- Nàng ta là nữ nhân của ngươi ......
- Nàng ta là nữ nhân của ngươi?
Tâm tình của Cơ Na đột nhiên trở nên cổ quái, khóe miệng có chút co quắp, hai cánh tay có chút run rẩy, mà hai mắt của nàng cũng trở nên đỏ như máu, nhìn giống như đang cực kì phẫn nộ.
- Vừa rồi ở bên trong kia, ta đã nói một câu khiến Đông Ca gia gia thả ngươi ... Có muốn biết đó là câu gì không?
Nàng đột nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi.
- Công chúa, mặc kệ người đã nói gì, ta cũng phải đi cứu nữ nhân trên kia!
Trầm Côn thở dài. A La tự nhiên trở thành vật hiến tế, hắn còn đâu tâm trạng mà quan tâm Cơ Na đã nói gì!
- Kể cả ta đã nói gì mà ngươi cũng không muốn biết ... !
Cơ Na đau khổ cười một tiếng rồi chậm rãi nói:
- Để mở ra Tục Thế Chi Môn cần có ba bước. Bước thứ nhất gọi là Huyết Nhiễm Tế Đàn. Tại bước này cần phải có mười lão nhân ngoài trăm tuổi của Hoàng Kim Huyết Tộc tự tay tẩy rửa tế đàn. Bất luận kẻ nào đang ở bên dưới cũng phải quì gối mà thầm tụng tế văn, ngay cả Đông Ca gia gia cũng không ngoại lệ. Ở bước này, ngươi không nên cử động, mười vạn người yên lặng, cử động chính là chết!
Nàng đang nói cho mình biện pháp cứu người sao?
Trầm Côn cảm kích mà nhìn qua Cơ Na, sau đó cúi đầu lắng nghe.
- Bước thứ hai, Đông Ca gia gia sẽ cho mọi người hiến máu, máu của tất cả Hoàng Kim Huyết Tộc và cả máu của tế phẩm tạo ra một cánh cửa bằng máu. Các tướng lĩnh của Hoàng Kim Huyết Tộc vừa trải qua một trận huyết chiến vào đêm qua, sau khi dâng ra một phần máu thì lực chiến đấu nhất định sẽ giảm đến mức thấp nhất
Cơ Na nói một cách cay đắng
- Vì thế, cơ hội tốt nhất để ngươi ra tay chính là sau khi bọn hắn dâng máu!
- Tuy nhiên ngươi phải lưu ý!
Biểu hiện của nàng rõ ràng là khổ tâm hơn rất nhiều:
- Sau khi hoàn thành bước thứ hai, nhiều nhất là trong mười giây, Hoàng Kim Thần Tộc sẽ từ huyết sắc đại môn bước ra để hoàn thành bước thứ ba, hưởng dụng tế phẩm. Mười giây! Nhìn thấy người phụ nữ của ngươi xinh đẹp như vậy, có thể Hoàng Kim thần tộc sẽ phủ xuống sớm hơn, hơn nữa Đông Ca gia gia cũng có thể nóng lòng mà rút ngắn thời gian dâng máu, mười giây đồng hồ này rất có khả năng bị rút ngắn xuống còn năm giây đồng hồ, thậm chí là ngắn hơn nữa.
- Tóm lại, sau khi dâng máu và trước lúc Hoàng Kim Thần Tộc xuất hiện, tất cả mọi người đều quì dưới tế đàn, không có thần dụ của Hoàng Kim thần tộc, ai cũng không dám ngẩng đầu.
Nói tới đây, Cơ Na đau khổ mà ngừng lại, nàng đã nói quá nhiều rồi, nếu nói thêm điều gì nữa, lương tâm Hoàng Kim Huyết Tộc của nàng sẽ bất an!
Sau lúc dâng máu, trước khi Thần Tộc xuất hiện, không ai dám ngẩng đầu lên ...
Nghĩ lại những lời này cùng tưởng tượng ra hoàn cảnh lúc đó, Trầm Côn liền gật đầu
- Công chúa, đa tạ người!
- Đa tạ cái gì? Ta chẳng qua là một súc sanh, súc sanh nói vài câu vu vơ thì cần gì phải nói đến lời cảm ơn?
Cơ Na cười lạnh một tiếng chua chát
- Công chúa ...
Trầm Côn muốn nói gì đó, nhưng suy nghĩ lại một chút quả thật là nàng từng làm việc xấu, từng ăn thịt người, hắn cuối cùng chỉ biết thở dài.
- Mặc Ly!
Tìm được cơ hội, Trầm Côn liền lập tức bố trí:
- Cho ngươi làm võ hồn chính của ta, cần trong thời gian ngắn nhất tính toán ra lộ tuyến cứu người và con đường đào tẩu, quan trọng nhất chính là xiềng xích trên người A La, ngươi phải giải khai đống phiền phức này trước khi Hoàng Kim Thần Tộc xuất hiện!
- Yên tâm!
Mặc Ly cười quái dị vài tiếng
- Có thể làm cho chủ tử của Hoàng Kim Huyết Tộc không vui đối với lão thân ta tuyệt đối là chuyện vui vẻ nhất.
Quét mắt nhìn vào xiềng xích trên người A La, Mặc Ly nói tiếp:
- Cho ta mượn thân thể của ngươi cùng ba giây đồng hồ liền có thể mở khóa!
Trầm Côn cũng không để ý đến nàng mà nói:
- Vương Kiêu, sau khi khai chiến lập tức tách ra khỏi cơ thể ta mà bố trí một linh trận phạm vi lớn, càng lớn càng tốt, cần phải đánh loạn trận thế nơi này lên.
- Không thành vấn đề!
- Thủy nhi, chuẩn bị bảo hộ linh hồn của ta, nếu như lúc Hoàng Kim Thần Tộc xuất hiện mà ta còn chưa kịp cứu A La thì liền cấp cho ta Linh Hồn Phục Hoạt, cứu lại một lần nữa.
Trầm Côn nói như pháo liên thanh
- Huyền Si chế độc dược, loại gì độc nhất, lực sát thương lớn nhất thì phối ra cho ta, cho dù có độc chết mười vạn binh lính cũng không tiếc! Cổ Nguyệt Hà!
Hắn cuối cùng cũng cắn răng mà nói:
- Lập tức nghĩ biện pháp thoát ra, bố trí kì môn trận pháp. Ngươi phải tính toán thời gian cho tốt, vào ngay khi Hoàng Kim Thần Tộc xuất hiện thì thiên khiển cũng phủ xuống đầu bọn chúng!
- Lão đại, thiên khiển là vô dụng với Hoàng Kim Huyết Tộc mà!
Cổ Nguyệt Hà sửng sốt một chút liền gật đầu:
- Ta rõ ràng rồi, cho dù thiên khiển vô dụng, cũng có thể phá hủy đường đi trên núi, hẳn là ngươi muốn dùng thiên khiển để cản đường!
- Rõ rồi còn không mau đi đi?
Trầm Côn đem Cổ Nguyệt Hà đưa ra ngoài, vừa rời khỏi thân thể, Cổ Nguyệt Hà liền hoảng hốt giống như một cái linh hồn thật sự, không dám đi trên mặt đất mà lập tức chui vào trong lòng đất.
Hắn nhanh chóng yên lặng chui vào trong lòng đất, Đông Ca cùng các Hoàng Kim cao thủ cũng không lưu ý, nhưng Cơ Na ở bên cạnh lại thấy được.
- Đây là ... - Nàng cười tự giễu - Chuẩn bị cứu người sao?
- Ai ...
Nàng khổ tâm mà thở dài một tiếng, tiếp theo liền đưa cho Trầm Côn một cây châm nhỏ màu vàng:
- Đây là Tỏa Hồn Châm, trong khắp Cửu Châu, đây là thứ vũ khí duy nhất có thể giết ta, nếu trốn không thoát, hãy dùng nó mà uy hiếp ta!
Trầm Côn ngơ ngác mà nhìn Cơ Na thật lâu.
Thứ lợi khí duy nhất có thể giết Cơ Na ... Hiển nhiên là Đông Ca cùng Hoàng Kim huyết tộc sẽ không muốn chứng kiến nữ hoàng tương lai chết ở chỗ này, dùng Tỏa Hồn Châm để uy hiếp Cơ Na thì tám chín phần là có thể chạy trốn. Nhưng Cơ Na giao ra Tỏa Hồn Châm chẳng khác gì đem tính mạng giao cho Trầm Côn, hắn đáng để nàng giúp như vậy sao?
- Công chua, thứ này giao cho ta sao?
Trầm Côn khó tin mà nói.
- Cho ngươi! Ai bảo ta là một con ngốc, không muốn chứng kiến ngươi chết ở chỗ này!
Cơ Na đi vào bên trong, quì gối bên cạnh Đông Ca.
Màn đêm phủ xuống, nghi thức mở ra Tục thế chi môn cũng chính thức bắt đầu!
Việc chọn thời gian cử hành nghi thức cũng làm Trầm Côn kì quái một trận, thần tiên ai mà không quang minh chính đại xuất hiện trước thế nhân cùng kim quang lượn lờ dưới ánh sáng rực rỡ, thế mà Hoàng Kim Thần Tộc lại hết lần này tới lần khác chọn lúc đêm tối.
Ngay từ đầu, nghi thức này đã tràn ngập mùi tà khí rồi.
Chỉ thấy Đông Ca cùng mười lão nhân Hoàng Kim tộc đã ngoài trăm tuổi tiến lên tế đàn, giầy cũng bị máu tươi nhuộm đỏ. Đông ca đứng trên tế đàn, giơ cao hai tay, ngửa mặt lên trời hô to:
- Thượng giới, lấy máu tươi này vì ngài mà mở ra con đường giáng thế!
Một trăm binh lính Hoàng Kim tộc lần lượt áp giải từng đợt tù binh Thiên Minh, mỗi lần một trăm tên, đi về hướng tế đàn, mỗi người đều quay mặt về phía A La.
- Tế!
Đông Ca hô to một tiếng, đao phủ liền vung đao chém xuống, máu tươi của một trăm tù bình liền ngâm đỏ cả tế đàn, đầu của bọ họ cũng bị chém văng lên cao. Trước mặt mọi người liền hiện lên một tràng cảnh đầy máu me.
Nếu không phải đã có không ít người bỏ mạng trên tay mình, Trầm Côn có thể đã nôn ra rồi bất tỉnh khi thấy cảnh này rồi.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLNhìn lại với đám Hoàng Kim Huyết Tộc có vẻ đang hăng hái thưởng thức kia ... Con người sẽ không té xỉu khi thấy mấy trăm đầu heo chết trước mặt, cái này cũng giống như Hoàng Kim Huyết Tộc sẽ không sợ hãi trước cái chết của mấy trăm người.
Một lúc sau, không khí phảng phất một mùi máu tanh, một trăm đầu người cũng được xếp thành một cái cửa lớn!
Máu tươi vẫn còn đang không ngừng chảy xuống dưới, tạo thành một cái tấm màn sân khấu đẫm máu, giống như tấm màn đỏ thường được treo trước cửa để làm mọi người không nhìn thấy những gì diến ra phía sau.
- Hiến!
Đông Ca quì gối trước cánh cửa lớn, tay phải giơ lên một thanh tiểu đao, tay trái vạch ngực áo, lộ ra mộng mảng lông ngực màu vàng kim.
Chém xuống một nhát, Đông Ca liền cắt đi của mình một khối da ngực, một luồng máu tươi thật lớn màu đỏ sẫm pha lẫn một chút ánh vàng phun vào phía trên cánh cửa.
Làm xong, Đông Ca yên lặng cúi đầu tiếp tục quì dưới chân cánh cửa kia, Lôi Động tiến lên, cũng làm như vậy.
Rồi đến Cơ Nhược Vũ ...
Tiếp theo là một thượng tướng Hoàng Kim tộc ...
Đây chính là bước dâng máu thứ hai.
Trầm Côn thật sự có chút không nhìn được nữa, bưng ngực suýt nữa thì nôn ra. Hắn tính toán cẩn thận một lần, ở đây có khoảng hai trăm quan viên Hoàng Kim tộc, trong đó hơn phân nửa là mới đầu nhập vào sau này giống như La Hàn, cũng không phải là người có dòng máu pha trộn bình thường,
Theo tốc độ này, hai mươi mấy người đi lên hiến máu cũng tốn không đến nửa phút!
Chỉ còn nửa phút nữa!
Trầm Côn tại thế giới linh hồn nói:
- Vương lão huynh, chuẩn bị đi, ngươi đánh trận đầu!
- Chờ một chút!
Vương Kiêu có chút tức giận:
- Cổ Nguyệt hà còn chưa về, Hồn Kinh của ngươi mỗi lần chỉ cho một danh ngạch ra ngoài, hắn chưa về thì ta không ra được!
- Cáp!
Trầm Côn nói với giọng khá buồn bực
- Cổ Nguyệt Hà đang tính làm gì, bố trí một trận thiên khiển cũng lâu vậy sao?
- Lão đại
Đang nói, Cổ Nguyệt Hà đã từ dưới đất mà chui qua chân Trầm Côn trở vào U Minh Hồn Phủ
- Lão đại, ta phát hiện chung quanh có chút cổ quái nên nhìn qua một chút!
- Có gì cổ quái?
- Là rừng rậm phía nam! - Cổ Nguyệt Hà chau mày nói - Mở ra Tục thế chi môn là chuyện cơ mật nhất của Hoàng Kim Huyết Tộc, mà Đông Ca lại đi ngay đến tế đàn ngay sau khi tuyên bố chuyện này, căn bản không để cho địch nhân thời gian thông tin cho nhau cũng như sắp đặt bố trí. Theo lẽ thường, trọng điểm phòng ngự của Hoàng Kim Huyết Tộc phải là tế đàn này mới đúng.
Nhưng ngươi đoán xem ta nhìn thấy gì ở rừng rậm phía nam?
- Lão huynh!
Trầm Côn sắc mặt âm trầm, chỉ ngón tay về phía tế đàn
- Ngươi hãy nhìn hoàn cảnh của chúng ta đi, chỉ còn vài giây nữa, mau nói điêu trọng yếu nhất đi!
- Tế đàn ...
Cổ Nguyệt Hà nhìn vào tế đàn, giống như nó đang đợi hắn nói nhảm vài câu, tên Hoàng Kim Huyết Tộc cuối cùng cũng đã đi lên hiến tế.
- Nếu có chuyện, lập tức trốn theo hướng nam!
Cổ Nguyệt Hà đem quá trình suy nghĩ dài dòng của mình giảm xuống còn chín chữ!
Trốn về hướng nam?
Xem ra Cổ Nguyệt Hà thật sự đã tìm ra một bí mật nào đó, tuy nhiên, kẻ tế máu cuối cùng cũng đã quì xuống, Trầm Côn cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, khoát tay một cái. Vương Kiêu liền xuất ra mặc bút màu vàng, Trầm Côn cũng buồn bực một trận mà đeo mặt nạ và khoát thêm một cái áo choàng.
Kì thật, lúc này có hóa trang hay không cũng không quan trọng nữa, nhưng Cơ Na vừa đảm bảo cho Trầm Côn, nếu hắn lấy thân phận đại tế tửu đi cứu người chẳng phải sẽ liên lụy đến nàng sao?
Giết nàng một lân là đủ rồi, đến biện pháp cứu người cũng là nàng nói cho, không thể để liên lụy đến nàng nữa ...
- Các lão huynh, bắt đầu nào!
Trầm Côn cắn môi, sử dụng võ hồn thứ sáu, mở ra Sí Thiên song dực, lao nhanh như tia chớp về phía A La.
Lúc này, toàn bộ tộc nhân Hoàng Kim Huyết Tộc đều cúi đầu. A La thì đang ở chỗ giá chữ thập, ngay sau cánh cửa lớn màu đỏ. Nàng cùng Trầm Côn lúc này chỉ cách Đông Ca, Lôi Động cùng Cơ Nhược Vũ và hai mươi mấy tên Hoàng Kim Huyết Tộc ...