hạ Thiên Kỳ kéo theo lão chủ tiệm như kéo chó chết đi vào tiểu khu Thành Hoa Sơn Trang, theo chỉ dẫn của lão chủ tiệm, bọn họ đi vào trong một tòa chung cư, sau đó đón thang máy đi tới tầng 15.

Vì liên quan tới loại hình nhà giàu, nên một tầng chỉ có ba hộ, chỉ nhìn từ một điểm này, diện tích tuyệt đối không thấp hơn 150 met vuông.

"Tôi không mang chìa khóa. Có điều vợ tôi có ở nhà, các người gõ cửa là được."

"Ông sẽ không giở trò với tôi chứ?"

"Tôi thành như vậy rồi, còn dám giở trò với các người sao? Tôi thật sự không lừa các người!"

Hạ Thiên Kỳ liếc mắt một cái cảnh cáo lão chủ tiệm, sau đó trực tiếp gõ cửa phòng.

Trong cửa vọng ra tiếng vang của bước chân, thế nhưng đợi một hồi cũng không thấy có người mở cửa, Hạ Thiên Kỳ nhỏ giọng nhắc nhỏ Triệu Tĩnh Thù một câu, Triệu Tĩnh Thù cũng cảm thấy không đúng, mắt lộ ra cẩn thận.

Đang lúc hai người còn muốn hỏi lại lão chủ tiệm, cửa căn hộ bị đẩy ra từ bên trong, chỉ là cửa nhà vừa mới mở ra, lại nghe lão chủ tiệm kia hô lớn:

"Từ Đông cứu mạng! Hai người kia muốn giết tôi!"

Kèm theo tiếng liều mạng kêu cứu của lảo chủ tiệm, một bóng dáng nhảy ra khỏi cửa cực nhanh, sau đó tung một quyền đánh thẳng tới mặt Hạ Thiên Kỳ.

Hạ Thiên Kỳ không tránh né, sau đó giơ cánh tay lên, một tay nắm lại nắm đấm đánh tới kia.

"Thực lực không tệ lắm, tứ chi đều quỷ hóa tương đối, có điều, còn chưa đủ."

Nói xong, trên mặt Hạ Thiên Kỳ lộ vẻ hung ác, trực tiếp bóp nát vụn nắm tay này, sau đó, một cánh tay thoáng chốc biến thành tay quỷ tráng kiện, trực tiếp đánh xuyên qua ngực người này.

"Được, vốn tưởng là mày cấu kết với một tên nhãi nhép, không nghĩ tới là bốn, ba thằng trong kia đừng có núp nữa, mau cút ra đây!"

Nhìn Hạ Thiên Kỳ làm như bóp chết con kiến, không tốn chút sức nào đã giết chết cứu tinh lão mong chờ, mặt lão chủ tiệm tức khắc không còn chút máu, cả người đều co quắp trên mặt đất, đã là cảm giác mình lần này thật sự chết chắc rồi.

Hạ Thiên Kỳ không đợi người trong phòng đi ra, lúc này hắn lại thuấn di một cái đi cào trong nhà.

Diện tích gian nhà rất lớn, chừng gần 300 met vuông, có rất nhiều phòng, bố trí rất xa hoa.

Ba người đàn ông sắc mặt trắng bệch chia nhau đứng ở mỗi một góc gian nhà, hiển nhiên đã bị quỷ vực của Hạ Thiên Kỳ trói buộc thân thể.

Lúc này Triệu Tĩnh Thù cũng kéo lão chủ tiệm đi vào, sau đó hung hăng ném người trên mặt đất, giọng có chút sắc bén hỏi:

"Lúc này ông còn muốn chơi cái trò hề gì nữa?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play