DịchHàn Phong Vũ | Anh Túc team

Bị Lãnh Nguyệt đen mặt nói một câu, Hạ Thiên Kỳ và Mộc Tử Hi cũng không tiếp tục ầm ĩ nữa, Mộc Tử Hi thận trọng cầm chai nước thuốc phục hồi vô tình có được kia cất vào trong túi áo, còn Hạ Thiên Kỳ thì mở nắp chai ra trực tiếp uống hết.

Lần nữa khôi phục khỏe mạnh, Hạ Thiên Kỳ hoạt động tay chân một chút, trong lòng không khỏi lần nữa cảm khái nước thuốc phục hồi này dùng thật tốt, nếu không có vật này, sợ là hắn chỉ có thể tìm một chỗ ẩn núp thật kỹ trong sự kiện ở nơi này.

"Trong bãi tập sẽ nhanh chóng vắng người, chúng ta còn ở lại nữa thì mục tiêu quá lớn, bất kể là quỷ vật hay sức mạnh tà ác trong lời nguyền, bọn chúng thông thường có thói quen triển khai tấn công với rất ít người."

Sau khi nói hết lời này, Mộc Tử Hi còn cố ý liếc nhìn Lãnh Nguyệt, sợ mình lại bị Lãnh Nguyệt bác bỏ, may mà Lãnh Nguyệt nghe xong cũng gật đầu phụ họa, nói vắn tắt:

"Đêm nay chúng ta cẩn thận, bây giờ đi về đi."

Lãnh Nguyệt nói quay về, chắc chắn là chỉ bọn họ quay trở lại phòng ký túc xá của mình, Hạ Thiên Kỳ nhìn Lãnh Nguyệt một cái, sau đó lại có chút buồn cười nói:

"Lãnh thần, bây giờ tôi vô cùng hiếu kỳ, rốt cuộc anh đi ký túc xá nam sinh hay là ký túc xá nữ sinh."

Nghe vấn đề này của Hạ Thiên Kỳ, Lãnh Nguyệt không khỏi lần nữa nổi lên khuôn mặt tối sầm, cũng không trả lời Hạ Thiên Kỳ, hừ lạnh một tiếng lại đi thẳng về hướng ký túc xá nữ sinh:

Thấy Lãnh Nguyệt từ từ đi xa, Mộc Tử Hi thở dài, nói với Hạ Thiên Kỳ đang đốt thuốc:

"Cậu nói sinh mạng của người như nhau sao? Ngay cả có không giống nhau, Lãnh Nguyệt cũng có thể đi ngủ ở ký túc xá nữ sinh, chúng ta cũng chỉ có thể đi ký túc xá nam sinh. Thế nhưng khiến người giận nhất chính là, Lãnh Nguyệt còn không muốn đi ký túc xá nữ sinh, mà chúng ta thì hận không thể ở trong ký túc xá nữ sinh."

"Anh nói mấy lời này vô dụng, anh không muốn thành đầu heo thật chứ?!"

"Mẹ, cái này tôi thấy không cứng rắn là cậu không chịu để yên."

Mộc Tử Hi cũng không muốn tiếp tục đợi với Hạ Thiên Kỳ thêm nữa, Hạ Thiên Kỳ cười hắc hắc, rồi cũng phủi mông một cái đi theo Mộc Tử Hi tới khu ký túc xá nam sinh.

Hơn 9 giờ tối, ký túc xá vẫn chưa tắt đèn, bất kể là ký túc xá nam sinh hay ký túc xá nữ sinh, hầu như đểu rửa mặt ở đây, hoặc là nhàn rỗi nói chuyện phiếm.

Lãnh Nguyệt đứng ở ngoài cửa ký túc xá do dự một lúc lâu, mãi đến khi bác gái quản lý ký túc xá mặt lạnh kêu anh ta khẩn trương vào nhanh một chút, anh ta mới nhắm mắt lên lầu.

Ngay từ khi đi học trong lớp học, anh ta đã biết được chỗ ở của mình trong ký túc xá, là phòng thứ hai nằm ở bên phải đầu thang lầu tầng 5.

Mỗi lần đi lên một tầng, Lãnh Nguyệt lại nhìn thấy một số nữ sinh mặc rất ít, hoặc là cầm chậu, hoặc là cầm bình nước qua lại trong hành lang, Lãnh Nguyệt làm như không thấy mấy thứ này, dưới chân bước lên lầu 5 nhanh như gió.

Đẩy cửa ký túc xá ra, phòng ký túc xá nữ sinh của bốn người được dọn dẹp rất ngăn nắp, trong phòng tràn ngập một mùi thơm nhàn nhạt, ba nữ sinh chỉ mặc quần lót đang nằm trên giường của mình học tiếng anh.

Dáng dấp ba nữ sinh đều rất bình thường, sau khi thấy Lãnh Nguyệt đi vào, lại thấy một nữ sinh tóc ngắn trong số đó mỉn cười chào hỏi với hắn:

"Phương Như, sao trể vậy rồi cậu mới trở về?"

"Đi loanh quanh trong bãi tập."

Lãnh Nguyệt miễn cưỡng nặn ra một nụ cười trả lời một câu, lại không nói thêm gì nữa, có điều chờ sau khi anh ta ngồi trên giường, lại cảm thấy nữ sinh quay về thì rửa mặt, nếu anh ta cứ như vậy nằm xuống thì ít nhiều gì có chút kỳ quái.

Nên Lãnh Nguyệt chỉ có thể ép buộc bản thân, cũng tìm chậu nhỏ trên mặt đất, trong lòng rất không tình nguyện đi ra khỏi phòng ký túc xá.

Vì phòng rửa mặt và WC là nối liền, cho nên Lãnh Nguyệt cúi đầu đánh răng bên này, phía sau có nữ sinh xếp hàng đi vệ sinh, điều này cũng khiến anh ta rất ngượng ngùng, khi anh ta rửa mặt xong đi ra, cả khuôn mặt đều biến thành màu đỏ.

Mặc dù anh ta rất khó bị phái nữ xinh đẹp thu hút, cũng sẽ không nói chắc sẽ sinh ra ảo tưởng với người nào đó, nhưng một đám thiếu nữ mười mấy tuổi, lắc lư trước mặt anh ta xuân quang đại tiết, kỳ thực cũng khiến đầu óc anh ta ông ông, chỉ muốn tức khắc đi ngủ, sau đó sáng sớm hôm sau khẩn trương rời khỏi nơi này.

Cúi đầu như một đứa trẻ phạm lỗi không dám nhìn những nữ sinh kia, Lãnh Nguyệt bước nhanh đi vào phòng ký túc xá như kẻ trộm.

Bỏ chậu xuống, Lãnh Nguyệt cũng không có cởi quần áo, cứ như vậy trực tiếp nằm trên giường.

Trong mắt của ba nữ sinh, Lãnh Nguyệt chính là một cô gái hàng thật giá thật, nên hoàn toàn không cảm thấy Lãnh Nguyệt có chỗ nào kỳ quái.

Sau khi học bài một lúc lâu, tất cả đều buông sách giáo khoa xuống, cũng bắt đầu ra ngoài rửa mặt.

"Phương Như, hôm nay cậu tắm chưa?"

Một nữ sinh ngủ ở giường dưới Lãnh Nguyệt, lúc này gõ giường Lãnh Nguyệt một cái.

Lãnh Nguyệt không dám nhìn cô ta, theo bản năng lắc đầu nói:

"Không."

Nghe Lãnh Nguyệt nói vẫn chưa tắm, nữ sinh kia tức khắc mừng rỡ nói:

"Vậy thật là quá tốt, đèn trong phòng tắm bị hỏng rồi, hôm qua tôi thấy chớp tắt liên tục mà phát sợ, vừa vặn cậu cũng chưa tắm, hai ta cùng đi chứ?"

"Tôi... Cái kia..."

Một câu nói của nữ sinh tức khắc khiến Lãnh Nguyệt không biết nên nói gì cho phải:

"Hôm nay tôi... Không đi được."

Lãnh Nguyệt cũng không biết nên tìm lý do gì, nên dành phải nói từ chối thuần túy.

"Hóa ra cậu tới kỳ kinh nguyệt sao, ai, vậy xem ra tôi chỉ có thể tự đi rồi."

Lời của nữ sinh khiến Lãnh Nguyệt rất sụp đổ, có thể nói từ nhỏ đến lớn anh ta chưa từng xấu hổ như vậy, muốn mặt lạnh phản bác, thế nhưng nghĩ tới bản thân bây giờ sẽ ở trong ký túc xá nữ sinh, nên cũng chỉ có thể lựa chọn im lặng.

"Vậy cậu đi theo tôi có được không, Trương Hà và Lệ Lệ còn phải học bài khóa, bọn họ nhất định không đi cùng tôi. Chỉ một lát thôi mà, tôi tắm rửa xong sẽ đi ra ngay."

Nữ sinh giày vò Lãnh Nguyệt lặp đi lặp lại, cuối cùng thật sự kéo Lãnh Nguyệt ra ngoài.

Gần đến 10 giờ tối, chỉ còn nửa tiếng nữa sẽ tắt đèn, nữ sinh lôi kéo Lãnh Nguyệt đi thẳng tới ngoài cửa phòng tắm.

"Tôi ở chỗ này chờ cô."

Nữ sinh muốn nói anh ta vào trong chờ, thế nhưng lúc này có nói gì Lãnh Nguyệt cũng không chịu vào trong, không có biện pháp, nữ sinh buộc lòng phải một mình vào trong.

Trên thực tế loại chuyện này vốn không cần thiết tìm Lãnh Nguyệt đi ra ngoài, vì nữ sinh đi tắm rất nhiều, nên sẽ không tồn tại tình hình một người sợ đi tắm.

Nghe tiếng nước ào ào bên trong, Lãnh Nguyệt thối lui thẳng tới trên vách tường hơi nghiêng ngoài hành lang, lúc này trong hành lang không còn bao nhiêu học sinh qua lại, có lẽ đều quay về phòng ký túc xá của mình nghỉ ngơi.

Cao trung bình thường đều không có phòng tắm, thể nhưng loại cao trung khép kín toàn bộ này, chỉ có một ngày nghỉ định kỳ cuối tháng, chỉ có một ngày có thể rời khỏi trường học về nhà, tự nhiên không có khả năng không bố trí phòng tắm.

Phòng tắm đều là tắm miễn phí, nước nóng cung cấp đến 10 giờ 15 phút, qua thời gian này sẽ không còn nước nóng nữa, nên dưới tình hình chung đều sẽ có rất nhiều người chen.

Lãnh Nguyệt đương nhiên không biết một số tình huống của nữ sinh, nên hắn cũng không cảm thấy chỉ có mấy học sinh đi vào trong có bao nhiêu kỳ quái.

Mà trong phòng tắm, nữ sinh ở cùng phòng ký túc xá với Lãnh Nguyệt lúc này đang đứng dưới vòi hoa sen, vừa vuốt tóc về phía sau, vừa cảm nhận dòng nước lúc lạnh lúc nóng.

Nước đọng thành vũng trên sàn, do chảy từ cao tới thấp, chỉ có lác đác mấy nữ sinh tắm trong không khí ngột ngạt, hoặc là đang xoa sữa tắm, hoặc là đang gội đầu.

Tắm qua loa một chút, nữ sinh cùng phòng với Lãnh Nguyệt này lập tức muốn gội đầu, nhưng vào lúc này, cô ta lại đột nhiên buồn bực phát hiện nước bị tắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play