Cấp bậc cùng linh khí có quan hệ giống như nước cùng chén nước vậy. Thể tích của chén nước là cố định nên chỉ có thể dung nạp một khối lượng nước nhất định mà thôi, một khi chén nước đã không dung nạp được hết số nước thì ta phải dùng đến thùng nước nếu không nước trong chén sẽ bị tràn ra ngoài.
Trầm Côn chính là đang trong tình trạng như vậy, hắn trước sau hấp thu linh khí của bốn, năm trăm nhân mạng, chén nước đã sớm dung nạp đến cực hạn của nó. Lúc này hắn lại hấp thụ thêm linh khí của Tử Nguyên đỉnh phong Công Thâu Thiên, nếu như không tấn cấp để mở rộng khả năng dung nạp linh khí thì có lẽ hắn sẽ bị linh khí bạo liệt mà chết.
- Đi!
Thừa dịp Công Thâu Thiên chết trận, Họa Địa Vi Thành mất đi người chưởng quản, Trầm Côn liền hét lớn một tiếng cầm lấy Phượng Chủy đao đánh giết ra đến cửa thành.
Theo sau là Long Thanh Sơn cõng A Phúc cũng nhanh chóng ra đến cửa thành. Khi nhìn thấy hệ thống phòng không của tòa thành vẫn đang đóng kín, Long Thanh Sơn mở miệng gầm lên một tiếng long ngâm, bảo mọi người ngồi lên lưng rồi nhanh chóng bay lên bầu trời…
Chỉ nửa phút sau khi bọn hắn rời đi, tất cả các khu vực trong thành đều khôi phục trật tự. Rắc, rắc, rắc, các khối máy móc liên tục tổ hợp biến đổi. Cả tòa thành rùng rùng biến đổi. Chốc lát sau, một cái đầu khổng lồ hiện ra, bên dưới là những cái chân đang từ từ đạp đất, tòa thành lúc này đã trở thành một vị chiến thần ba đầu sáu tay vô cùng đáng sợ.
Đây chính là cơ quan chiến khí mạnh nhất của Công Thâu gia: Đại địa Chiến thần.
- Con lừa trọc kia! Công Thâu gia chúng ta thề không đội trời chung với ngươi. Chúng ta phải giết sạch cả tổ tông ba đời nhà ngươi để mối hận này!
Cuối cùng Đại dịa Chiến thần đã tổ hợp xong nhưng mà đã muộn, Trầm Côn đã sớm chạy thoát rồi. Nó giận giữ nện chân ầm ầm trên mặt đất khiến đại dịa cũng phải rung lên, tiếng bước chân vang xa cả trăm dặm.
Trầm Côn lần đầu tiên nhìn thấy cơ quan chiến khí tối tân nhất Cửu Châu, hắn kinh hãi đến mức da đầu tê dại từng đợt. Dù đã bay xa mười dặm, nhưng quay đầu nhìn lại, hắn vẫn thấy cái khối vũ khí cấp Chiến Thần cao chạm tầng mây kia dường như đang âm thầm dõi theo hắn.
- Một cơ quan chiến khí như thế kia tối thiểu cũng phải tương đương với một Hắc Nguyên vũ tông phải không?
- Hắc Nguyên Vũ tông sao?
Giọng nói của A La toát ra mấy phần khinh miệt:
- Từ cổ chí kim, ngươi có biết ai được coi là cường giả mạnh nhất Cửu Châu không?
- Đương nhiên là cái vị Bá Vương đã tự vẫn trên dòng Ô Giang rồi!
- Không sai, ngày xưa vương triều Đại hán triển khai thế trận Thập Diện Mai Phục đánh bại Hạng Vũ, bức Ngu Cơ tự vẫn. Mà trận thứ nhất trong Thập Diện Mai Phục chính là Lạc Nhật chiến thần của Mặc gia!
A La trầm giọng nói:
- Lạc Nhật chiến thần ngạnh kháng Bá Vương ba mươi bảy chiêu, thua trận rút lui an toàn, được coi là một trong những kỳ tích vĩ đại nhất trong chiến sử Cửu Châu. Khối Đại địa chiến thần trước mắt ngươi cũng không kém gì Lạc Nhật Chiến thần trong truyền thuyết đâu! Hơn nữa, khối Đại Địa Chiến thần này chỉ do những đệ tử bình thường điều khiển mà thôi. Nếu như đài điều khiển kia được Công Thâu Ban đích thân thao túng, hoặc đây là Lạc Nhật Chiến thần của Mặc gia do đích thân Cơ Quan Hoàng Mặc Ly khống chế… Hắc hắc, vậy thì ngươi sẽ được tận mắt nhìn thấy cơ quan thuật lợi hại như thế nào…
Thở dài một tiếng, A La thu hồi ánh mắt nhìn về Đại Địa Chiến thần:
- Thôi không nói đến cơ quan Chiến Thần nữa, Trầm Côn, ngươi phải lập tức gọi Cổ Nguyệt Hà ra, bảo hắn tìm một địa điểm tốt để tấn cấp.
Muốn tấn cấp cần chọn được một địa điểm linh khí tràn đầy nên không cần suy nghĩ nhiều, Trầm Côn lập tức thả đệ nhất phong thủy đại sư Cổ Nguyệt Hà ra, để cho lão làm chủ.
- Tuyệt diệu!
Cổ Nguyệt Hà chỉ nhìn thoáng qua khu bình nguyên đã vui mừng hô to:
- Trầm lão đại, lão thiên cũng đang giúp ngươi a. Hóa ra nơi này chính là bình nguyên của Đông Cửu Châu. Cửu Châu đại lục có tam đại long mạch, đứng đầu chính là Long đầu tại Côn Luân sơn mà hiện nay đã bị Hoàng Kim Huyết tộc chiếm giữ rồi đổi tên thành Cứu Thế Sơn. Đứng thứ hai là khu vực Long phúc trên đại bình nguyên, lão đại, người hiện đang chu du trên bụng con rồng Cửu Châu đó!
- Nói nhảm ít thôi!
A La thúc giục:
- Lập tức tìm ra chỗ thích hợp nhất cho việc tu luyện!
Cổ Nguyệt Hà nhìn quanh cả vùng đất, tay phải bấm đốt tính toán một hồi, sau đó chỉ vào một tòa thành có đèn đuốc sáng rực rồi nói:
- Đáp xuống tòa thành này, địa khôn thập nhị, thiên càn bảy!
- Lão huynh, ngươi có thể nói theo cách của người bình thường được không?
Trầm Côn trong nội thể hai mắt chớp chớp, hắn có thể nghe rõ nhưng lại không hiểu nổi thứ ngôn ngữ phong thủy của Cổ Nguyệt Hà.
Cổ Nguyệt Hà còn chưa giải thích xong, Long Thanh Sơn liền gầm lên một tiếng long ngâm rồi cúi đầu bay về về phía Đông Bắc tòa thành.
Thành thị này được xây dựng quanh một hồ nước lớn, nửa bên này hồ nước là khu đô thị sầm uất, nửa còn lại là khu làng chài đơn sơ. Long Thanh Sơn đáp xuống một ngôi nhà nhỏ bên phía làng chài rồi nhanh chóng lội xuống nước đến một cái huyệt động sâu dưới đáy hồ. Huyệt động này có hình dáng như một con cự long đang há miệng uống nước, vài giọt nước còn đọng lại trên miệng rồng như những viên minh châu lấp lánh.
- Ai u, con gấu ngốc nhà ngươi mà cũng tìm ra chỗ này sao?
Cổ Nguyệt Hà mắt sáng lên.
- Ô hô!
Long Thanh Sơn ưu nhã khom người.
- Tiểu sinh đã khổ công tự học "Kinh dịch", "Phong thủy" thành tài. Cũng có thể coi là người có văn hóa…
Trong huyệt động từng chuỗi bong bóng nước liên tục thoát ra, mà trong một cái bong bóng nước khổng lồ, hai tay Trầm Côn đang cùng A La đối chưởng. Quanh cơ thể hai người, linh khí màu hồng, màu lam, màu tím đang máy động liên tục.
Long Thanh Sơn thì đang yên vị trong một cái bong bóng nước khác, hắn cẩn cẩn dực dực thủ hộ tại cửa động. Còn A Phúc do không có bản lĩnh ở dưới nước trong thời gian dài nên đã tiến vào ngư thôn thăm dò tin tức. Với cái vận may *** chó của hắn thì chắc là sẽ không gặp phải phiền phức gì.
- Này, tình hình ngươi thế nào rồi?
Thoát khỏi trạng thái chiến đấu căng thẳng, A La trở lại dáng vẻ một nữ hài vừa ưa bạo lực vừa thích sạch sẽ, nàng vừa vận chuyển linh khí vừa hỏi.
- Mẹ nó chứ! Ta vẫn còn là Hồng Nguyên trung đoạn nhưng linh khí lại đậm đặc tương đương với cấp độ Tử Nguyên đỉnh phong ..
Trầm Côn cố nén thống khổ bị linh khí ở trong người đấu đá lung tung.
- Linh khí nhiều tới mức đã từ kinh mạch thẩm thấu đến tận da thịt cùng mạch máu, ngay cả tâm tạng cũng đang tràn đầy linh khí rồi… Mỹ nữ, lần này hấp thu nhiều linh khí quá, đúng là ăn không vô rồi!
- Đáng kiếp! Ai kêu ngươi tham lam đây!
Nghĩ đến việc, cả linh khí của thi thể người chết hắn cũng không buông tha, A La liền hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.
- Còn nhớ Tàng Linh công ta đã truyền thụ cho ngươi không? Mở ba vị trí hấp nạp linh khí là mi tâm, bụng và ngực ra. Trước tiên đem linh khí dư thừa cất tạm vào đó, số linh khí còn lại thì dùng để tấn cấp lên Hồng Nguyên thượng đoạn!
- Hảo!
Trầm Côn làm theo lời A La, chỉ thấy mi tâm, ngực, bụng của hắn mãnh liệt phồng lên như quả bóng, mà bên ngoài làn da hắn vẫn lóe lên ánh tím của Tử Nguyên linh khí hấp thu từ Công Thâu Thiên.
Sau đó, hắn không ngừng chiết xuất thu nạp số linh khí còn lại rồi chuyển qua kỳ kinh bát mạch…. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chỉ chốc lát sau, quanh thân thể Trầm Côn đã tràn đầy linh khí màu lửa đỏ. Cơ hồ không cần tốn nhiều công sức đã thành công tấn cấp Hồng Nguyên thượng đoạn. Có điều số linh khí dư thừa vẫn còn quá nhiều khiến hắn phải tiếp tục chiết xuất thu nạp không ngừng… Sau nửa canh giờ, rốt cuộc hắn dừng lại ở cấp bậc Hồng Nguyên đỉnh phong, mà ẩn ẩn giữa linh khí Hồng Nguyên đã bắt đầu xuất hiện quang mang lam sắc.
- Mỹ nữ, ta đã tấn cấp lên Hồng Nguyên đỉnh phong, khoảng cách đến Lam Nguyệt Vũ Tông cũng chỉ còn một đoạn ngắn nữa thôi.
Trầm Côn vui mừng mở mắt, hắn chỉ thấy phía trước một mảnh tối thui.
- Di? Sao ta không nhìn thấy gì cả?
Lấy tay sờ mới biết bụng, mi tâm, ngực hắn vẫn sưng phồng lên chưa giảm xuống được bao nhiêu. Trông hắn giống như đột ngột mọc thêm ba cái đầu, mà cái đầu ở mi tâm lại vừa vặn chặn hết tầm mắt của hắn.
-Mỹ nữ, mấy chỗ này phải làm thế nào…
- Đừng nhìn ta, bên trong cơ thể ngươi thật sự có quá nhiều linh khí. Ngươi một lần tấn cấp không cách nào tiêu hóa hết, thật sự không có biện pháp nào. Số linh khí dư thừa đành trữ tạm ở mấy chỗ này.
A La liếc mắt nhìn Trầm Côn cả người sưng phù bật cười nói:
- Ngươi cũng đừng quá lo lắng, chỉ cần ngươi tấn cấp lên cấp bậc Tử Nguyên thì số linh khí dư thừa sẽ được tiêu hóa hết, mấy chỗ sưng này sẽ tự khắc xẹp xuống trả lại dáng vẻ ban đầu cho ngươi!
- Tử nguyên sao? Đợi tới bao giờ mới được a?
Trầm Côn sờ sờ ba chỗ sưng lên. Không nói đến việc với dáng vẻ này hắn có dám ra ngoài gặp người hay không mà điều quan trọng là chỗ sưng ở mi tâm quá lớn đã ngăn trở tầm nhìn khiến hắn chẳng khác gì người mù, phiền toái như vậy sao hắn chịu được?
- Mỹ nữ, thương lượng một chút được không?
Trầm Công bỗng nhiên cười một tiếng:
- Một nửa linh khí trong người ta sẽ chuyển sang cho nàng, được không?
- Cái gì?
A La ngây người mất một lúc:
- Ngươi phải hiểu rằng, những linh khí này nằm trong người ngươi sẽ thành nguồn dự trữ cuồn cuộn không hết, vĩnh viễn không lo kiệt lực ! Hơn nữa có số linh khí này hậu thuẫn, chỉ cần ngươi không ngừng chiết xuất thu nạp là có thể dễ dàng tấn cấp lên Tử Nguyên vũ tông… Nếu chuyển một nửa sang cho ta, thì những ích lợi đó sẽ giảm đi một nửa !
-Yên nào, yên nào. Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà!
Trầm Côn cười híp mắt kéo hai tay của A La lại, chân khí nhanh chóng được hắn truyền sang cho A La.
Bọn họ tu luyện cùng một loại công pháp, nên hệ thống kinh mạch của hai người đã sớm dung hợp giống như cùng một cơ thể, do đó, linh khí từ cơ thể Trầm Côn tiến sang người A La rất tự nhiên, không gặp chút trở ngại nào, giống như đi thẳng từ phòng khách sang phòng ngủ nhà mình vậy. Chỉ mười mấy giây đồng hồ sau toàn bộ linh khí đã được chuyển hóa xong.
(So sánh kiểu gì kỳ vậy?)
Sau khi chuyển đi một nửa số linh khí, Trầm Côn chỉ còn thừa ra một ít linh khí cấp độ Tử Nguyên trung giai, miễn cưỡng có thể hút vào trong cơ thể, mấy chỗ mi tâm, ngực, bụng kia đã không còn sưng phồng lên nữa. Mà A La thì càng tấn cấp nhanh hơn, nàng có thêm một phần linh khí Tử Nguyên trung đoạn dư thừa, phần linh khí còn lại sau khi chiết xuất thu nạp đủ để nàng tấn cấp lên Lam Nguyên hạ đoạn.
Hồi lâu sau, hai người liền khôi phục lại thái độ bình thường.
Bọn họ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta. Bỗng nhiên cũng không biết nên nói gì…
Một lần có thể coi là việc tốt đơn thuần giữa người với người.
Hai lần có thể coi là vì lòng hảo tâm.
Ba lần có thể coi là vì bằng hữu không tiếc cả mạng sống…
Nhưng đây là lần thứ mấy rồi? Trầm Côn đã bao nhiêu lần đem cơ hội chia cho A La rồi?
Không thể đếm hết được. Từ khi hai người lần đầu tiên luyện công cho đến bây giờ, Trầm Côn chưa bao giờ keo kiệt chuyện linh khí. A la có thể khôi phục đến Lam Nguyệt hạ đoạn như hôm nay hơn phân nửa cũng là nhờ sự khẳng khái của Trầm Côn.
Đây cũng không đơn thuần là hảo ý, cũng không thể lấy tình bằng hữu ra mà lý giải được nữa!
Hai người tiếp tục trầm mặc.
Qua một lúc lâu, A La bỗng hung hăng vỗ lên cái đầu trọc của Trầm Côn, nghiêng đầu nghẹn ngào nói:
- Xú hòa thượng này, tại sao lại tốt với ta như vậy?
- Là vì ta thích nàng!
Trầm Côn đảo mắt nói, có điều những lời hắn nói không nằm trong dự liệu của A La. Lời hắn nói khiến cho nàng ngượng ngùng đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng. Sau một hồi, nàng lại tiếp tục vỗ lên cái đầu trọc, nói:
- Khốn kiếp, không được nói những chuyện dọa người như vậy? Muốn hù chết ta à?
- Nàng có thể bị hù chết sao?
Trâm Côn cười híp mắt nói:
- Vậy nàng suy nghĩ một chút xem…, có đồng ý gả cho ta không?
- Câm miệng, không thể tha thứ cho xú quỷ nhà ngươi được, ngươi không được nhắc lại chuyện này nữa…
A La tức giận hừ hừ mấy tiếng:
- Nếu không ta sẽ trục xuất ngươi khỏi sư môn!
Uy hiếp này rất đáng sợ nha!
Bất quá, Trầm Côn hắn chẳng lẽ lại sợ sao?
Trầm Côn cười híp mắt, hắn thật vất vả mới có cơ hội đề cập đến chuyện này, chưa đạt được mong muốn hắn tuyệt đối không dừng lại. Chậm rãi tiến đến bên cạnh A La hắn nhỏ giọng nói:
- La Khiết tiểu tỷ, ta hiện tại vô cùng trịnh trọng hỏi nàng một câu, nàng có nguyện ý…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play